Ngọn đèn lần lượt thay đổi chiếu sáng hai má nhiễm hồng của Diệp Hoài Tây, đôi mắt phượng từ trước tới nay trong trẻo nhưng lạnh lùng lại dạy thủy quang, làm cho hắn không hề giống như cao không với tới được.

Chén tinh linh trong hồ kia nồng độ cồn chỉ ở cấp trung, nếu chỉ riêng một loại rượu thì sẽ không làm cho người ta say nhanh như vậy, nhưng Diệp Hoài Tây lại không biết, Nam Sắc đi theo trào lưu, đuổi theo liên bang nhưng sửa phong cách, đại đa số những loại rượu này đều được điều rượu sư thay đổi, mà chén tinh linh trong hồ này là trải qua nhiều loại rượu hỗn hợp điều chế mà thành, bởi vậy thực dễ dàng làm cho người ta trong thời gian ngắn sẽ say, người tửu lượng thấp  một ly sẽ gục.

Diệp Hoài Tây nâng tay đặt lên thái dương, hắn thu lại suy nghĩ nhìn về đám lỹ quỷ đang múa loạn trên đài kia, ánh mắt chậm rãi hướng lên trên, Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ vốn ngồi ở trên kia đã sớm không thấy bóng người.

Diệp Hoài Tây câu môi cười, có người ngồi không yên.

“Không nghĩ tới cũng có ngày nhìn thấy Diệp thiếu tướng ở Hỗn Long Loan, mọi người đều nói  nhìn thấy Diệp thiếu tướng sẽ may mắn, xem ra tôi hôm nay là phát đại tài.” Nhắc tào tháo là tào tháo đã tới. Thanh âm của Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ vang lên khi tạm dừng một vũ khúc, giống như là bài hát này được ngắt rất tình cờ, thanh âm của người này cùng với vẻ mặt của hắn rất xứng đôi, là một loại mềm mại, cho dù cảm thấy hắn đang tức giận, nhưng sẽ không có ai có thể từ chối làn điệu mềm mại này.

Diệp Hoài Tây bình tĩnh đổi tay sờ thái dương, dùng tay kia chống đỡ má, vẻ mặt lười biếng nhìn về phía Bá Ni.

Cái liếc mắt phong ba lưu chuyển này, Bá Ni nhìn thấy cảm xúc thiếu chút nữa không khống chế được, lý trí toàn bộ bay mất.

Bỗng nhiên Bá Ni cảm thấy không khí có chút khô nóng, người tạo thành ngọn nguồn này chính là Diệp Hoài Tây.

Hắn cùng vị Diệp chiến thần thành danh lúc còn trẻ này, là quý tộc ở trong liên bang, nhưng lại cách biệt một trời, dĩ vãng cũng không có cơ hội tiếp xúc.

Nói như vậy, ở quán bar Nam Sắc, là lần đầu tiên gặp mặt chính thức của hắn và Diệp Hoài Tây.

Lần đầu tiên gặp mặt lại giương cung bạt kiếp, hình như không được tốt cho lắm. Bá Ni cong môi, nở nụ cười yếu ớt: “Ngưỡng mộ đã lâu, thế mà có thể gặp mặt Diệp thiếu tướng tại đây.”

“Bá Ni tiên sinh, xin chào. » Diệp Hoài Tây hạ ánh mắt, ánh mắt Bá Ni nhìn hắn cũng không vui như trước. Đáng tiếc lúc này Cố Tử Khung ngồi ở đối diện hắn, không có cách nào giúp hắn chắn tầm mắt.

« Diệp thiếu tướng, xin chào, xin hỏi tôi có thể ngồi xuống không ? » Bá Ni lễ phép hỏi.

Diệp Hoài Tây chỉ chỉ vào vị trí duy nhất không có người ngồi, cong môi cười, ngoài cười nhưng trong không cười nói : « Đương Nhiên, mời ngồi. »

Bá Ni thuận thế ngồi xuống, khi ngồi xuống hắn mới phát hiện hắn ngồi đối diện Diệp Hoài Tây, bên trái nghe đồn là trợ thủ đắc lực của Diệp thiếu tướng La Thụy Lôi Nặc, bên phải là thanh niên anh tuấn, diện mạo của thanh niên dưới ánh đèn lắc lư không ngừng làm cho người ta cảm thấy không chân thực, Bá Ni cảm thấy lạ mắt, nhưng nhìn kỹ lại, ngũ quan thần thái có chút quen thuộc, nhưng không rõ là đã gặp ở đâu.

« Thiếu tướng tính toán muốn thu lại Hỗn Long Loan sao ? » Bá Ni đi thẳng vào vấn đề phương thức nói chuyện làm cho Diệp Hoài Tây nhếch lông mày.

« Tôi tự hỏi tôi có bản lĩnh lớn như vậy sao. » Diệp Hoài Tây nói trắng ra, đi thẳng vào vấn đề là đúng, nhưng sai chính là địa phương, hắn cho tới bây giờ không có suy nghĩ sẽ  thu lại Hỗn Long Loan, thế nhưng hiện tại lại có.

Có đôi khi ý tưởng của con người là trong nhất thời, có thể thay đổi ở vài giây tiếp theo, đây cũng là nguyên nhân vì sao con người trong hai mươi bốn giờ có vô số ý tưởng.

Diệp Hoài Tây có ý tưởng thu lại Hỗn Long Loan trong đầu còn muốn cảm ơn Bá Ni. Cho dù người đứng sau lưng Hỗn Long Loan không phải người Tạp Nạp Nhĩ gia, hắn có thể dựa vào cơ hội thăm dò lần này tìm ra sơ hở, chờ thời cơ chín muồi, hoàn toàn có thể đánh tan Hỗn Long Loan, ấn lên ấn ký của chính phủ liên bang, đối với công dân liên bang đây mới là chuyện tốt.

« Vậy ngài đến đây, đơn thuần là tìm việc vui ? » Bá Ni hỏi.

« Bá Ni, tôi tới tìm cậu. » Diệp Hoài Tây nói.

« A, ngài là nhìn ra được tấm chân tình của tôi đối với ngài hay sao ? Thiếu tướng, cho phép tôi thể hiện tình yêu của bản thân đối với ngài, nếu nói toàn bộ liên bang ai có thể xứng đôi với ngài, khẳng định chỉ có tôi, cũng chỉ có thể là tôi. »

« Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ,  tôi tới là muốn nói cho cậu một chuyện. »

« Có phải là ngài muốn cùng tôi tiến hành kết duyên phải không ? Tôi biết ngài đã đi cục quản lý dân cư, cũng đã làm đăng kí, vậy tôi xin hỏi ngài tự hạ thấp mình tới đây, là muốn trưng cầu ý kiến của ta, lại đánh một bản xin ghép đôi hợp pháp sao ? »

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương