Thịnh Sủng Chi Hạ
-
Chương 8-1
Nghe nói phụ thân hôm qua theo lão thái gia đến Yến vương phủ, Mai Như cả kinh toát ra tầng mồ hôi lạnh, đuổi theo Kiều Thị hỏi:" Phụ thân đến đó làm gì? "
" Còn có thể làm cái gì? " Kiều Thị chỉ vào phòng bếp nhỏ: " Còn không phải là vì 4 vỉ bánh bao kia? "Nhắc tới chuyện của 4 vỉ bánh bao, Mai Như lập tức uể oải, ở trong lòng mắng Phó Chiêu một trận, lúc này mới hỏi:" Yến vương điện hạ nói gì ạ. "
Kiều Thị thoáng nói, sau cùng, hướng về phía Mai Như:" Yến vương điện hạ con không cần chú ý, bánh bao đưa tới phủ tự mình ăn hết đi."
Mai Như???????
Phó Tranh như vậy mà lại không tố nàng nói dối, thật đúng là chuyện kỳ lại hiếm thấy! Lại nói người này lúc nào cũng mang vẻ lạnh lùng, nhịn không được bèn rụt cổ một phát.
Kiều Thị nhân cơ hội này dạy bảo lại nữ nhi của mình: “ Về sau đừng gây họa, Lão tổ tông hai ngày nay đều bị làm phiền.”
Mai Như không phục, thầm nói:” Nương chỉ biết nói con, ca ca cả ngày lẫn đêm đều gây họa.”
Đêm hôm qua, khó khăn lắm Mai Tương mới về nhà, ai ngờ lại cùng Đổng Thị cãi vã. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra, cãi nhau rất to, lại bị Kiều thị ép xuống. Mai Như cũng biết không nên quấn quýt lấy tẩu tẩu để hỏi chuyện, liền lấy lời khách sáo lừa lừa nương thân.
Vừa nghĩ tới đứa con trai không ra hồn kia, Kiều thị liền chặt ngụm tử khí:” Ca ca con chính là mầm tai họa, ta với cha con không cách nào quản được hắn.”
“ Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy.” Mai Như vội hỏi, sợ nương không nói cho mình biết nên quấn lấy tay nương thân làm nũng.
Kiều thị nghẹn khuất, nhà có chuyện xấu mà không nơi nào giải tỏa, lúc này lại bị tiểu nữ làm nũng, cũng liền nói: “ Tuần Tuần, tẩu tẩu muốn ly hôn với ca ca con.”
“ Ly hôn” Mai Như ngẩn ra, theo bản năng liền thốt lên: “ Tốt”
Ly hôn so với cái chết tốt hơn nhiều lần.
Kiều Thị vừa nghe, lập tức trùng to mắt, ngón tay hung hăng đâm vào ót nữ nhi của mình, bày ra vẻ mặt không thể tin: “ Nói bừa gì đấy? Ca ca con cùng với tẩu tẩu đang tốt, làm gì mà phải ly hôn? Một khi đã ly hôn thì mối quan hệ giữa phủ ta và Đổng gia sẽ xảy ra hiềm khích! Ca ca con sau này ra ngoài cũng không dễ dàng.”
Nghe ý tứ trong lời Kiều Thị, chắc chắn sẽ không đáp ưng chuyện này, Mai Như bối rối: “ Nương, người suy nghĩ một chút đi, ca ca và tẩu tẩu thực sự đang tốt sao.”
Mai Tương như thế nào Kiều thị đều biết rất rõ, không nói đến người khác, các di nương mà Mai Dần cho ở hậu viện, ngày ngày đều dưới mí mắt, Kiều Thị đều nôn nóng vô cùng, Tương ca và nương tử lại càng thêm khó khăn, cả ngày đau khổ, cuộc sống đâu có gì tốt?
Nghĩ đến chỗ này, Kiều thị than sâu một tiếng, đè thấp âm thanh, còn thiên vị mà nói: “ Tuần Tuần, đó là ca ca của con.”
“ Đại ca biết không? Huynh ấy nói gì.”Mai Như tới tấp hỏi.
“ Hắn sao lại không biết.” Kiều Thị hừ lạnh một tiếng, lại càng thêm tức giận.” Đêm qua hắn cùng với nương tử nói về chuyện ly hôn, chỉ có thể hưu vợ.”
Mai Như vừa nghe, thầm nghĩ ca ca thật sự quá hồ đồ, đây không phải là quá bức người khác sao.
Sao có thể ngu xuẩn thế cơ chứ.
“ Nương thân.” Mai Như vẫn kiên trì nói: “ Nếu tẩu tẩu đã có ý định như thế, sao không khuyên ca ca để tẩu tẩu về nhà? Chính là buộc sai rồi thì bây giờ cũng có thể cởi trói.
Tiếng nói có chút to, ngoài sân nhỏ, Đổng thị mới đến thỉnh an đột nhiên nghe thấy, vành mắt có chút hồng. Xoay mặt, dùng khăn lau, nàng mới đi vào bên trong. Đã có nha hoàn vào trong truyền báo, còn mụ mụ thay nàng vén lên.
Lúc Đổng thị vào trong, hai mẹ con Kiều thị đã không còn nói chuyện này nữa. Mai nhưu lúc này mím môi, noản noản cười mỉm, có chút ngượng ngùng.
Nghĩ đến vừa ngeh được lời nói kia, Đổng Thị cảm thấy người em chồng này quả thật rất trong sáng. Chỉ sợ toàn bộ Mai phủ, chỉ có Mai Như thay nàng nói những lời này, trong lòng không khỏi dấy lên một tia ấm áp.
Hầu hạ Kiều Thị xong, Đổng Thị trở về phòng. Trong phòng yên ắng tĩnh lặng, Đổng Thị ngồi bên kia, nghĩ đến những lời nói của Tuần Tuần, vành mắt lại khjoong nhịn được phiếm hồng, cảm thấy mình thật ngu ngốc.
Hòa Tuệ vội vội vàng vàng chạy vào nói: “ Đại nãi nãi, đại gia trở về.”
Đổng thị nhíu mày; “ Hắn trở về làm cái gì.” Hai người vừa gặp mặt chả nói được lời nào, liền cãi nhau, thà rằng không gặp.
Đang nói chuyện, bên ngoài có một nam tử thanh tú, mặc dù cao nhưng lại gầy yếu, thân áo màu đỏ tía, đó chính là đại gia Mai Tương..
Hắn dửng dưng ngồi chính giữa ghế, nha hoàn vội vàng dâng trà. Đổng thị không nhìn hắn, chỉ làm chuyện của mình. Một lúc sau, Mai Tương ngồi không yên, nói:” Nàng vẫn muốn ly hôn.”
Đổng Thị “ Ừm” một tiếng: “ Còn đợi đại gia thành toàn.”
“ KHông thể nào.” Mai Tương trong lòng xoay lòng vòng.
Đổng Thị nghe, không tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: “ Như đại gia muốn hưu vợ, ta cũng đồng ý.”
“....” Mai Tương kinh ngạc, cũng không biết nên nói gì tiếp theo. Giật mình hắn nói liên tục: “ Tốt, tốt, tốt...”, “ Nàng cứ chờ xem.”
Đổng Thị rủ mắt xuống: “ Ta ở đây chờ.”
Đổng thị ngày thường tính tình mềm mại, cực ít bày ra bộ dáng như vậy. Mai Như bị lời này lấp kín, tức giận nói: “ Đêm nay ta trở lại sẽ viết.”
“ Tùy ngươi.” Đổng thị quay mặt, chỉ làm chuyện của mình.
Mai Tương ngẩn ra, ngẩn ngơ một lúc, liền phẩy tay áo bỏ đi. Vừa mới ra ngoài cửa, không ki9jp chuẩn bị, lại bắt gặp muội muội của mình đang nghe lén.
Mai Tương trừng mắt, Mai Như vội vàng suỵt một tiếng, kéo ca ca ra ngoài, một đừng đi về phía viện của mình, bảo nha hoàn ra hết ngoài.
Bị muội muội nghe lén, Mai Tương có chút khó xử, lúc này dạy dỗ lại muội:” Tuần Tuần, muội ngày càng không có quy củ.”
Mai Như vội vàng kéo cánh tay của ca ca “ Được rồi ca ca, muội sai rồi. Ta vốn dĩ là muốn tìm tẩu tẩu nói chuyện, ai biết được....” Mai Tương liếc ngang một cái, Mai Như vọi vàng đảm bảo:” Ca Ca, muội chỉ nghe được một chút.”
Mai Tương như cũ vẫn đen mặt.
Mai Như hôm nay thật sự muốn tìm Đổng thị nói chuyện, không may lại nghe được chuyện này. Lúc này vội vàng bưng trà bưng thức ăn lên bồi tội: “ Ca ca, đừng giận muộn,không có lần sau đâu.”
Còn có lần sau???????
Mai Tương xùy cười, liền gõ đầu nàng nhưng cũng không dám dùng sức.
Đối với muội muội này, hắn thực sự rất thích cũng không cam lòng mà giận.
Mai Tương nâng chén trà nhấp một miếng, không tức giận nữa.
Mai như thấy thế liền hỏi: “ Ca ca, nương đã nói cho muội biết, huynh thật sự muốn bỏ tẩu tẩu sao.”
Mai Tương ngẩn người, lấy lệ nói: “ Muội còn nhỏ quan tâm chuyện này làm gì?”
Mai Như nói: “ Ca Ca, muội thật sự thấy tẩu tẩu rất đáng thương.”
Mai Tương liếng ngang: “ Nàng ấy đã nói gì với muội.”
- -----------
Hehe định drop mà tự nhiên lại hứng 🤣🤣🤣 một phần cũng muốn đọc full bộ này
Chương dài quá mình chia thành hai phần ạ
" Còn có thể làm cái gì? " Kiều Thị chỉ vào phòng bếp nhỏ: " Còn không phải là vì 4 vỉ bánh bao kia? "Nhắc tới chuyện của 4 vỉ bánh bao, Mai Như lập tức uể oải, ở trong lòng mắng Phó Chiêu một trận, lúc này mới hỏi:" Yến vương điện hạ nói gì ạ. "
Kiều Thị thoáng nói, sau cùng, hướng về phía Mai Như:" Yến vương điện hạ con không cần chú ý, bánh bao đưa tới phủ tự mình ăn hết đi."
Mai Như???????
Phó Tranh như vậy mà lại không tố nàng nói dối, thật đúng là chuyện kỳ lại hiếm thấy! Lại nói người này lúc nào cũng mang vẻ lạnh lùng, nhịn không được bèn rụt cổ một phát.
Kiều Thị nhân cơ hội này dạy bảo lại nữ nhi của mình: “ Về sau đừng gây họa, Lão tổ tông hai ngày nay đều bị làm phiền.”
Mai Như không phục, thầm nói:” Nương chỉ biết nói con, ca ca cả ngày lẫn đêm đều gây họa.”
Đêm hôm qua, khó khăn lắm Mai Tương mới về nhà, ai ngờ lại cùng Đổng Thị cãi vã. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra, cãi nhau rất to, lại bị Kiều thị ép xuống. Mai Như cũng biết không nên quấn quýt lấy tẩu tẩu để hỏi chuyện, liền lấy lời khách sáo lừa lừa nương thân.
Vừa nghĩ tới đứa con trai không ra hồn kia, Kiều thị liền chặt ngụm tử khí:” Ca ca con chính là mầm tai họa, ta với cha con không cách nào quản được hắn.”
“ Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy.” Mai Như vội hỏi, sợ nương không nói cho mình biết nên quấn lấy tay nương thân làm nũng.
Kiều thị nghẹn khuất, nhà có chuyện xấu mà không nơi nào giải tỏa, lúc này lại bị tiểu nữ làm nũng, cũng liền nói: “ Tuần Tuần, tẩu tẩu muốn ly hôn với ca ca con.”
“ Ly hôn” Mai Như ngẩn ra, theo bản năng liền thốt lên: “ Tốt”
Ly hôn so với cái chết tốt hơn nhiều lần.
Kiều Thị vừa nghe, lập tức trùng to mắt, ngón tay hung hăng đâm vào ót nữ nhi của mình, bày ra vẻ mặt không thể tin: “ Nói bừa gì đấy? Ca ca con cùng với tẩu tẩu đang tốt, làm gì mà phải ly hôn? Một khi đã ly hôn thì mối quan hệ giữa phủ ta và Đổng gia sẽ xảy ra hiềm khích! Ca ca con sau này ra ngoài cũng không dễ dàng.”
Nghe ý tứ trong lời Kiều Thị, chắc chắn sẽ không đáp ưng chuyện này, Mai Như bối rối: “ Nương, người suy nghĩ một chút đi, ca ca và tẩu tẩu thực sự đang tốt sao.”
Mai Tương như thế nào Kiều thị đều biết rất rõ, không nói đến người khác, các di nương mà Mai Dần cho ở hậu viện, ngày ngày đều dưới mí mắt, Kiều Thị đều nôn nóng vô cùng, Tương ca và nương tử lại càng thêm khó khăn, cả ngày đau khổ, cuộc sống đâu có gì tốt?
Nghĩ đến chỗ này, Kiều thị than sâu một tiếng, đè thấp âm thanh, còn thiên vị mà nói: “ Tuần Tuần, đó là ca ca của con.”
“ Đại ca biết không? Huynh ấy nói gì.”Mai Như tới tấp hỏi.
“ Hắn sao lại không biết.” Kiều Thị hừ lạnh một tiếng, lại càng thêm tức giận.” Đêm qua hắn cùng với nương tử nói về chuyện ly hôn, chỉ có thể hưu vợ.”
Mai Như vừa nghe, thầm nghĩ ca ca thật sự quá hồ đồ, đây không phải là quá bức người khác sao.
Sao có thể ngu xuẩn thế cơ chứ.
“ Nương thân.” Mai Như vẫn kiên trì nói: “ Nếu tẩu tẩu đã có ý định như thế, sao không khuyên ca ca để tẩu tẩu về nhà? Chính là buộc sai rồi thì bây giờ cũng có thể cởi trói.
Tiếng nói có chút to, ngoài sân nhỏ, Đổng thị mới đến thỉnh an đột nhiên nghe thấy, vành mắt có chút hồng. Xoay mặt, dùng khăn lau, nàng mới đi vào bên trong. Đã có nha hoàn vào trong truyền báo, còn mụ mụ thay nàng vén lên.
Lúc Đổng thị vào trong, hai mẹ con Kiều thị đã không còn nói chuyện này nữa. Mai nhưu lúc này mím môi, noản noản cười mỉm, có chút ngượng ngùng.
Nghĩ đến vừa ngeh được lời nói kia, Đổng Thị cảm thấy người em chồng này quả thật rất trong sáng. Chỉ sợ toàn bộ Mai phủ, chỉ có Mai Như thay nàng nói những lời này, trong lòng không khỏi dấy lên một tia ấm áp.
Hầu hạ Kiều Thị xong, Đổng Thị trở về phòng. Trong phòng yên ắng tĩnh lặng, Đổng Thị ngồi bên kia, nghĩ đến những lời nói của Tuần Tuần, vành mắt lại khjoong nhịn được phiếm hồng, cảm thấy mình thật ngu ngốc.
Hòa Tuệ vội vội vàng vàng chạy vào nói: “ Đại nãi nãi, đại gia trở về.”
Đổng thị nhíu mày; “ Hắn trở về làm cái gì.” Hai người vừa gặp mặt chả nói được lời nào, liền cãi nhau, thà rằng không gặp.
Đang nói chuyện, bên ngoài có một nam tử thanh tú, mặc dù cao nhưng lại gầy yếu, thân áo màu đỏ tía, đó chính là đại gia Mai Tương..
Hắn dửng dưng ngồi chính giữa ghế, nha hoàn vội vàng dâng trà. Đổng thị không nhìn hắn, chỉ làm chuyện của mình. Một lúc sau, Mai Tương ngồi không yên, nói:” Nàng vẫn muốn ly hôn.”
Đổng Thị “ Ừm” một tiếng: “ Còn đợi đại gia thành toàn.”
“ KHông thể nào.” Mai Tương trong lòng xoay lòng vòng.
Đổng Thị nghe, không tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: “ Như đại gia muốn hưu vợ, ta cũng đồng ý.”
“....” Mai Tương kinh ngạc, cũng không biết nên nói gì tiếp theo. Giật mình hắn nói liên tục: “ Tốt, tốt, tốt...”, “ Nàng cứ chờ xem.”
Đổng Thị rủ mắt xuống: “ Ta ở đây chờ.”
Đổng thị ngày thường tính tình mềm mại, cực ít bày ra bộ dáng như vậy. Mai Như bị lời này lấp kín, tức giận nói: “ Đêm nay ta trở lại sẽ viết.”
“ Tùy ngươi.” Đổng thị quay mặt, chỉ làm chuyện của mình.
Mai Tương ngẩn ra, ngẩn ngơ một lúc, liền phẩy tay áo bỏ đi. Vừa mới ra ngoài cửa, không ki9jp chuẩn bị, lại bắt gặp muội muội của mình đang nghe lén.
Mai Tương trừng mắt, Mai Như vội vàng suỵt một tiếng, kéo ca ca ra ngoài, một đừng đi về phía viện của mình, bảo nha hoàn ra hết ngoài.
Bị muội muội nghe lén, Mai Tương có chút khó xử, lúc này dạy dỗ lại muội:” Tuần Tuần, muội ngày càng không có quy củ.”
Mai Như vội vàng kéo cánh tay của ca ca “ Được rồi ca ca, muội sai rồi. Ta vốn dĩ là muốn tìm tẩu tẩu nói chuyện, ai biết được....” Mai Tương liếc ngang một cái, Mai Như vọi vàng đảm bảo:” Ca Ca, muội chỉ nghe được một chút.”
Mai Tương như cũ vẫn đen mặt.
Mai Như hôm nay thật sự muốn tìm Đổng thị nói chuyện, không may lại nghe được chuyện này. Lúc này vội vàng bưng trà bưng thức ăn lên bồi tội: “ Ca ca, đừng giận muộn,không có lần sau đâu.”
Còn có lần sau???????
Mai Tương xùy cười, liền gõ đầu nàng nhưng cũng không dám dùng sức.
Đối với muội muội này, hắn thực sự rất thích cũng không cam lòng mà giận.
Mai Tương nâng chén trà nhấp một miếng, không tức giận nữa.
Mai như thấy thế liền hỏi: “ Ca ca, nương đã nói cho muội biết, huynh thật sự muốn bỏ tẩu tẩu sao.”
Mai Tương ngẩn người, lấy lệ nói: “ Muội còn nhỏ quan tâm chuyện này làm gì?”
Mai Như nói: “ Ca Ca, muội thật sự thấy tẩu tẩu rất đáng thương.”
Mai Tương liếng ngang: “ Nàng ấy đã nói gì với muội.”
- -----------
Hehe định drop mà tự nhiên lại hứng 🤣🤣🤣 một phần cũng muốn đọc full bộ này
Chương dài quá mình chia thành hai phần ạ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook