Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
-
Chapter 24 Lần đầu tiên bế quan tu hành(3)
Có thể tu luyện tới cảnh giới HỗN Độn, chí ý đã được rèn luyện tới mức vô cùng mạnh mẽ rồi! Phối hợp với bí thuật ý chí, La Phong nghĩ, muốn ý chí làm tổn thương đối phương? Cũng rất khó!
“Hôm nay so sánh mọi mặt với Hỗn Độn Chúa Tể, cũng còn chênh lệch khá lớn.” La Phong cảm nhận thần thể cao 18 tỷ kilomet ẩn chứa thần lực mênh mông: “Nếu thần thể lớn đến cực hạn, có thể bắt đầu luyện thể toàn diện rồi.”
Hắn nghĩ xong, rất nhiều vật liệu được cất giữ bên trong Tinh Thần Tháp bay ra, La Phong quen cửa quen nảo dung luyện chúng, khống chế và phối hợp một cách chuẩn xác, còn dần dần dung nhập vào mỗi một nơi trong thần thể.
La Phong đã quen thuộc với mỗi một quá trình trong tầng thứ nhất của Hỗn Độn Đại Lực Đồ, Xây Dựng Căn Cơ. Hơn nữa, hắn đã dùng một lượng nhỏ vật liệu để thí nghiệm nên bây giờ luyện thể toàn diện vô cùng trót lọt.
Lại thêm mấy ngày trôi qua.
Luyện chế bí bảo tăng chiều cao đến 18 tỷ kilomet, dù La Phong đã hiểu hoàn toàn tất cả các bước thì cũng là chuyện vô cùng rườm rà. Ý chí của hắn rất mạnh, mỗi một trận đồ khắc lục đều vô cùng tỉ mỉ, không có chút sơ xuất nào. Cuối cùng, tốn hơn ba trăm ngày, hắn cũng đã hoàn toàn luyện thành tầng thứ nhất của Hỗn Độn Đại Lực Đồ.
“Cuối cùng cũng luyện thành tầng thứ nhất rồi.” La Phong thở phào: “Ta tiêu một trăm ngàn vũ trụ sa để mua tài liệu luyện khí, đã không còn lại bao nhiêu nữa.”
La Phong hơi thổn thức.
“Chỉ mới xây dựng căn cơ mà đã tốn nhiều vật liệu thế sao?” Lúc này La Phong cũng phát hiện khuyết điểm duy nhất của việc thần thể quá lớn, chính là muốn luyện thể thì phải tiêu hao cực nhiều chi phí.
“Một trăm ngàn vũ trụ sa, ta chuẩn bị nhiều như thế, cũng chỉ miễn cưỡng hoàn thành được tầng thứ nhất đơn giản nhất mà thôi.”
“Rất phức tạp, cũng rất tốn kém, vậy tầng thứ hai, thứ ba, ta còn cần bao nhiêu vũ trụ sa nữa? Một triệu vũ trụ sa? Hai triệu vũ trụ sa?” La Phong cảm thấy rất áp lực.
Phải biết rằng, kẻ như Hắc Đa Mạc cũng chỉ tích lũy được hơn mười ngàn vũ trụ sa thôi.
Lần này hắn may mắn, nhờ vào Thiên Địa Kỳ Trân là hoa Lam Tử Huyết Tinh mà có được một lượng tiền khổng lồ, đủ để hoàn thành tầng thứ nhất, Xây Dựng Căn Cơ.
La Phong kiểm tra bên trong thần thể của mình.
Trong thần thể khổng lồ cao 18 tỷ kilomet, ngoài kết cấu phức tạp vốn có thì có thêm một kết cấu bí bảo nữa, bí văn chằng chịt thấm vào mỗi một giọt huyết dịch, dung nhập vào mỗi một chỗ sâu bên trong xương cốt.
“Hơi đắt, nhưng hiệu quả rất tốt.” La Phong rất hài lòng: “Nên xuất quan rồi.”
Nghĩ xong, hắn thu hồi Tinh Thần Tháp, mở trận pháp phong cấm đại điện ngầm ra.
Ầm ầm…
Lối đi của đại điện mở ra, La Phong bay ra ngoài, đi lên động phủ của mình.
Bây giờ đang là đêm tối, gió rét gào thét, cả động phủ đều yên tĩnh, Ma La tát cũng không ở trong động phủ.
“Bế quan hơn một kỷ, đối với Vĩnh Hằng Chân Thần, cũng coi là bế quan khá nhanh.” Lần đầu tiên La Phong tới Khởi Nguyên đại lục, đánh cận chiến bị áp đảo hoàn toàn, nên hắn quyết định phải bế quan, bù đắp khuyết điểm của mình.
Trong thời gian hơn một kỷ, La Phong đã bù đắp mọi phương diện.
“Về nhanh thật!” La Phong ngẩng đầu lên.
Dựa vào sự cảm ứng của linh hồn nô dịch, hắn vừa xuất quan, Ma La tát đã lập tức quay về.
“Vù.”
Một bóng đen bay vào động phủ, chính là Ma La Tát một tay xách bình rượu lớn một tay xách một miếng thịt nướng lớn. Nó kích động hô lên: “Chủ nhân, chủ nhân, cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi, ta chờ cũng sốt ruột.”
La Phong nhìn rượu và thịt nướng trong tay Ma La Tát, không khỏi cười nói: “Mấy ngày nay ngương sống sung sướng quá, còn không nỡ bỏ rượu thịt trong tay xuống.”
“Sung sướng á?” Ma La Tát cắn một miếng thịt, lắc đầu liên tục: “Chẳng sung sướng chút nào! Chủ nhân bảo ta đừng có gây họa nên hơn một kỷ vừa rồi ta không dám trêu chọc bất kì thứ phiền phức gì hết! Dù có tức giận, ta cũng luôn nhẫn nhịn.”
“Tức lắm à?” La Phong hỏi tiếp.
Ma La Tát gật đầu liên tục: “Hộ Dương thành có nhiều thế lực phức tạp, còn có kẻ điên thích đánh nhau tới gây sự nữa! Theo tính của ta, ta muốn bóp chết chúng lâu rồi. Nhưng mệnh lệnh của chủ nhân trên tất cả! Dù ta có chết cũng không làm trái! Vì vậy ta luôn nhẫn nhịn, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không?”
La Phong rất tò mò: “Ngươi mà lại chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không sao?”
Giới thú do Hủy Diệt đại đạo thai nghén ra có bản tính hung ác, La Phong rất tò mò nó đã nhịn thế nào.
“Ta chỉ đánh chúng qua loa để chúng biết được khoảng cách thực lực rồi bắt chúng đóng tiền phạt thôi.” Ma La Tát vội vàng giải thích: “Ta không đi gây họa, nếu như bị đánh mà không phản kháng thì chỉ bị đánh mạnh hơn thôi.”
La Phong gật đầu: “Ta hiểu, một kẻ hèn nhát, ở Hộ Dương thành sẽ bị ăn không còn một cọng lông.”
“Chủ nhân anh minh.” Ma La Tát cười, lại không khỏi vui vẻ uống mấy ngụm rượu.
“Ở quê ngươi đâu có thích uống rượu.” La Phong lại tò mò.
Hai mắt Ma La Tát sáng lên, nó vội vàng nói: “Chủ nhân, ngài đi tới Khởi Nguyên đại lục, còn chưa được nếm thử rượu ngon bản địa nơi này đúng không? Ở đây có rượu ngon, ngon hơn rượu ở quê nhiều.”
“Để ta nếm thử.” La Phong cầm lấy bình rượu, ngửa đầu lên uống một ngụm.
Rượu đi vào bụng, hắn lập tức cảm thấy ý thức linh hồn cũng được bồi bổ, vừa khoan khoái vừa dễ chịu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook