Một số người còn chuẩn bị lấy điện thoại ra để chụp lại cảnh tượng mang tính lịch sử này !

"Wow, thật ngầu. Cô gái sexy tóc ngắn xinh đẹp cưỡng hôn hoa khôi Sở, đây chắc chắn là câu chuyện chính trên diễn đàn của trường học trong ngày hôm nay."

"Cô gái sexy ? Cái thứ này là con trai hay là con gái vậy ?"

Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng đứng dậy, còn đưa tay kéo Sở Thu Hi.

Sở Thu Hi có thể nói là vừa xấu hổ vừa tức giận, hai má hơi đỏ, cô có chút không dám tin nụ hôn đầu tiên của mình lại vô duyên vô cớ mất đi như vậy.

Ôi chúa ơi !

“Các người ai còn dám chụp thì tôi sẽ đập nát điện thoại của người đó.” Cô giận dữ nói.

Mới quay lại nhìn gã cưỡng hôn cô, khi cô nhìn rõ đối phương thì cũng choáng váng.

Vừa rồi, khuôn mặt của hai người rất gần nhau, không hề nhìn rõ đối phương.

"Cậu... cậu là Hạ Tiểu Bạch !" Sở Thu Hi tỏ vẻ kinh ngạc nhìn đối phương nói.

Hạ Tiểu Bạch sững sờ tại chỗ, nữ thần mà anh yêu thầm suốt mấy năm lại biết tên của anh!

Hạ Tiểu Bạch vẫn luôn cho rằng mình chỉ là một kẻ vô hình mà thôi.

Một hoa khôi bạch phú mỹ như Sở Thu Hi, bên cạnh có nhiều đàn ông theo đuổi như vậy, căn bản không thể nhớ ra một kẻ vô hình như Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch cũng thấy rất có lỗi, căng thẳng nhìn Sở Thu Hi : "Đúng vậy, đúng vậy, tôi là Hạ Tiểu Bạch."

"Tôi thực sự không phải là cố ý đâu, vừa rồi không biết có tên khốn nào đó đụng phải tôi một cái."

Sở Thu Hi khẽ cau mày nhìn nam sinh thanh tú xinh đẹp trước mặt, trong lòng bực bội, đây là nụ hôn đầu tiên của cô đó ! Hơn nữa, lại là bị tên Hạ Tiểu Bạch này cướp đi. Mặc dù hồi cấp ba hai người không học cùng lớp, nhưng mỗi ngày vào học tan học, ra ra vào vào, khó tránh khỏi thường xuyên gặp nhau.

Đối với nam sinh thanh tú mềm yếu này, Sở Thu Hi chỉ cảm thấy anh là một người tốt, ngoại trừ xinh đẹp một chút ra thì không có gì đặc biệt cả.

Hiện tại, hai người cũng thỉnh thoảng gặp nhau ở trong trường, có điều đều không chào hỏi, chỉ coi nhau như người xa lạ.

Hạ Tiểu Bạch còn muốn giải thích gì đó. Sở Thu Hi trực tiếp giơ đôi bàn tay trắng nõn lên cắt ngang lời anh định nói.

"Được rồi, cậu không cần giải thích, tôi cũng biết cậu không phải là cố ý."

"Chuyện này cứ kết thúc ở đây !"

Nói xong, cô cũng không ăn sáng nữa, đôi chân thon dài nhanh chóng rời đi, cho đến khi đi đến một gốc cây không có ai, còn chưa kịp bình tĩnh lại sau chuyện vừa xảy ra, thở hổn hển.

Cô muốn nôn, nhưng chính vào lúc này Sở Thu Hi mới nhận ra rằng cô không hề cảm thấy phản cản chút nào.

Không phải chứ ! Mỗi lần nhìn thấy đàn ông và nữ chính hôn nhau trên phim truyền hình là cô đều cảm thấy vô cùng phản cảm.

Sở Thu Hi chạm vào đôi môi anh đào của mình, thì mới phát hiện từ môi mình tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng.

Sau khi hôn môi với Hạ Tiểu Bạch, môi cô lưu lại mùi hương sao ?

Rất nhẹ, nhưng có thể ngửi thấy rõ ràng, cô vô thức lè đầu lưỡi ra liếm môi, mùi vị ngọt ngào này càng ngày càng rõ ràng, vậy mà lại khiến cô có cảm giác say đắm.

"Thật ra nghĩ lại thì chàng trai Hạ Tiểu Bạch này cũng rất xinh đẹp."

Còn giọng nói không thể phân biệt được là nam hay là nữ của cậu ta cũng rất hay, ít nhất nó làm cho bản thân cảm thấy vô cùng thoải mái.

Sở Thu Hi cắn đôi môi đỏ mọng lắc đầu, mái tóc dài ngang lưng tung bay trong gió.

Cô hơi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, giơ tay che ánh nắng, đôi mắt sâu thẳm đầy vẻ mông lung.

"Chẳng lẽ mình thích một chàng trai xinh đẹp còn chưa trưởng thành như cậu ấy sao ?"

Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào bảng nhiệm vụ, há mồm trợn mắt. Còn một thông tin nữa ở trên.

"Kích hoạt chuỗi nhiệm vụ 《 Hoa bách hợp ẩn giấu nở rộ 》"

"Ký chủ, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng."

"Nhiệm vụ《 Kabe-don một nữ sinh xinh đẹp 》 đã hoàn thành, do ký chủ ở bên ngoài nên thuộc tính khen thưởng sẽ tăng lên vào tối nay."

Hạ Tiểu Bạch ngốc nghếch cười ha ha ha, suýt chút nữa thì tỏ ra vẻ trí lực có vấn đề.

Chẳng lẽ nữ thần mà mình yêu thầm nhiều năm lại là hoa bách hợp ẩn giấu sao ?

Triệu Trình và Chu Thanh ngồi ở một bên, dùng răng nghiến chặt đũa phát ra âm thanh ma sát "két két két".

Nhìn Hạ Tiểu Bạch ở một bên cười ngốc nghếch, bọn họ vẻ mặt tràn đầy sự ngưỡng mộ ghen tị !

"Tiểu Bạch, đồ khốn nhà cậu, hôm nay ra ngoài có phải là giẫm phải phân chó rồi không ?

"Đúng vậy ! Nếu không, làm sao có thể có vận may phân chó hôn được hoa khôi của trường Sở Thu Hi chứ ?"

"Chuyện này thì cũng thôi đi, Sở Thu Hi hình như còn không so đo tính toán."

Hạ Tiểu Bạch hơi ngẩng đầu kiêu ngạo nhìn hai người, chiếc mũi thanh tú hừ một tiếng.

"Cái này gọi là vận đào hoa, mấy người có hiểu không, cái gì mà vận may phân chó, nghe ghê tởm như vậy.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương