Taehyung như mất bình tĩnh, tiến đến nắm lấy hai vai của Jungkook.

"Jeon Jungkook... là em mà đúng không?"

Vì cơ thể Jungkook đang rất nhạy cảm do tác dụng của thuốc, nên khi bị người khác động chạm vào, dễ khiến cậu rùng mình.

"Khoan đã..." hơi thở Jungkook trở nên khó khăn, câu nói của cậu do thế cũng bị đứt đoạn.

"Tôi... đúng là Jeon Jungkook, nhưng sao anh lại xông vào phòng của tôi chứ?"

Taehyung nhẹ cau đôi mày, buông thả hai vai của người phía đối diện.

Jungkook là đang không nhận ra hắn?

Hay có khi đây không phải Jeon Jungkook trong giấc mơ?

Đánh ánh mắt rò xét cậu thanh niên đang ngồi thở dốc trên giường. Càng nhìn thì càng thấy rất giống, cậu ta cũng có chiếc răng thỏ lộ ra khi hé miệng... dưới đôi môi hình như còn có nốt ruồi?

Trong giấc mơ 9 năm về trước, Jungkook đã từng nói dựa vào nốt ruồi ở dưới môi để hắn có thể nhận ra cậu. Vậy có nghĩa đây chính là Jeon Jungkook rồi, không thể nào nhầm lẫn được.

Cơ mà sao Jungkook lại tỏ ra không quen biết hắn chứ?

"Em không nhận ra tôi?"

Jungkook hiện tại đang rất khó chịu trong người, thứ cậu cần bây giờ là làm như thế nào để thỏa mãn bản thân, chứ không phải ngồi đây chơi trò tra hỏi với cái tên đàn ông lạ mặt này.

Jungkook bất ngờ quỳ dậy, ôm lấy cổ người đàn ông đang đứng phía trước.

"Nhưng... anh có thể giúp tôi một chuyện được không?" cậu mếu máo thì thào vào tai hắn.

Nghe thanh niên hệt Jungkook có ý định nhờ vả, Taehyung hơi nghiêng đầu sang nhìn cậu, như đang đợi nói tiếp.

"Tôi vừa bị người ta hạ thuốc... hiện tại đang rất khó chịu, anh có thể giúp tôi thỏa mãn không?" sợ người kia sẽ từ chối, Jungkook nói thêm.

"Tôi cho anh nằm trên... giúp tôi đi mà..."

Giọng nói của Jungkook như đang năn nỉ Taehyung vậy, thêm hơi thở nóng rực của cậu cứ thi nhau phả vào tai, khiến cơ thể hắn cũng lóe lên một tia kích thích.

Chẳng đáp lại, Taehyung trực tiếp đè người Jungkook nằm ngửa xuống giường. Rúc đầu vào hõm cổ trắng nõn của cậu mà hít lấy mùi hương.

Mùi hương từ cơ thể cũng rất giống nữa...

"Được rồi, tôi sẽ giúp em. Jeon Jungkook!"

Ghé xát tai Jungkook nói một câu, đôi tay cũng không yên phận mà mò vào trong lớp áo vuốt ve hạt đậu đang nhô lên vì kích thích của cậu.

"Nhẹ nhàng thôi nha... đây là lần đầu tôi nằm dưới... ưm."

Khóe miệng Taehyung nhẹ nhếch lên một đường khi nghe câu nói vừa rồi.

Jungkook là đang quan hệ với hắn chỉ vì do tình thế ép buộc thôi sao?

Ngay cả Taehyung là ai, cậu cũng đâu có nhận ra...


Nhưng nhìn thấy người mình đem lòng nhớ nhung suốt bao năm, bất ngờ xuất hiện, lại trong tình huống oái oăm như này. Sao hắn lỡ để cho Jeon Jungkook một mình khổ sở vì bị hạ thuốc được chứ.

Nếu không chịu giúp cậu, lỡ đâu nhóc con này mò ra ngoài rồi gặp phải kẻ xấu thì sao.

Nhanh chóng cởi bỏ y phục cho người phía dưới, mệnh căn của Jungkook đã ngẩng đầu lên từ lâu rồi thì phải.

Vật mà Jungkook sở hữu không phải thuộc dạng bé xinh như những bạn thụ khác, mà nó cũng khá là to. Nhưng sao vào trong tầm ngắm của Taehyung, lại trở nên đáng yêu thế này...

Dùng bàn tay to lớn chạm vào mệnh căn đang cương cứng, khiến cậu nhạy cảm mà rùng mình, ưỡn cổ lên như hưởng thụ sự di chuyển lên xuống của người đàn ông đang giúp cậu thỏa mãn.

"Ưm..."

Jungkook cố gắng kìm nén những tiếng rên rỉ đáng xấu hổ. Thật xui xẻo chết đi được... đang yên đang lành tự nhiên phải hạ thân đi cầu xin một tên đàn ông lạ mặt thỏa mãn cho mình chứ.

Jeon Jungkook đúng là nhục nhã quá mà!

Bàn tay Taehyung không ngừng di chuyển, hắn cúi đầu dùng lưỡi liếm láp hạt đậu, khiến cho Jungkook dù cố gắng đến mức nào cũng không thể ngăn cản được những tiếng rên rỉ đầy kích thích.

"ưm... a... "

Túm lấy đầu người đàn ông xa lạ đang vừa chăm sóc phần dưới, vừa liếm mút phần trên của mình mà cố ấn xuống như muốn hắn hãy mút sâu hơn.

Chẳng biết nên dùng từ ngữ gì để miêu tả nội tâm Jungkook hiện tại nữa... nó vừa sướng... nhưng lại không ngừng muốn gào thét vì nhục nhã.

Đường đường là một mỹ nam hút gái, giờ đây lại phải nằm dưới thân một gã đàn ông mà rên rỉ.

Tốc độ lên xuống của Taehyung ngày càng nhanh khiến Jungkook gần như đạt đến đỉnh điểm, bắn ra dòng tinh trắng đục đầy tay hắn.

"Jungkook, em bắn rồi, chắc không cần tôi giúp nữa đâu nhỉ?"

Nhìn ngắm thanh niên không một tấm vải che thân đang thở dốc dưới giường vì cơn thỏa mãn vừa rồi. Một cảnh xuân phơi phới của nam nhân, nhưng sao nó yêu kiều diễm lệ đến lạ... lại khiến cho Taehyung muốn tiếp tục sờ soạng vào cậu nhóc thỏ con kia quá đi mất.

Dù đã được thỏa mãn, nhưng chẳng hiểu sao Jungkook vẫn cảm thấy rất thiếu thốn. Hậu huyệt dưới thân chưa một lần được động đả, bỗng nhiên hôm nay cảm giác như nó đang rỉ ra những râm dịch ướt át.

Và... hình như cậu đang muốn được lấp đầy nơi đó.

Khốn kiếp! Mình bị sao vậy trời.

Một lần nữa Jungkook ngồi dậy ôm lấy cổ người đàn ông vẫn đang ngồi trên giường nhìn chằm chằm mình.

"Tôi... còn muốn hơn thế nữa"

"Hửm, em muốn gì cơ... Jeon Jungkook?"

Taehyung mỗi khi nói, là phải gắn thêm họ tên cậu, cứ như đang muốn xác định rõ thân phận của nhóc con này xem có chắc chắn phải Jungkook của hắn không.

Tấm thân trần của Jungkook đang cố cọ xát vào cơ thể Taehyung, cảnh tượng này y đúc cái lần còn là thỏ tinh trong giấc mơ và bị kích tình vậy. Cậu đã ngồi vào lòng Taehyung, dùng chân mơn trớn vật dưới lớp quần của hắn.

"Tôi muốn anh cho vào trong tôi."

Chẳng nghĩ gì nhiều, Taehyung liền muốn đáp ứng cho Jungkook. Vòng tay ôm lấy cái eo nhỏ của cậu, bất chợt đưa Jungkook vào một nụ hôn sâu.

Một nụ hôn mà em đã từng dạy tôi trong giấc mơ của nhiều năm về trước...

Jungkook như bị cơn kích tình lấn át hết lý trí, không hề kháng cự mà mặc kệ cho người đàn ông xa lạ trắng trợn cướp mất nụ hôn đầu của mình.


Và cậu cũng không hề nhận ra điều đó... chỉ thành thạo phối hợp một cách hoàn hảo.

Nút lấy lưỡi người nhỏ, song hắn điêu luyện đảo lưỡi khắp khoang miệng Jungkook.

Dù đã nhiều năm trôi qua rồi, nhưng Taehyung vẫn nhớ rất rõ vị ngọt đôi môi của Jeon Jungkook. Cơ hồ như mật ong, lại giống mùi vị của sữa bột, hệt một chất ngọt gây nghiện khó cai vậy.

Một lực đè Jungkook nằm ngửa xuống giường, kéo đôi chân thon dài của cậu dang rộng sang hai bên.

Bị người to lớn dùng ánh mắt đầy thâm tình nhìn chằm chằm vào lỗ huyệt của mình, khiến Jungkook như muốn gào thét mà đá phăng cái tên biến thái này cút khỏi đây.

Nhưng cơn dục vọng trong cậu lại không cho phép.

"Anh đừng có nhìn mãi như vậy..." nói ra một câu đầy mất mãn, nếu không phải cậu chẳng thể điều khiển nổi cơ thể của mình, thì đừng hòng để Jungkook này nằm yên cho tên vô sỉ kia làm loạn.

Đôi môi Taehyung nhẹ cong lên một đường.

Thật nực cười mà... cảm giác
Jungkook là đang coi hắn như là công cụ để giúp cậu thỏa mãn vậy.

Nhưng cũng chẳng sao, nếu em muốn thì tôi tình nguyện chiều.

Dùng ngón tay thon dài của mình nới lỏng nơi chật hẹp đang khít lại của Jungkook.

Sự tác động đó khiến thân dưới bất chợt nhói lên một cái, nhưng ngay sau đó là cảm giác thoải mái vô cùng.

"ưm... sâu hơn nữa đi..."

Ba ngón tay của Taehyung đã thành công xâm nhập vào lỗ huyệt nhỏ, với mục đích để nới lỏng.

Khi xác định đã trơn tru, hắn mới cởi bỏ mỗi phần dưới của mình, để lộ ra cây gậy thịt đã cương từ bao giờ, to gấp đôi của Jungkook.

Nhìn thấy vật thể to lớn của anh ta, khiến Jungkook có phần hơi chột dạ. Cậu cứ ngỡ của mình là to lắm rồi, không ngờ còn có người to hơn nữa.

Ghen tị thật đấy...

"Tôi cho vào nhé." Taehyung ôn nhu đưa ra câu hỏi cho người dưới thân.

"ưm..."

Mặc dù có hơi sợ hãi và một chút bất mãn, nhưng hiện tại Jungkook thèm khát cảm giác được lấp đầy hơn là danh dự của bản thân.

Nhận được sự đồng ý, hắn mới từ từ đưa côn thịt xâm nhập vào lỗ nhỏ đã được nới lỏng.

Vì Jungkook chảy ra rất nhiều râm dịch, giúp Taehyung dễ dàng cho vào trong cậu hơn.

Khi đã hoàn toàn để cả thằng em bên trong lỗ huyệt kia, đồng thời nó cũng ra sức co bóp, như muốn nuốt luôn mệnh căn của hắn vậy.

"a... ưm... có thể động rồi..."

Chẳng chần chừ nữa, Taehyung nguyện ý ra vào trong cậu một cách gấp rút. Càng đâm vào rút ra, vật thể của hắn như càng to thêm một nấc, hậu huyệt mềm ẩm của cậu cũng co thắt kịch liệt, nuốt chọn lấy Taehyung.


"a... sướng quá đi mất.."

.

Cơn nhức đầu do dư âm của rượu khiến Taehyung tỉnh giấc.

Ngồi dậy đánh mắt nhìn xung quanh như đang kiếm tìm thứ gì đó, nhưng chỉ thấy một tờ giấy như bức thư tay đặt trên chiếc tủ đầu giường.

Đọc những dòng chữ trên mẩu giấy, Taehyung tự mình cười khẩy một cái.

Sau cơn mây mưa kịch liệt đêm hôm qua, thì cậu nhóc có cái tên Jeon Jungkook đã chính thức chạy trốn. Còn tinh tế viết ra một câu ngụ ý nhắc nhở Taehyung:

"Hãy quên chuyện đêm qua, tất cả là do ngoài ý muốn, nên đứng tìm tôi nhé!"

Đưa tay lên nhẹ xoa thái dương cho dịu bớt cơn đau đầu.

9 năm trước em năn nỉ tôi giúp em thỏa mãn, tôi không giúp, em cũng không bỏ đi.

9 năm sau em cầu xin tôi giúp thỏa mãn em, tôi tình nguyện giúp, em thản nhiên bỏ đi.

Em nghĩ từng đấy năm tôi cô độc đợi chờ em, khi em đã xuất hiện, rồi còn cướp mất lần đầu của tôi, mà lại dễ dàng để em tiếp tục biến mất không dấu vết sao Jeon Jungkook?

Đứng dậy vươn vai một cái cho khớp xương phát ra những tiếng kêu rắc rắc có vẻ như đang khá mỏi.

Vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong xuôi, liền rời xuống tìm phục vụ.

"Xin chào Kim tổng." phục vụ cúi đầu kính cẩn.

"Tại sao hôm qua căn phòng tôi vào lại có một cậu trai tên Jeon Jungkook?"

Thanh âm của hắn cất ra toàn phần lạnh lùng, khiến cho phục vụ đôi phần run rẩy.

"Dạ... tại hôm qua tôi không biết là phòng đó đã có người đặt. Cái lúc tôi được biết, định lên thông báo và xin lỗi hai vị, nhưng cửa phòng đã khóa, tôi gõ cửa cũng chẳng có hồi âm."

Hắn im lặng như đang suy nghĩ gì đó một lúc.

"Có thông tin gì về Jeon Jungkook đó không?"

Phục vụ liền lật mở sổ sách để xem xét.

"Dạ thưa ngài, đó là thiếu gia nhà họ Jeon ạ."

Nghe xong, định bảo thư ký thanh toán tiền phòng thì phục vụ nói Jungkook đã trả hết rồi.

Taehyung cũng chẳng để tâm nữa, cùng Hoseok trở về công ty luôn.

.

"Sao cơ... đêm hôm qua người ở chung phòng với cậu là Jeon Jungkook mà cậu kể với tôi ấy hả?"

Taehyung nhăn mày vì con người kia đang ở trong công ty, mà nói chuyện với giám đốc của mình không cả dùng kính ngữ.

"Đang ở công ty."

Hoseok chột dạ, chả hiểu sao anh lại đi làm thư ký cho cái thằng bạn nghiêm túc hóa này nữa.

"Tôi xin lỗi, thưa Kim tổng!"

"Nhưng hôm qua ngài đã gặp lại cậu ta thật sao?"

Hắn như rơi vào trầm tư, thật sự thì không thể nào có sự trùng hợp đến ngay cả nốt mụn dưới môi được. Mùi hương từ cơ thể thì vẫn là hương vị thanh mát quen thuộc đó.


Jungkook đã nói với Taehyung rằng cậu sẽ quay lại... chứ cũng chẳng hề nói là cậu sẽ nhận ra hắn sau khi trở lại.

"Có vẻ như Jeon Jungkook đó không biết tôi là ai... nhưng không thể nào nhầm lẫn được, cậu ta chính là Jungkook trong con thỏ nhồi bông của tôi."

Với lấy ly cafe uống một ngụm, Hoseok quay sang tò mò.

"Vậy giờ cậu... à nhầm, ngài định làm gì?"

Nghĩ nghĩ suy suy một lúc, hắn mới lên tiếng trả lời Hoseok.

"Tôi sẽ tìm hiểu... và theo đuổi lại em ấy."

Người mà đã khiến trái tim tôi nhung nhớ bao năm chẳng thể nào ngưng...

Dù em có thay đổi như thế nào, dù em không phải Jungkook khi xưa... nhưng chẳng biết do cớ sự gì, mà trái tim tôi vẫn không ngừng rung động khi gặp lại em.

"Ơ... thế còn vụ ngài phải kết hôn với một cậu nhóc xa lạ thì sao?"

Đóng chiếc laptop trước mặt lại, ánh mắt nhìn lên người phía đối diện.

"Chiều nay tôi phải cùng ba mẹ Kim đi gặp cậu ta. Tôi vẫn sẽ kết hôn để rèn giũa lại tính nết, khi đã ngoan ngoãn rồi thì bàn bạc với cậu ấy để ly hôn thôi." hắn nhún vai, lời nói ra rất thản nhiên.

Cũng khá chí lý, vì chắc chắn rằng cậu nhóc đó kết hôn với Kim Taehyung đều là do ép buộc, nên vấn đề ly hôn không sớm thì muộn sẽ xảy ra. Hoseok liền gật đầu đồng tình.

.

"Hahaha, tưởng thế nào... Jeon Jungkook mà cũng phải có cái ngày nằm dưới thân một thằng đàn ông sao."

Jimin cười như muốn đứt hơi đến nơi với câu chuyện thằng bạn thân vừa kể cho mình.

"Cậu còn cười?" Jungkook thống khổ lườm nguýt Jimin.

"Rồi rồi bớt giận, haha... nhưng mà sao cậu xui thế, vừa bị trao lần đầu cho đàn ông, giờ lại còn chuẩn bị phải cưới đàn ông nữa chứ."

Jimin nhắc đến chuyện cưới xin, thì Jungkook mới chợt nhớ ra là tí nữa phải đi gặp cái tên mà cậu sắp cưới.

Tại sao ông trời lại nhẫn tâm đọa đày một mỹ nam sát gái như cậu vào đường cùng của con ngõ cụt cơ chứ...

Rõ ràng là nam nhi đại trượng, thẳng vững như cây cột đình. Vậy mà đêm hôm qua phải nằm dưới thân đàn ông lạ mặt rên rỉ, đến hôm nay thì lại phải đi gặp người chồng sắp cưới.

"Ôi thượng đế ơi... con còn chưa kiếm được em nào ngon nghẻ để âu yếm nữa mà."

Jungkook mếu máo như sắp khóc đến nơi. Thấy bạn mình khổ sở thêm xui xẻo như vậy, Jimin cũng chỉ biết vuốt lưng an ủi.

"Thôi hãy nín đi, anh thương em, chụt..."

Một quả đấm thẳng thừng rơi vào miệng Jimin, khiến y phải ôm mồm la toáng lên.

"Jeon Jungkook, cậu muốn chết hả?"

Jungkook nhún vai, nhướn mày đáp lại.

"Mình tưởng cậu thèm đấm."

"Vậy đi đấu một trận boxing đi, xem ai mới là người thèm đấm." Jimin nghênh mặt thách thức.

Vì cậu cũng đang khá chán nản và bất mãn với cuộc đời, nên liền đồng ý đi đấu boxing với thằng bạn mình một trận, để còn lấy lại tinh thần cho buổi chiều khốn khổ ngày hôm nay.

Do chiều nay Jeon Jungkook phải gặp gỡ chồng sắp cưới bất đắc dĩ của mình.

______

nay up trưa có ai đọc không ta... nhưng mà mình viết h văn kém quá nhỉ TvT

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương