Thịnh Sủng Chi Hạ
-
Chương 2
Edit by Gấu
- --------------------------------------------------------
Những chuyện đau khổ ở kiếp trước cứ dần dần lên men ở trong nàng, tựa như ly rượu, dâng trào trong cổ nàng, đắng ngắt, khiến nàng cực kì khó chịu.
Mai Như trong lòng vô cùng buồn bực.
Nàng rất muốn tránh mặt, hoặc trốn ở nơi thật xa, nhưng hết lần này đến lần khác bị đối phương bắt gặp.
Thầm than một tiếng, Mai Như không cam tâm tình nguyện tiến lên:" Nhị tỷ tỷ. "
Vừa nói vừa đưa mắt nhìn đến tay Mai Thiến đang dắt một đứa trẻ.
Đứa trẻ búi tóc song song, dáng vóc tầm bảy tám tuổi, mặc quần áo gấm vóc, đúng là Bình tỷ nhi của Nhị phòng, là một trong những cô chị em họ của Mai Như.
Bình tỷ nhi mang biểu tình không vui hướng đến Mai Như chào: " Tam tỷ tỷ. "
Toàn bộ Mai phủ có bốn cô nương, Bình tỷ nhi là nhỏ nhất. Lúc đang nói chuyện, Bình tỷ nhi liếc mắt vào đằng sau chính phòng, nhìn thấy nha hoàn đi ra đi vào, nàng hé miệng cười một tiếng, giả vờ làm vẻ ngây thơ hỏi:" Đại bá mẫu vẫn còn ở đây ư? Không đi đến chỗ Lão tổ tông vì luyến tiếc Vân đại tỷ tỷ sao? "
Cả phủ ai cũng biết, người đến làm mai cho Mai Vân chính là Mạnh lão phu nhân, trong lời nói như có gai đâm, nếu để ý Kiều thị nghe được, trong lòng nhất định sẽ giận!
Kiều thị thực sự rất giỏi, ngay cả đến Lão tổ tông cũng khen nàng nhanh nhẹn, hết lần này đến lần khác phụ thân của Mai Như cũng không thua kém, cũng là thế tử Định Quốc Công, danh hiệu trong kinh thành chính là công tử phong lưu, nhưng sau khi thành thân, chính vì Kiều thị quản chặt vì thế trong phủ chỉ có hai ba vị di nương.
Nhưng Mai phủ nhị công tử thì không giống, không hề có thiếp thất.
Nhị phu nhân Ngô thị sau khi vào phủ, liền sinh ra Nhị thiếu gia và Thiến tỷ tỷ. Sau khi Ngô thị qua đời thì Nhị công tử Mai phủ lại chơi muội muội của Ngô thị. Tiểu Ngô thị vào cửa không đến mấy năm, liền sinh ra Nhuận ca nhi và Bình tỷ nhi. Một nhà người người ân ái, đầu năm còn sinh thêm Kỳ ca nhi.
Kiều thị thực sự hâm mộ, nhưng cũng chỉ có thể ôm cơn tức này, tinh thần căng thẳng, vì thế càng ngày càng hiếu thắng.
Lúc này mặc dù Bình tỷ nhi nhỏ tuổi nhưng trong lời nói không thể che giấu được sự châm chọc, Mai Như nhịn không được sắc mặt liền lạnh đi, cục tức trong lòng như muốn phát tác, đúng lúc bên kia Mai Thiến lạnh lùng ngắt lời:" Bình tỷ nhi ". Bởi vì quá mức kích động, nàng che miệng ho khan vài tiếng, nhất thời ho đến sắc mặt đỏ bừng, càng khiến người ta cảm thấy thương xót.
Mai Thiến nói một hồi, cơn giận của Mai Như cũng tan dần, nếu thật sự cãi nhau, sẽ khiến bản thân nàng không hay mà Kiều Thị cũng mất mặt.
Miễn cưỡng nuốt xuông cơn tức này, Mai Như càng muốn tránh xa tỷ muội nhà này đi!
Thôi thì nhắm mắt làm ngơ...
Lạnh lùng liếc Mai Bình một cái, nàng liền bỏ qua tỷ muội nhà này trở về viện của mình.......
Có lẽ bị cái liếc mắt của Mai Như dọa cho sợ hãi, Mai Bình sững sờ, vô thức ở đằng sau nói:" Tam tỷ tỷ, hôm nay tỷ thật đẹp!"
Những lời khen này nếu như hồi trước Mai Như sẽ không nghe ra cái ý tứ trào phúng bên trong, chỉ cảm thấy vui vẻ vì được khen. Đương nhiên hôm nay thì khác, Mai Bình nói lời nàu không khác gì đang châm chọc nàng. Cơn tức giận bỗng chốc lại ập đến, Mai Như đang muốn dạy bảo lại một trận, ra oai phủ đầu, bỗng nhiên bị Mai Thiến nói trước!
" Bình tỷ nhi, ngày thường nương dạy muội như thế nào, bây giờ lại làm ra những lời này, về phòng chép chữ đi"
Mai Thiến chính là trưởng nữ được sủng ái nhất, lúc này giáo huấn muội muội, rất có uy nghiêm. Mai Thiến hít xuống một ngụm khí, khẽ ho khan một tiếng, lúc này mới cầm tay Mai Như nói xin lỗi:" Tam muội muội, chúng ta vào phòng nói chuyện. "
Mai Thiến kéo tay nàng, dịu dàng cẩn thận cười nói:" Tam muội muội, hôm nay muội thật đẹp"
Nàng nói chuyện so với nha đầu kia hoàn toàn khác nhau, mới nghe sẽ khiến người ta cảm thấy thật lòng.
Hết lần này đến lần khác toàn là những lời khiến Mai Như chói tai. Cơn tức vừa nuốt xuống, giờ lại trào lên, muốn chối không được mà nhận cũng không xong, chỉ biết cười haha nói: " Nhị tỷ tỷ mới là xinh đẹp nhất. "
Vừa nghe lời này, Mai Thiến cười
Nàng cười rộ lên, phảng phất nét đẹp của một đóa hoa, lời vừa cất lên, âm thanh ôn nhu, như nước suối chảy.
Mai Thiến đúng là xinh đẹp, đến nỗi khi đã gả cho người khác, cũng khiến Phó Tranh tương tư trong lòng. Đến cuối cùng, còn lấy danh nghĩa để che chở nàng, nguyện ý cho nàng được bình an.
Nhớ lại kết cục bi thương của bản thân, trong lòng Mai Như lại cảm thấy đau xót.
Nhưng nếu nghĩ kĩ lại, cuối cùng nàng chính bị hai chữ " xinh đẹp" kia hại chết.
Phó Tranh sinh ra đã đẹp, môi hồng răng trắng, tài giỏi lại ưu tú, nói là Phan An tái thế cũng không quá đáng. Trong chuyến đi săn năm đó, nàng tình cờ nhìn thấy hắn, liền nhất kiến chung tình. Về sau, Nhị tỷ thành thái tử phi, nàng đem bí mật trong tim mình, kiếm cớ vào cung vài lần. Có một lần, thực sự gặp được Phó Tranh! Khi đó là vào mùa xuân, hắn bình tĩnh nhìn nàng, còn hỏi nàng là người Mai phủ à? Mai Như lúc đấy đang cúi đầu, nàng liền bạo dạn nhìn sang. Liếc mắt một cái, một khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên......
Đợi đến khi biết Phó Tranh cầu xin Hoàng đế ban hôn cho hắn và nàng, Mai Như mừng rỡ như điên, nàng tuyệt đối không ngờ tới, mình có thee gả cho Phó Tranh!
Rất lâu sau đó, nàng mới hiểu tâm tư của Phó Tranh, chính là đem nàng làm thế thân của Mai Thiến.
Mỗi lần nhớ lại những thứ này, nàng liền cảm thấy mệt mỏi.
Hiện tại thời tiết hơi se lạnh, nha hoàn đã đốt chút than hồng, trong phòng ấm áp, nàng cầm một viên ô mai bỏ vào miệng, mới cảm thấy thoải mái một chút.
Mai Như thích ăn, Kiều thị lại chiều nàng, cho nên trong phòng nàng lúc nào cũng có đồ ăn. Lúc này đồ ăn vặt xếp đầy bàn, hoa cả mắt, Bình thị đang yên lặng cũng phải nuốt nước bọt- nàng cũng thích ăn. Nhưng Tiểu Ngô rất nghiêm, không cho nàng ăn nhiều vì sợ nàng tham ăn không có quy củ.
Nếu là trước kia thì Mai Như sẽ không muốn cho Mai Bình ăn, huống chi hai người còn có mâu thuẫn. Nhưng bây giờ trùng sinh rồi, Mai Như cũng phải thay đổi để lấy danh tiếng tốt, cũng không thể để hai chữ " kiêu căng" rơi trúng đầu nữa...... Hơn nữa, sau này Bình tỷ nhi sống cũng không tốt lắm. Nghĩ như vậy, Mai Như liền đẩy đĩa bánh quế sang chỗ Mai Bình.
Ai ngờ Mai Bình lại giống như con mèo xù lông, toàn thân toát lên vẻ đề phòng.
Mai Như dừng tay, quay sang nhìn một cái, rồi chậm chạp lấy về. Nàng ta đã không muốn ăn, thì nàng đây cũng không muốn cho đâu.
Bên kia Mai Bình nuốt một ngụm khí, quai hàm vểnh lên,như muốn nói gì đó, Mai Như cũng không thèm nhìn nàng ta, Mai Bình chỉ biết một mình hờn dỗi.
Đối diện là Mai Thiến đang bưng chén trà nóng, lẳng lặng nhìn hai nàng trêu chọc nhau, cảm thấy thú vị, nàng mím môi nhẹ nhàng cười một tiếng. Hơi nóng mờ mịt bốc lên, lúc này càng làm Mai Thiến trông giống như một tiên nữ.
Mai Như đang muốn lấy viên ô mai, tay liền ngừng lại, nàng ngượng ngùng gỡ cây trâm ngọc trên đầu xuống.
Mai Thiến đem chén trà đặt xuống bàn, nói:" Tam muội muội, muội có nghe gì về đại hỉ của đại tỷ tỷ không?"
Mạnh lão phu nhân đến làm mai, đối phương chính là Tây Bình bá phủ, chuyện đại sự này diễn ra không lâu, cả phủ liền biết. Mai Như tự nhiên gật đầu, Mai Thiến lại nói:" Ta và Bình tỷ nhi vốn là đến chỗ đại tỷ để chúc mừng, nhưng nghĩ đến tính tình của đại tỷ hay ngượng ngùng, liền muốn tìm đại tẩu cùng với Tam muội muội cùng đi."
Lời nói này của nàng ta quả thực thông minh, nếu là nàng ta và Bình tỷ nhi đi trước, mà người của Đại phòng chưa tới, thì sẽ thất lễ Vơia đại phòng. Nếu như vậy thì cùng nhau đi, thì mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp.
Trong lòng Mai Như lại cảm thấy không thoải mái.
Giống như Phó Tranh trước kia đã nói, Nhị tỷ tỷ tâm địa thiện lương, đối với nàng luôn tốt, làm việc chu đáo lại hiểu lễ nghi khiến cho ai cũng thích. Nếu thật sự nói thì người kiếp trước Phó Tranh thương nhớ là Mai Thiến, nhưng người ép nàng đến đường cùng lại là Phó Tranh! Đối với vị tỷ tỷ này, Mai Như quả thực không tìm được chỗ oán giận.
Nghĩ như vậy, Mai Như lại càng buồn hơn.
Nàng hôm nay không muốn đi đếm chỗ đại tỷ, muốn về phòng nghỉ ngơi một chút, thuận tiện đem bỏ hết mấy thứ ngổn ngang trên người xuống. Nhưng bây giờ người của Nhị phòng có lời mời, nàng không thể không đi, nếu không đi sẽ bị coi là thất lễ.
Nàng đề nghị:" Vậy chúng ta đi tìm đại tẩu thôi"
Kiều thị có một trai, một gái. Đại thiếu gia Mai Tương, Tam tiểu thư Mai Như, vì thế hai người so với những người khác thân hơn một chút.
Đoàn người chưa đi đến sân viện, xa xa liền nhìn thấy nhiều nha hoàn tụ tập bên ngoài, nháo nhác nhìn xung quanh quanh, thật sự một chút quy củ cũng. không có!!!
Mai Như nhíu mày, ho nhẹ một tiếng.
Mấy nha hoàn nghe thấy liền cảm thấy sợ hãi, rồi hành lễ: " Bái kiến các vị tiểu thư."
Mai Như nghiêm mặt, đang muốn khiển trách vài câu, bên trong lại đột nhiên có tiếng thét của nữ nhân. Âm thanh kia quả thực rất chói tai, có vài phần dọa người. Mai Như cảm thấy tò mò liền liếc nhìn một cái. Chỉ thấy vẻ mặt Mai Thiến tràn đầy lo lắng, không có một chút ý đùa cợt nào. Còn Mai Bình lại khe khẽ cười, như đang xem kịch vui.
Trong lòng Mai Như không khỏi cảm thấy nóng lên, liền nháy mắt với Đại nha hoàn Tĩnh Cầm.
Tĩnh Cầm hiểu ý, liền hỏi một nha hoàn khác:" Bên trong có chuyện gì? "
Nha hoàn kia cúi đầu, nơm nớp lo sợ trả lời:" Triệu Di nương đang trong phòng Đại thiếu gia, Đại Thiếu phu nhân..... " Nói đến đây, sắc mặt nha hoàn liền khó coi, nói câu tiếp liền dừng lại.
Mai Như trong lòng đã có đáp án.
Lại nói tiếp, chuyện kiếp trước Mai phủ bị tịch thu, cũng là liên quan đến những chuyện thối nát này!
Mai phủ thừa kế ba đời quốc công, đều là trọng thần, đến cha Mai Như là Mai Dần, lại thành một cậu ấm phong lưu. Đến đại ca nàng lại quá ra, trong nhà không biết bao nhiêu thị thiếp, thông phòng thì không nói, nhưng đám hồng nhan bên ngoài thì không ít, cả ngày đi lưu luyến phong lưu, cuối cùng chỉ là một tiểu quan nhỏ bé, căn bản là vô dụng!
Nói đến vị Đại tẩu của nàng, địa vị thấp hơn phủ Quốc Công, tính tình lại mềm mại dễ bắt nạt. Kiều thị nghĩ tính mình quá thẳng thắn tính tình lại mạnh mẽ, vì thế đã tìm một người con dâu cư xử khéo léo để dễ bề sinh sống, ai ngờ chính vì thế nên không quản nổi vị đại ca không biết gì của nàng. Thi thoảng, lại bị mấy con hồ ly bên ngoài chọc cho tức phát khóc, chỉ biết đi mách Kiều thị, sau đó tình hình sẽ tốt lên đôi ba ngày, nhưng không được bao lâu, về sau lại như thế!
Càng về sau, Đại ca của Mai Như lại làm ra đủ loại chuyện vô liêm sỉ cùng với mấy cô nàng thê thiếp, Đổng thị trong cơn tức giận, trực tiếp liền.....
Nghĩ đến những kết cục bi thảm kia,rồi lại nhìn tình hình hiện tại đang rối loạn, Mai Như chỉ cảm thấy đau đầu.
Lúc này, nàng quyết định không đi tìm Đại tẩu nữa, cũng không đi chúc Đại tỷ tỷ, Mai Như đang tìm cho mình một lý do để từ chối,tuy nhiên lại bị Mai Thiến nói trước.
Chỉ thấy nàng che mặt ho khan không ngừng, ho xong, Mai Thiến nói xin lỗi:" Tam muội muội, ta hôm nay bị cảm lạnh, thân thể cảm thấy không khỏe. Không bằng chờ chuyện của Đại tỷ thành công rồi, chúng ta mới đến uống chén trà để chúc mừng."
Nghe lý do này quá hợp tình hợp lý, đem những điều Mai Như muốn nói nói ra hết, nàng còn biết nói gì nữa đây?
Mai Như chỉ biết hít sâu một hơi dài, không biết xả đi đâu...
- --------------------------------------------------------
Những chuyện đau khổ ở kiếp trước cứ dần dần lên men ở trong nàng, tựa như ly rượu, dâng trào trong cổ nàng, đắng ngắt, khiến nàng cực kì khó chịu.
Mai Như trong lòng vô cùng buồn bực.
Nàng rất muốn tránh mặt, hoặc trốn ở nơi thật xa, nhưng hết lần này đến lần khác bị đối phương bắt gặp.
Thầm than một tiếng, Mai Như không cam tâm tình nguyện tiến lên:" Nhị tỷ tỷ. "
Vừa nói vừa đưa mắt nhìn đến tay Mai Thiến đang dắt một đứa trẻ.
Đứa trẻ búi tóc song song, dáng vóc tầm bảy tám tuổi, mặc quần áo gấm vóc, đúng là Bình tỷ nhi của Nhị phòng, là một trong những cô chị em họ của Mai Như.
Bình tỷ nhi mang biểu tình không vui hướng đến Mai Như chào: " Tam tỷ tỷ. "
Toàn bộ Mai phủ có bốn cô nương, Bình tỷ nhi là nhỏ nhất. Lúc đang nói chuyện, Bình tỷ nhi liếc mắt vào đằng sau chính phòng, nhìn thấy nha hoàn đi ra đi vào, nàng hé miệng cười một tiếng, giả vờ làm vẻ ngây thơ hỏi:" Đại bá mẫu vẫn còn ở đây ư? Không đi đến chỗ Lão tổ tông vì luyến tiếc Vân đại tỷ tỷ sao? "
Cả phủ ai cũng biết, người đến làm mai cho Mai Vân chính là Mạnh lão phu nhân, trong lời nói như có gai đâm, nếu để ý Kiều thị nghe được, trong lòng nhất định sẽ giận!
Kiều thị thực sự rất giỏi, ngay cả đến Lão tổ tông cũng khen nàng nhanh nhẹn, hết lần này đến lần khác phụ thân của Mai Như cũng không thua kém, cũng là thế tử Định Quốc Công, danh hiệu trong kinh thành chính là công tử phong lưu, nhưng sau khi thành thân, chính vì Kiều thị quản chặt vì thế trong phủ chỉ có hai ba vị di nương.
Nhưng Mai phủ nhị công tử thì không giống, không hề có thiếp thất.
Nhị phu nhân Ngô thị sau khi vào phủ, liền sinh ra Nhị thiếu gia và Thiến tỷ tỷ. Sau khi Ngô thị qua đời thì Nhị công tử Mai phủ lại chơi muội muội của Ngô thị. Tiểu Ngô thị vào cửa không đến mấy năm, liền sinh ra Nhuận ca nhi và Bình tỷ nhi. Một nhà người người ân ái, đầu năm còn sinh thêm Kỳ ca nhi.
Kiều thị thực sự hâm mộ, nhưng cũng chỉ có thể ôm cơn tức này, tinh thần căng thẳng, vì thế càng ngày càng hiếu thắng.
Lúc này mặc dù Bình tỷ nhi nhỏ tuổi nhưng trong lời nói không thể che giấu được sự châm chọc, Mai Như nhịn không được sắc mặt liền lạnh đi, cục tức trong lòng như muốn phát tác, đúng lúc bên kia Mai Thiến lạnh lùng ngắt lời:" Bình tỷ nhi ". Bởi vì quá mức kích động, nàng che miệng ho khan vài tiếng, nhất thời ho đến sắc mặt đỏ bừng, càng khiến người ta cảm thấy thương xót.
Mai Thiến nói một hồi, cơn giận của Mai Như cũng tan dần, nếu thật sự cãi nhau, sẽ khiến bản thân nàng không hay mà Kiều Thị cũng mất mặt.
Miễn cưỡng nuốt xuông cơn tức này, Mai Như càng muốn tránh xa tỷ muội nhà này đi!
Thôi thì nhắm mắt làm ngơ...
Lạnh lùng liếc Mai Bình một cái, nàng liền bỏ qua tỷ muội nhà này trở về viện của mình.......
Có lẽ bị cái liếc mắt của Mai Như dọa cho sợ hãi, Mai Bình sững sờ, vô thức ở đằng sau nói:" Tam tỷ tỷ, hôm nay tỷ thật đẹp!"
Những lời khen này nếu như hồi trước Mai Như sẽ không nghe ra cái ý tứ trào phúng bên trong, chỉ cảm thấy vui vẻ vì được khen. Đương nhiên hôm nay thì khác, Mai Bình nói lời nàu không khác gì đang châm chọc nàng. Cơn tức giận bỗng chốc lại ập đến, Mai Như đang muốn dạy bảo lại một trận, ra oai phủ đầu, bỗng nhiên bị Mai Thiến nói trước!
" Bình tỷ nhi, ngày thường nương dạy muội như thế nào, bây giờ lại làm ra những lời này, về phòng chép chữ đi"
Mai Thiến chính là trưởng nữ được sủng ái nhất, lúc này giáo huấn muội muội, rất có uy nghiêm. Mai Thiến hít xuống một ngụm khí, khẽ ho khan một tiếng, lúc này mới cầm tay Mai Như nói xin lỗi:" Tam muội muội, chúng ta vào phòng nói chuyện. "
Mai Thiến kéo tay nàng, dịu dàng cẩn thận cười nói:" Tam muội muội, hôm nay muội thật đẹp"
Nàng nói chuyện so với nha đầu kia hoàn toàn khác nhau, mới nghe sẽ khiến người ta cảm thấy thật lòng.
Hết lần này đến lần khác toàn là những lời khiến Mai Như chói tai. Cơn tức vừa nuốt xuống, giờ lại trào lên, muốn chối không được mà nhận cũng không xong, chỉ biết cười haha nói: " Nhị tỷ tỷ mới là xinh đẹp nhất. "
Vừa nghe lời này, Mai Thiến cười
Nàng cười rộ lên, phảng phất nét đẹp của một đóa hoa, lời vừa cất lên, âm thanh ôn nhu, như nước suối chảy.
Mai Thiến đúng là xinh đẹp, đến nỗi khi đã gả cho người khác, cũng khiến Phó Tranh tương tư trong lòng. Đến cuối cùng, còn lấy danh nghĩa để che chở nàng, nguyện ý cho nàng được bình an.
Nhớ lại kết cục bi thương của bản thân, trong lòng Mai Như lại cảm thấy đau xót.
Nhưng nếu nghĩ kĩ lại, cuối cùng nàng chính bị hai chữ " xinh đẹp" kia hại chết.
Phó Tranh sinh ra đã đẹp, môi hồng răng trắng, tài giỏi lại ưu tú, nói là Phan An tái thế cũng không quá đáng. Trong chuyến đi săn năm đó, nàng tình cờ nhìn thấy hắn, liền nhất kiến chung tình. Về sau, Nhị tỷ thành thái tử phi, nàng đem bí mật trong tim mình, kiếm cớ vào cung vài lần. Có một lần, thực sự gặp được Phó Tranh! Khi đó là vào mùa xuân, hắn bình tĩnh nhìn nàng, còn hỏi nàng là người Mai phủ à? Mai Như lúc đấy đang cúi đầu, nàng liền bạo dạn nhìn sang. Liếc mắt một cái, một khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên......
Đợi đến khi biết Phó Tranh cầu xin Hoàng đế ban hôn cho hắn và nàng, Mai Như mừng rỡ như điên, nàng tuyệt đối không ngờ tới, mình có thee gả cho Phó Tranh!
Rất lâu sau đó, nàng mới hiểu tâm tư của Phó Tranh, chính là đem nàng làm thế thân của Mai Thiến.
Mỗi lần nhớ lại những thứ này, nàng liền cảm thấy mệt mỏi.
Hiện tại thời tiết hơi se lạnh, nha hoàn đã đốt chút than hồng, trong phòng ấm áp, nàng cầm một viên ô mai bỏ vào miệng, mới cảm thấy thoải mái một chút.
Mai Như thích ăn, Kiều thị lại chiều nàng, cho nên trong phòng nàng lúc nào cũng có đồ ăn. Lúc này đồ ăn vặt xếp đầy bàn, hoa cả mắt, Bình thị đang yên lặng cũng phải nuốt nước bọt- nàng cũng thích ăn. Nhưng Tiểu Ngô rất nghiêm, không cho nàng ăn nhiều vì sợ nàng tham ăn không có quy củ.
Nếu là trước kia thì Mai Như sẽ không muốn cho Mai Bình ăn, huống chi hai người còn có mâu thuẫn. Nhưng bây giờ trùng sinh rồi, Mai Như cũng phải thay đổi để lấy danh tiếng tốt, cũng không thể để hai chữ " kiêu căng" rơi trúng đầu nữa...... Hơn nữa, sau này Bình tỷ nhi sống cũng không tốt lắm. Nghĩ như vậy, Mai Như liền đẩy đĩa bánh quế sang chỗ Mai Bình.
Ai ngờ Mai Bình lại giống như con mèo xù lông, toàn thân toát lên vẻ đề phòng.
Mai Như dừng tay, quay sang nhìn một cái, rồi chậm chạp lấy về. Nàng ta đã không muốn ăn, thì nàng đây cũng không muốn cho đâu.
Bên kia Mai Bình nuốt một ngụm khí, quai hàm vểnh lên,như muốn nói gì đó, Mai Như cũng không thèm nhìn nàng ta, Mai Bình chỉ biết một mình hờn dỗi.
Đối diện là Mai Thiến đang bưng chén trà nóng, lẳng lặng nhìn hai nàng trêu chọc nhau, cảm thấy thú vị, nàng mím môi nhẹ nhàng cười một tiếng. Hơi nóng mờ mịt bốc lên, lúc này càng làm Mai Thiến trông giống như một tiên nữ.
Mai Như đang muốn lấy viên ô mai, tay liền ngừng lại, nàng ngượng ngùng gỡ cây trâm ngọc trên đầu xuống.
Mai Thiến đem chén trà đặt xuống bàn, nói:" Tam muội muội, muội có nghe gì về đại hỉ của đại tỷ tỷ không?"
Mạnh lão phu nhân đến làm mai, đối phương chính là Tây Bình bá phủ, chuyện đại sự này diễn ra không lâu, cả phủ liền biết. Mai Như tự nhiên gật đầu, Mai Thiến lại nói:" Ta và Bình tỷ nhi vốn là đến chỗ đại tỷ để chúc mừng, nhưng nghĩ đến tính tình của đại tỷ hay ngượng ngùng, liền muốn tìm đại tẩu cùng với Tam muội muội cùng đi."
Lời nói này của nàng ta quả thực thông minh, nếu là nàng ta và Bình tỷ nhi đi trước, mà người của Đại phòng chưa tới, thì sẽ thất lễ Vơia đại phòng. Nếu như vậy thì cùng nhau đi, thì mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp.
Trong lòng Mai Như lại cảm thấy không thoải mái.
Giống như Phó Tranh trước kia đã nói, Nhị tỷ tỷ tâm địa thiện lương, đối với nàng luôn tốt, làm việc chu đáo lại hiểu lễ nghi khiến cho ai cũng thích. Nếu thật sự nói thì người kiếp trước Phó Tranh thương nhớ là Mai Thiến, nhưng người ép nàng đến đường cùng lại là Phó Tranh! Đối với vị tỷ tỷ này, Mai Như quả thực không tìm được chỗ oán giận.
Nghĩ như vậy, Mai Như lại càng buồn hơn.
Nàng hôm nay không muốn đi đếm chỗ đại tỷ, muốn về phòng nghỉ ngơi một chút, thuận tiện đem bỏ hết mấy thứ ngổn ngang trên người xuống. Nhưng bây giờ người của Nhị phòng có lời mời, nàng không thể không đi, nếu không đi sẽ bị coi là thất lễ.
Nàng đề nghị:" Vậy chúng ta đi tìm đại tẩu thôi"
Kiều thị có một trai, một gái. Đại thiếu gia Mai Tương, Tam tiểu thư Mai Như, vì thế hai người so với những người khác thân hơn một chút.
Đoàn người chưa đi đến sân viện, xa xa liền nhìn thấy nhiều nha hoàn tụ tập bên ngoài, nháo nhác nhìn xung quanh quanh, thật sự một chút quy củ cũng. không có!!!
Mai Như nhíu mày, ho nhẹ một tiếng.
Mấy nha hoàn nghe thấy liền cảm thấy sợ hãi, rồi hành lễ: " Bái kiến các vị tiểu thư."
Mai Như nghiêm mặt, đang muốn khiển trách vài câu, bên trong lại đột nhiên có tiếng thét của nữ nhân. Âm thanh kia quả thực rất chói tai, có vài phần dọa người. Mai Như cảm thấy tò mò liền liếc nhìn một cái. Chỉ thấy vẻ mặt Mai Thiến tràn đầy lo lắng, không có một chút ý đùa cợt nào. Còn Mai Bình lại khe khẽ cười, như đang xem kịch vui.
Trong lòng Mai Như không khỏi cảm thấy nóng lên, liền nháy mắt với Đại nha hoàn Tĩnh Cầm.
Tĩnh Cầm hiểu ý, liền hỏi một nha hoàn khác:" Bên trong có chuyện gì? "
Nha hoàn kia cúi đầu, nơm nớp lo sợ trả lời:" Triệu Di nương đang trong phòng Đại thiếu gia, Đại Thiếu phu nhân..... " Nói đến đây, sắc mặt nha hoàn liền khó coi, nói câu tiếp liền dừng lại.
Mai Như trong lòng đã có đáp án.
Lại nói tiếp, chuyện kiếp trước Mai phủ bị tịch thu, cũng là liên quan đến những chuyện thối nát này!
Mai phủ thừa kế ba đời quốc công, đều là trọng thần, đến cha Mai Như là Mai Dần, lại thành một cậu ấm phong lưu. Đến đại ca nàng lại quá ra, trong nhà không biết bao nhiêu thị thiếp, thông phòng thì không nói, nhưng đám hồng nhan bên ngoài thì không ít, cả ngày đi lưu luyến phong lưu, cuối cùng chỉ là một tiểu quan nhỏ bé, căn bản là vô dụng!
Nói đến vị Đại tẩu của nàng, địa vị thấp hơn phủ Quốc Công, tính tình lại mềm mại dễ bắt nạt. Kiều thị nghĩ tính mình quá thẳng thắn tính tình lại mạnh mẽ, vì thế đã tìm một người con dâu cư xử khéo léo để dễ bề sinh sống, ai ngờ chính vì thế nên không quản nổi vị đại ca không biết gì của nàng. Thi thoảng, lại bị mấy con hồ ly bên ngoài chọc cho tức phát khóc, chỉ biết đi mách Kiều thị, sau đó tình hình sẽ tốt lên đôi ba ngày, nhưng không được bao lâu, về sau lại như thế!
Càng về sau, Đại ca của Mai Như lại làm ra đủ loại chuyện vô liêm sỉ cùng với mấy cô nàng thê thiếp, Đổng thị trong cơn tức giận, trực tiếp liền.....
Nghĩ đến những kết cục bi thảm kia,rồi lại nhìn tình hình hiện tại đang rối loạn, Mai Như chỉ cảm thấy đau đầu.
Lúc này, nàng quyết định không đi tìm Đại tẩu nữa, cũng không đi chúc Đại tỷ tỷ, Mai Như đang tìm cho mình một lý do để từ chối,tuy nhiên lại bị Mai Thiến nói trước.
Chỉ thấy nàng che mặt ho khan không ngừng, ho xong, Mai Thiến nói xin lỗi:" Tam muội muội, ta hôm nay bị cảm lạnh, thân thể cảm thấy không khỏe. Không bằng chờ chuyện của Đại tỷ thành công rồi, chúng ta mới đến uống chén trà để chúc mừng."
Nghe lý do này quá hợp tình hợp lý, đem những điều Mai Như muốn nói nói ra hết, nàng còn biết nói gì nữa đây?
Mai Như chỉ biết hít sâu một hơi dài, không biết xả đi đâu...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook