Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
-
Chapter 92 Nhược điểm của mình
Thí Ngô Vũ Dực phía sau La Phong mở rộng, hắn đạp Huyết Hà cuồn cuộn thấy được cảnh này. Hắn còn định thi triển Liệt Nguyên Thuật, nhưng nhìn thấy Ma La Tát há to cái miệng như chậu máu thì dừng lại.
"Không dựa vào Liệt Nguyên Thuật, đích thực ta yếu hơn Ma La Tát nhiều." La Phong thấy cảnh này thì hiểu ra ngay.
"Ta có thần thể hoàn mỹ, nó cũng có! Mà cảnh giới của nó cao hơn ta rất nhiều, chỉ một lần nuốt này... Nhìn như đơn giản, kỳ thật cảnh giới đã gần tới cảnh giới Hỗn Độn, khi đang đánh lén, thích khách kia cũng không thể trốn thoát."
Thực lực của thích khách, La Phong rất rõ ràng.
Dưới áp chế của Chưởng Khống Hỗn Độn, hai tay và Vũ Dực của mình thi triển đao pháp, đều không thể chạm vào thích khách kia.
Mà Ma La Tát há miệng nuốt một cái, thích khách lại không thể né tránh.
"Hơn nữa thần thể hoàn mỹ của Ma La Tát cứng cáp hơn! Thích khách kia chỉ một kiếm đã có thể đâm vào thần thể của ta, nhưng hắn đã vào miệng Ma La Tát... miệng của Ma La Tát lại không tổn hao chút nào."
Chỉ một cái nuốt, La Phong đã nhìn ra rất nhiều điều.
Ma La Tát mang Hủy Diệt Bản Nguyên, chỉ cần ăn là có thể trưởng thành, lĩnh ngộ Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo càng ngày càng sâu, cho đến khi nắm giữ hoàn toàn. Thiên phú như La Phong, cũng cảm thấy chênh lệch giữa hai bên.
"Ma La Tát là sinh mệnh thể hoàn mỹ trời sinh, mà ta là sinh mệnh thể hoàn mỹ tu luyện ra."
"Là Giới Thú, nó sinh ra đã có Bản Nguyên Hủy Diệt, bản chất sinh mệnh tương đương với Vũ Trụ Nguyên Thủy. Mà ta yếu hơn một chút, ta cần tự mình tu luyện lĩnh hội từng bước một."
"Đương nhiên, ta là chủ nhân."
La Phong lộ ra nụ cười.
Ma La Tát chỉ hai bước đã đi tới gần La Phong. Thấy nụ cười của chủ nhân, nó có chút hoảng hốt, nói liền: "Chủ nhân, ta không vi phạm mệnh lệnh của người, chiêu số ta thi triển đều bình thường."
"Không trách ngươi." La Phong cười nói.
Lúc đầu khi đến Khởi Nguyên Đại Lục, La Phong đã nghiêm lệnh, cho dù chết, Ma La Tát cũng không thể bại lộ thân phận Giới Thú. Một khi bại lộ, thu hút cường giả khủng bố chân chính của Khởi Nguyên Đại Lục chú ý, vậy thì tiêu đời.
Sức mạnh của Ma La Tát là thần lực bình thường, chiêu số thi triển ra cũng rất bình thường. La Phong đương nhiên sẽ không trách cứ.
"Thích khách kia đã chết chưa?" La Phong hỏi.
"Bị ta nuốt vào bụng, hắn sẽ chết." Ma La Tát gật đầu.
Cũng là thần thể hoàn mỹ, Ma La Tát lợi dụng thần thể hoàn mỹ càng thêm hoàn mỹ, thực lực bộc phát cũng càng thêm khủng bố.
"Hắn mang theo lệnh truyền tin nhân quả. Trước khi chết, hắn có thể truyền thực lực của ta ra ngoài không?" Ma La Tát bỗng có chút lo lắng.
"Nói ngươi cũng là một Vĩnh Hằng Chân Thần cực mạnh?" La Phong lắc đầu: "Không cần lo lắng, bại lộ cũng không có gì ghê gớm."
Vĩnh Hằng Chân Thần có thân thể siêu cường cũng không tính là hiếm thấy, mỗi thành trì lớn đều có thể tìm được mấy người, số lượng toàn bộ Khởi Nguyên đại lục càng khổng lồ hơn. Cho dù người ngoài biết được một chủ một tớ này đều là Vĩnh Hằng Chân Thần cực mạnh, cũng chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới mà thôi.
"Ta ra tay rất nhanh, lúc đó hắn một lòng muốn sống, dốc toàn lực giãy giụa. Ta nuốt hắn vào bụng thì hắn đã chết, có lẽ không kịp đưa tin." Ma La Tát nói: "Đây là tất cả vật phẩm hắn để lại, ngay cả vũ trụ sa cũng ở đây."
Ma La Tát vung tay lên, bên cạnh xuất hiện một đống vật phẩm, bao gồm cả các vật như Giới Trung kiếm vừa nãy.
Lần này ngứa tay nên không nhịn được mà ra tay, Ma La Tát lo lắng chủ nhân trách cứ, không dám giữ lại chiến lợi phẩm.
"Ngươi đi theo ta, cần gì thì nói với ta." La Phong cũng không chối từ, thu lấy toàn bộ những bảo vật này. Ma La Tát có thể trở nên mạnh hơn một cách tự nhiên, nghèo chút cũng không sao, mình mới cần tài nguyên nhất.
Bản thân đủ mạnh, tương lai ở Khởi Nguyên đại lục mới có thể che chở được con Giới Thú này.
"Vậy ta đi bế quan trước, cần tiêu hóa một chút." Ma La Tát nói.
"Ừ." La Phong vẫy tay, thu Ma La Tát vào Tinh Thần Tháp.
Một tầng không gian bên trong Tinh Thần Tháp.
Ma La Tát nhìn thi thể hai Vĩnh Hằng Chân Thần Thiên Vũ Sung và Mai Ngô Kỳ nằm phía trước, không khỏi nở nụ cười: "Chủ nhân cũng rất để ý tới ta, giết những Vĩnh Hằng Chân Thần này đều là cố ý giữ lại thi thể."
Lấy uy thế chiến đấu của La Phong, nếu không cố ý giữ lại, những thi thể này đã sớm tan thành mây khói.
...
La Phong vẫn duy trì lĩnh vực của tiểu vũ trụ bao phủ toàn bộ động phủ. Hắn liếc nhìn động phủ bị phá hư, lập tức cảnh tượng trong lĩnh vực của tiểu vũ trụ thay đổi. Một số núi đá và bùn đất ngưng tụ hình thành, bắt đầu sửa chữa động phủ.
"Thanh Nham, có thể ra rồi." La Phong hô.
Thanh Nham là Chân Thần, trốn trong tiểu lâu mà trong lòng kinh hồn táng đảm. Loại giao phong này mà lan đến gần hắn, hắn sẽ toi mạng.
Do đó khi La Phong thi triển lĩnh vực của tiểu vũ trụ, cũng cố ý bảo vệ Mặc Ngọc Thanh Nham! Đương nhiên, Mặc Ngọc Thanh Nham cũng không thấy cảnh giao thủ phía sau.
Bị lĩnh vực của tiểu vũ trụ che lấp, La Phong không muốn hắn thấy, hắn cũng không thấy được.
"Chủ nhân." Mặc Ngọc Thanh Nham ra khỏi tiểu lâu, nhìn xung quanh, hỏi: "Chủ nhân, La Tát Thần Quân đâu?"
Trong khoảng thời gian này, chủ nhân vẫn chưa chỉ điểm cho hắn, nhưng La Tát Thần Quân lại thường xuyên chỉ điểm. Mặc Ngọc Thanh Nham cũng rất cảm kích Ma La Tát. Lúc này không nhìn thấy Ma La Tát, Mặc Ngọc Thanh Nham rất lo lắng... Có phải La Tát Thần Quân bị ảnh hưởng nên đã chết rồi à?
"Yên tâm, hắn đang bế quan." La Phong nói: "Trận chiến đã kết thúc rồi, ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều đâu, an tâm tu hành đi."
Nói xong, La Phong bay về phía lầu các trên đỉnh núi cao.
"Đúng, chủ nhân." Mặc Ngọc Thanh Nham cung kính tuân mệnh, đúng là tâm hồn hắn đang treo ngược cành cây, thực ra những gì hắn đã trải qua trong khoảng thời gian này quá mức kinh tâm động phách.
Hội quán Viêm Phong.
Bóng người sương mù xám và Viêm Phong quán chủ ngồi đối diện nhau. Bọn họ đều đoán được lần này La Phong xuất quan, Ảnh Thương chờ đợi rất lâu, tám chín phần mười muốn động thủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook