Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ! (Dich)
-
Chương 10
"Chậc, xét cho cùng thì đám con trai các cậu cũng chỉ là nhìn ngoại hình thôi. Tôi thấy kỹ năng diễn xuất của An Tư Tư chỉ ở mức trung bình thôi."
Các chàng trai bức bực dọc phản bác lại : “Chúng tôi chỉ nhìn tướng mạo xinh đẹp là được rồi, còn cần kỹ năng diễn xuất gì chứ ?”
Triệu Trình và Chu Thanh đã cầm điện thoại lên chuẩn bị chụp ảnh.
Tại địa điểm...
Đạo diễn của đoàn làm phim vẻ mặt lo lắng : "Cậu nói cái gì ? An Tư Tư còn chưa tới sao ? Vậy tôi làm sao quay được đoạn phim mỹ nhân bên ao sen dưới ánh trăng chứ?"
Quan trọng hơn là bọn họ còn mời siêu sao nổi tiếng lâu năm Hoàng giáo chủ tới đây diễn phim.
Hiện tại nữ chính không có ở đây, ông ta cũng không biết nên giải thích thế nào.
Nếu Hoàng giáo chủ không vui, thì e rằng một đạo diễn như ông cũng sẽ tiêu rồi.
Biên kịch cũng là vẻ mặt bất lực : “Tôi đã thúc giục An Tư Tư rồi, nhưng cô ta lại làm mình làm mẩy…”
Đạo diễn vô cùng tức giận, muốn đánh người : “Tôi không quan tâm chuyện này ! Cho dù thế nào thì tối nay cô ta nhất định phải có mặt ở đây !”
Biên kịch cười khổ nói : “Nhưng Hoàng giáo chủ đã đợi ở bên ngoài để quay với An Tư Tư rồi, bây giờ phải làm sao ?”
Đạo diễn đi mấy bước, trên trán toàn là mồ hôi : “Ha ha, Hoàng giáo chủ không vui, thì e là sau này chúng ta không cần nghĩ đến việc mời một siêu sao như vậy đến đóng phim nữa.”
"Trước tiên như thế này, chúng ta hãy tìm một người đóng thế trước và quay cảnh mỹ nhân bên hồ đi."
Sắc mặt biên kịch càng trở nên khó coi : “Hôm nay người đóng thế đã xin nghỉ phép, không đến đây.”
Đạo diễn muốn hộc máu, trực tiếp ném kịch bản vào mặt biên kịch : “Mẹ nhà cậu, muốn chọc cho ông đây tức chết để dễ dàng kế thừa di sản của tôi phải không ?”
Biên kịch nhăn mặt : “Đạo diễn, đây là trường đại học, có rất nhiều cô gái có tố chất cao, tùy ý tìm thì cũng có thể tìm được người đóng thế thích hợp.”
Đạo diễn vẻ mặt nặng nề gật đầu : "Vậy cậu còn không đi tìm đi !"
Đúng lúc này, một chiếc Porsche lái vào trường quay, một người đàn ông rất có khí chất và đẹp trai bước xuống xe.
Hắn ta hỏi : “An Tư Tư đã đến trường quay chưa ?”
Rồi cúi nhìn đồng hồ.
"Thời gian của tôi rất eo hẹp. Nếu không phải là công ty muốn nâng đỡ An Tư Tư thì tôi căn bản sẽ không thể nào đến một đoàn làm phim nhỏ như của mấy người."
Đạo diễn lập tức tiến lên lấy lòng nói : "Hoàng giáo chủ, xin hãy yên tâm, An Tư Tư vẫn đang trên đường tới đây."
"Trước tiên chúng ta sử dụng người đóng thế để quay một đoạn phim mỹ nhân dưới ánh trăng trong số đó trước đã."
Hoàng giáo chủ cau mày, đêm nay hắn ta đã hoãn một cảnh quay để đến đây quay phim.
Mặc dù gần đây An Tư Tư rất nổi tiếng, nhưng dù sao thì cô ta vẫn là người mới, còn hắn đã nổi tiếng từ lâu.
Càng huống hồ, hắn ta không cho rằng An Tư Tư rất xinh đẹp, toàn bộ đều là dựa vào filter, kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng chỉ ở mức bình thường, đọc lời thoại còn không tốt.
Đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.
"Thế nhân cái gì ! Ý của anh là nữ chính còn chưa tới, muốn tôi đóng với người đóng thế sao ?"
Đạo diễn vội vàng trấn an : "Hoàng giáo chủ, tôi đảm bảo người đóng thế cũng sẽ không tệ. An Tư Tư nhiều nhất nửa giờ nữa sẽ tới đây."
Biên kịch bắt đầu tìm kiếm ứng cử viên trong đám sinh viên vây xem.
Điều khiến anh ta chết lặng chính là ở đây đa số đều là nam sinh.
Không cần nghĩ cũng biết những nam sinh này đều đến xem An Tư Tư... Quả nhiên đàn ông trên đời này đều như nhau.
Một số streamer còn chuẩn bị phát sóng trực tiếp ở bên cạnh.
Sau khi tìm kiếm mấy vòng cũng không tìm được người thích hợp, còn người mà anh ta cảm thấy ưng ý thì lại không đồng ý. Nếu cảm thấy không ổn thì anh ta liều mạng xua tay, cô nặng gần 100kg rồi thì sao tôi để cô làm người đóng thế được đây…
Yêu cầu của anh ta không cao, chỉ cần có dáng người mảnh khảnh và cao khoảng một mét sáu là được, diễn viên đóng thế cũng không cần lộ mặt nên không quan trọng nhan sắc.
"Bạn học này, em có đồng ý làm diễn viên đóng thế không?” Anh ta hỏi một nữ sinh có vóc dáng rất ổn.
Nữ sinh này lập tức lắc đầu, không biết phải làm sao: “Tôi chỉ đến đây xem náo nhiệt…”
Đáng tiếc nữ sinh này cũng thẹn thùng từ chối, dù sao cô ấy vẫn chưa tốt nghiệp nên còn rất ngại ngùng.
Đáng lúc anh ta không biết phải trở về nói chuyện với đạo diễn như thế nào thì có một bóng dáng màu xanh cất giọng nói sau lưng mình: “Tôi cảm thấy tôi có thể.”
Giọng nói tuyệt vời này suýt nữa đã làm biên kịch cho rằng mình nghe nhầm, khi anh ta quay đầu lại thì trực tiếp sững sờ.
Cơn gió mùa hè thổi qua làm mái tóc đen ba nghìn sợi của mỹ nhân tung bay, mang theo mùi hương thơm mát.
Quá đẹp! ! ! ! !
------
Dịch: MBMH Translate
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook