Thơ Thả Thính
-
C19 Chương 6 Thơ Tình Buồn
"Hoá ra thích một người chính là như vậy, là ở cùng một bầu trời những mãi mãi chẳng thể nào chạm tới được, là cảm giác nhớ nhung không dám thở, là hàng ngàn hàng vạn con bướm khẽ bay trong lòng, chỉ cần há miệng sẽ bay hết ra ngoài..."
1.
Trời đem mưa đổ xuống phàm
Người đem im lặng để làm nhau đau.
2.
Trời đã sập đâu
Sao em buồn thế?
Sao em âu sầu?
Cho nỗi buồn lê thê...
3.
"Nhặt chi con ốc vàng
Sống xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền lâu."
4.
Chuyện tình yêu cổ tích,
Chẳng có đâu mà tìm.
Kinh nghiệm của người lớn,
Yêu nhiều chỉ mệt tim.
5.
Bỗng một chiều tỉnh dậy
Thấy nắng và thấy mây
Nhưng bóng lưng người ấy
Đã chẳng còn nơi đây...
6.
Người đã quên chuyện cũ
Mình thương nhớ được chi
Để lòng mình bão lũ
Người có luyến lưu gì
7.
"Tôi tưởng em là gió
Lả lướt hút hồn tôi
Ngờ đâu em là bão
Đổ nát cõi lòng rồi."
8.
Ta lo mùa trở lạnh
Buốt giá vai em gầy
Ta lo đời hiu quạnh
Em buồn như mưa bay.
9.
"Anh ơi, anh có biết
Yêu thầm rất đau không
Ôm tình yêu nhỏ bé
Lại như ôm xương rồng."
10.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ mây
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng manh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay?
11.
"Thềm xưa lối cũ mờ nhân ảnh
Loang lổ tường rêu cỏ biếc xanh
Gầy guộc bốn mùa trong mắt nhớ
Muốn quên mà dạ vẫn không đành."
12.
Mây lạc trời, lá lạc cây
Ngày anh đứng lại, em đây lạc rồi
Yêu đương là chốn xa xôi
Bao sông nhung nhớ, lắm đồi tương tư...
13.
Đem gửi người tôi thương
Một mối tương tư dài
Mà người nào có thấy
Bởi mãi nhìn theo ai.
14.
Tôi gom mùa hạ vào đôi mắt
Gom cả yêu thương gửi cho nàng
Yêu thương chớm nở rồi chợt tắt
Như cách nắng hạ chờ thu sang..
15.
Thì thôi mình dừng lại
Mỗi người đi một đường
Đừng buồn, đừng sợ hãi
Bởi yêu là đau thương.
16.
"Nhiều khi bật khóc rồi cười
Là ta vô vị hay người vô tâm..?"
17.
Sao trời mưa nhiều thế
Mây có đang buồn không?
Sao người trông buồn thế
Một mình hoài ổn không?
18.
"Chuyện kể một bữa nọ,
nỗi buồn đi ngang qua.
Thuê lòng mình ở trọ,
rồi chẳng chịu về nhà."
19.
Thành phố đông đến thế
Biết bao nbiêu là người
Vậy nên em không thể
Tìm thứ mình đánh rơi...
20.
Bầu trời xanh xanh
Biển sâu thăm thẳm
Ngoài kia đằm thắm
Lòng mình cạn khô!
21.
Con sóng và bãi cát
Còn có lúc cách xa
Huống chi con người ta
Xa muôn trùng cách trở.
22.
Trời hôm ấy mưa to
Tôi đưa chiếc ô nhỏ
Nàng lấp ló sau trường
Ra về cùng người thương
23.
Chúng ta là con cá
Mắc cạn ở trên bờ
Vì cứ luôn mong chờ
Điều không thể xảy ra...
24.
Có một người em rất muốn thương
Nhưng rất tiếc không chung đường được nữa
Hai chúng ta cũng chỉ là hai nửa
Của cuộc đời gặp gỡ lúc không nên.
25.
ai bỏ mùa đông vào tim tôi
hằn tím đâu đây vết sẹo lồi
tình chết bên mùa phơi xác nắng
yêu khóc trong lòng cũng đành thôi
26.
Đêm, có mấy lần em khóc
Ngày, có mấy lần em cười
Vốn chỉ là một cô nhóc
Sao em chẳng có nét vui tươi?
27.
Những bài viết buồn, em share rồi lại xoá
Con tim vỡ vụn, cớ sao anh xoa rồi lại xé.
28.
ngày em đi, tôi khép lòng mình lại
đóng kín bưng nhưng chẳng có khoá đâu
nếu mai em đặt tay lên ngực trái
nói yêu tôi, tôi vẫn sẽ gật đầu.
29.
đã bao lâu, kể từ ngày hè đến?
nỗi nhớ nàng bỗng chốc hoá nhẹ tênh
như cách em chối từ lời bày tỏ
cả hạ vàng chết lặng giữa chênh vênh...
30.
Một vầng trăng mất
Một màn đêm đen
Một lòng rối ren
Hàng ngàn nỗi nhớ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook