Thú Giới Trà Chủ
-
Chương 15: Thú nhân mất ngủ
Ares bị vác trên tấm lưng rộng lớn của con gấu, người thì tỉnh táo nhưng mà toàn thân bị băng bó giống như xác ướp, Carl thật sự không nương tay. Lên xe cơ giáp, ngón tay Đường Vũ day day trán để bớt đau đầu, cao thủ lạnh lùng đứng đầu trong trường, hình tượng thiên tài Ares xuất thân thế gia quân nhân trong cảm nhận của cậu vỡ nát, rốt cuộc người này làm sao an toàn lớn lên được như bây giờ?
Nếu cha mẹ Ares ở đây, chắc chắn sẽ một phen nước mắt nước mũi lên án, đứa con giống đực nhà mình trong mắt chỉ có chiến đấu, bọn họ vì sức khỏe và an toàn của đứa con mà nhọc lòng chọn lựa tầng tầng lớp lớp các loại cấp bậc thú nhân đưa đến trước mặt Ares, cùng đánh nhau với Ares, hy vọng có thể thỏa mãn dục vọng chiến đấu của Ares, đồng thời có thể hạ thương tổn xuống mức thấp nhất, đáng tiếc bên trong vẫn xảy ra 1 ít sai lầm.
Đường Vũ thấy Ares ngẩn người, nếu con hổ này muốn đi theo bọn họ, vừa vặn cậu thiếu 1 vật thí nghiệm, ma thực thông qua tay nghề chế biến khác nhau hình thành các loại trà khác nhau, trà ướp các loại hoa và dược liệu khác nhau lại sinh ra tác dụng khác nhau, không biết cái này sẽ đối các thú nhân sinh ra ảnh hưởng như thế nào. Dùng con gấu thí nghiệm thì trong lòng Đường Vũ hơi có chút áy náy, nếu tự mình đưa tới cửa thì cũng đừng trách cậu không khách sáo.
Quay lại khách sạn, Đường Vũ đổi phòng đơn của Carl thành phòng đôi, trong tiếng ai oán và hết sức không tình nguyện của con gấu giao Ares giao cho Carl chiếu cố.
Không thể không cảm thán sự phát triển của kỹ thuật chữa bệnh ở thế giới thú nhân, thể chất con hổ trâu bò, bị thương nặng như vậy mà chỉ qua 1 đêm là tốt rồi, chỉ còn lại có một chút dấu vết xanh tím ở bên ngoài làm tổn hại đến ngoại hình khôi ngô của Ares, khi Đường Vũ thấy vết thương này liền bật cười, con gấu này cũng đều không phải là đơn thuần như vẻ bề ngoài, ngược lại con hổ thật đúng là trong ngoài khác nhau 1 trời 1 vực.
Sáng hôm nay theo lời thầy Ôn Nhạc là ngày hẹn với gia tộc Lauren, gia tộc này là 1 trong số ít trong thế giới thú nhân thích kinh doanh, các loại làm ăn đều có tham gia, trong đó kinh doanh chế tạo cơ giáp và ma thực nổi tiếng nhất, chẳng những phân bố khắp các tinh hệ mà còn có quan hệ hợp tác lâu dài với quân bộ.
Lần này Đường Vũ cần gặp người đứng đầu chi nhánh của gia tộc Lauren, lão thú nhân gần 300 tuổi. Đường Vũ ngồi trên xe cơ giáp của Carl đi vào trung tâm thành phố, xung quanh đều là khu nhà ở của thú nhân có địa vị cao, kiến trúc xây dựng vô cùng sang trọng.
Carl nhanh nhẹn đem xe giáp thu vào thành viên cầu, sau đó bỏ vào chỗ trống ở thắt lưng, bám sát đi theo bên cạnh Đường Vũ. Trên mặt Ares còn vết thương, cổ họng cũng chưa nói được cũng đi theo, Ares có trực giác trên người Đường Vũ có thứ làm cho anh càng mạnh hơn, hơn nữa anh còn chưa đánh thắng con gấu đáng xấu hổ thích chơi xấu kia đâu.
Quản gia giống cái gia tộc Lauren đích thân đến đón chứng kiến 1 màn này thì ánh mắt nhìn Đường Vũ sinh ra biến hóa quỷ dị. Khi 3 người đi vào gia tộc Lauren thì canh gác chung quanh rõ ràng tăng cường rất nhiều.
“Chủ nhân, học sinh của thầy Ôn Nhạc mang thuốc tới”. Giống cái gõ 1 cánh cửa, sau khi mở ra thì bên trong trưng bày các loại tác phẩm nghệ thuật quý hiếm hoặc là khoáng thạch hiếm có, đám người Đường Vũ chỉ liếc mắt nhìn 1 cái thì không thèm nhìn nữa.
Mỗi 1 hành động của 3 người đều bị thu hết vào đáy mắt của Marcy chủ nhân phân tộc Lauren, đối mặt 1 phòng đầy đồ quý hiếm này thì người bình thường khó nén tham lam nhưng 3 đứa nhóc này lại bình tĩnh, không hổ là học sinh do thầy Ôn Nhạc giới thiệu, trên mặt Marcy lộ ra mấy phần tươi cười chân thành, “Thầy Ôn Nhạc đã nói qua với tôi, cậu chính là Đường Vũ?”
Marcy chủ nhân của phân tộc Lauren căn bản là đánh giá cao 3 tên này, đây là bọn họ không biết thưởng thức, Ares không có hứng thú, Carl từ nhỏ xem quen rồi, Đường Vũ căn bản không hiểu thú nhân thế giới tại sao đem đồ đồng nát coi như bảo vật mà trưng bày, ánh mắt nhìn về phía Marcy nhịn không được mang theo 1 chút đồng tình, chắc là liên quan tới việc lớn tuổi.
“Vâng, tôi là Đường Vũ, xin chào ngài”. Đường Vũ nói xong lấy ra thuốc màu xanh Ôn Nhạc đưa cho cậu đưa cho chủ nhà Marcy, ” Không biết tình trạng thân thể của ngài ra sao, nếu không có gì đặc biệt không khoẻ thì hiện tại có thể đem thuốc uống luôn”.
Marcy cầm thuốc cầm trong tay ngắm nghía xem xét, “Thật sự là tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp, thầy Ôn Nhạc vất vả nhiều rồi”. Nói xong trong ánh mắt lo lắng của giống cái quản gia bên cạnh trực tiếp uống xuống.
Đường Vũ vội vàng tiến lên đè lại bả vai Marcy, tinh thần lực phát ra chậm rãi thẩm thấu đến trong cơ thể Marcy. Viên thuốc màu xanh giống như là là đèn chiếu sáng, nhanh chóng chảy qua toàn thân Marcy, chiếu sáng lên tất cả kinh mạch của ông ta. Cậu thông qua tinh thần lực có thể dễ dàng phát hiện mấy chỗ kinh mạch bị tắc nghẽn nghiêm trọng trong cơ thể ông ta, thú nguyên lực căn bản không thể đi qua nơi này, cũng ở trong cơ thể ông ta hình thành tuần hoàn.
Kỹ thuật y học của thú nhân phát triển nhưng không có biện pháp giải quyết tốt đối việc này, phương pháp điều trị của bọn họ có khuynh hướng tây y, đều là có vấn đề gì thì chữa trị bằng cách phẫu thuật, thuốc và v…v… bệnh gì chữa nấy, nhưng theo như lời người Trung Quốc thì kinh mạch là 1 loại tồn tại huyền diệu, đều không phải là thực thể vật chất thật sự tồn tại trong cơ thể mà là dòng khí năng lượng trong cơ thể vận chuyển tự thành thông đạo. (ai mún tìm hỉu zìa kinh mạch thì gu gồ nhé)
Tình trạng của Ares và Marcy có chút giống nhau, chỉ có điều Marcy đã lớn tuổi, quanh năm suốt tháng hấp thu tạp chất ma thực tích tụ làm cho ứ nghẹn, mà Ares là 1 cổ năng lượng lớn tập trung ở 1 chỗ nào đó không thể phân tán lại không thể hấp thu, mỗi khi vận chuyển thú nguyên lực cũng sẽ đi qua nơi kinh mạch này sẽ khiến cho năng lượng chỗ này tiếp tục tích tụ, làm cho kinh mạch phụ trách bị quá tải tạo thành thương tổn nghiêm trọng.
Đường Vũ mở quang não ra gọi số của Ôn Nhạc, thầy ấy đã đang chờ cậu gọi lại, cậu kể lại tình trạng của Marcy cho Ôn Nhạc, chỉ là trong cơ thể Marcy tồn tại mấy chỗ tắc nghẽn, mỗi chỗ tắc nghẽn có thể tích khác nhau, Ôn Nhạc nghe xong gật đầu, mình không có nhìn lầm tiểu giống cái, đứa nhóc này quả nhiên đặc biệt có tiềm chất làm thầy thuốc (đông y nhóe).
Chỉ có điều là tình trạng tình huống thân thể của Marcy không được khả quan lắm, thú nhân nhiều tuổi này sẽ gặp phải vấn đề không thể tránh được, tạp chất ma thực tích tụ, nhưng mà mức độ tích tụ của mỗi người khác nhau nên ảnh hưởng cũng khác nhau, Marcy lại thuộc lại đặc biệt xui xẻo đúng lúc ảnh hưởng đến giấc ngủ.
“Đường Vũ, em đem viên thuốc màu vàng đưa cho Marcy uống, sau đó cẩn thận cảm thụ sự thay đổi trong cơ thể ông ta”. Ôn Nhạc chỉ đạo từ xa.
Đường Vũ gật gật đầu, lại lấy ra 1 viên thuốc đưa cho Marcy, sau khi ông ta uống xong thì cậu kinh ngạc phát hiện dòng chảy của viên thuốc, hiện tượng tắc nghẽn giảm đáng kể nhưng rất nhanh sự tắc nghẽn lại tập hợp lần nữa, “Thầy ơi, chỉ có thể duy trì 1 lúc thôi”.
Đáp án này cũng không có làm cho Ôn Nhạc quá mức bất ngờ nhưng vẫn là nhịn không được lộ ra vẻ thất vọng, “Em đưa……cho Marcy uống viên thuốc màu cam nữa”. Công hiệu của viên thuốc này gấp đôi, không biết có thể khai thông tắc nghẽn không. Nhưng kết quả vẫn như cũ cũng làm cho Ôn Nhạc cùng Marcy thất vọng rồi, chẳng những không thể khai thông tắc nghẽn mà còn do dược hiệu mạnh quá mức khiến Marcy có 1 lần không thể khống chế thú nguyên lực, thiếu chút nữa năng lượng bạo loạn.
Ôn Nhạc xin lỗi Marcy, vẻ mặt đau khổ đóng quang não, cách mạng chưa thành công đồng chí vẫn cần cố gắng. Đường Vũ nhìn thấy giống cái quản gia lau mồ hôi cho Marcy đang tựa lưng trên ghế, ông ta do kinh mạch tắc nghẽn nên nơi ngủ bị hạn chế, làm cho mất ngủ lâu dài ảnh hưởng sức khỏe. Hai viên thuốc vừa rồi, nếu cậu không có cảm nhận nhầm thì bên trong chứa mùi ma thực, chẳng lẽ thầy Ôn Nhạc đã thử dùng ma thực chế biến ra nhiều thứ gì đó mà không phải đơn giản là trực tiếp vò nát rồi ăn.
Trong đầu hiện ra 1 cách pha chế trà, Đường Vũ nghĩ tới một loại phương pháp an thần người địa cầu phát minh hỗ trợ cho giấc ngủ, chần chờ nói với Marcy: “Bây giờ tôi có 1 loại thuốc chữa bệnh mất ngủ, nhưng tôi cũng không rõ nó có hiệu quả với ngài không, chỉ có điều thứ này cho dù không có hiệu quả cũng sẽ không gây tổn hại cho cơ thể, không biết ngài có bằng lòng uống thử không?”.
“Tiểu giống cái này rốt cuộc là nhà ai dạy dỗ ra, sao không hiểu chuyện như vậy! Cậu có biết ngài ấy là ai không? Ngài ấy là boss của phân tộc Lauren, là người quản lý việc kinh doanh chế tạo cơ giáp và ma thực lớn nhất của Danza Ngũ Đại Thành! Cậu lại muốn muốn bắt ngài ấy dùng thân thể của mình làm làm thí nghiệm!”. Giống cái quản gia bên cạnh Marcy nghe Đường Vũ nói vậy thì vẻ mặt tức giận, vừa rồi gã đã nhẫn nại với hành vi Ôn Nhạc để chủ nhân liên tục uống thuốc, hiện tại ngay cả cái tiểu giống cái không biết từ đâu ra cũng dám lấy thân thể chủ nhân chơi đùa, gã thật sự không nhịn được nên tức giận mắng.
Marcy phất tay ý bảo giống cái quản gia im lặng, đối mặt với Đường Vũ không nói lời nào, áp lực của người bề trên quả thật có thể làm cho người bình thường sinh ra ý sợ hãi nhưng Đường Vũ đối mặt với camera và đông đảo khán giả trong thời gian dài nên đã sớm rèn luyện ra tính cách kiên cường, lạnh nhạt nhìn lại Marcy rồi lộ ra mỉm cười ấm áp mà tự tin, không có ánh mắt lảng tránh hoặc là tình huống tim đập nhanh.
“Được! Tôi sẽ thử!”. Biểu hiện của Đường Vũ khiến Marcy vô cùng hài lòng, giống đực thú nhân sống đến từng tuổi này không có mấy ai có thể dưới ánh mắt của ông mà có thể bình tĩnh như vậy, mà tiểu giống cái mới tí tuổi này làm được! Thật sự là đứa nhóc nguy hiểm, Marcy rất mong đợi sự phát triển trong tương lai của tiểu giống cái này.
Bỗng nhiên Đường Vũ bắt đầu thích lão thú nhân trước mặt này, “Tôi cần 1 phòng trống”.
Nếu cha mẹ Ares ở đây, chắc chắn sẽ một phen nước mắt nước mũi lên án, đứa con giống đực nhà mình trong mắt chỉ có chiến đấu, bọn họ vì sức khỏe và an toàn của đứa con mà nhọc lòng chọn lựa tầng tầng lớp lớp các loại cấp bậc thú nhân đưa đến trước mặt Ares, cùng đánh nhau với Ares, hy vọng có thể thỏa mãn dục vọng chiến đấu của Ares, đồng thời có thể hạ thương tổn xuống mức thấp nhất, đáng tiếc bên trong vẫn xảy ra 1 ít sai lầm.
Đường Vũ thấy Ares ngẩn người, nếu con hổ này muốn đi theo bọn họ, vừa vặn cậu thiếu 1 vật thí nghiệm, ma thực thông qua tay nghề chế biến khác nhau hình thành các loại trà khác nhau, trà ướp các loại hoa và dược liệu khác nhau lại sinh ra tác dụng khác nhau, không biết cái này sẽ đối các thú nhân sinh ra ảnh hưởng như thế nào. Dùng con gấu thí nghiệm thì trong lòng Đường Vũ hơi có chút áy náy, nếu tự mình đưa tới cửa thì cũng đừng trách cậu không khách sáo.
Quay lại khách sạn, Đường Vũ đổi phòng đơn của Carl thành phòng đôi, trong tiếng ai oán và hết sức không tình nguyện của con gấu giao Ares giao cho Carl chiếu cố.
Không thể không cảm thán sự phát triển của kỹ thuật chữa bệnh ở thế giới thú nhân, thể chất con hổ trâu bò, bị thương nặng như vậy mà chỉ qua 1 đêm là tốt rồi, chỉ còn lại có một chút dấu vết xanh tím ở bên ngoài làm tổn hại đến ngoại hình khôi ngô của Ares, khi Đường Vũ thấy vết thương này liền bật cười, con gấu này cũng đều không phải là đơn thuần như vẻ bề ngoài, ngược lại con hổ thật đúng là trong ngoài khác nhau 1 trời 1 vực.
Sáng hôm nay theo lời thầy Ôn Nhạc là ngày hẹn với gia tộc Lauren, gia tộc này là 1 trong số ít trong thế giới thú nhân thích kinh doanh, các loại làm ăn đều có tham gia, trong đó kinh doanh chế tạo cơ giáp và ma thực nổi tiếng nhất, chẳng những phân bố khắp các tinh hệ mà còn có quan hệ hợp tác lâu dài với quân bộ.
Lần này Đường Vũ cần gặp người đứng đầu chi nhánh của gia tộc Lauren, lão thú nhân gần 300 tuổi. Đường Vũ ngồi trên xe cơ giáp của Carl đi vào trung tâm thành phố, xung quanh đều là khu nhà ở của thú nhân có địa vị cao, kiến trúc xây dựng vô cùng sang trọng.
Carl nhanh nhẹn đem xe giáp thu vào thành viên cầu, sau đó bỏ vào chỗ trống ở thắt lưng, bám sát đi theo bên cạnh Đường Vũ. Trên mặt Ares còn vết thương, cổ họng cũng chưa nói được cũng đi theo, Ares có trực giác trên người Đường Vũ có thứ làm cho anh càng mạnh hơn, hơn nữa anh còn chưa đánh thắng con gấu đáng xấu hổ thích chơi xấu kia đâu.
Quản gia giống cái gia tộc Lauren đích thân đến đón chứng kiến 1 màn này thì ánh mắt nhìn Đường Vũ sinh ra biến hóa quỷ dị. Khi 3 người đi vào gia tộc Lauren thì canh gác chung quanh rõ ràng tăng cường rất nhiều.
“Chủ nhân, học sinh của thầy Ôn Nhạc mang thuốc tới”. Giống cái gõ 1 cánh cửa, sau khi mở ra thì bên trong trưng bày các loại tác phẩm nghệ thuật quý hiếm hoặc là khoáng thạch hiếm có, đám người Đường Vũ chỉ liếc mắt nhìn 1 cái thì không thèm nhìn nữa.
Mỗi 1 hành động của 3 người đều bị thu hết vào đáy mắt của Marcy chủ nhân phân tộc Lauren, đối mặt 1 phòng đầy đồ quý hiếm này thì người bình thường khó nén tham lam nhưng 3 đứa nhóc này lại bình tĩnh, không hổ là học sinh do thầy Ôn Nhạc giới thiệu, trên mặt Marcy lộ ra mấy phần tươi cười chân thành, “Thầy Ôn Nhạc đã nói qua với tôi, cậu chính là Đường Vũ?”
Marcy chủ nhân của phân tộc Lauren căn bản là đánh giá cao 3 tên này, đây là bọn họ không biết thưởng thức, Ares không có hứng thú, Carl từ nhỏ xem quen rồi, Đường Vũ căn bản không hiểu thú nhân thế giới tại sao đem đồ đồng nát coi như bảo vật mà trưng bày, ánh mắt nhìn về phía Marcy nhịn không được mang theo 1 chút đồng tình, chắc là liên quan tới việc lớn tuổi.
“Vâng, tôi là Đường Vũ, xin chào ngài”. Đường Vũ nói xong lấy ra thuốc màu xanh Ôn Nhạc đưa cho cậu đưa cho chủ nhà Marcy, ” Không biết tình trạng thân thể của ngài ra sao, nếu không có gì đặc biệt không khoẻ thì hiện tại có thể đem thuốc uống luôn”.
Marcy cầm thuốc cầm trong tay ngắm nghía xem xét, “Thật sự là tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp, thầy Ôn Nhạc vất vả nhiều rồi”. Nói xong trong ánh mắt lo lắng của giống cái quản gia bên cạnh trực tiếp uống xuống.
Đường Vũ vội vàng tiến lên đè lại bả vai Marcy, tinh thần lực phát ra chậm rãi thẩm thấu đến trong cơ thể Marcy. Viên thuốc màu xanh giống như là là đèn chiếu sáng, nhanh chóng chảy qua toàn thân Marcy, chiếu sáng lên tất cả kinh mạch của ông ta. Cậu thông qua tinh thần lực có thể dễ dàng phát hiện mấy chỗ kinh mạch bị tắc nghẽn nghiêm trọng trong cơ thể ông ta, thú nguyên lực căn bản không thể đi qua nơi này, cũng ở trong cơ thể ông ta hình thành tuần hoàn.
Kỹ thuật y học của thú nhân phát triển nhưng không có biện pháp giải quyết tốt đối việc này, phương pháp điều trị của bọn họ có khuynh hướng tây y, đều là có vấn đề gì thì chữa trị bằng cách phẫu thuật, thuốc và v…v… bệnh gì chữa nấy, nhưng theo như lời người Trung Quốc thì kinh mạch là 1 loại tồn tại huyền diệu, đều không phải là thực thể vật chất thật sự tồn tại trong cơ thể mà là dòng khí năng lượng trong cơ thể vận chuyển tự thành thông đạo. (ai mún tìm hỉu zìa kinh mạch thì gu gồ nhé)
Tình trạng của Ares và Marcy có chút giống nhau, chỉ có điều Marcy đã lớn tuổi, quanh năm suốt tháng hấp thu tạp chất ma thực tích tụ làm cho ứ nghẹn, mà Ares là 1 cổ năng lượng lớn tập trung ở 1 chỗ nào đó không thể phân tán lại không thể hấp thu, mỗi khi vận chuyển thú nguyên lực cũng sẽ đi qua nơi kinh mạch này sẽ khiến cho năng lượng chỗ này tiếp tục tích tụ, làm cho kinh mạch phụ trách bị quá tải tạo thành thương tổn nghiêm trọng.
Đường Vũ mở quang não ra gọi số của Ôn Nhạc, thầy ấy đã đang chờ cậu gọi lại, cậu kể lại tình trạng của Marcy cho Ôn Nhạc, chỉ là trong cơ thể Marcy tồn tại mấy chỗ tắc nghẽn, mỗi chỗ tắc nghẽn có thể tích khác nhau, Ôn Nhạc nghe xong gật đầu, mình không có nhìn lầm tiểu giống cái, đứa nhóc này quả nhiên đặc biệt có tiềm chất làm thầy thuốc (đông y nhóe).
Chỉ có điều là tình trạng tình huống thân thể của Marcy không được khả quan lắm, thú nhân nhiều tuổi này sẽ gặp phải vấn đề không thể tránh được, tạp chất ma thực tích tụ, nhưng mà mức độ tích tụ của mỗi người khác nhau nên ảnh hưởng cũng khác nhau, Marcy lại thuộc lại đặc biệt xui xẻo đúng lúc ảnh hưởng đến giấc ngủ.
“Đường Vũ, em đem viên thuốc màu vàng đưa cho Marcy uống, sau đó cẩn thận cảm thụ sự thay đổi trong cơ thể ông ta”. Ôn Nhạc chỉ đạo từ xa.
Đường Vũ gật gật đầu, lại lấy ra 1 viên thuốc đưa cho Marcy, sau khi ông ta uống xong thì cậu kinh ngạc phát hiện dòng chảy của viên thuốc, hiện tượng tắc nghẽn giảm đáng kể nhưng rất nhanh sự tắc nghẽn lại tập hợp lần nữa, “Thầy ơi, chỉ có thể duy trì 1 lúc thôi”.
Đáp án này cũng không có làm cho Ôn Nhạc quá mức bất ngờ nhưng vẫn là nhịn không được lộ ra vẻ thất vọng, “Em đưa……cho Marcy uống viên thuốc màu cam nữa”. Công hiệu của viên thuốc này gấp đôi, không biết có thể khai thông tắc nghẽn không. Nhưng kết quả vẫn như cũ cũng làm cho Ôn Nhạc cùng Marcy thất vọng rồi, chẳng những không thể khai thông tắc nghẽn mà còn do dược hiệu mạnh quá mức khiến Marcy có 1 lần không thể khống chế thú nguyên lực, thiếu chút nữa năng lượng bạo loạn.
Ôn Nhạc xin lỗi Marcy, vẻ mặt đau khổ đóng quang não, cách mạng chưa thành công đồng chí vẫn cần cố gắng. Đường Vũ nhìn thấy giống cái quản gia lau mồ hôi cho Marcy đang tựa lưng trên ghế, ông ta do kinh mạch tắc nghẽn nên nơi ngủ bị hạn chế, làm cho mất ngủ lâu dài ảnh hưởng sức khỏe. Hai viên thuốc vừa rồi, nếu cậu không có cảm nhận nhầm thì bên trong chứa mùi ma thực, chẳng lẽ thầy Ôn Nhạc đã thử dùng ma thực chế biến ra nhiều thứ gì đó mà không phải đơn giản là trực tiếp vò nát rồi ăn.
Trong đầu hiện ra 1 cách pha chế trà, Đường Vũ nghĩ tới một loại phương pháp an thần người địa cầu phát minh hỗ trợ cho giấc ngủ, chần chờ nói với Marcy: “Bây giờ tôi có 1 loại thuốc chữa bệnh mất ngủ, nhưng tôi cũng không rõ nó có hiệu quả với ngài không, chỉ có điều thứ này cho dù không có hiệu quả cũng sẽ không gây tổn hại cho cơ thể, không biết ngài có bằng lòng uống thử không?”.
“Tiểu giống cái này rốt cuộc là nhà ai dạy dỗ ra, sao không hiểu chuyện như vậy! Cậu có biết ngài ấy là ai không? Ngài ấy là boss của phân tộc Lauren, là người quản lý việc kinh doanh chế tạo cơ giáp và ma thực lớn nhất của Danza Ngũ Đại Thành! Cậu lại muốn muốn bắt ngài ấy dùng thân thể của mình làm làm thí nghiệm!”. Giống cái quản gia bên cạnh Marcy nghe Đường Vũ nói vậy thì vẻ mặt tức giận, vừa rồi gã đã nhẫn nại với hành vi Ôn Nhạc để chủ nhân liên tục uống thuốc, hiện tại ngay cả cái tiểu giống cái không biết từ đâu ra cũng dám lấy thân thể chủ nhân chơi đùa, gã thật sự không nhịn được nên tức giận mắng.
Marcy phất tay ý bảo giống cái quản gia im lặng, đối mặt với Đường Vũ không nói lời nào, áp lực của người bề trên quả thật có thể làm cho người bình thường sinh ra ý sợ hãi nhưng Đường Vũ đối mặt với camera và đông đảo khán giả trong thời gian dài nên đã sớm rèn luyện ra tính cách kiên cường, lạnh nhạt nhìn lại Marcy rồi lộ ra mỉm cười ấm áp mà tự tin, không có ánh mắt lảng tránh hoặc là tình huống tim đập nhanh.
“Được! Tôi sẽ thử!”. Biểu hiện của Đường Vũ khiến Marcy vô cùng hài lòng, giống đực thú nhân sống đến từng tuổi này không có mấy ai có thể dưới ánh mắt của ông mà có thể bình tĩnh như vậy, mà tiểu giống cái mới tí tuổi này làm được! Thật sự là đứa nhóc nguy hiểm, Marcy rất mong đợi sự phát triển trong tương lai của tiểu giống cái này.
Bỗng nhiên Đường Vũ bắt đầu thích lão thú nhân trước mặt này, “Tôi cần 1 phòng trống”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook