Thình Thịch
35: Khi Dễ


Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Giao diện trò chơi bị đóng lại.

Cổ họng Tảo Tình được mở ra, lúc này cô mẫn cảm yếu ớt, đặc biệt là phương thức tiếp nhận này cô chưa từng trải qua trước đây, sảng khoái là nền tảng, cảm giác kích thích là thứ đầu tiên lấp đầy não bộ
"...A." Thở ra một tiếng, cô nóng lòng mà bắt lấy tay Lý Bình Xuyên, nhưng anh không cho cô.

Đây là trừng phạt đối với cô.

Anh không nỡ trừng phạt cô, là cô một hai phải khi dễ anh.

Nằm ở trên giường anh, còn cùng những người khác tán tỉnh, anh không phải tới bạch bạch cho cô khi dễ, là tới thao cô.

Tiếng nước trộn lẫn làm huyệt khẩu tê dại, Tảo Tình dựa vào giường mềm mại, khóc kêu: "Lý Bình Xuyên, tay...!anh nắm lấy tay tôi..."
Cô sắp khóc rồi.

Chỗ trống được lấp đầy.

Là Lý Bình Xuyên dùng đầu lưỡi làm cô.

Tảo Tình bắt không được bất cứ điểm gì để chống đỡ, cô như một que kem bị liếm láp, đang tan chảy, chỉ có thể quay mặt sang một bên, dùng gối che mặt lại.

Thông qua tứ chi để cảm nhận.

Cô có thể tưởng tượng được Lý Bình Xuyên là dùng đầu lưỡi liếm mút như thế nào để tạo một vòng tròn xung quanh, dẫn đến làm cô không có cách nào thoát khỏi, rất nhiều lần bị chọc đến điểm mẫn cảm, tứ chi đều run rẩy dữ dội.

Thịt và da nơi đó đều non mềm, theo tư duy của Tảo Tình mà tràn ngập những điều khác nhau, cô không thể che giấu điều gì, suy nghĩ cái gì, muốn cái gì, Lý Bình Xuyên chỉ cần đem đầu lưỡi đâm thọc đi vào, đều sẽ biết.


Tóc của anh là thuần màu đen, khỏe mạnh tự nhiên, cúi người đi xuống, cổ cùng eo đều cong, một bàn tay đè nặng lên chân Tảo Tình, làm cô trốn không được.

Có chút hư, lại mang đến chút ghen tuông, đầu lưỡi đảo qua chỗ non mềm ướt át, mới hỏi: "Sao không hàn huyên?"
Tảo Tình lắc mông, đai an toàn trước người bị lột ra, hình dáng nhũ thịt khá đẹp, thẳng tắp, hạt đậu đỏ đung đưa theo tần suất cơ thể, Lý Bình Xuyên mỗi bên liếm một chút, cô liền chịu không nổi, run rẫy tột cùng.

"...Không hàn huyên, a, anh lại liếm liếm, anh chậm một chút...!Tôi khó chịu..."
Lý Bình Xuyên không muốn chơi kiểu lạt mềm buộc chặt, nhưng chính tai nghe thấy, tận mắt nhìn thấy, Tảo Tình nằm ở trên giường anh cùng người đàn ông khác tán tỉnh, còn có thể nhẫn sao.

"Liếm liếm?"
"Như thế này?" Anh theo lối tiến đến cửa động nơi d*m thủy chảy ra, đầu lưỡi chui vào, tiến vào thật sự rất nhanh, nhưng chính là như có như không như vậy, mới chết người nhất, môi lại bao bọc lấy toàn bộ nơi ngập nước của cô.

Tảo Tình thật sự có chút chịu không nổi.

Cố nén nước mắt, đầu chôn ở gối, lắc đầu, mị thịt non mềm bị Lý Bình Xuyên điên cuồng chọc vài cái, lần đầu tiên của đêm nay tới rồi.

Cô không ngờ chính mình còn chưa làm.

Lại bị liếm ra tới.

Còn chưa hồi phục tinh thần lại, cô vẫn còn đang ngước mặt lên, trên gò má là dư vị sau cao trào, đôi môi hé mở, khi thở dốc nhè nhẹ, eo bỗng nhiên bị Lý Bình Xuyên nâng lên, khiến cô hốt hoảng biến thành dáng ngồi.

Anh cũng ngồi, chỉ là thứ đồ hướng về Tảo Tình chào hỏi rất rêu rao, cũng không còn màn dạo đầu dài dòng, thay vào đó là trực tiếp vùi vào cái lỗ nhỏ vừa mới chảy ra một ít chất lỏng.

Cái tư thế này quá sâu.

Chôn tới đáy, còn muốn nhiều hơn một chút, Tảo Tình rên một tiếng, thất thần mà bò đi xuống, ôm cổ Lý Bình Xuyên, anh cũng nghiêng đầu, hôn hôn vành tai cô, tiện đà để mặt về chính diện, mặt đối mặt, tỉ mỉ từng chút hôn lên.


Lúc sắp hôn đến môi, anh dùng cặp mắt đen tuyền lại lương thiện đó nhìn Tảo Tình nói: "Đến đây, nếm thử hương vị chính mình."
Lưỡi môi nhanh chóng bị công chiếm.

Lý Bình Xuyên điên cuồng hôn, điên cuồng đâm thọc, mỗi cú nhấp đều va chạm đến nơi sâu nhất, đâm cho linh hồn Tảo Tình vỡ vụn, mảnh vỡ đều bị đâm vào tay anh, cam tâm tình nguyện mặc anh xâu xé.

Lần này còn mạnh hơn mấy lần trước, Tảo Tình rất nhiều lần tưởng rằng chính mình sắp bị làm chết, mỗi lần Lý Bình Xuyên đổi tư thế dùng đều sâu nhất, chỉ rút ra một phần ba, rồi lại mạnh mẽ đâm trở vào.

Kinh nghiệm mấy lần này khiến anh nắm giữ được điểm yếu cao trào của Tảo Tình.

Cho nên tay cũng không nhàn rỗi, không ngừng xoa nắn chỗ trí mạng của cô, mỗi lần thao lâu, cô đều tới một lần, anh lại làm sao cũng không bắn.

Lại lôi kéo cô, đổi thành tư thế đứng.

Tay Tảo Tình bị Lý Bình Xuyên kéo về phía sau, trong hành lang u cốc, bồng bềnh lên xuống, giọng điệu không còn bình thường, "...!Ưm, anh đừng...!Đừng như vậy...!Quá sâu."
Lý Bình Xuyên không đừng lại, "Sâu một chút không tốt sao?"
Anh đâm thọc vào càng thêm ra sức.

Nhìn tấm lưng trơn bóng của cô, bỗng nhiên buông tay ra, bắt lấy hai luồng trắng nõn đang đong đưa trước ngực cô, xúc cảm thật tốt, đem anh đẩy tới cao trào, dục vọng như đê vỡ ra, vài cái cuối cùng, dường như thao đến mức Tảo Tình đứng không vững cứ muốn ngã xuống.

Cô quả thật không thể đứng.

Chẳng qua là bị Lý Bình Xuyên kéo quỳ xuống, miệng và cổ họng lập tức bị lấp kín, vài cổ tinh dịch phun vào cổ họng, cô theo thói quen mà hoạt động cổ họng, làm chúng xuôi theo dòng mà nuốt xuống.

Như vậy còn chưa đủ.

Lý Bình Xuyên để lại một ít, rút ra, bắn ở trên mặt cô.


Khuôn mặt thường xuyên nhìn anh cười kia, chóp mũi phồng phồng lên chính là đang tức giận, khóe miệng nhếch nhếch lên chính là đang vui vẻ, lông mi dày, lại cong vút, đáng tiếc hiện tại treo trên đồ vật của anh.

Dâm loạn, tình sắc.

Cuối cùng những cái đó vẫn là được Lý Bình Xuyên lau đi, lau xong lại cùng Tảo Tình hôn một lát, lúc lại cứng lên, cô ậm ừ, tay giúp anh vuốt loát nói: "Bao mua đâu, đừng lãng phí."
Biết ý của cô, cho nên anh hôm nay mới không có bắn ở bên trong.

Bọn họ quấn quýt, dùng miệng làm cho đối phương, sau đó, Tảo Tình thay Lý Bình Xuyên mang lên, thật trùng hợp đúng kích cỡ.

Anh lôi kéo cô, quỳ gối trên bệ cửa sổ có phủ chăn.

Đèn trong phòng tối om, bóng dáng đan xen vào nhau in trên vách tường, rèm cửa che đi nửa khung cảnh bên ngoài, ánh đèn neon bị che khuất, có một loại vẻ đẹp không hoàn chỉnh.

Lý Bình Xuyên mang theo Tảo Tình đến nhìn cảnh đêm nơi này, thao cô, lại làm hai lần.

Cuối cùng mệt chết chính là cô.

Rõ ràng là không mở mắt ra được nữa, lông mi rũ xuống, mê mang mà cưỡng bách chính mình nhìn hai ống tay áo bị trói lại, Tảo Tình từ trong lòng cảm thán, "Lần sau làm tôi trong miệng đi, bằng không thật đáng tiếc."
Hơi thở ổn định của Lý Bình Xuyên ngưng trệ.

Bị một câu làm cứng, anh hẳn là cũng là lần đầu tiên, không mang theo chút do dự nào mà, lại đâm đi vào.

Giống nhau được sự chặt chẽ ướt nóng kia kẹp làm da đầu anh co thắt lại.

Tảo Tình rên lên một tiếng, ghé vào ngực anh, một chút ý tứ đả thương 1000 địch, tự hại mình 800, còn phải tỏ ra vui vẻ, "Anh sao lại thế này?"
Lý Bình Xuyên lại đâm vào hai cái.

"Như thế nào?"
Cô bị lật người qua tư thế cưỡi thao, nói không nên lời, lúc này hối hận vì lúc nãy đã khiêu khích anh.

Nhưng không còn kịp nữa rồi.


*
Lý Bình Xuyên có ý định muốn cùng cô làm một ngày.

Lúc cô rửa mặt bị anh đâm vào từ phía sau, bọt nước trên mặt còn chưa rửa sạch, liền dựa vào bồn rửa tay mà rên rỉ, hoặc là lúc ăn cơm, cô ngồi ở trên đùi anh, phòng khách sô pha có chút hẹp, nhưng nằm nghiêng qua thì vừa vặn tốt, cô vừa xem TV, vừa bị thao.

Nhưng mấy chuyện này chỉ tiến hành một lần mà thôi.

Lý Bình Xuyên từ phía sau đâm vào, nhưng vẫn không quên dùng tay lau bọt nước trên mí mắt Tảo Tình, giọng nói kìm nén, "Trước tiên rửa sạch, cẩn thận nếu vào mắt, sẽ đau."
Là cô không cần, cô lắc đầu, cong eo để anh có góc độ thao tốt nhất, "...!Không cần, ưm, không cần rửa, cắm chậm một chút a..."
Cuối cùng anh nghe lời cô nói, bắn tới miệng cô.

Cô thở hổn hển oán trách, "Lại phải đi đánh răng một lần nữa."
Nói xong.

Di động liền vang lên.

Thật ra tối hôm qua cô để điện thoại ở chế độ cấm làm phiền, còn chỉnh chế độ im lặng, cho nên Triệu Nguyên Trình gọi ba cuộc điện thoại không được, cô cũng không nhận được.

Buổi sáng nhìn thấy, cũng làm biếng gọi lại hỏi chuyện gì.

Kéo dài tới bây giờ, khiến anh ta phải gọi lại.

Tảo Tình đang nhận điện thoại, Lý Bình Xuyên đã thay xong quần áo, lúc đi ra ngoài, cô vội vội vàng vàng, "Tôi phải đi về một chuyến."
Anh không hỏi chuyện gì, càng sẽ không bởi vì tính dục mạnh của chính mình mà giữ cô lại.

"Chở em đến đó?"
Sáng sớm trời lại sang thu, sương giăng giăng giăng lối.

Lý Bình Xuyên ăn mặc sạch sẽ, trên người không có một chút phụ kiện dư thừa, khuôn mặt cũng là, đẹp đủ dùng.

Nhìn gương mặt này của anh, tâm trạng Tảo Tình cũng tốt, không chút suy nghĩ liền nói, "Có bạn trai thật tốt.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương