Thông Linh Nhãn
Chương 33

Vừa nghe Gia Hân hỏi, Bạch Vô Thường như là bị đánh trúng nhăn mặt mày khổ não nói.

_“ Còn ai vào đây đây, công chúa nhỏ của Diêm Vương năm nay vừa tròn 1000 tuổi.”

_“ Ừm nhỏ thật đấy.” Gia Hân bừng tỉnh, trợn mắt trả lời Bạch Vô Thường. 1000 tuổi làm như 10 tuổi a, cô đây còn không sống được tới đó đấy. Gia Hân thấy nãy giờ chỉ có Bạch Vô Thường ở đây, nghi hoặc hỏi.  _“ Mà lần này sao không thấy Hắt Vô Thường vậy.”

_“ Còn hỏi sao, tại ai mấy lần đánh cho huynh ấy bị thương lết về âm phủ đây chứ.” Tức giận Bạch Vô Thường quay sang đá nữ quỷ một cái, Bạch Vô Thường không dám đánh Gia Hân, Bạch gia chúng ta còn chưa quên truyện lúc trước bị đánh đâu.

_“ Đâu phải, tại Hắt Vô Thường không đổi màu da làm tưởng nhầm chứ bộ.”Gia Hân vờ vô tội.

Phải nói Hắt Vô Thường là xui xẻo mới gặp Gia Hân người rất là ghét da đen, lần nào gặp Gia Hân cũng trước tiên cho Hắt Vô Thường vài tia sét đánh xuống, làm hiện giờ thì Hắt Vô Thường không đám ra gặp Gia Hân luôn.

_“ Đừng đống kịch nữa ta biết tổng hết rổi.” Bạch Vô Thường không cho Gia Hân cơ hội cãi chối mà thêm một câu._“ Bây giờ ta phải đưa nữ quỷ này về trình điện hôm nào nói chuyện tiếp.”

_“ Giờ sao đây a, không thể nào cho sát quỷ này về tay không chứ Bạch Vô Thường đại nhân.” Gia Hân thấy vậy trong tay thêm hai lá bùa sét nhìn Bạch Vô Thường.

_“ Có thể đi cửa sau không?.” Bạch Vô Thường cười khổ như vậy làm sao a, hiện giờ trên người Bạch Vô Thường ta không có lấy một thứ thể trao đổi

_“ Không thể.” Gia Hân cương quyết làm căn nếu không sau này sẽ không còn ai trao đổi nữa mà lấy hôm nay  khai đao a.

………………

Trong khi Gia Hân và Bạch Vô Thường trao đổi tình cảm thì phía dưới nhà Trâu Tâm Tâm và Lý Sáng ngồi đứng không yên, hai người đi qua đi lại không ngớt, chỉ cần phía trên có động tĩnh gì là lại như kiếm vào chảo đầu vậy.

_“ Sao rồi a, sao lại ầm ầm trên đó như thế đây.” Lý Sáng nghe âm thanh từ trên lầu truyền xuống nhỏ giọng nói.

_“ Không cần lo lắng đâu, tiểu Hân nhất định làm được mà.” Trâu Tâm Tâm nghe được nên khuyên bảo, bà cũng rất lo cho con bà, nhưng phải giữ bình tĩnh mà khuyên anh họ bà.

_“ Cũng mong mau kết thúc sớm a.” Lý Sáng ngẩn đầu nhìn lên phía trên cầu than mà lẩm nhẩm một mình.

Thời gian trôi qua mau mà cũng lâu, mau vì đối với Gia Hân còn muốn lấy thêm đồ nữa, lâu là Lý Sáng và Trâu Tâm Tâm dang lo lắng ở dưới lầu nhìn lên.

_“ Mẹ. Bác Lý.”

Hai người đi đi lại lại sắp không chịu nổi thì Gia Hân như là cứu tinh bước xuống gọi, nhìn thấy Gia Hân xuống tâm treo lơ lững đã hạ xuống rồi, hai người xúm lại hỏi hang.

_“ Sao rồi, con có sao không?.” Trâu Tâm Tâm lo lắng hỏi, nhìn con gái một lược9 từ trên xuống dưới.

_“ Con gái bác thế nào rồi a, con xem nó có ra sao không a.” Lý Sáng cũng chen vào một câu hỏi thăm con ông.

_“ Con không sao.”Gia Hân trấn an mẹ xong thì quay sang Lý Sãng thần sắc xấu đi hẳn.

_“ Bác Lý hi vọng bác nên lên chùa cầu xin phật tổ và làm việc thiện nhiều hơn nữa, nếu không lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu. Hai cô đang trên lầu trên, à nhớ sau khi tỉnh lại bồi bổ cho hai người họ.” một lúc sau Gia Hân lên tiếng.

Vừa nghe Gia Hân nói ông thở ra một hơi, không biết Gia Hân làm sao chỉ cần con ông không sao là được rồi.

_“ Cám ơn cháu, cám ơn cháu.” Lý Sáng quay đầu tạ ơn rối rít.

_“ Không cần, hiện giờ phải về nhà rồi.” Gia Hân mặt lạnh tanh nói với Lý Sáng xong thì quay đầu nhìn mẹ cô nói tiếp  _“ Mẹ, chúng ta về thôi muộn rồi.”

_“ Khoan đã, cho hỏi cháy thù lao là bao nhiêu.” Thấy hai người muốn đi Lý Sáng nhớ tới thù lao ông chưa nói gì bèn gọi hai người lại.

_“ Không cần đâu, bác Lý trả không nổi đâu, để lại đi xem như là thay mẹ cháu lập nhân tình vậy.” Gia Hân từ chối thẳng không nhận thù lao, thứ đấy nhận mẹ cô sẽ khó xử, thứ hai ông ta dù sao cũng là anh họ của mẹ nếu lấy tiền thì không phải chi bằng cô đem tạo cho mẹ chút nhân tình cũng tốt, nghĩ thông Gia Hân lôi kéo mẹ đi thẳng ra ngoài.  _“ Đi thôi mẹ.”

Hai mẹ con về nhà cũng muộn nên mạnh ai về phòng nấy ngủ sáng còn có việc, Gia Hân đương nhiên là muốn nhanh về phòng rồi, hôm nay cô chiếm thứ tốt phải vệ phòng xem mới được.

...…………

Gia Hân học trường mới đã được 5 tháng, ngày qua ngày vẫn vậy, vừa học vừa phát huy sự nghiệp của mình. Hiện giờ Gia Hân đã hòa nhập với lớp hơn trước rồi, cô cũng là một trong những gương mặt nổi bật của lớp về học tập, còn những người còn lại không ai ngoài nhóm Kim Băng Băng rồi cộng thêm Tiết Huy Nhan, thật ra Gia Hân nghi ngờ Tiết Huy Nhan chơi gian, vì cô thấy hắn toàn ngủ không thì hồn một nơi xác một ngã vậy mà lại có thể đứng vững vị trí đầu bản mới hay a.

Tiết học đầu hôm nay là của thầy Mạnh, một người thầy khó khăn nhất trường ai cũng phải sợ. Chỉ là thầy mạnh không thấy lại thấy cô giáo chủ nhiệm vào lớp trước, ai cũng nghi ngờ, cả lớp chưa đứng lên chào thì cô giáo phất tay không cần.

_“ Hôm nay lớp chúng ta có thêm một bạn mới.” cô Danh chủ nhiệm từ tốn nói một câu làm lớp xôn xao.

_“ Nam hay nữ vậy cô.”

_“ Hi vọng là một anh chàng đẹp trai.”

_“ Chưa biết có thể là mỹ nữ nào đó.”

_“ Im lặng nào.” Thước gõ mặt bàn Cạch... Cạch..., cộng thêm cô Danh quát hơi lớn tiếng làm lớp im lặng, sau khi chỉnh lý lớp cô Danh quay ra cửa gọi.  _“ vào đi em.”

Bước vào là một cô gái tóc đen dài ngan vai, khuôn mặt tròn trước trán là kiểu tóc ngố úp vào trong, tạo hình nói lên hai chữ dễ thương.

_“ Xin chào mình là Triệu Phấn, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.” Bước vào trước lớp bắt đầu giới thiệu về mình, còn không quên làm động tác bán manh.

_“ Em tự tìm chỗ ngồi đi.” Cô Danh đợi màng giới thiệu kết thúc thì kêu Triệu Phấn tự tìm chỗ rồi chính mình thì ra ngoài.

Triệu phấn nhìn một vòng trong lớp mắt khóa lại ở bàn Gia Hân, phải nói nhìn người đang ngủ ở bên cạnh Gia Hân. Triệu phấn cười thật tươi rồi chạy xuống tới, khi nhìn Gia Hân đang ngồi ở kế bên thì ánh mắt lóe lên một cái rồi mất.

_“ Bạn ơi có thể nhường mình chỗ này không.” Triệu Phấn không để ý xung quanh nữa mà đứng trước mặt Gia Hân nói như ra lệnh, còn dùng khuôn mặt tỏ ra vô cùng ngốc.

_“ Phòng học hết chỗ.” Gia Hân nhìn cũng không nhìn mà lạnh nhạt nói.

Triệu Phấn sao, Gia Hân cô chưa đi tìm người người tự dẫn xác đến, oan gia ngỏ hẹp mà. Triệu Phấn kiếp trước là bạn thân với cô, khi cô vừa lên đại học thì quen biết Triệu Phấn, cô ta vừa là bạn cùng lớp chung bàn và cùng chung ký túc xá với cô. Chỉ cần có việc điều giúp nhau, chủ yếu là cô giúp cô ta thôi, làm bài, chép phạt, mua đồ ăn hay là vệ sinh trường cô cũng làm luôn phần cô ta. Chỉ không ngờ người cho cô một nhát trước khi chết là người bạn thân này, xem như kiếp trước cô nhìn lầm, kiếp này gặp cô ta sớm như thế cũng đỡ phải bị lừa như kiếp trước, đợi đấy Triệu Phấn, Gia Hân cô không còn dễ bắt nạt như trước mà giờ tới lược Triệu Phấn cô rồi.

Triệu phấn không ngờ bị trả lời như thế, khuôn mặt khó coi trong giây lác bình thường trở lại, hai mắt rưng rưng nhìn Gia Hân.

_“ Không phải là vì mình muốn ngồi chung với anh họ nên......” Triệu Phấn nghẹn ngào nói, mắt hay liếc qua người bên cạnh Gia Hân sau đó cúi đầu xuống như bị ủy khuất nhiều lắm.

_“ Thu hồi nước mắt của cô, muốn vào ngồi nói hắn đi.” Gia Hân không mặn khôngp nhạt phung ra một câu, không thèm đếm xỉa đến cô ta nữa mà lấy sách ra đọc.

_“ Bạn...... Sao bạn lại vậy chứ.” Triệu Phấn mặt tái đi, tức giận nhưng vẫn làm bộ dáng bị ức hiếp rất nhiều nói.

Gia Hân nhức đầu không thể tập chung được, liếc nhìn Tiết Huy Nhan một cái lắc lắc đầu. Gia Hân lấy ra một lá bùa màu vàng gấp lại thành hình hạt rồi lặng lẽ đốt dưới bàn học, 

lá bùa là truyền tin thuật mao sơn chuyên sử dụng cho các thiên sư, thầy pháp xuất hồn mới dùng.

_“ Ồn ào quá.” Tiết Huy Nhan vừa về thân thể đã nghe một trận tiếng thút thít, hắn khó chịu lớn tiếng nói.

Hắn đang làm nhiệm vụ sư phụ giao lại bị gọi về, còn chưa biết chuyện gì đã nghe tiếng khóc thật dở hơi mà.

_“ Anh họ.” Triệu Phấn nũng nịu kêu một tiếng, Triệu Phấn trước giờ vẫn luôn tự tin với bản thân chỉ cần cô ta muốn nhất định phải có bằng được.

Kiếp trước Triệu Phấn thật sự là muốn gì cũng được, Cô ta rất biết cách để câu đàng ông cho mình, hầu hết nam sinh trong lớp điều bị cô ta xỏ mũi dắt đi. Kiết trước Gia Hân không hề biết vì sao các bạn nữ trong lớp không ai thích cô ta, chỉ có cô chơi với cô ta, theo cô ta nói thì họ ganh tị cô ta xinh đẹp và ghét do cô ta có nhiều người theo đuổi. Gia Hân lúc đó xem cô ta là bạn thân nên tin tưởng cô ta, thế nên đến chết Gia Hân.còn không biết cô ta quyến rũ nhiều bao nhiêu người.

_“ Ai vậy?” Tiết Huy Nhan mờ mịch nhìn Gia Hân hỏi, hắn khi nào có em họ vậy, ở đâu đến phá đám hắn làm công.việc thì thôi đi còn nói chuyện nổi hết da gà luôn rồi.

_“ Làm sao biết, người mới tự xưng em họ ngươi, kêu ta đi chỗ khác.” Gia Hân lạnh nhạt trả lời xong thì đống sách lại bỏ vạo cặp muốn đứng lên, chỉ là còn chưa làm bàn tay nắm cặp trong ngăn bị ngăn lại, tay Tiết Huy Nhan không tiếng động mà vẽ lên tay Gia Hân vài ký hiệu làm cô giật mình.

_“ Cô là ai.” Tiết Huy Nhan nhìn Triệu Phấn hỏi, gióng như không chút để ý Gia Hân và hắn trao đổi với nhau trong ngăn bàn, có ngăn cách nên không ai chú ý.

Gia Hân và Tiết Huy Nhan không ngờ vẫn có người nhìn tới hai người cử động, luôn chăm chú quan xát nơi này kể cả Triệu Phấn.

_“ Anh họ em là Triệu Phấn.” Triệu Phấn ngượng ngùng trả lời, cô ta cho là Tiết Huy Nhan muốn cô ta tự giới thiệu với hắn rồi đuổi con nhỏ xấu xí bên cạnh đi, nghĩ tới lúc đó anh họ này trong mắt chỉ có cô ta thì hưng phấn cả lên.

_“ Không quen.” Tiết Huy Nhan lần này không nhìn cô ta, hắn đang tập trung nghĩ cách để làm sao không buôn tay ra khỏi tay Gia Hân, nghĩ mãi không ra đành tiết nuối mà rời tay đi.

_“ Anh họ... Anh...” Triệu Phấn không ngờ tới nhận được câu trả lời như vậy, tức giận, nhục nhã làm cô ta khó thở, đang muốn phát tác thì tiếng chuông vào tiết vang lên đành giậm chân đi về chỗ trống phía sau bàn Gia Hân ngồi xuống.

Chuông vào tiết vang lên không bao lâu thì thầy Mạnh bước vào, vừa vào đã thông báo cho lớp một tin tức rất có sức oanh động.

_“ Hôm nay lớp kiểm tra một tiết ai không làm bài đầy đủ hay sai quá nhiều thì cẩn thận tôi.” nói xong không đợi cho nghị luận vang lên thì trực tiếp đem xấp bài thi kêu phát ra.  _“ Lớp trưởng phát bài, nhớ giấy nháp không làm quá 3 tờ.”

Ai không biết thầy Mạnh nổi tiếng là khó tính, trong kỳ thi hay kiểm tra điều có quy định, nếu sai phạm thị sẽ sống không bằng chết với thầy Mạnh ngay. Bại phát ra cho mọi người xong ai cũng tập trung làm bài không dãm thảo luận thêm hay di nghị gì cả, một tiết trôi qua rất nhanh Gia Hân và Tiết Huy Nhan cộng thêm nhóm Kim Băng Băng làm bại xong nhanh nhất chỉ là không nộp lên, bài thi hay giấy nháp điều để trên bàn, nói chuyện thì nói chuyện chỉ cần khi bút ngừng thì không thể chạm vào bài thi nữa, muốn làm việc riêng thì tùy ý.

_“ Hết giờ, lớp trưởng thu bài lại cho thầy.” Thầy Mạnh nhìn đồng hồ rồi giao phó lớp trưởng thu bài.

Lớp trưởng đứng lên thu bài xung quanh một lược, chỉ là tới khi thu bài của Gia Hân thì Triệu Phấn đột nhiên dứng dậy lớn tiếng nói.

_“ Thưa thầy có bạn quay bài ạ.” 

Triệu Phấn tố cáo không thể không oanh động cả lớp, đến cả thầy Mạnh cũng giật mình, phải biết thầy quan xát lớp từ đầu tới cuối không hề phát hiện người nào quay bài, trong khi đó người học sinh này lại thấy, không lẽ bài làm quá dễ hay là mắt thầy mờ đây. Chỉ một câu nói của Triệu Phất làm không ít người bất mãn, lo lắng, nghi ngờ đủ loại ánh mắt nhìn xung quanh những bạn học rồi nghị luận.

_“ Ai chán sống vậy.”

_“ Đúng đó dám quay bài trong tiết của thầy ma vương.”

_“ Kì này chết là chắc”

Thầy Mạnh đứng lên bước ra đứng trước giữa lớp nhìn quanh một vòng, lớp lập tức an tĩnh lại.

_“ Em phát hiện có bạn quay bài là bạn nào?.” Thành Mạnh nhìn Triệu Phấn hỏi.

_“ Là bạn ấy.” Không ngần ngại chỉ vào Gia Hân, Triệu Phấn trên mặt tự tin hướng thầy giáo nhìn, trong mắt quỷ dị ánh sáng lóe lên rồi biến mất không người nào,hay biết.

Cả lớp không dám tin tưởng vào lời Triệu Phấn nói, theo họ Trịnh Gia Hân một học sinh không hề làm sai trong học tập điều gì không thể nào quay bài trong lớp, bàn tán bắt đầu nổi lên.

_“ Không thể nào a”

_“ Bạn đó được gọi là thiên tài mà.”

_“ Ừm người ta còn nhảy lớp tận 3 năm a.”

_“ Phải đó tớ cũng không tin đâu.”

_“ Trật tự.” Thầy Mạnh lỡn tiếng nói, cả lớp phải im lặng lại. Thầy Mạnh hướng về Gia Hân nhìn rồi quay đầu nhìn Triệu Phấn hỏi tiếp._“ Em phát hiện lúc nào?.”

_“ Dạ mới vừa nãy khi lớp trưởng thu bài tập bạn ấy lén nhét giấy vào cặp của bạn ấy.” 

Triệu Phấn nói tuy không sai, nhưng là vu oan giá họa cho Gia Hân lần này thì chính cô ta đã tính sai, không biết tự tin từ đâu mà lại chỉ Gia Hân quay bài trong lớp, cho dù là nói với hiệu trưởng người tin mới là lạ, đừng nói là thầy Mạnh dạy cho Gia Hân nhiều như vậy, cũng không ai biết thầy Mạnh quen biết với Gia Hân từ lâu rồi, coi như lần này Triệu Phấn làm thành công cóc rồi.

_“ Được rồi, lớp trưởng đem cặp của bạn lên đây cho thầy.” Thầy Mạnh ra lệnh cho lớp trưởng lấy cặp Gia Hân lên, dù sao cũng làm dáng một tí nên thầy Mạnh thấy Gia Hân gật nhẹ đầu thì làm luôn tại lớp.

Không biết có phải là cố ý hay vô tình, hôm nay Gia Hân mang theo đồ hơn nhiều ngoài sách vở còn linh tinh vài món đồ nghề của cô nữa, tất cả khi tới tay thầy Mạnh điều đổ ở trên bàn giáo viên.

_“ HẢ.........” Khi mọi thứ được bày trên bàn giáo viên thì cả lớp điều trợn mắt há mồm mà nhìn, không biết ai tỉnh trước cả lớp bắt đầu bàn tán.

_“ Đây là bùa.”

_“ Phải a, bạn ấy mang theo bùa.”

_“ Không phải chứ không lẽ là thần côn.”

_“ Chưa biết có thể là pháp sư a.”

_“ Cả lớp trật tự.” Thầy Mạnh quát lên, cái lớp này sao cứ thích ồn ào thế nhỉ. Thầy quay đầu nhìn Gia Hân rồi nói  _“ Em, lên đây cho thầy.”

————¥o>_<o¥————

Tác Giả Tâm Sự.

Một ngày yên ổn cũng không có Hân Hân à con phải đánh cho ả ta một trận mới được dám làm thế với Hân Hân nhà ta không thể bỏ qua.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương