Thôn Phệ Tinh Không
Chương 47: Tiểu Đội Hổ Nha

- Alo, anh à.
Tiếng nói trong đồng hồ thông tin truyền ra, khiến La Phong không khỏi nở nụ cười:
- La Hoa, em không phải đang phát điên vì cô Tiểu cô nương đó sao? Sao lại có thời gian gọi điện thoại cho anh!
- Ha ha…
Trên sân thượng, đám Trần Cốc, Trương Khoa ai nấy nhìn qua, đều cười to.
- Có lão bà cũng không thể quên lão ca được.
Đệ đệ trong đồng hồ thông tin cười hắc hắc nói:
- Được rồi, anh. Em gọi điện thoại là muốn nói cho anh một việc. Tiểu Nam đã chính thức đồng ý làm bạn gái của em rồi, ha ha… đệ đệ anh lợi hại chưa.
Thanh âm đệ đệ tràn đầy vẻ vui mừng.
Bao lâu rồi đệ đệ không vui vẻ như vậy.
- Mị lực của tình yêu quả nhiên lớn.
La Phong trong lòng thầm nói:
- Đệ đệ tàn tật nhiều năm như vậy, luôn bị sức ép tâm lý khá lớn. Lần này yêu một bạn gái mà có thể vui vẻ như vậy…
La Phong cũng cảm thấy vui vẻ cho đệ đệ, lúc này mở lời cười nói:
- Còn phải cố gắng nhiều, tranh thủ sớm ngày đăng ký!
- Anh, không thể sốt ruột, phải bước từng bước chứ.
La Hoa cười nói.
- Ừm, được rồi, ba mẹ đâu?
La Phong hỏi.
- Ba mẹ cùng đi mua đồ ăn rồi.
La Hoa trả lời.

La Phong gật gật đầu…
Mẫu thân bây giờ cuối cùng có thể sáng ra đi mua đồ ăn, còn cha cuối cùng cũng có thể không cần làm việc quá nhiều, chỉ theo giúp đỡ mẫu thân đi chợ mua rau.
- EM không sao đâu. Anh, anh ở ngoài khu vực Căn Cứ Thị, cũng nên cẩn thận đó.
La Hoa nói vẻ quan tâm.
- Yên tâm!
Điện thoại chấm dứt, La Phong nở nụ cười.
- Tốt lắm, La Phong đã gọi xong điện thoại, tất cả mọi người tới đây một chút.
Cao Phong nói. Nhất thời năm người bọn La Phong đều đi qua.
- Hôm nay chúng ta vừa mới vào thị trấn, thành tích đã rất không tệ rồi! Theo cách cũ, phân phối chiến lợi phẩm, là dựa theo sự tại cống hiến của mọi người trong chiến đấu!
- Chờ chúng ta lần này săn bắn xong, khi trở lại cơ sở tiếp viện, sẽ tổng phân phối sau.
Cao Phong vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
- Nhưng ta phải nói sớm một tiếng, mọi người phải cẩn thận cảnh giác! Nơi này kiến trúc dày đặc, đây là sào huyệt của quái thú. Trong cả thị trấn, quái thú cấp thú tướng rất nhiều. Mọi người ngàn vạn lần không được sơ ý, nếu không sẽ rơi vào cảnh nguy hiểm. Hàng năm đều có rất nhiều vũ giả chết.
- Ừm.
Trần Cốc, Trương Khoa, Ngụy gia huynh đệ, La Phong đều trịnh trọng gật đầu.
La Phong cũng biết…
Võ giả gia nhập vào quân đội chính phủ là có tính an toàn cao nhất. Còn loại vũ giả lang bạt ở khu hoang dã thì tỉ lệ tử vong là rất cao!
- Vừa rồi mọi người đánh nhau một hồi, cũng hao phí không ít thể lực rồi. Đêm qua cũng chạy đi liên tục. Bây giờ mọi người nghỉ ngơi đi. Buổi chiều bốn giờ bắt đầu hành động tiếp!
Cao Phong đưa ra quyết định.
- Rõ.
- Khà khà, nghỉ ngơi lâu rồi.
Sáu người trong tiểu đội Hỏa Chùy đều ở trên sân thượng, hoặc dựa vào tường, hoặc nằm xuống, bắt đầu nghỉ ngơi.

----- o O o -----
Khi tiểu đội Hỏa Chùy ẩn nấp trên sân thượng Hải Đại Tửu Điếm nghỉ ngơi, tiểu đội Hổ Nha đã tiến vào khu vực huyện thành số 0201, chỉ thấy nhóm sáu người này vô cùng cẩn thận xuyên qua một con hẻm nhỏ hoang tàn rách nát, trong hẻm còn có một vài hài cốt và xác của quái thú.
- Dừng lại!
Đội trưởng vóc người thấp bé cơ bắp đưa tay ra, những người khác đều dừng lại.
Đội trưởng Hổ Nha thủ thỉ nói:
- Mọi người nghe đây. Mục tiêu của chúng ta lần này chỉ có một: đó là con Ngân Nguyệt Hung Lang đã bị thương! Do đó, trong thị trấn này chúng ta ngàn vạn lần đừng nên trêu vào quái thú khác! Có thể tránh được thì tránh, có thể chạy được thì chạy. Tốt nhất đừng chiến đấu với chúng. Một khi bị thương thì phiền toái lắm!
Năm đội viên khác đều trịnh trọng gật đầu.
Một con "thú tướng cấp cao" Ngân Nguyệt Hung Lang. Tiền kiếm được còn nhiều hơn vài chục con quái thú cấp thú tướng sơ cấp.
- Còn nữa… khi chúng ta đuổi theo Ngân Nguyệt Hung Lang, phải tránh xa. Con Ngân Nguyệt Hung Lang này đã bị thương nặng. Chúng ta chỉ cần hai ba lượt tập kích là đủ để đánh gục nó rồi. Ta nhắc lại cho mọi người một lần, ngàn vạn lần không được liều mạng với nó! Nếu để con Ngân Nguyệt Hung Lang liều mạng thật, sáu người chúng ta ít nhất cũng phải chết một hai người!
Vẻ mặt của mọi người nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu.
Quái thú "thú tướng cao cấp", hơn nữa lại là "Ngân Nguyệt Hung Lang", hoàng tộc trong loài sói, cho dù là trọng thương, nhưng một khi phát cuồng liều mạng, tiểu đội Hổ Nha rất có thể chết hơn phân nửa.
- Chúng ta phải làm cho nó không ngừng bị thương, không ngừng đổ máu, kiệt sức mà chết!
Đội trưởng Hổ Nha tự tin cười.
- Loại khu vực thị trấn này, rất khó hấp dẫn những tiểu đội vũ giả cấp chiến thần. Trong huyện thành này phỏng chừng cũng chỉ có vài đội nhỏ thôi. Còn tiểu đội chúng ta hẳn là xem như đội mạnh nhất trong thị trấn này rồi. Không sợ có người cướp mất!
Bình thường trong đội ngũ cấp chiến tướng lợi hại một chút, phần lớn đều hoạt động ở những khu khu vực thành thị lớn. Nơi đó có tính khiêu chiến nhiều hơn, những cấp thú tướng hoạt động ở đó cũng có số lượng nhiều hơn!
Tỷ như tiểu đội Hỏa Chùy, sở dĩ tới thị trấn này, thì trong đó có một nguyên nhân chính là - La Phong là người mới!
Nếu không tiểu đội Hỏa Chùy, cũng sẽ tiến vào khu vực thành thị. Chứ không phải loại thị trấn con con này.
- Đội trưởng, nếu thật có tiểu đội vũ giả nào đó liều mạng đi cướp…
Độc nhãn trung niên nhíu mày nói.
- Yên tâm.

Trương Trạch Hổ bên cạnh cười hắc hắc.
- Đến cả chúng ta cũng không dám bức con Liệp Sát Giả đó quá gấp, còn những tiểu đội vũ giả trong thị trấn này phần lớn đều là cấp chiến sĩ cả! Có thể có được một cấp chiến tướng đã là không tệ rồi. Họ đi cướp đoạt Ngân Nguyệt Hung Lang hả? E rằng sẽ bị Ngân Nguyệt Hung Lang xé thành mảnh nhỏ.
- Ừm.
Đội trưởng Hổ Nha gật đầu.
- Họ không có năng lực cướp đoạt Ngân Nguyệt Hung Lang, nếu có người cướp… giết thẳng!
- Rõ!
Năm người kia đều gật đầu.
- Xuất phát.
Tiểu đội Hổ Nha vung tay lên, sáu người lập tức lặng lẽ nhanh chóng tiến bước.
Khu hoang dã khác với Căn Cứ Thị!
Căn Cứ Thị là thành thị do nhân loại khống chế, nơi đó có pháp luật, có chính phủ khống chế!
Nhưng khu hoang dã, lại là nơi quái thú chiếm giữ. Ở đây hắc ám, hỗn loạn, huyết tinh xảy ra rất nhiều. Vì thi thể một con quái thú giá trên trời, giữa các tiểu đội vũ giả tự giết lẫn nhau xảy ra không ít! Đương nhiên phần lớn đều là những tiểu đội vũ giả có thực lực mạnh đi cướp của đội ngũ thực lực yếu hơn.
Vũ giả trong khu hoang dã chết vì quái thú rất nhiều, nhưng chết về tay những vũ giả khác cũng không ít.
----- o O o -----
Hoàng hôn buông xuống, ăn no uống đủ, nghỉ ngơi tới mức tinh thần rất tốt, sáu đội viên tiểu đội Hỏa Chùy đều cầm ống nhòm chốc chốc nhìn xuống phía dưới.
- Hai giờ qua, chúng ta đã thấy được hai con quái thú cấp thú tướng rồi.
Ngụy Thiết bất lực nói:
- Đáng tiếc, chung quanh mỗi một con quái thú cấp thú tướng đều có vô số quái thú cấp thú binh! Ở khu vực thành thị thì tốt hơn. Ở khu vực thành thị, mặc dù cấp thú tướng nhiều hơn, thậm chí có cả quái thú " cấp lãnh chúa ", nhưng quái thú cấp thú binh bình thường thì chủ yếu tập trung quanh quái thú cấp lãnh chúa, và quái thú cấp thú tướng lợi hại. Không ít quái thú cấp thú tướng phải độc hành.
Lúc trước, Trần Cốc dùng súng bắn tỉa bắn hai phát!
Nhưng lần này vận khí không tốt như lần trước.
Hai phát này, bắn trúng hai con quái thú cấp thú tướng, một con thực lực cơ hồ không bị ảnh hưởng gì. Còn một con khác mặc dù trọng thương, nhưng lại không chết! Quan trọng nhất là chung quanh chúng đều có vô số quái thú bình thường bảo vệ.
- Thị trấn chính vì thế mà không ổn, quái thú cấp thú tướng bình thường, đều có thể thống lĩnh một đoàn quái thú.
Trương Khoa bất lực nói.
- Nhưng thị trấn an toàn hơn.

Cao Phong cười.
- Cả thị trấn, cũng chỉ một hai con thú tướng cao cấp. Hơn nữa chung quanh chúng đều có rất nhiều quái thú bình thường, chúng ta căn bản không thể chạm mặt chúng. Về phần đám quái thú bình thường, với thực lực đội ngũ chúng ta, xông bừa lên cũng có thể giết sạch! Không sợ đột nhiên chạm mặt vài con cấp thú tướng vây công.
Khu vực thành thị, cấp thú tướng số lượng rất nhiều, rất dễ dàng gặp được nhiều con cấp thú tướng vây công.
- Hả?
La Phong cầm ống nhòm cẩn thận nhìn xuống phía dưới.
- Đây, đây là cấp thú tướng?
Chỉ thấy phía dưới có trên mười con quái thú xuất hiện trên đường phố. Trên mười con quái thú trên người đều có vài nét lấm tấm, thoạt nhìn rất giống với loài cọp, chính là quái thú họ nhà mèo, gọi là "Hổ Miêu bộ tộc", hình thể của mười con Hổ Miêu đều khá lớn, thậm chí còn có một con Hổ Miêu có tới hai cái đuôi!
- Hai đuôi? Cấp thú tướng?
La Phong kinh hỷ.
Trong bộ tộc Hổ Miêu, hai đuôi chính là cấp thú tướng sơ cấp, ba đuôi chính là cấp thú tướng trung cấp… năm đuôi, chính là cấp lãnh chúa sơ cấp… bảy đuôi, chính là lãnh chủ cấp cao… Tám đuôi, đã vượt qua cấp lãnh chủ rồi, là con mạnh nhất trong bộ tộc Hổ Miêu.
Còn họ nhà mèo, phàm là chín đuôi… Chính là Cửu Mạng Miêu Yêu (Cửu Mạng Miêu Vương), là quái thú bài danh mạnh nhất trên Địa Cầu.
- Đội trưởng, các anh xem, Hổ Miêu cấp thú tướng kìa.
La Phong hô.
- Hổ Miêu?
Nhất thời năm người khác đều xông tới, cầm ống nhòm nhìn kỹ xuống.
- Đúng là Hổ Miêu! Hổ Miêu không thích quần cư, quả nhiên không sai. Xung quanh Hổ Miêu cấp thú tướng, chỉ có mười sáu con quái thú cấp thú binh bình thường.
Cao Phong cười ha ha.
- Các huynh đệ, chuẩn bị động thủ đi.
- Chỉ mười sáu con quái thú bình thường, một mình ta cũng có thể giải quyết.
Trần Cốc cười hắc hắc, tất cả đội viên đều rất thoải mái.
- Xuất phát.
Cao Phong ra lệnh một tiếng. Bọn người La Phong ai nấy đều lập tức ly khai sân thượng, lần này không đề cập tới việc bắn súng nữa… chỉ sợ không giết chết được con Hổ Miêu mà để nó chạy mất! Tại tiểu thị trấn này quả rất ít thấy quái thú cấp thú tướng chỉ có mười mấy tên tiểu đệ.
----- o O o -----

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương