Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter Chương 2 Sơ lâm Khởi Nguyên đại lục(2)

"Ngôi sao có khí tức khủng bố nhất, chính là tiểu vũ trụ của các vị Thần Vương"
"Vô số tiểu vũ trụ đều ở trên Dạ Không?" Ma La Tát nhìn thấy mà thèm thuồng. Nếu như. . . nếu như nó có thể tùy ý nuốt chửng chúng, tốc độ trưởng thành của nó sẽ nhanh hơn rất nhiều, rất nhiều.
La Phong liếc nhìn nó một cái.
Ma La Tát lập tức nở một nụ cười hiền hậu.
"Nhìn vào vô số tiểu vũ trụ này, thì mới hiểu rằng. Vũng nước Khởi Nguyên đại lục sâu thẳm đến mức nào. Chúng ta chỉ là hai con cá nhỏ trong đó mà thôi." La Phong nhìn Dạ Không đầy sao nói.
"Nếu như một ngày nào đó, một ngôi sao khổng lồ vẫn lạc, cũng đồng nghĩa với việc có một vị cường giả chết đi."
Ma La Tát tỏ vẻ hiểu ra nói: "Quan sát những ngôi sao trên Dạ Không này, liền có thể nhìn ra. Những cường giả nào còn sống, những cường giả nào đã chết rồi?"
"Ngươi lại không biết, những ngôi sao kia tương ứng với ai?." La Phong không còn tiếp tục quan sát những ngôi sao trên bầu trời, mà tĩnh tâm cẩn thận cảm thụ không gian, thời gian, các loại pháp tắc ba động của Khởi Nguyên đại lục.
"Không gian ổn định đến đáng sợ!" La Phong đưa tay phải ra, trong lòng bàn tay hắn có một vòng xoáy hắc ám cuộn trào, đang xé rách và phá hủy không gian xung quanh, dẫn đến một vài gợn sóng không gian li ti.
"Không gian nơi này phảng phất như một vùng đại dương vô biên vô tận, lực lượng của ta chỉ đủ để tạo ra một chút gợn sóng."
La Phong cảm nhận tốc độ dòng chảy thời gian nơi này. Phân thân thần lực ở quê nhà cũng cảm ứng tốc độ dòng chảy thời gian bên đó, để so sánh hai bên.
"Tốc độ dòng chảy thời gian nơi này rất chậm. Một giây ở đây tương đương với 10081 giây đã trôi qua ở bên phía Nguyên Thủy vũ trụ." La Phong nhìn quanh bốn phía, đại địa mênh mông, nhưng hắn lại có thể cảm ứng được pháp tắc ba động giữa thiên địa.
"Hỗn Độn pháp tắc, cảm ứng được vô cùng rõ ràng!" Trong mắt La Phong lóe lên vẻ kinh hỉ xen lẫn sợ hãi.
"Rõ ràng quá!"
Khi ở Nguyên Thủy vụ trụ, việc cảm ứng pháp tắc giống như bị ngăn cách bởi tầng tầng mê vụ, cảm giác mơ hồ và khó nắm bắt.
Nhưng ở Khởi Nguyên đại lục, tầng tầng mê vụ kia như tan biến, cho phép hắn quan sát ở khoảng cách cực kì gần! Cũng nhờ vậy mà khiến cho việc tham ngộ pháp tắc giảm bớt đi rất nhiều khó khăn. Khởi Nguyên đại lục, cũng càng dễ dàng đản sinh ra cường giả hơn.
"Nếu như bản thân lúc ở Chân Thần, đã đi đến Khởi Nguyên đại lục này. Thành tựu Vĩnh Hằng Chân Thần đã nhanh hơn nhiều rồi." La Phong thầm nghĩ.
Chân Thần trở xuống, thích hợp thu luyện ở Nguyên Thủy vũ trụ.
Từ Chân Thần trở lên, tu luyện ở Khởi Nguyên đại lục sẽ thích hợp hơn.
Ngay cả với thiên phú của La Phong, nếu một mực tu luyện ở quê hương Nguyên Thủy vũ trụ đại phá diệt, phải quan sát Hủy Diệt đại đạo của Giới Thú, đại phá diệt và tân sinh của Nguyên Thủy vũ trụ, mới ngộ ra Sinh Diệt chi Nguyên, bước vào tầng thứ Vĩnh Hằng Chân Thần.
Tất nhiên, La Phong tiêu tốn thời gian lâu như vậy. Ngoại trừ khu vực pháp tắc của Nguyên Thủy vũ trụ cảm ứng quá mơ hồ, hiệu quả tu luyện quá thấp ra, còn có một cái nguyên nhân -- Việc ngộ ra Pháp Tắc chi Nguyên là vô cùng khó!
Giống như Nguyên Tổ, giống như Đông Đế thủy tổ, Tử Nguyệt thủy tổ tu luyện qua vô số tuế nguyệt cũng mới chỉ là Hư Không Chân Thần.
"Chủ nhân, chúng ta tiếp theo sẽ đi đâu?" Ma La Tát nhìn xung quanh nói.
"Hơn nữa, ta đã cẩn thận cảm ứng qua xung quanh, cũng không phát hiện Nguyên Tổ."
"Sau khi xông qua Luân Hồi thông đạo đi đến Khởi Nguyên đại lục, chúng ta có khả năng sẽ xuất hiện ở bất kì đâu đó trên đại lục này." La Phong nói.
Hắn lại cẩn thận nhìn ra tứ phía Ánh mắt hắn xuyên qua tầng tầng không gian trở ngại, nhìn thấy được chỗ cực
xa.
Trên vùng đại địa rộng lớn này, có những con dị thú hình dạng Khâu Dẫn (Giun) khổng lồ ấp nấp sâu dưới lòng đất. Cũng có những con thần điểu bay lượn trên Dạ Không, cũng có một đội Chân Thần đang cẩn thận từng li từng tí thăm dò và di chuyển, và còn có một chiếc phi thuyền đang ẩn nặc khí tức bay đi.
La Phong quan sát hết thảy và nói: "Trong phạm vi quan sát của ta, phát hiện được khoảng vài ngàn đầu dị thú,một tiểu đội do mười hai vị Chân Thần tổ thành, còn có một vị Hư Không Chân Thần đang độc hành"
"Chính là người này, một kẻ tu hành bản địa mà ta gặp được đầu tiên khi vừa đặt chân lên Khởi Nguyên đại lục." La Phong nhìn về phía chiếc phi thuyền ở xa kia.
Chiếc phi thuyền này đang che giấu hành tung, lặng yên bay đi không tạo ra chút tiếng động nào.
Trong bên phi thuyền, một nam tử cao lớn với chiếc đuôi sắc nhọn đang đứng đó. Hắn khoác lên mình một bộ áo giáp màu xanh sẫm, hai mắt lấp lánh tia sáng u ám, quan sát ngoại giới.
"Lần này suýt chút nữa đã mất mạng rồi!" Mặc Ngọc Hổ khổng chế phi thuyền, ẩn nặc khí tức bay đi. Nhưng giữa hai hàng lông mày của hắn lại có chút hưng phấn.
"Nhưng tình báo lại không sai, cuối cùng cũng để ta thành công tìm được bảo tàng. Mặc Ngọc Hổ ta rốt cuộc cũng kiếm được một món hời lớn. Bằng vào phần bảo tàng này, ba tên hài tử của ta có thể có được sự bồi dưỡng tốt hơn rồi.”
“Hoặc có thể, có hy vọng để đứa lớn nhất có thiên phú cao nhất, bái một vị Vĩnh Hằng Chân Thần làm sư phụ?" Trong lòng Mặc Ngọc Hồ tràn đầy khát vọng.
Khởi Nguyên đại lục cường giả như mây, giai cấp sâm nghiêm. Quan hệ sư đồ thậm chí còn cao hơn huyết thống. Bởi vì việc sinh hài tử, có thể chỉ là thành quả của một phút giây bồng bột. lục, nhưng sư phụ thu đồ đệ, bình thường đều phải bồi dưỡng đồ đệ tu luyện, thậm chí cung cấp tài nguyên, an bài tiền đồ. . .
Tầm quan trọng của sư phụ đối với đệ tử, không cần nói rõ cũng có thể tưởng tượng ra được!
"Ngay cả không cách nào bái một vị Vĩnh Hằng Chân Thần làm sư phụ, ba hài tử của ta chí ít cũng có thể học được một môn truyền thừa lợi hại." Mặc Ngọc Hổ thầm nghĩ.
Thê tử của hắn đã qua đời trước đây rất lâu rồi, lưu lại cho hắn ba hài tử, chính là những người hắn quan tâm nhất trên đời này.
Khởi Nguyên đại lục là nơi hội tụ vô số người tu hành của vạn tộc. Tuy rằng có rất nhiều kẻ tu hành căn bản không quan tâm đến sống chết của nhi tử, nhưng Mặc Ngọc Hồ thì lại vô cùng quan tâm!
Thân là một vị Hư Không Chân Thần, Mặc Ngọc Hổ có thọ mệnh vô hạn, ngoại trừ bản thân tu luyện và trưởng thành. Điều duy nhất hắn quan tâm chính là ba hài tử của mình.
"Sắp rồi, mười ngày nữa là có thể quay về Hỗ Dương thành." Mặc Ngọc Hổ thầm nghĩ. Hắn cẩn thận từng li từng tí khống chế lấy phi thuyền, tránh khỏi một số địa phương nguy hiểm.
Đột nhiên...
Mặc Ngọc Hổ cảm giác được một cỗ lực lượng không cách nào phản kháng được bao trùm đến. Chiếc phi thuyền của hắn phảng phất giống như một chiếc thuyền con mỏng mảnh trong xoáy nước của biển khơi, chìm dần xuống, hơn nữa phi thuyền cũng càng lúc càng nhỏ! Không ngừng thu nhỏ lại!
"Không tốt." Trong lòng Mặc Ngọc Hổ lạnh toát. Chiếc phi thuyền do hắn khống chế căn bản không cách nào thoát khỏi cơn lốc xoáy không gian khủng bố này, chỉ có thể không ngừng trầm luân bên trong đó.
Cuối cùng, phi thuyền rơi xuống đáy sâu nhất của lốc xoáy không gian. Vị trí của lốc xoáy không gian chính ngay trong lòng của một bàn tay khổng lồ, với những đường vân trong lòng bàn tay phảng phất như một con sông uốn lượn.
La Phong đứng yên tại chỗ không hề cử động, chỉ vỏn vẹn khống chế hư không, liền thu nhỏ lại không gian xung quanh chiếc phi thuyền ở đằng xa kia, nhẹ nhàng nắm lấy nó trong lòng bàn tay. Ma La Tát ở bên cạnh cũng tò mò nhìn xem: "Chủ nhân, bắt chiếc phi thuyền này làm gì?"
"Trước tiên hỏi đường chút đã." La Phong quan sát sinh linh bên trong chiếc phi thuyền trên tay mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương