Thịnh Sủng Bà Xã Phúc Hắc
-
Quyển 1 - Chương 57: Chân tướng đầy chấn động
Edit: susublue
Trên đường Chu Phinh Đình nhấn mạnh ga, tốc độ xe tăng nhanh.
Cô tuyệt đối không thể để cho Dung Lạc cưới một người con gái như vậy, tuyệt đối không thể!
Xe thể thao màu xám bạc chạy như bay trên đường, ở một khúc quẹo, bởi vì tốc độ quá nhanh, suýt nữa va chạm vào xe khác!
Chu Phinh Đình vội vàng đạp thắng lại, nhìn xe dừng lại mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng thật ra cô dừng lại, lại chặn xe người khác không thể đi.
"Có mắt hay không vậy? Thiếu chút nữa đâm chết ông đây rồi!" Có người mở cửa kính xe ra mắng to.
"Con mẹ nó có biết lái xe hay không?"
"Đứng ở giữa đường tính chặn hết xe sao?"
...
Mới trong chốc lát, mà tiếng chửi bậy đã liên tiếp vang lên.
Xuất thân thế gia, được người nhà nuông chiều trong lòng bàn tay nên Chu Phinh Đình không chịu nổi khi nghe bọn họ chửi bậy, tâm trạng cô vốn không tốt, cũng bởi vì chung quanh toàn tiếng chửi bậy đầy lửa giận. Không biết tại sao, trong lòng khó chịu, cô liền đấu khẩu với những người đó. Xoa xoa thái dương, diễn,,:dannflle3quy1;d0nn Chu Phinh Đình hèn mọn nhìn thoáng qua những người đang tụ tập mắng mình, xe Ferrari của mình bị hỏng còn chưa nói gì đâu? Đám người được tiện nghi đến phá xe lại giống chó điên không ngừng sủa bậy.
Tuy con đường này rộng lớn, nhưng bởi vì gần trung tâm thành phố, nói như thế nào thì giờ tan tầm cũng có chút chật chội! Nhưng đám bà cô này lại túm tụm lại, dừng xe giữa đường sống chết không chịu đi, đường không bị kẹt mới lạ!
Mắt thấy tình huống càng ngày càng tệ, cảnh sát giao thông trẻ tuổi đã sớm nhìn không được nữa. Anh đi qua gõ vào cửa kính xe, nhìn cửa kính xe chậm rãi hạ xuống liền sửng sốt một chút. Cảnh sát giao thông thật sự không ngờ người không phân rõ phải trái với quy tắc giao thông lại là một cô gái.
Cúi chào đầy khí thế, cảnh sát giao thông trẻ tuổi lễ phép nói: "Tiểu thư, xin đưa hộ chiếu của cô ra!"
Chu Phinh Đình nhìn anh nửa ngày không thèm để ý tới.
Pháp luật giao thông của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa
Cảnh sát giao thông thấy vậy tiếp tục nói: "Tiểu thư, ngài cố ý dừng xe giữa đường cản trở giao thông nghiêm trọng. Căn cứ theo《Pháp luật giao thông của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa 》 Chương 5, điều thứ chín mươi ba nếu cô không có hộ chiếu thì sẽ bị giam xe."
"Tâm trạng không tốt, đừng đến làm phiền tôi!"
"Tiểu thư, xin cô tích cực phối hợp, hành vi của cô đã gây cản trở giao thông nghiêm trọng, nếu cô tiếp tục như thế, sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."
"Được, cảnh sát giao thông mấy người lợi hại, tôi đi là được."
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi lắc đầu: "Dựa theo quy định, cô phải giao hộ chiếu ra!"
Đi cũng không được, vừa thấy vậy lửa giận của Chu Phinh Đình bốc lên: "Tôi chỉ nói một lần, cút ngay!"
Tính tình của cảnh sát giao thông trẻ tuổi này cũng nóng nảy, anh gác phiên trực nhiều như vậy mà chưa gặp qua ai không phân rõ phải trái như này. Xuyên qua cửa kính xe, nhanh tay nhanh mắt bắt được cánh tay Chu Phinh Đình làm cho cô không động đậy được.
"Buông ra!"
"Tiểu thư mời cô phối hợp!"
Giằng co trong chốc lát, chỉ thấy một người đàn ông mặc cảnh phục, đại khái hơn năm mươi tuổi vội vàng chạy tới, "Vô liêm sỉ! Còn không mau buông bàn tay bẩn thỉu của cậu ra!"
"Trần đội trưởng?" Cảnh sát giao thông trẻ tuổi giật mình nhẹ buông tay.
"Chu tiểu thư, thật ngại quá, cậu ta là người mới tới không hiểu chuyện."
"Anh ta nói muốn giam xe của tôi! Muốn kiểm tra hộ chiếu của tôi!"
"Sao có thể, giam của ai cũng không thể giam của cô." Người đàn ông năm mươi tuổi cười đầy nịnh nọt.
"Được rồi, cho Trần đội trưởng mặt mũi, chuyện này coi như xong, tôi cũng không muốn để cho người khác cho rằng con gái Chu cục là người thích quấy rối."
"Được được, cô đi cẩn thận, cho tôi hỏi thăm cục trưởng Chu."
Nhìn xe thể thao màu bạc đi càng xa, Trần đội trưởng nhìn người trẻ tuổi đầy nghiêm túc, "Nhớ kỹ, đây là con gái Chu cục, cậu không có mắt mà đi chọc vị tổ tông này nữa."
"Nhưng con gái cục trưởng người dân nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, cũng phải chấp hành luật giao thông!" Vẻ mặt người thanh niên nghiêm túc.
"Tiểu tử, tôi thấy cậu có tác phong cẩn trọng, là một mầm non tốt. Nhưng cậu cứ như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày bát cơm của cậu bị mất, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu." Trần đội trưởng lạnh lùng trừng mắt nhìn anh một cái rồi đi.
Chuyện này náo loạn như vậy, Chu Phinh Đình thoát khỏi chỗ đó thì đầu óc cũng tỉnh táo không ít, nếu cô tùy tiện đi gặp Dung Lạc như vậy, liệu anh có tin tưởng mình không?
Dừng xe bên đường, cô lấy toàn bộ những thứ trong tập tài liệu ra, không ngờ ngoại trừ vài tờ báo cáo điều tra còn có mấy tấm ảnh chụp.
Cô cẩn thận mở ảnh chụp ra xem, nụ cười trên mặt càng ngày càng châm chọc, diễn,>danff;lle3""[quyd0n váy màu đen khiêu gợi, ánh mắt của cô gái lạnh lùng như băng, cánh tay của người đàn ông khoác lên vai cô lại rất chướng mắt! Lục tục mấy tấm ảnh, đều là Mộc Yên uống rượu với một người nam nhân khác, cảnh tượng kề vai sát cánh! Bởi vì ánh sáng hơi tối, cũng khiến cảnh sắc hơi mơ màng.
Đến hai tấm cuối cùng làm cho Chu Phinh Đình cả kinh, cô gái cuộn mình ở một góc sáng sủa trong ngục giam, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, nhưng ánh mắt lại vẫn ngang ngược như trước. Ngón tay Chu Phinh Đình run run cầm vài tờ báo cáo điều tra lên, nhìn thấy kết quả làm cho cô không khỏi đổ mồ hôi lạnh toàn thân. Đứa nhỏ đó thế nhưng —— đã từng giết người!
Không được, cô nhất định phải nhanh chóng nói cho Dung Lạc biết! Một người phụ nữ đáng sợ như vậy sao có thể ở bên cạnh anh được.
Cái gì gọi là tiểu thư nhà họ Mộc? Cô đều đã bị khuôn mặt nhỏ vô tội lừa rồi, quả nhiên con ngoài gia thú cũng không phải thứ tốt gì, toàn bộ đều là đồ đê tiện! Không biết ở nước ngoài đã bị bao nhiêu đàn ông đè lên giường nữa. Huống chi còn từng vào ngục giam!
Chu Phinh Đình giống như tìm được điều gì để an ủi nội tâm đang bất bình của mình, trong đầu cô đầy cảm giác vui sướng vì có thể trừ bỏ Mộc Yên, cô chỉ biết không ai có thể xứng với anh!
Ghen tị, chán ghét, hai loại cảm xúc này điên cuồng lấn áp đầu óc Chu Phinh Đình, cô chỉ biết sao lại phải tự so sánh mình với kẻ đê tiện kia, nghĩ đến đây cô đột nhiên sung sướng nhếch khóe môi lên.
Phụ nữ chính là động vật ngu xuẩn như thế, bọn họ điên cuồng đào móc khuyết điểm của tình địch, lại quên mất sự thật là dù như thế nào thì người cô thích cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái.
Trên đường Chu Phinh Đình nhấn mạnh ga, tốc độ xe tăng nhanh.
Cô tuyệt đối không thể để cho Dung Lạc cưới một người con gái như vậy, tuyệt đối không thể!
Xe thể thao màu xám bạc chạy như bay trên đường, ở một khúc quẹo, bởi vì tốc độ quá nhanh, suýt nữa va chạm vào xe khác!
Chu Phinh Đình vội vàng đạp thắng lại, nhìn xe dừng lại mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng thật ra cô dừng lại, lại chặn xe người khác không thể đi.
"Có mắt hay không vậy? Thiếu chút nữa đâm chết ông đây rồi!" Có người mở cửa kính xe ra mắng to.
"Con mẹ nó có biết lái xe hay không?"
"Đứng ở giữa đường tính chặn hết xe sao?"
...
Mới trong chốc lát, mà tiếng chửi bậy đã liên tiếp vang lên.
Xuất thân thế gia, được người nhà nuông chiều trong lòng bàn tay nên Chu Phinh Đình không chịu nổi khi nghe bọn họ chửi bậy, tâm trạng cô vốn không tốt, cũng bởi vì chung quanh toàn tiếng chửi bậy đầy lửa giận. Không biết tại sao, trong lòng khó chịu, cô liền đấu khẩu với những người đó. Xoa xoa thái dương, diễn,,:dannflle3quy1;d0nn Chu Phinh Đình hèn mọn nhìn thoáng qua những người đang tụ tập mắng mình, xe Ferrari của mình bị hỏng còn chưa nói gì đâu? Đám người được tiện nghi đến phá xe lại giống chó điên không ngừng sủa bậy.
Tuy con đường này rộng lớn, nhưng bởi vì gần trung tâm thành phố, nói như thế nào thì giờ tan tầm cũng có chút chật chội! Nhưng đám bà cô này lại túm tụm lại, dừng xe giữa đường sống chết không chịu đi, đường không bị kẹt mới lạ!
Mắt thấy tình huống càng ngày càng tệ, cảnh sát giao thông trẻ tuổi đã sớm nhìn không được nữa. Anh đi qua gõ vào cửa kính xe, nhìn cửa kính xe chậm rãi hạ xuống liền sửng sốt một chút. Cảnh sát giao thông thật sự không ngờ người không phân rõ phải trái với quy tắc giao thông lại là một cô gái.
Cúi chào đầy khí thế, cảnh sát giao thông trẻ tuổi lễ phép nói: "Tiểu thư, xin đưa hộ chiếu của cô ra!"
Chu Phinh Đình nhìn anh nửa ngày không thèm để ý tới.
Pháp luật giao thông của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa
Cảnh sát giao thông thấy vậy tiếp tục nói: "Tiểu thư, ngài cố ý dừng xe giữa đường cản trở giao thông nghiêm trọng. Căn cứ theo《Pháp luật giao thông của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa 》 Chương 5, điều thứ chín mươi ba nếu cô không có hộ chiếu thì sẽ bị giam xe."
"Tâm trạng không tốt, đừng đến làm phiền tôi!"
"Tiểu thư, xin cô tích cực phối hợp, hành vi của cô đã gây cản trở giao thông nghiêm trọng, nếu cô tiếp tục như thế, sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."
"Được, cảnh sát giao thông mấy người lợi hại, tôi đi là được."
Cảnh sát giao thông trẻ tuổi lắc đầu: "Dựa theo quy định, cô phải giao hộ chiếu ra!"
Đi cũng không được, vừa thấy vậy lửa giận của Chu Phinh Đình bốc lên: "Tôi chỉ nói một lần, cút ngay!"
Tính tình của cảnh sát giao thông trẻ tuổi này cũng nóng nảy, anh gác phiên trực nhiều như vậy mà chưa gặp qua ai không phân rõ phải trái như này. Xuyên qua cửa kính xe, nhanh tay nhanh mắt bắt được cánh tay Chu Phinh Đình làm cho cô không động đậy được.
"Buông ra!"
"Tiểu thư mời cô phối hợp!"
Giằng co trong chốc lát, chỉ thấy một người đàn ông mặc cảnh phục, đại khái hơn năm mươi tuổi vội vàng chạy tới, "Vô liêm sỉ! Còn không mau buông bàn tay bẩn thỉu của cậu ra!"
"Trần đội trưởng?" Cảnh sát giao thông trẻ tuổi giật mình nhẹ buông tay.
"Chu tiểu thư, thật ngại quá, cậu ta là người mới tới không hiểu chuyện."
"Anh ta nói muốn giam xe của tôi! Muốn kiểm tra hộ chiếu của tôi!"
"Sao có thể, giam của ai cũng không thể giam của cô." Người đàn ông năm mươi tuổi cười đầy nịnh nọt.
"Được rồi, cho Trần đội trưởng mặt mũi, chuyện này coi như xong, tôi cũng không muốn để cho người khác cho rằng con gái Chu cục là người thích quấy rối."
"Được được, cô đi cẩn thận, cho tôi hỏi thăm cục trưởng Chu."
Nhìn xe thể thao màu bạc đi càng xa, Trần đội trưởng nhìn người trẻ tuổi đầy nghiêm túc, "Nhớ kỹ, đây là con gái Chu cục, cậu không có mắt mà đi chọc vị tổ tông này nữa."
"Nhưng con gái cục trưởng người dân nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, cũng phải chấp hành luật giao thông!" Vẻ mặt người thanh niên nghiêm túc.
"Tiểu tử, tôi thấy cậu có tác phong cẩn trọng, là một mầm non tốt. Nhưng cậu cứ như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày bát cơm của cậu bị mất, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu." Trần đội trưởng lạnh lùng trừng mắt nhìn anh một cái rồi đi.
Chuyện này náo loạn như vậy, Chu Phinh Đình thoát khỏi chỗ đó thì đầu óc cũng tỉnh táo không ít, nếu cô tùy tiện đi gặp Dung Lạc như vậy, liệu anh có tin tưởng mình không?
Dừng xe bên đường, cô lấy toàn bộ những thứ trong tập tài liệu ra, không ngờ ngoại trừ vài tờ báo cáo điều tra còn có mấy tấm ảnh chụp.
Cô cẩn thận mở ảnh chụp ra xem, nụ cười trên mặt càng ngày càng châm chọc, diễn,>danff;lle3""[quyd0n váy màu đen khiêu gợi, ánh mắt của cô gái lạnh lùng như băng, cánh tay của người đàn ông khoác lên vai cô lại rất chướng mắt! Lục tục mấy tấm ảnh, đều là Mộc Yên uống rượu với một người nam nhân khác, cảnh tượng kề vai sát cánh! Bởi vì ánh sáng hơi tối, cũng khiến cảnh sắc hơi mơ màng.
Đến hai tấm cuối cùng làm cho Chu Phinh Đình cả kinh, cô gái cuộn mình ở một góc sáng sủa trong ngục giam, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, nhưng ánh mắt lại vẫn ngang ngược như trước. Ngón tay Chu Phinh Đình run run cầm vài tờ báo cáo điều tra lên, nhìn thấy kết quả làm cho cô không khỏi đổ mồ hôi lạnh toàn thân. Đứa nhỏ đó thế nhưng —— đã từng giết người!
Không được, cô nhất định phải nhanh chóng nói cho Dung Lạc biết! Một người phụ nữ đáng sợ như vậy sao có thể ở bên cạnh anh được.
Cái gì gọi là tiểu thư nhà họ Mộc? Cô đều đã bị khuôn mặt nhỏ vô tội lừa rồi, quả nhiên con ngoài gia thú cũng không phải thứ tốt gì, toàn bộ đều là đồ đê tiện! Không biết ở nước ngoài đã bị bao nhiêu đàn ông đè lên giường nữa. Huống chi còn từng vào ngục giam!
Chu Phinh Đình giống như tìm được điều gì để an ủi nội tâm đang bất bình của mình, trong đầu cô đầy cảm giác vui sướng vì có thể trừ bỏ Mộc Yên, cô chỉ biết không ai có thể xứng với anh!
Ghen tị, chán ghét, hai loại cảm xúc này điên cuồng lấn áp đầu óc Chu Phinh Đình, cô chỉ biết sao lại phải tự so sánh mình với kẻ đê tiện kia, nghĩ đến đây cô đột nhiên sung sướng nhếch khóe môi lên.
Phụ nữ chính là động vật ngu xuẩn như thế, bọn họ điên cuồng đào móc khuyết điểm của tình địch, lại quên mất sự thật là dù như thế nào thì người cô thích cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook