Hạ Tiểu Bạch có hơi xem thường, rõ ràng trong nhà đã có AB xinh đẹp rồi, vậy mà còn nhớ thương mình.

"Nếu không có gì, có thể ký tên cho tôi không?”

Hoàng Giáo Chủ vốn định từ chối, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt to xinh đẹp của cô gái trước mắt, đột nhiên có chút xúc động.

Hình như đã thấy ở đâu đó.

Theo bản năng lấy bút ra, ký tên rồi đưa cho thiếu nữ trước mặt.

"Cố gắng học tập nhé, tiểu học muội."

Hạ Tiểu Bạch vẻ mặt đầy u ám: "Tôi là nam.”

Nói xong lập tức xoay người rời đi.

Hoàng Giáo Chủ: ...

Nhìn bóng lưng đối phương dần dần biến mất, hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhưng cuối cùng lắc đầu: "Làm sao có thể?"

Đạo diễn bên cạnh hỏi: "Sao vậy Hoàng Giáo Chủ?”

Hoàng Giáo Chủ nói: "Học sinh vừa nãy có điểm giống với nữ sinh tối hôm qua."

Đạo diễn... "Hoàng Giáo Chủ, cậu ta là nam sinh đó, cậu không phải lúc nào cũng tơ tưởng đến cô gái kia đấy chứ?”

Bắt đầu từ tối hôm qua, trong lòng Hoàng Giáo Chủ chỉ toàn nghĩ đến hình bóng của thiếu nữ váy xanh kia.

Khi ngủ ôm AB nhà mình cũng không thấy thơm chút nào, thậm chí nằm mơ cũng mơ thấy dung nhan của cô gái đó.

Đúng vậy, tâm hắn rất rối loạn, hắn bị vẻ đẹp mị hoặc của thiếu nữ kia hớp hồn.

Hắn gặp qua rất nhiều nữ minh tinh xinh đẹp, nhưng so với thiếu nữ mặc váy xanh hôm qua thì tất cả đều là hoa cỏ tầm thường.

Nếu như đời này không thể gặp lại cô ấy, vậy cuộc sống sau này còn gì ý nghĩa.

Hạ Tiểu Bạch cầm chữ ký của Hoàng Giáo Chủ trong tay, trong lớp có mấy nữ sinh là fan ruột của đối phương, nên chắc hẳn có thể bán với giá tốt.

Hạ Tiểu Bạch cố ý đi xe buýt, tránh để bị người quen phát hiện mình vào cửa hàng đồ nữ.

Hạ Tiểu Bạch ngồi trên xe, nhìn cảnh sắc ánh vàng rực rỡ ngoài cửa sổ.

Gần đó có một trung tâm thương mại vô cùng náo nhiệt, anh trực tiếp đi vào.

Tùy tiện tìm một cửa hàng đồ nữ thoạt nhìn trông rất bình dân, một chị gái đi giày cao gót đen lập tức đi tới tiếp đãi.

Chị gái nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch, nhất thời không biết xưng hô như thế nào, con trai hay con gái? Cô gãi gãi đầu.

Hạ Tiểu Bạch vội vàng nói: "Tôi muốn mua quần áo cho bạn gái."

Chị gái kia cũng hơi kinh ngạc, thật đúng là tiểu soái ca xinh đẹp. Rất phù hợp khẩu vị của chị đây, đáng tiếc là có bạn gái rồi.

“Xin hỏi anh cần gì?”

Hạ Tiểu Bạch nhìn một chút, bên trong đều là quần áo bó sát của con gái.

"Tôi... tôi muốn mua hai cái áo ngực."

Chị gái bán hàng sửng sốt: "Áo ngực... Thật đúng là khách hiếm nha!"

Trong lòng thầm nghĩ người trẻ tuổi bây giờ thật đúng là biết cách chơi.

“Chẳng lẽ không có?" Hạ Tiểu Bạch nghi hoặc hỏi.

Chị gái cười nói: "Có có có", rất nhanh liền tìm được hai cái mới tinh được bọc trong túi.

Hạ Tiểu Bạch thăm dò hỏi: "Bao nhiêu tiền?”

Chị gái cười nói: "Không đắt, dù sao cũng không có người mua, 80 tệ hai cái, đóng gói luôn cho anh."

"Tôi lấy tất." Hạ Tiểu Bạch cực kỳ hào phóng nói: "Phiền chị gói lại giúp tôi"

Hạ Tiểu Bạch cao hứng rời khỏi cửa hàng, so với dự tính còn rẻ hơn 20 tệ, vừa hay đối diện có cửa hàng Mixue.

Anh đi vào trong, nháy mắt liền hấp dẫn không ít sự chú ý của các em gái, chủ yếu là khuôn mặt tú lệ thư hùng khó phân biệt giới tính của anh thật sự quá mức xinh đẹp.

_ (⊙o⊙)

Oa! Các cậu nhìn thấy anh chàng xinh đẹp kia không, hay là qua đó xin wechat đi!

“Thôi đi, sao tôi thấy cậu ta giống con gái thế nào ấy? Nhỡ cậu ta cũng là con gái như chúng ta thì làm sao bây giờ?”

"Không thể nào, cậu ta mặc đồ nam mà, tóc cũng rất ngắn. Dù sao dáng vẻ kia đúng là làm người ta yêu thích, nếu như là con gái vậy thì kết bạn cũng được, làm quen với cô gái xinh đẹp như vậy không tốt sao.”

Hạ Tiểu Bạch bị các cô gái mang ra thảo luận không biết là nên đắc ý hay nên thở dài, dù sao tiểu huynh đệ của anh đã rời anh mà đi rồi.

Hạ Tiểu Bạch vừa gọi một ly trà hoa quả, chuẩn bị tìm chỗ ngồi xuống, liền gặp người quen, vậy mà lại là Sở Thu Hi!

Lúc này cô một mình ngồi ở một góc uống trà sữa, khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ trang điểm nhẹ, cái miệng nhỏ đỏ mọng đang cắn ống hút, cho dù là nhìn từ góc độ nào cũng hoàn hảo như vậy.

Đặc biệt là chiếc áo T-Shirt màu trắng gần như đều dán sát vào người cô, phác họa đường cong vô cùng quyến rũ, cặp đùi xinh đẹp thon dài tùy ý khép lại lộ rõ vẻ tao nhã.

Nhưng cô lúc này tựa hồ có chút ưu sầu, lông mày liễu nhíu lại, còn đang thở dài, không biết đang suy nghĩ chuyện gì không vui.

Hạ Tiểu Bạch hiện tại có chút chột dạ, lần trước chính mình không cẩn thận đè phải cô ấy, chắc Sở Thu Hi sẽ không ghi hận mình chứ.

Sở Thu Hi cũng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn về phía mình, khi cô ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện đối phương vậy mà muốn chạy.

“Hạ Tiểu Bạch! Đứng lại cho tôi!”

Hạ Tiểu Bạch dừng bước, máy móc xoay người: "Xin hỏi hoa khôi Sở tìm tôi làm gì?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương