Thịnh Thế Khói Lửa
-
Chương 88: Cái gọi là “còn gin”!!
“Không, cùng Cô Tửu không quan hệ.” – chuyện Thất Tử giết Cô Tửu, Hỉ Ca không mấy để tâm, cái cô để ý là nguyên nhân của hành động đó. Cô chính là giận. Tại sao Thất Tử có thể vì Hoa Mỹ Nhân đi giết Cô Tửu nhưng lại không thể vì cô cự tuyệt Hoa Mỹ Nhân?!
Im lặng hồi lâu, hai người đều không nói gì. Nhịp tim đập vững vàng truyền vào tai Hỉ Ca, cô không thể xác định đó là tiếng tim đập của cô hay của người ngồi kế bên. Lúc sau, Hỉ Ca thở dài một hơi, chuẩn bị đứng dậy rời đi, cũng chính là quyết định sẽ buông tha cho đoạn tình cảm này.
Chính thời điểm đó, tay trái của cô bị người gắt gao nắm lại. Thất Tử… không nghĩ cứ dễ dàng buông tay như vậy.
“Hỉ Ca…”
Hỉ Ca trầm mặc. Cô không biết phải nói gì. Tựa hồ, cho tới bây giờ, hai người bọn họ chưa từng ngồi xuống nói chuyện một cách nghiêm túc. Cô vẫn nghĩ, ừ thì đứng bên cạnh Thất Tử vĩnh viễn là nói cười vui vẻ, nhưng rất nhiều sự tình xảy ra không như người ta dự định.
“Hỉ Ca~” – Thất Tử lại gọi một tiếng. Thanh âm nghe như thở dài. Hỉ Ca thật lòng rất muốn biết, ngay lúc này, biểu tình của Thất Tử rốt cuộc trông như thế nào, nhưng cô không có can đảm quay đầu nhìn lại.
“Hỉ Ca~ … anh thích em, chẳng lẽ em không biết sao?” – Thất Tử nhịn không được cười khổ, rốt cuộc hắn đã nếm được tính quật cường của Hỉ Ca. Nếu hiện tại hắn không nói thành câu, sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội để bày tỏ nữa. Tính tình của Hỉ Ca hắn hiểu rõ, nếu đã quyết định cắt đứt, nghĩa là cô sẽ cắt đứt hoàn toàn, triệt để không cho người khác cơ hội thứ hai. Hắn muốn cô. Đời này chỉ nhìn một mình cô. Cô phải đứng ở bên cạnh hắn, mĩm cười với một mình hắn mà thôi.
Quả nhiên, lời hắn vừa thốt ra, Hỉ Ca cương cứng tại chỗ. Là lỗ tai cô có vấn đề? Hay là Thất Tử bị làm sao rồi?
“Hỉ Ca, anh thích em, chẳng lẽ em không thích anh sao?”
“… Thất Tử… em ghét anh…” – âm thanh của Hỉ Ca hơi run rẩy, không ai nhìn thấy biểu tình trên mặt cô hiện giờ là vui hay buồn.
“Anh biết!” – Thất Tử thở ra – “Là lỗi của anh.”
Quay đầu nhìn lại, Hỉ Ca phát hiện khi Thất Tử không mĩm cười, khuôn mặt thật sự rất khó coi. Hai người chơi trò mắt đối mắt hồi lâu. Thất Tử vẫn không giải thích thêm một câu về sự tình ngày hôm đó. Rốt cuộc, Hỉ Ca cắn răng thốt ra một câu mà chính cô cũng biết là nghe có vẻ hơi lãng xẹt.
“Em không thích hàng xài rồi của người khác!”
… Ánh mắt của Thất Tử… à, phải nói là biểu tình của Thất Tử trở nên thập phần quỷ dị. Hắn nhìn Hỉ Ca chằm chằm, rốt cuộc mới mở miệng.
“May quá… anh vẫn còn gin…” (mắc cười chịu ko nổi =)))
Sống gần 30 năm, không phải hắn không có dục vọng. Chẳng qua, bản chất công việc của hắn khiến hắn không thể ở gần người khác. Thông thường, chỉ cần một người ở quá gần hắn trong vòng 15 phút liền bị hắn xem là địch nhân, giết ngay tại chỗ!! (T_T)
Cho nên, chỉ có thể nói, vận khí của Hỉ Ca quá tốt. Cô lụm được một tên nam nhân… khuê phòng bỏ ngõ (haha)
Thất Tử nói xong, hai người mắt to trừng mắt nhỏ. Hỉ Ca đúng là á khẩu, không biết phải trả lời làm sao. Thất Tử nói dối ư? Căn bản không cần thiết. Nhưng nếu hắn nói thật…Nghĩ đến thôi đã thấy quỷ dị… Hỉ Ca dùng sức lắc đầu. Đây là làm sao nha… hắn với nữ nhân “làm” hay “không làm” thì liên quan gì đến cô nha!!!!! Hỉ Ca hừ một tiếng, quay đầu đi.
“Hỉ Ca…” – thấy Hỉ Ca lại muốn đi, Thất Tử quýnh cả lên. Hắn cần phải làm gì mới có thể lưu cô lại a?!?
2 giờ sau.
“Hỉ Ca~~~” – ô ô ô (tiếng khóc trong lòng), Hỉ Ca đúng là có khí lực, vậy mà đủ sức kéo hắn đi liên tục suốt 2 giờ. (hồi nãy bạn Thất Tử đang nắm tay Hỉ Ca)
“Hỉ…”
Lần này không đợi Thất Tử nói xong, Hỉ Ca đột nhiên quay đầu, vẻ mặt dữ tợn, rất không khách khí rống to lên.
“Anh đang gọi hồn hay sao a!!!!”
Tốt quá! Hỉ Ca đã chịu mở miệng nói chuyện!! Bị người hét vào mặt mà còn có thể vui vẻ cười, trên đời này chắc chỉ có mỗi mình Thất Tử mà thôi.
Hỉ Ca liếc mắt xem thường. Tên nam nhân này, đúng là… chẳng lẽ hắn còn chưa nhìn ra cô không hề nổi giận nữa hay sao? Trừ bỏ kêu “Hỉ Ca”, chẳng lẽ hắn không thể nói thêm vài chữ!!!! Hơn nữa, mỗi lần nghe Thất Tử gọi cả tên họ của cô, Hỉ Ca rất không tình nguyện nhớ tới A Thất. Tổng cảm thấy hai người này càng lúc càng giống nhau. Không phải là tướng mạo giống, chính là cảm giác giống.
Thất Tử không lẽ chính là A Thất ở ngoài đời? Ý tưởng điên rồ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Hỉ Ca.
“Hỉ Ca a… Hỉ Ca a…” – vì cầu chúc sự tốt đẹp, thôi thì gọi nhiều thêm một tiếng.
Kế tiếp, Thất Tử nhìn thấy Hỉ Ca quăng cái gì đó lên người hắn. Rồi tiếng âm thanh của hệ thống vang lên: Người chơi bị trúng độc cấm khẩu (không thể nói), thời gian kéo dài: 5 phút.
Ô ô ô… Hỉ Ca độc hắn… Thất Tử hiện tại rất muốn chui vào góc tối để trồng nấm (hiện tượng của người tự kỷ)
Vừa giải quyết Thất Tử xong, Hỉ Ca quay đầu liền thấy một đầu lưỡi dài đỏ loét đang hướng về phía cô. Chính là Tử Quỷ Hồn tinh anh.Không tốt! Mặc dù bị Thất Tử làm cho loạn trí nhưng cơ bản ý thức chiến đấu của Hỉ Ca vẫn cao. Cô tránh nhẹ thân người, sau đó quăng ra băng đống thuật. Đáng tiếc, một chữ “trật” hiện lên trên đầu quái. Quỷ Hồn tinh anh 35 cấp có thông số như 45 cấp quái tinh anh bình thường. Hỉ Ca mặc dù đã 38 cấp nhưng vẫn không đủ sức đối phó với con quái này.
Lực công kích của Quỷ Hồn rất cao. Ngay cả một con Quỷ Hồn 20 cấp mà Hỉ Ca còn không dám đối đầu trực tiếp nữa là 35 cấp Quỷ Hồn tinh anh. Hơn nữa bọn nó tốc độ rất nhanh. Nếu không thể giảm tốc, Hỉ Ca cơ bản không thể làm gì nó. Quăng ra liên tiếp 3 cái băng đống thuật, toàn bộ đều “miss”. Khi con Quỷ Hồn có khuôn mặt kinh tởm chuẩn bị bổ nhào vào Hỉ Ca thì cái người vẫn đang tự kỷ ở phía sau rốt cuộc tiến lên ngăn trở.
Tuy đã lâu không cùng một chỗ nhưng sự ăn ý giữa hai người vẫn không hề giảm. Vấn đề đau đầu hiện giờ là ai trong hai người sẽ là tay đấm chính? Hỉ Ca phất tay thêm một lần huyết cho Thất Tử, sau đó chạy ra xa, ngẫu nhiên đánh ra một chiêu, cô bi kịch phát hiện, nếu không phải “trật” thì cũng là “đánh không xi-nhê”. Cơ bản, công kích của cô không làm gì được quái. Cuối cùng, Hỉ Ca chỉ có thể đứng ở một bên chuyên tâm thêm huyết. Chốc lát sau, Quỷ Hồn tinh anh ngã xuống… chính là, Hỉ Ca không được thưởng kinh nghiệm gì hết. Bởi vì… từ đầu đến giờ, bọn họ không hề tổ đội!!!
10 vạn điểm kinh nghiệm của cô a~~~~~
Im lặng hồi lâu, hai người đều không nói gì. Nhịp tim đập vững vàng truyền vào tai Hỉ Ca, cô không thể xác định đó là tiếng tim đập của cô hay của người ngồi kế bên. Lúc sau, Hỉ Ca thở dài một hơi, chuẩn bị đứng dậy rời đi, cũng chính là quyết định sẽ buông tha cho đoạn tình cảm này.
Chính thời điểm đó, tay trái của cô bị người gắt gao nắm lại. Thất Tử… không nghĩ cứ dễ dàng buông tay như vậy.
“Hỉ Ca…”
Hỉ Ca trầm mặc. Cô không biết phải nói gì. Tựa hồ, cho tới bây giờ, hai người bọn họ chưa từng ngồi xuống nói chuyện một cách nghiêm túc. Cô vẫn nghĩ, ừ thì đứng bên cạnh Thất Tử vĩnh viễn là nói cười vui vẻ, nhưng rất nhiều sự tình xảy ra không như người ta dự định.
“Hỉ Ca~” – Thất Tử lại gọi một tiếng. Thanh âm nghe như thở dài. Hỉ Ca thật lòng rất muốn biết, ngay lúc này, biểu tình của Thất Tử rốt cuộc trông như thế nào, nhưng cô không có can đảm quay đầu nhìn lại.
“Hỉ Ca~ … anh thích em, chẳng lẽ em không biết sao?” – Thất Tử nhịn không được cười khổ, rốt cuộc hắn đã nếm được tính quật cường của Hỉ Ca. Nếu hiện tại hắn không nói thành câu, sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội để bày tỏ nữa. Tính tình của Hỉ Ca hắn hiểu rõ, nếu đã quyết định cắt đứt, nghĩa là cô sẽ cắt đứt hoàn toàn, triệt để không cho người khác cơ hội thứ hai. Hắn muốn cô. Đời này chỉ nhìn một mình cô. Cô phải đứng ở bên cạnh hắn, mĩm cười với một mình hắn mà thôi.
Quả nhiên, lời hắn vừa thốt ra, Hỉ Ca cương cứng tại chỗ. Là lỗ tai cô có vấn đề? Hay là Thất Tử bị làm sao rồi?
“Hỉ Ca, anh thích em, chẳng lẽ em không thích anh sao?”
“… Thất Tử… em ghét anh…” – âm thanh của Hỉ Ca hơi run rẩy, không ai nhìn thấy biểu tình trên mặt cô hiện giờ là vui hay buồn.
“Anh biết!” – Thất Tử thở ra – “Là lỗi của anh.”
Quay đầu nhìn lại, Hỉ Ca phát hiện khi Thất Tử không mĩm cười, khuôn mặt thật sự rất khó coi. Hai người chơi trò mắt đối mắt hồi lâu. Thất Tử vẫn không giải thích thêm một câu về sự tình ngày hôm đó. Rốt cuộc, Hỉ Ca cắn răng thốt ra một câu mà chính cô cũng biết là nghe có vẻ hơi lãng xẹt.
“Em không thích hàng xài rồi của người khác!”
… Ánh mắt của Thất Tử… à, phải nói là biểu tình của Thất Tử trở nên thập phần quỷ dị. Hắn nhìn Hỉ Ca chằm chằm, rốt cuộc mới mở miệng.
“May quá… anh vẫn còn gin…” (mắc cười chịu ko nổi =)))
Sống gần 30 năm, không phải hắn không có dục vọng. Chẳng qua, bản chất công việc của hắn khiến hắn không thể ở gần người khác. Thông thường, chỉ cần một người ở quá gần hắn trong vòng 15 phút liền bị hắn xem là địch nhân, giết ngay tại chỗ!! (T_T)
Cho nên, chỉ có thể nói, vận khí của Hỉ Ca quá tốt. Cô lụm được một tên nam nhân… khuê phòng bỏ ngõ (haha)
Thất Tử nói xong, hai người mắt to trừng mắt nhỏ. Hỉ Ca đúng là á khẩu, không biết phải trả lời làm sao. Thất Tử nói dối ư? Căn bản không cần thiết. Nhưng nếu hắn nói thật…Nghĩ đến thôi đã thấy quỷ dị… Hỉ Ca dùng sức lắc đầu. Đây là làm sao nha… hắn với nữ nhân “làm” hay “không làm” thì liên quan gì đến cô nha!!!!! Hỉ Ca hừ một tiếng, quay đầu đi.
“Hỉ Ca…” – thấy Hỉ Ca lại muốn đi, Thất Tử quýnh cả lên. Hắn cần phải làm gì mới có thể lưu cô lại a?!?
2 giờ sau.
“Hỉ Ca~~~” – ô ô ô (tiếng khóc trong lòng), Hỉ Ca đúng là có khí lực, vậy mà đủ sức kéo hắn đi liên tục suốt 2 giờ. (hồi nãy bạn Thất Tử đang nắm tay Hỉ Ca)
“Hỉ…”
Lần này không đợi Thất Tử nói xong, Hỉ Ca đột nhiên quay đầu, vẻ mặt dữ tợn, rất không khách khí rống to lên.
“Anh đang gọi hồn hay sao a!!!!”
Tốt quá! Hỉ Ca đã chịu mở miệng nói chuyện!! Bị người hét vào mặt mà còn có thể vui vẻ cười, trên đời này chắc chỉ có mỗi mình Thất Tử mà thôi.
Hỉ Ca liếc mắt xem thường. Tên nam nhân này, đúng là… chẳng lẽ hắn còn chưa nhìn ra cô không hề nổi giận nữa hay sao? Trừ bỏ kêu “Hỉ Ca”, chẳng lẽ hắn không thể nói thêm vài chữ!!!! Hơn nữa, mỗi lần nghe Thất Tử gọi cả tên họ của cô, Hỉ Ca rất không tình nguyện nhớ tới A Thất. Tổng cảm thấy hai người này càng lúc càng giống nhau. Không phải là tướng mạo giống, chính là cảm giác giống.
Thất Tử không lẽ chính là A Thất ở ngoài đời? Ý tưởng điên rồ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Hỉ Ca.
“Hỉ Ca a… Hỉ Ca a…” – vì cầu chúc sự tốt đẹp, thôi thì gọi nhiều thêm một tiếng.
Kế tiếp, Thất Tử nhìn thấy Hỉ Ca quăng cái gì đó lên người hắn. Rồi tiếng âm thanh của hệ thống vang lên: Người chơi bị trúng độc cấm khẩu (không thể nói), thời gian kéo dài: 5 phút.
Ô ô ô… Hỉ Ca độc hắn… Thất Tử hiện tại rất muốn chui vào góc tối để trồng nấm (hiện tượng của người tự kỷ)
Vừa giải quyết Thất Tử xong, Hỉ Ca quay đầu liền thấy một đầu lưỡi dài đỏ loét đang hướng về phía cô. Chính là Tử Quỷ Hồn tinh anh.Không tốt! Mặc dù bị Thất Tử làm cho loạn trí nhưng cơ bản ý thức chiến đấu của Hỉ Ca vẫn cao. Cô tránh nhẹ thân người, sau đó quăng ra băng đống thuật. Đáng tiếc, một chữ “trật” hiện lên trên đầu quái. Quỷ Hồn tinh anh 35 cấp có thông số như 45 cấp quái tinh anh bình thường. Hỉ Ca mặc dù đã 38 cấp nhưng vẫn không đủ sức đối phó với con quái này.
Lực công kích của Quỷ Hồn rất cao. Ngay cả một con Quỷ Hồn 20 cấp mà Hỉ Ca còn không dám đối đầu trực tiếp nữa là 35 cấp Quỷ Hồn tinh anh. Hơn nữa bọn nó tốc độ rất nhanh. Nếu không thể giảm tốc, Hỉ Ca cơ bản không thể làm gì nó. Quăng ra liên tiếp 3 cái băng đống thuật, toàn bộ đều “miss”. Khi con Quỷ Hồn có khuôn mặt kinh tởm chuẩn bị bổ nhào vào Hỉ Ca thì cái người vẫn đang tự kỷ ở phía sau rốt cuộc tiến lên ngăn trở.
Tuy đã lâu không cùng một chỗ nhưng sự ăn ý giữa hai người vẫn không hề giảm. Vấn đề đau đầu hiện giờ là ai trong hai người sẽ là tay đấm chính? Hỉ Ca phất tay thêm một lần huyết cho Thất Tử, sau đó chạy ra xa, ngẫu nhiên đánh ra một chiêu, cô bi kịch phát hiện, nếu không phải “trật” thì cũng là “đánh không xi-nhê”. Cơ bản, công kích của cô không làm gì được quái. Cuối cùng, Hỉ Ca chỉ có thể đứng ở một bên chuyên tâm thêm huyết. Chốc lát sau, Quỷ Hồn tinh anh ngã xuống… chính là, Hỉ Ca không được thưởng kinh nghiệm gì hết. Bởi vì… từ đầu đến giờ, bọn họ không hề tổ đội!!!
10 vạn điểm kinh nghiệm của cô a~~~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook