Thú Giới Trà Chủ
Chương 39: Courson ra tay

Hành vi của con gấu và con hổ khiến Đường Vũ có chút xấu hổ, vội vàng nói xin lỗi với đại sư Kezi Mo vẻ mặt khiếp sợ, liền kéo 2 con thú không xem tình huống trở lại chỗ ăn uống vừa nãy.

Tuy nói thế giới thú nhân chấp nhận 1 giống cái có nhiều giống đực, nhưng giống đực thú nhân bình thường có sự độc chiếm rất mạnh, không phải dễ dàng chấp nhận cùng người khác cùng chung 1 giống cái, hơn nữa Đường Vũ rất rõ ràng còn chưa trưởng thành mà đã có 2 bầu bạn thú nhân, còn chưa biết bị mọi người đối xử như thế nào!

Chí ít bộ dáng đại sư Kezi Mo nửa ngày không lấy lại tinh thần đã cho Đường Vũ biết, sự dã man của lớp trẻ thì người già không tiếp thụ được. Lâu lắm không quay về chủ tinh, bây giờ mọi người trẻ tuổi đều thoáng như vậy sao?

Đường Vũ nhăn mày nhìn 2 con thằng thú con này, vừa rồi rõ ràng có thể rất đơn giản từ chối đại sư Kezi Mo, nhưng kết quả bị 2 tên này ở bên cạnh gây thêm phiền thức, cho dù tính tình Carl nóng nảy, sao thằng nhóc Ares này cũng vậy, chẳng lẽ là bị con gấu ảnh hưởng? Đường Vũ  lo lắng có nên trước khi con hổ trưởng thành thì nên tách khỏi con gấu, tấm gương tốt rất quan trọng.

Courson cầm 1 ly nước màu trắng lên, nhưng mà Đường Vũ  một mực uống loại đồ uống nhàn nhạt ngọt ngào, “Bớt giận nào, Carl và Ares cũng không phải cố ý, giống cái của mình bị cướp đi, không phải ai đều có thể chấp nhận được”. Bây giờ anh đã trở thành bạn của Đường Vũ, cũng rất khó lại tiến thêm một bước, nhất là con gấu Carl xảo quyệt này, đề phòng anh rất dữ dằn, anh hối hận rất nhiều lần vì lúc trước ở chỗ lão Bố tại sao lại do dự!

Đường Vũ lắc đầu thở dài, uống đồ uống, câu được câu không tán gẫu với Courson giết thời gian ở buổi tiệc.

Buổi tiệc của thú nhân trừ bỏ xã giao vô vị và khiêu vũ, còn có thảo luận đơn giản giữa các giống đực thú nhân, không dùng thú nguyên lực, thuần túy dùng sức mạnh cơ thể và kỹ thuật đánh nhau so tài, rất nhanh liền hấp dẫn 2 tên Carl và Ares có tính tình không chịu nổi này. Hơn nữa Couron còn sắp xếp riêng kỹ càng 2 người có kỹ thuật đánh nhau giỏi, những hổ tộc trẻ tuổi có thú nguyên lực xuất phát từ trung cấp, hùng tộc thú nhân, khơi mào ham muốn chiến đấu của Carl và Ares. Dù sao có Courson ở đây, Đường Vũ không có nguy hiểm, 2 thằng thú con này liền nói một tiếng với Đường Vũ liền đi chơi.

Hương vị đồ uống màu trắng nhạt nhạt uống ngon lắm, nhưng không biết vì sao càng uống càng nghiện, Đường Vũ từ từ cảm thấy đầu có chút choáng, tầm mắt cũng dần dần mơ hồ, thân mình còn nóng nóng, ngây ngốc cụng ly với Courson, “Tiếp! Uống tiếp! Ha ha!”.

Courson chậm rãi ngồi vào bên người Đường Vũ, ôm tiểu giống cái vào trong ngực, ánh mắt sâu xa mà kiên định, nhẹ giọng nói, “Tiểu Vũ, đừng uống nữa, cậu uống say rồi”.

Đây là lần đầu tiên từ khi Đường Vũ tới thế giới thú nhân thả lỏng như vậy, cậu lười biếng tựa vào trong lồng ngực có chút lạnh lẻo, vui cười lắc đầu, “Không cần! Tôi còn muốn uống, uống nữa, uống vào rất thoải mái!”.

“Thoải mái sao? Tiểu Vũ có muốn càng thoải mái hơn không?”. Courson ở bên tai Đường Vũ trầm giọng hấp dẫn nói.

Đầu Đường Vũ đặc sệt như tương, cúi đầu nửa ngày cũng không biết nghĩ gì, cảm giác trống rỗng chiếm lấy toàn bộ đại não, “Thoải mái? Tốt, ha ha ha, muốn thoải mái…….”. Nói xong còn cọ cọ Courson, Đường Vũ  uống rượu uống tới rất nóng, trên người Courson rất mát mẻ rất thoải mái.

Courson lộ ra mỉm cười đặc trưng của lang tộc, lấy đi ly rượu trên tay Đường Vũ, loại rượu màu trắng trong suốt là đặc sản của Volt tinh, ép từ loại trái cây màu trắng, loại trái cây này là các thú nhân thích hái nhất hoặc là mua đưa cho bầu bạn giống cái mới cưới ăn, có thể gia tăng tỷ lệ thụ thai, sau lại có người phát hiện trái cây này sau khi xử lý qua thì nước trái cây là một loại rượu vị rất ngon, nhóm giống cái cực thích uống, tác dụng chậm nhưng rất mạnh.

Tiệc tùng là nơi xã giao, nhóm giống cái uống cái này với mặc váy Scotland thật ra là tín hiệu ám chỉ chính mình muốn tìm 1 thú nhân thích hợp, hơn nữa rượu này kích thích, giống cái trưởng thành với giống đực thú nhân hoàn toàn có thể đến sau vườn hoặc là trong phòng nghỉ giao lưu sâu hơn giữa người lớn với nhau.

“Tiểu Vũ, cậu giống như rất nóng, chúng ta đi ra ngoài hóng mát đi”. Courson một phen ôm lấy Đường Vũ đi tới chỗ nghỉ mát, nơi này thiết kế rất khéo, tạo thành nơi có rất nhiều bí mật. Hai người rời đi khiến cho người vẫn âm thầm quan sát Đường Vũ  xì xào bàn tán, dù sao Đường Vũ vừa mới  bị 2 thú nhân vĩ đại tuyên thệ quyền sở hữu rồi lại bị 1 thú nhân khác bế đi ra ngoài, nhưng lại là một trong những giống đực thú nhân xuất sắc nhất ở buổi tiệc lần này, làm rất nhiều giống cái buồn bã tan nát cõi lòng, không rõ giống cái bình thường ốm yếu kia rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn người khác.

Vừa ra khỏi đại sảnh buổi tiệc, gió đêm lạnh lạnh thổi qua khiến Đường Vũ thoải mái than nhẹ, đối lập nhiệt độ trên người giống như càng thêm mãnh liệt, không tự chủ được cọ cọ trên người Courson, “A…….. Nóng quá nha!”.

Courson ôm chặt tiểu giống cái, khàn giọng nói, “Được, lập tức cho cậu mát mẻ, ngoan a”. Động tác trung úy sói tăng tốc đi tới chỗ rẽ sau vườn, dọc theo đường đi nhiều âm thanh ái muội vang lên ở bên tai, có chút người căn bản sẽ không nén lại tiếng kêu của chính mình, thậm chí cho rằng đây là một loại phương thức bày ra năng lực của chính mình.

Đi vào góc không người, Courson cởi quân phục may thủ công trực tiếp ném lên trên mặt đất, sau đó thả tiểu giống cái lên trên đó, quân phục màu đen với ánh trăng làm nổi bật làn da của Đường Vũ có vẻ cực kỳ trắng nõn, tựa như ma thực tươi mát mê người, làm cho Courson rất muốn làm cho mạt trắng nõn này nhuộm lên dục vọng đỏ nhạt.

Nuốt nuốt nước miếng, Courson vỗ nhẹ nhẹ hai má Đường Vũ, “Tiểu Vũ, tỉnh, còn nóng không?”.

“Nóng……Nóng quá……..”. Đại não của Đường Vũ càng ngày càng mơ hồ, chỉ còn lại có cảm giác lửa nóng trên người, cậu khó chịu vặn vẹo thân mình, muốn cởi quần áo trên người ra, để gió thổi vào cho mát.

Courson bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, hô hấp nặng thêm, tay run rẩy xoa cổ áo của Đường Vũ, “Tiểu Vũ, đừng có gấp, tôi giúp cậu mát mẻ……”.

Quần áo Đường Vũ bị Courson từ từ cởi ra, rất nhanh liền trần trụi xuất hiện ở trước mặt trung úy sói, ôm cả người tiểu giống cái vào trong ngực, anh vùi mặt vào cổ Đường Vũ, “Tiểu Vũ, tiểu Vũ, tiểu Vũ của tôi…….Cho tôi được không? Tôi sẽ làm cậu thoải mái……”.

“Thoải mái?”. Đường Vũ mê mang nghiêng đầu giống như đang tự hỏi, sau đó nhếch miệng cười, “Được, thoải mái!”. Sau đó chủ động ôm lấy Courson, thân thể vặn vẹo theo bản năng.

Courson nghe được “sự đồng ý” của Đường Vũ thì lý trí hoàn toàn đứt phựt, bắt đầu gặm cắn cái cổ mê người của Đường Vũ, để lại 1 dấu răng thể hiện sự độc chiếm. Vùng quanh cổ Đường Vũ rất mẫn cảm, bị đối đãi như vậy nhịn không được thoải mái phát ra tiếng rên rỉ, càng kích thích trung úy sói hoàn toàn hóa thân thành sói đói.

Một bàn tay Courson giữ chặt ngực Đường Vũ, ngón tay cái liên tục đùa bỡn đầu v* màu hồng nhạt của cậu, dẫn tới cậu  không khống chế được rên rỉ đứt quãng. Cậu bé dưới người dĩ nhiên đứng thẳng, bởi vì kích thích của Courson mà run rẩy liên tục, phun ra chất lỏng trong suốt.

Trung úy sói  nhìn thấy cảnh đẹp như vậy thì dưới háng căng cứng khó chịu, nhưng bây giờ còn chưa tới lúc, nếu mạnh mẽ ép buộc như vậy thì khẳng định tiểu Vũ sẽ bị thương. Anh hôn Đường Vũ n lần, cho tới khi Đường Vũ mềm nhũn tới không có sức lực gì thì anh phun tinh dịch trong miệng mình tới cúc huyệt (e hèm cái nì thì ko cần nói thì cũng biết nó là gì rùi ha) phía sau của Đường Vũ, sau đó kiên nhẫn cho ngón tay vào khuếch trương, đồng thời còn mút đầu v* mẫn cảm của Đường Vũ, mút đầu v* hồng nhạt tới sưng đỏ không chịu nổi.

“A……”. Đường Vũ mơ mơ màng màng run rẩy, sau khi bắn ra lần đầu tiên thì cả người cậu càng vô lực, nơi tư mật chưa bao giờ có người đi vào kia bị ngón tay quấy nhiễu, mỗi lần đảo qua điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể thì cậu mất tự chủ mà run rẩy rên rỉ, cúc huyệt co rút theo bản năng, hy vọng có thứ to lớn hơn đâm vào trong cơ thể.

Courson rõ ràng cảm nhận được ngón tay của chính mình bị hút chặt, cảm giác bị bao vây rất kích thích, nếu đổi thành là dương v*t của anh được hút lấy thì siêu thoải mái! Nhưng anh chưa thể xúc động, dùng ý chí lớn nhất kiềm chế chính mình, sau khi trung úy sói đút vào 3 ngón tay, hơn nữa có thể ra vào tự do thì mới rốt cục lau mồ hôi trên trán, rút ngón tay ra.

“A! Đừng đi……”. Đường Vũ nói theo bản năng khiến Courson gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng cởi quần lộ ra dương v*t sưng to khó chịu, nhắm ngay cúc huyệt phía sau của Đường Vũ, xì 1 tiếng đâm vào! Hai người đồng thời “a” 1 tiếng, Đường Vũ đột nhiên bị dị vật thật lớn đâm vào nên cảm giác cực khó chịu, giãy dụa suy nghĩ muốn tránh đi lại bị người ta giữ chặt lấy không thể động đậy, nhịn không được phát ra tiếng nức nở. Anh biết đây là lần đầu tiên của tiểu giống cái, thật ra cũng là lần thực hành đầu tiên của anh, khoa học kỹ thuật ở tinh cầu thú nhân phát triển, ở phương diện 5D thì hiệu quả không kém hơn thực tế bao nhiêu, hơn nữa trước đây anh ngốc trong quân đội suốt, mặc dù tính dục thấp hơn rất nhiều so với thú nhân bình thường nhưng thỉnh thoảng sẽ cần phát tiết một chút và vân vân.

Khi đâm vào trong cơ thể tiểu giống cái thì dương v*t của anh lập tức bị nội bích bao vây, hút lấy, thoải mái làm cho Courson thiếu chút nữa không chịu nổi mặc kệ thân thể của Đường Vũ mà trực tiếp tiến hành động tác ma xát kịch liệt. Nhẫn nại tới nỗi đầu đầy mồ hôi, anh phát hiện tiểu giống cái rốt cục thả lỏng thân mình, nửa người dưới bắt đầu chủ động tự mình hút lấy, ma xát, anh biết tới lúc rồi nên bắt đầu ra vào nhanh hơn, tốc độ cực nhanh khiến mỗi lần tiếp nhận thì Đường Vũ há hốc miệng, gần như không phát ra nổi âm thanh mà chỉ có thể bị động thừa nhận tình ái mãnh liệt như vậy.

“Không cần, a…….a…… Chậm, chậm một chút……”. Đường Vũ rốt cục chịu không nổi, khóc đấm lên bả vai đối phương, để đối phương chậm lại.

Bây giờ Courson đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ có thể nghe theo dục vọng đong đưa thân mình, cho tới khi trong suy nghĩ chỉ còn 1 mảnh ánh sáng, dương v*t tiến thêm một bước tốc độ nhanh hơn, đột nhiên va chạm kịch liệt mấy lần thì bắn toàn bộ tinh dịch vào trong cơ thể tiểu giống cái!

Courson thở hổn hển nằm sấp trên người tiểu giống cái, dương v*t dưới người chưa rút ra mà còn để ở  trong cơ thể Đường Vũ, lý trí chậm rãi trở về, ánh mắt anh phức tạp nhìn Đường Vũ vẫn mơ hồ vẫn như cũ chưa nắm được tình hình, lấy ra con dao sắc để ở ấn đường (chỗ giữa 2 chân mày) cắt sâu vào!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương