Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên
-
Chương 26: Sau ly hôn (phần 7)
Nhưng đâu chỉ có mình Vãn Tình đang miên man suy nghĩ, vốn là các đồng nghiệp đã rất đồng cảm với cô khi mà chồng cô ngang nhiên xuất hiện cùng tình nhân, nhưng màhiện tại thì họ không chỉ có đồng cảm nữa, mà ngược lại còn có hơi đố kỵ số cô quá tốt.
Đúng vậy, cha cô là thị trưởng, bản thân cô cũnglàm việc rất tốt, ở trong cục thì ngay cả cục trưởng cũng phải nể mặtcô. Hoàn cảnh của cô như thế khiến người khác khó mà bình tĩnh được, hơn nữa giờ lại xuất hiện một người đàn ông vĩ đại như vậy bên cạnh cô. Rốt cuộc làm cho người ta không thể đồng tình với cô được.
Cho nên,hai ngày sau đó, Vãn Tình vẫn phải đối mặt với những tiếng xì xầm củađồng nghiệp, hai chữ ‘an ủi’ dường như rất ít thấy.
Con ngườichính là như thế, có một ngày khi mà bạn ở trong hoàn cảnh tranh chấpthì sẽ khiến cho người ta nảy sinh tâm lý cạnh tranh và bất bình. Dù cho dựa vào thái độ đúng mực hay khả năng đấu tranh của bạn thì cũng đềukhiến người khác ghen tỵ.
Ví dụ như, Phó cục trưởng Vương thấy Vãn Tình thì liền khích lệ:
“Tiểu Hạ này, bạn trai kia của cô thoạt nhìn rất tốt nha, mắt nhìn thật sự là không rồi. Lúc đó có thời gian thì giới thiệu với mọi người đi!”
Tuy Phó trưởng cục Vương là đàn ông, nhưng mà làm gì có quy định đàn ông thì không được nhiều chuyện, không được gà mẹ đâu chứ.
Làm sao mà cô không nhận ra nụ cười tủm tỉm kia cùng giọng điệu chua loét kia cho được.
“Bạn trai?”
Vãn Tình cũng chẳng khách sáo với sự nhiều chuyện của anh ta, cô tỏ ra mùmờ không biết gì khiến cho Phó trưởng cục Vương nhất thời há hốc.
Cũng khó trách cô lại diễn thật như thế, trên thực tế thì cô thật sự khôngquen người họ Kiều kia, ngay cả khi cô có suy nghĩ về anh ta đi chăngnữa thì cũng không có tin tức gì của anh chàng họ Kiều này.
Đây là sự thật, những hình ảnh chụp đươc trên báo kia là minh chứng, đó thật sự thuần túy là ngẫu nhiên.
Nhưng mà cái ngẫu nhiên này lại khiến người khác ngứa mắt. So với việc đượcngười khác đồng tình, thì Vãn Tình tình nguyện bị người ta đố kỵ.
Có đôi khi cô cảm thấy cô chẳng có tài cán gì, thế nhưng quả thật khôngđến mức tệ hại. Cô luôn cảm thấy cuộc sống chính là như vậy, nỗ lực phấn đấu, vui sướng trong vinh quang, tất cả rồi sẽ tốt thôi, mọi thứ đều có thể giải quyết được.
Nhưng trên thực tế, Mạc Lăng Thiên chính là một bài toán khó trong cuộc đời cô, đối mặt với tình yêu thất bại, lầnđầu tiên Vãn Tình cảm thấy mịt mờ.
Khi Vãn Tình đang còn ngẩn người suy nghĩ trong văn phòng thì tiếng đập cửa vang lên thùng thùng.
“Cô Hạ, có cô kia tìm cô.”
Vẻ mặt tiểu Quách bất bình, giọng điệu gọi người phụ nữ kia cực kỳ khinh miệt.
Vãn Tình nghe thấy thì lập tức đoán được là ai. Lòng cô lạnh đi, biểu cảm cũng nghiêm túc hơn rất nhiều.
Bất ngờ cô thay đổi vẻ mặt, soi soi lại biểu hiện của mình, Vãn Tình đoan trang bước ra ngoài.
Vài ngày không gặp, thần sắc của Lai Tuyết đã tốt hơn rất nhiều, hiện giờcô ta mặc một chiếc váy hồng nhạt, tao nhã ngồi trên sô-pha, trên bànngoài ly nước thì còn có một tấm thiệp đỏ thẫm.
Ánh mắt Vãn Tình nghiêm túc, vẻ mặt bình tĩnh nhìn, nhưng trong lòng cô thì lại đang tự hỏi cô ta lại muốn quậy gì nữa đây.
Đúng vậy, cha cô là thị trưởng, bản thân cô cũnglàm việc rất tốt, ở trong cục thì ngay cả cục trưởng cũng phải nể mặtcô. Hoàn cảnh của cô như thế khiến người khác khó mà bình tĩnh được, hơn nữa giờ lại xuất hiện một người đàn ông vĩ đại như vậy bên cạnh cô. Rốt cuộc làm cho người ta không thể đồng tình với cô được.
Cho nên,hai ngày sau đó, Vãn Tình vẫn phải đối mặt với những tiếng xì xầm củađồng nghiệp, hai chữ ‘an ủi’ dường như rất ít thấy.
Con ngườichính là như thế, có một ngày khi mà bạn ở trong hoàn cảnh tranh chấpthì sẽ khiến cho người ta nảy sinh tâm lý cạnh tranh và bất bình. Dù cho dựa vào thái độ đúng mực hay khả năng đấu tranh của bạn thì cũng đềukhiến người khác ghen tỵ.
Ví dụ như, Phó cục trưởng Vương thấy Vãn Tình thì liền khích lệ:
“Tiểu Hạ này, bạn trai kia của cô thoạt nhìn rất tốt nha, mắt nhìn thật sự là không rồi. Lúc đó có thời gian thì giới thiệu với mọi người đi!”
Tuy Phó trưởng cục Vương là đàn ông, nhưng mà làm gì có quy định đàn ông thì không được nhiều chuyện, không được gà mẹ đâu chứ.
Làm sao mà cô không nhận ra nụ cười tủm tỉm kia cùng giọng điệu chua loét kia cho được.
“Bạn trai?”
Vãn Tình cũng chẳng khách sáo với sự nhiều chuyện của anh ta, cô tỏ ra mùmờ không biết gì khiến cho Phó trưởng cục Vương nhất thời há hốc.
Cũng khó trách cô lại diễn thật như thế, trên thực tế thì cô thật sự khôngquen người họ Kiều kia, ngay cả khi cô có suy nghĩ về anh ta đi chăngnữa thì cũng không có tin tức gì của anh chàng họ Kiều này.
Đây là sự thật, những hình ảnh chụp đươc trên báo kia là minh chứng, đó thật sự thuần túy là ngẫu nhiên.
Nhưng mà cái ngẫu nhiên này lại khiến người khác ngứa mắt. So với việc đượcngười khác đồng tình, thì Vãn Tình tình nguyện bị người ta đố kỵ.
Có đôi khi cô cảm thấy cô chẳng có tài cán gì, thế nhưng quả thật khôngđến mức tệ hại. Cô luôn cảm thấy cuộc sống chính là như vậy, nỗ lực phấn đấu, vui sướng trong vinh quang, tất cả rồi sẽ tốt thôi, mọi thứ đều có thể giải quyết được.
Nhưng trên thực tế, Mạc Lăng Thiên chính là một bài toán khó trong cuộc đời cô, đối mặt với tình yêu thất bại, lầnđầu tiên Vãn Tình cảm thấy mịt mờ.
Khi Vãn Tình đang còn ngẩn người suy nghĩ trong văn phòng thì tiếng đập cửa vang lên thùng thùng.
“Cô Hạ, có cô kia tìm cô.”
Vẻ mặt tiểu Quách bất bình, giọng điệu gọi người phụ nữ kia cực kỳ khinh miệt.
Vãn Tình nghe thấy thì lập tức đoán được là ai. Lòng cô lạnh đi, biểu cảm cũng nghiêm túc hơn rất nhiều.
Bất ngờ cô thay đổi vẻ mặt, soi soi lại biểu hiện của mình, Vãn Tình đoan trang bước ra ngoài.
Vài ngày không gặp, thần sắc của Lai Tuyết đã tốt hơn rất nhiều, hiện giờcô ta mặc một chiếc váy hồng nhạt, tao nhã ngồi trên sô-pha, trên bànngoài ly nước thì còn có một tấm thiệp đỏ thẫm.
Ánh mắt Vãn Tình nghiêm túc, vẻ mặt bình tĩnh nhìn, nhưng trong lòng cô thì lại đang tự hỏi cô ta lại muốn quậy gì nữa đây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook