Bọn họ dùng khẩu hình để ra hiệu cho anh ta mau xin weixin của cô gái.

Thậm chí có người đã bắt đầu đánh cược xem Triệu Trình có lấy được weixin hay không, dù sao lúc nãy đã có không ít người bị từ chối.

Tất cả mọi người đều rất không coi trọng tên Triệu Trình này, thậm chí còn nghĩ ra rất nhiều cách để chê cười anh ta.

Triệu Trình cảm thấy đã đâm lao phải theo lao, mấy tên này đều để sẵn điện thoại di động chụp lại khoảnh khắc anh ta bị từ chối.

Hạ Tiểu Bạch đứng lên, chớp chớp đôi mắt to màu hổ phách, nghiêng đầu bày ra dáng vẻ ngây thơ vô tội.

Triệu Trình cũng khẩn trương không chịu được, đây còn là lần đầu tiên anh ta gặp một cô gái đẹp như vậy: “Xin chào em gái, anh tên Triệu Trình, có thể làm quen được không?”

Suy nghĩ của Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng hoạt động, rốt cuộc phải dùng tên gì mới được đây, dù sao cũng không thể dùng tên thật.

Lấy tên này đi.

Anh nở một nụ cười xinh đẹp như trăm hoa đua nở: “Em tên là Hạ Bạch Hạc,….. hạ trong mùa hè, bạch trong bạch tuyết, và hạc trong tiên hạc.”

Triệu Trình cũng nịnh nọt lấy lòng: “Dễ nghe, rất hay.”

“Thì ra là đàn em Bạch Hạc.”

"Là như vầy, có thể trao đổi weixin với anh không.”

"Tất nhiên là không phải anh muốn tán tỉnh em đâu, chỉ là muốn trao đổi văn học một chút thôi, anh thấy em rất thích đọc những tác phẩm văn học sâu sắc.”

"Thật ra anh cũng thường xuyên đọc sách, có lẽ chúng ta đều có cùng sở thích.”

Hạ Tiểu Bạch nghe mấy câu của anh ta, suýt chút nữa đã nhảy dựng lên đá vào mông anh ta một cái.

Còn thường xuyên đọc sách, cậu ta nói không sai, nhưng chỉ toàn là truyện tranh mà thôi, chẳng hạn như Benzina, Rem, Ram, thậm chí còn đọc mấy tác phẩm đồng nhân của fan.

Hạ Tiểu Bạch cũng lười vạch trần anh ta, anh khoanh tay mỉm cười, nhỏ giọng nói một câu với âm lượng chỉ có hai người nghe được.

"Cho đàn anh weixin cũng không phải không được, nhưng em muốn hỏi anh một vấn đề, anh là Triệu Trình, sinh viên năm ba, học lớp 6 ngành tiếng Trung đúng không?”

Mùi hương ngọt ngào trong lời nói của cô làm Triệu Trình cảm thấy như gió xuân, rất thơm lại ngọt, kết hợp với đôi môi anh đào đỏ mọng kia làm người ta không kiềm lòng được muốn hôn một cái.

Cô gái văn chương xinh đẹp này sao lại biết mình là sinh viên năm ba lớp 6 ngành tiếng Trung thế.

Chẳng lẽ cô ấy đã hâm mộ sự đẹp trai của mình từ lâu nên mới hỏi người khác để tìm hiểu?

Nghĩ đến đây, Triệu Trình lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, ra vẻ ta là người đẹp trai nhất trong trường trả lời.

"Đúng vậy, đàn em Bạch Hạc, anh chính là Triệu Trình, sinh viên năm ba, lớp sáu ngành tiếng Trung đây.”

"Xin hỏi đàn em Bạch Hạc đang muốn tìm anh sao?”

Bàn tay ngọc ngà của Hạ Tiểu Bạch che đôi môi đỏ mọng phì cười, tiếng cười như chuông bạc, nụ cười này càng giống như là nước chảy phù dung, thanh lệ động lòng người.

“Học trưởng Triệu thật đúng là hài hước!”

Triệu Trình ngây ngẩn cả người? Chẳng lẽ là mình tự luyến? Làm sao cô ấy biết tên mình được.

Chu Thanh cùng những người xung quanh cũng ngây ngẩn theo: "Bọn họ đang nói chuyện gì vậy, xem ra còn đang rất vui vẻ.”

Một tên béo ghen tị nói: "Triệu Trình này vậy mà có thể chọc cười học muội xinh đẹp, tôi cảm giác tôi cũng làm được!"

“Béo à cậu đừng có đùa nữa, nước miếng đã chảy ra thế kia, cậu muốn học muội ghê tởm đến chết à!”

Hạ Tiểu Bạch thần bí cười nói, đầu ngón tay khẽ vuốt lại sợi tóc trên trán, tới gần Triệu Trình.

Còn nói rất nhỏ, chỉ hai người mới có thể nghe được.

“Thật ra em biết học trưởng Tiểu Bạch lớp các anh, anh ấy quả thật có một người bạn rất xấu tên là Triệu Trình.”

Triệu Trình ngây ngốc: "Học muội Bạch Hạc biết Tiểu Bạch?”

Hạ Tiểu Bạch lộ ra ánh mắt ái mộ, tay ngọc đặt lên trái tim lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ nói: "Em rất thích học trưởng Hạ Tiểu Bạch."

Triệu Trình cạn lời rồi, không thể tưởng được tên Tiểu Bạch này còn được một học muội xinh đẹp như vậy yêu thích. Đúng là ghen tị, đáng ghen tị!

Anh ta thử thăm dò nói: "Nhưng anh cảm thấy Tiểu Bạch khả năng là không ổn đâu, hơn nữa nó còn là thụ đó."

Hạ Tiểu Bạch: “......”.

Cái trán trắng noãn lộ ra gân xanh, anh hít sâu một hơi thật sâu, tay nắm chặt thành quyền, cố nhịn bày ra nụ cười hỏi:

“Triệu….học trưởng Trình, anh làm sao biết được học trưởng Tiểu Bạch không được, còn là một thụ!”

Triệu Trình vội vàng xua tay: "Coi như anh chưa nói, coi như anh chưa nói gì đi.”

"Thật ra ấy à, Tiểu Bạch hắn tuy rằng có chút đàn bà, trông có chút “thụ”, nhưng hắn là người tốt, là người tốt thật sự."

Hạ Tiểu Bạch...... Không được, anh muốn đánh người, anh ngoắc ngoắc đầu ngón tay với Triệu Trình, đôi mắt nhỏ mị hoặc mỉm cười hàm ý, hơi nước lượn lờ, khóe miệng anh đào hồng hào hơi nhếch lên.

“Học trưởng Triệu anh tới gần một chút, em nói cho anh biết một bí mật.”

Triệu Trình nhìn thiếu nữ thuần khiết trước mắt, dáng vẻ vừa mị hoặc vừa quyến rũ, làm sao có thể chịu được. Anh ta lập tức ghé đầu qua…..

Hạ Tiểu Bạch tới gần bên tai anh ta, thì thầm nói:

“Điều em muốn nói cho anh biết chính là học trưởng Tiểu Bạch rất giỏi, chúng em đã ngủ với nhau rất nhiều lần.”

"Hơn nữa Tiểu Bạch học trưởng còn có thể làm một đêm…." cô vươn bảy ngón tay mảnh khảnh ra.

“Cho nên em không hy vọng anh nói xấu học trưởng Tiểu Bạch, anh làm như vậy khiến em rất khó chịu với anh!”

Trong lúc tất cả mọi người đều hâm mộ, ghen tị nhìn về phía Triệu Trình, vểnh tai lên nghe lén bọn họ nói chuyện, thiếu nữ xinh đẹp ôn nhã động lòng người kia bỗng nhiên giơ tay tát “bốp” một cái vào mặt Triệu Trình, cặp đùi xinh đẹp thon dài nâng lên, một cước đá thẳng về phía Triệu Trình.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương