Thôn Phệ Tinh Không
Chương 18: Đánh Nhau Bằng Binh Khí

Bên trong trại tạm giam, sau khi ăn điểm tâm xong, đám tù phạm lần lượt trở lại phòng giam của mình.
Ở hành lang phía nam, trong căn phòng giam số ba bên trái có bốn người bị giam giữ đang lẳng lặng nằm trên giường. Một tên mập mạp thấp giọng nói:
- Đại ca, lúc ăn điểm tâm ta đã nói xong với Lý lão đại. Bọn Lý lão đại cũng đồng ý rồi. Chúng ta tự mình xuất ra ba cao thủ, cộng thêm hai người của Lý lão đại là có năm người. Bằng đó người đối phó với tên La Phong chắc là đủ.
- Mập! Tên La Phong đó nghe nói một mình có thể đánh ngã bốn học viên cao cấp của Võ Quán. Nếu thế thì khó đối phó đấy. - Tên tráng hán trên người có xăm hình hắc cẩu thấp giọng nói.
- Hắc Cẩu! Mập! Lần này ngoại trừ chúng ta, Chu ca cũng cho Nhãn Kính Xà ra tay. Cho dù chúng ta không thành công, Nhãn Kính Xà cũng chắc chắn thành công!
Trung niên độc nhãn âm trầm nói.
- Nhãn Kính Xà?
Mập và tráng hán có hình hắc cẩu đều sợ tới mức nhảy lên.
- Ừm, vừa khéo. Lần này Nhãn Kính Xà cũng vừa bị giam vào trại tạm giam.
Độc nhãn trung niên gật đầu nói.
- Có Nhãn Kính Xà ở đây, chắc chắn sẽ thành công.
Tên mập kích động nói:
- Nhưng đại ca, Nhãn Kính Xà rốt cuộc là ai? Chúng ta vẫn chưa thấy hắn bao giờ.
- Đến lúc hành động sẽ biết. Đợi giữa giờ ăn cơm trưa ta và Lý lão đại sẽ thương lượng một chút.
Trung niên độc nhãn thấp giọng nói:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lúc ăn cơm tối tập thể hôm nay sẽ động thủ! Nhớ kỹ, tất cả đều đem theo vũ khí.
Vũ khí của đám tù phạm này, thực ra cũng chỉ là dao hay bàn chải đánh răng mài nhọn…
Mặc dù trại tạm giam kiểm tra chặt chẽ nhưng vẫn không thể so với ngục giam trọng phạm được.
Mà cho dù là ngục giam trọng phạm, bọn chúng vẫn có thể đem cả súng ống đạn dược vào. Thực ra, chế độ có nghiêm khắc tới mấy, chỉ cần có người chấp hành thì sẽ có kẽ hở! Đương nhiên những người bên trong trại tạm giam đều là những tiểu nhân vật cũng chỉ sử dụng dao hay những miếng thủy tinh sắc bén thôi.
----- o O o -----

Hoàng hôn.
- La ca.
- La ca.
Từ trong nhà tù đi ra, trên hành lang chạm mặt một vài tù phạm. Ai nấy đều ngoan ngoãn chào La Phong. La Phong với chiến tích một mình đả thương bốn học viên cao cấp của Vũ Quán, đã truyền ra cả trại. Bây giờ hầu như tất cả mọi người trong trại tạm giam đều biết tới hắn.
Trong nhà ăn tập thể. Tuy nói là nhà ăn nhưng thực ra là một đại sảnh kín như bưng. Ở đây người ta kê những cái bàn dài cố định màu bạc. Mỗi bàn đủ chỗ cho hơn mười người.
- Trong trại tạm giam chỉ có mỗi cái là cơm canh là quá kém.
Đêm qua tu luyện nguyên năng gien thành công làm La Phong hôm nay cảm thấy tâm tình rất tốt. Đi đến trước quầy, lĩnh của nhân viên quản giáo trại tạm giam một cà mèn bằng nhựa, trong cà mèn đó là cơm canh trộn lẫn như bùn có chút vị khoai tây.
- Thì ra đây chính là bữa ăn sinh vật.
La Phong lắc đầu. Tuy nói là bữa ăn sinh vật nhưng trên thực tế là thực phẩm rác rưởi nhất xã hội. Nếu ăn loại thức ăn đó, một người một ngày chỉ cần năm xu là có thể sống được. Có thể tưởng tượng được giá thành bữa sinh vật rẻ như thế nào.
Vô số người mặc áo tù đã tới, lĩnh cà mèn rồi đi ăn cơm.
La Phong ngồi bên cạnh bàn, cúi đầu bắt đầu ăn. Lúc này, một thiếu niên gầy gò đeo kính cũng bưng cà mèn ngồi bên cạnh La Phong. Thiếu niên gầy gò cúi đầu ăn vài miếng, không khỏi mắng một câu:
- Heo chó còn được ăn khá hơn!
- Nhanh lên, ngươi thua, đưa ta hai điếu thuốc lá.
- Ngươi làm cái gì thế.
Trong đại sảnh màu bạc, trên trăm tên tù phạm nói chuyện ồn ào, vô cùng lộn xộn. Hai cảnh sát canh gác đứng ngoài lan can, cầm súng trường đột kích lười nhác liếc nhìn vào bên trong, rồi nói chuyện cười đùa vui vẻ với nhau. Máy camera ở góc đại sảnh màu bạc đang không ngừng quay, ghi lại tất cả cảnh trong đại sảnh.
- Bùng.
Một tráng hán độc nhãn ngồi vào chiếc bàn bên phải La Phong, cách hắn ba thước, liếc nhìn La Phong, cười cười.
- Ngươi tên là La Phong?
La Phong liếc mắt nhìn tráng hán độc nhãn:

- Ngươi là…
- Ta họ Long.
Tráng hán độc nhãn nhếch mép cười.
- Độc nhãn long.
Một tiếng quát khẽ từ một tên mập mạp thấp bé ngồi đối diện tráng hán độc nhãn vang lên. Cạnh tên mập lùn đó còn có hai người vạm vỡ đang ngồi. Cả hai người đó cũng lạnh lùng nhìn trung niên hán tử độc nhãn. Còn tên mập lùn thì cười lạnh một tiếng.
- Buổi chiều hôm qua, lúc ra người của ngươi đánh huynh đệ của ta phải không? Nói đi, việc này giải quyết sao đây?
- Biến.
Tráng hán độc nhãn mở mắt, hét:
- Lý mập! Ngươi mau mau biến đi cho ta. Chọc giận lão tử, đừng trách lão tử không khách khí.
Đôi mắt tên mập lùn chợt lóe ra hàn quang, cười lạnh một tiếng:
- Độc nhãn long, xem ra ngươi không muốn nói chuyện rồi?
La Phong vừa cúi đầu ăn hai miếng, liếc mắt nhìn sang bên này, không khỏi cảm thấy thú vị. Theo hắn… đây hiển nhiên là hai nhân vật có thế lực trong nhà tù đấu đá nhau.
- Nói cái rắm, ngươi không đáng lèo nhèo với ta. Cút đi.
Con mắt duy nhất của Độc nhãn long trợn lên, quát.
- Mẹ nó, đánh hắn cho ta!
Tên mập lùn vẻ mặt dữ tợn, quát lớn một tiếng. Nhất thời hai tên đang ngồi cạnh tên mập lùn liền động thân. Một tên vươn tay nhấc lên cái bàn màu bạc đập vào đầu tráng hán độc nhãn long… một tên khác như một tia chớp đạp mạnh vào độc nhãn long một cái.
- Dám đánh lão đại ta!
- Các huynh đệ, lên.
Cả đại sảnh trong nháy mắt vô cùng lộn xộn.

- Bùng!
Một tù phạm đạp vào băng ghế, rồi nện mạnh vào máy quay ở góc tường đại sảnh. Cả trại tạm giam mỗi một lần dùng binh khí đánh nhau với quy mô lớn thì việc đầu tiên là đập hỏng máy quay. Khi đó, cảnh sát không có chứng cớ nên lý do đánh nhau tự nhiên có thể do tù phạm tùy ý mà biên soạn.
Trong đại sảnh…
- A!
Tên độc nhãn long đưa tay ngăn trở một cước. Nhưng một cước đó rất mạnh khiến cho tên độc nhãn long phải lảo đảo lập tức lùi lại vài bước, tới bên cạnh La Phong.
Hai tên kia trong nháy mắt áp tới.
Hơn nữa mấy tiểu đệ dưới trướng độc nhãn long, cũng lao đến. Trong lúc nhất thời La Phong lại lâm vào vòng xoáy của cuộc giới đấu.
- Lại gặp phải giới đấu à.
La Phong chỉ có thể đứng dậy. Hắn không muốn xen vào việc này. Lúc này dưới trướng tráng hán độc nhãn, có một tên mập vọt tới bên cạnh La Phong, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây đinh ốc dài được mài nhọn, đâm thẳng vào eo lưng La Phong.
Độc nhãn long còn đang lảo đảo loạng choạng, trong tay chợt xuất hiện một lưỡi đao bằng nhựa, cũng đâm thẳng vào La Phong.
- Hả?
La Phong đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, chỗ eo của hắn như bị thứ gì đó sắc bén đâm trúng. Nhưng ngay sau đó, nó liền bị cơ bắp kẹp lại. La Phong cả người như một con báo nhanh chóng bắn lên, lướt qua bàn ăn phía trước.
Ngay sau đó…
- Vù!
- Vù!
Hai tên tráng hán vạm vỡ cùng vung chân đá về phía La Phong.
- Các ngươi muốn chết!
Trong nháy mắt La Phong hiểu ra tất cả. Gầm lên một tiếng, hai đấm đập vào cặp chân đang bổ tới! Hai tên kia vốn được mệnh danh là Kim Cương nhếch mép cười lạnh. Sức mạnh chân bộc phát mạnh hơn sức cánh tay nhiều, họ sao lại sợ La Phong chứ?
Bùng! Bùng!
Tiếng va chạm cùng với tiếng xương gãy vang lên. Hai tráng hán đau đớn gào lên một tiếng. Hai người bị La Phong dùng hai đấm đánh bay, văng trúng cái bàn phía xa. Bàn ghế, mặt đất chảy đầy máu làm cho người ta phải run sợ.
- A, ôi…
Hai tên đó đau đớn rên rỉ ôm chân.

- Cái gì!
Tên độc nhãn long và tên mập mạp cạnh hắn, Hắc Cẩu, đều sợ tới mức nhảy lên.
Lúc này…
- Oanh oanh… oanh oanh…
Một tiếng rít chói tai vang lên. Cảnh sát của trại tạm giam nhanh chóng đều từ nơi mình nghỉ ngơi lao ra, đông kín nhà tù.
La Phong vừa sờ eo lưng, thấy máu hoàn toàn nhiễm đỏ cả y phục ở eo lưng, trong lòng hơi giật mình. Lời đồn quả nhiên không sai. Vũ giả có thể tu luyện nguyên năng gien, một quyền ba bốn ngàn cân, một viên đạn súng ngắn bình thường đã không thể bắn thủng cơ bắp. Vừa rồi tên mập mạp mới chỉ đâm vào lớp da ngoài, đã bị cơ bắp chặn lại.
- Thì ra là các ngươi diễn kịch.
Ánh mắt La Phong đảo qua độc nhãn long và tên mập lùn, trong mắt lóe lên vẻ hung quang, làm cho độc nhãn long và tên mập lùn cực kỳ hoảng sợ.
- Lên hết cho ta, hắn bị thương rồi.
Độc nhãn long giận dữ hét.
- Mọi người cùng tiến lên.
Tên mập lùn cũng rống to một tiếng, rồi cầm lấy băng ghế gần mình đập xuống. Lão đại đã động thủ, đám tiểu đệ cũng nắm lấy băng ghế xông tới.
Thân hình La Phong vừa động liền hóa thành một đạo ảo ảnh. Chỉ thấy hai chân giống như đạn pháo, đá cho cả đám tù phạm bay lên. Đối với đám tiểu đệ tù phạm bình thường, La Phong cũng không ra tay ác độc. Dù sao, bọn chúng cũng chỉ là đám a dua. Còn hai tên đầu lĩnh độc nhãn long và tên mập mạp đâm mình một đao, La Phong sẽ không nương tay được.
- Phốc!
La Phong dùng một chưởng chém băng ghế gãy đôi. Một tay hắn đánh trúng cánh tay Độc Nhãn long khiến cho cả hắn bay về phía sau. Cánh tay độc nhãn long lúc này quay ngược lại chín mươi độ.
Chênh lệch!
Đây là chênh lệch giữa vũ giả đã tu luyện nguyên năng gien và những người bình thường.
Khi La Phong đang càn quét đám tù phạm, một thiếu niên gầy gò đeo kính luôn luôn lặng lẽ lẩn trong đám người đột nhiên vung tay lên.
- Veo!
Một đạo hàn quang trong nháy mắt đã tới trước người La Phong.
----- o O o -----

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương