Ngây ngốc trong quân doanh được 1 tuần, ngoại trừ làm quen với mọi thứ thì công việc của Lam Duẫn Ninh cũng như những người lính khác là: học bắn súng, ném lựu đạn, bơi lội, vượt rào, vượt chướng ngại vật,..... Cũng nhờ vào việc sinh hoạt có tổ chức và giờ giấc giúp cơ thể Lam Duẫn Ninh khỏe lên không ít, cô đã mơ hồ nhìn thấy cơ bụng săn chắc và múi đầu tiên. Hôm sau là ngày sát hạch chọn Hạ sĩ, trong khi những người khác bận rộn luyện tập để đạt được cấp bậc đầu tiên thì nhân vật chính của chúng ta lại đang yên ổn say giấc trên cành cây. Đột nhiên cây rung lắc dữ dội làm cô bật dậy, thân thủ nhanh nhẹ tóm lấy 1 cành cây như đu xà rồi tiếp đất nhanh chóng.
- Xém chút nữa thì "Răng đi nhé! Hàm ở lại đây". May mắn.
Lấy ống tay áo lau mồ hôi trên trán thì 1 âm thanh lạnh lẽo vang lên:
- Thân thủ dạo này tiến bộ ghê nhỉ! Không nghĩ ngươi là bệnh nhân ra viện được 2 tháng. Mai là ngày sát hạch đầu năm, ngươi vẫn còn tâm trí để ngủ sao?
Cô khinh khỉnh đáp lại:
- Nhạt nhẽo! Mấy thứ đấy ta đã học hết rồi.
Vừa nói xong thì 1 quyền với tốc độ nhanh hướng cô đánh tới, cô nghiêng đầu tóm lấy tay tên kia rồi thực hiện động tác chặt cổ, lợi dụng sơ hở cô lên gối rồi phi lên giáng thẳng 1 cú vào bả vai hắn.

- Đây là loại võ gì vậy? Ta chưa từng nhìn thấy bao giờ.
- Đây là Tiệt quyền đạo với tốc độ nhanh cắt đứt mọi đường tấn công của đối thủ. Tôi nghĩ ngài Sĩ quan nên về tập luyện thêm đi.
" Đa tạ Lý Tiểu Long tiên sinh đã sáng tạo ra Tiệt quyền đạo để tôi trị mặt than này a"- cô âm thầm trong lòng hướng Lý tiên sinh 3 vái nha. Hoàng Minh vừa ôm bả vai vừa nhìn cô với ánh mắt khác rồi đột nhiên nở nụ cười, nụ cười đầu tiên từ khi cô gặp hắn. Nhưng nụ cười chỉ diễn ra trong tích tắc, Hoàng Minh lãnh đạm quay lưng đi nói:
- Ta hi vọng ngày mai mọi thứ vẫn diễn ra như thế này.
Hình bóng cô độc của Hoàng Minh khuất dần để lại Lam Duẫn Ninh phải nhíu mày thắc mắc:
- Hắn có ý gì vậy chứ?

Sáng sớm hôm sau, mọi người đã tập trung đầy đủ trên sân. Đám đông xì xào, bàn tán xem năm nay sẽ kiểm tra gì và giám khảo là ai.
- Tôi nghĩ năm nay vẫn kiểm tra vượt chướng ngai như mọi năm thôi. Học viên A nói
- Sao cậu biết vậy. Học viên B ngạc nhiên
- Đúng rồi! Sao cậu biết. Đám đô


ng ùa vào hỏi
- Bình tĩnh nào mọi người. Mọi người hỏi tại sao ư? Tôi có những 2 người anh đang phục vụ trong Quân đội cơ. Huynh trưởng tôi đã làm đến chức Thiếu úy rồi nha con nhị huynh đang làm Sĩ quan Hải quân. Bọn họ nói năm nào cũng như vạy hết. Học viên A khoe khoang thành tích gia đình
Lam Duẫn Ninh nhìn học viên đó khinh bỉ:" Có phải mình làm giám khảo đâu mà phán như Thần". Đang ầm ĩ tranh cãi về vấn đề kiểm tra thì đột nhiên im lặng, đưa mắt nhìn theo đám đông, cô thấy 2 nam 1 nữ bước đến ngồi vào bàn. Trong đó có tên Hoàng Minh và 2 người khác thì cô không biết. Lam Duẫn Ninh hỏi người vừa phán xét kia:
- Này người anh em, 2 người kia là ai vậy?
Nói rồi chỉ vào 2 người cô không biết. Tên đó hết sức ngạc nhiên:
- Cậu không biết thật ư?
Cô lắc đầu ngây ngốc. Hắn thở dài:

- Họ nổi tiếng thế mà cậu không biết. Để tôi nói cho cậu biết: người đàn ông trung niên này chính là Đại tá Tống Tử Khúc, còn người con gái kia là Trung úy Viên Nguyệt Kiều- nữ Trung úy trẻ nhất vì năm nay cô ấy mới 26 tuổi. "Xinh đẹp, thông minh, tài giỏi, tôi cũng ước có thê tử như thế nga". Lam Duẫn Ninh đẩy cái hàm há hống chảy nước miếng. " Xinh đẹp, tài năng. Hình như Sở Thiên Ngưng cũng vậy". Cô bất chợt nghĩ về nàng rồi ngay lập tức lắc đầu nguầy nguậy bác bỏ ý nghĩ. Viên Nguyệt Kiều thấy một màn gà rù lắc cổ không khỏi bật cười. Nụ cười của nàng Trung úy đã bắt mất quá nhiều trái tim của những chàng trai. Đang miên man suy nghĩ thì bị tiếng hô to làm giật mình:
- Chú ý! Năm nay 3 chúng tôi: Đại tá Tống Tử Khúc, Trung úy Viên Nguyệt Kiều và tôi, Sĩ quan Hoàng Minh sẽ làm giám khảo. Có sự thay đổi của cấp trên năm nay chúng ta sẽ đổi mới sát hạch. Bởi vậy làm ơn chú ý vì tôi chỉ nói 1 lần. Năm nay chúng ta sẽ sát hạch bằng cách kiểm tra độ phản xạ, xử lí tình huống và kĩ thuật bắn súng. Các bạn có 10 phút để chuẩn bị trước khi xe chạy. Lam Duẫn Ninh yên vị trong xe chờ mọi người và họ bắt đầu xuất phát. Các binh sĩ được đưa đến kho hàng bỏ không chất đầy thùng contaner. Hoàng Minh hét to:
- Chúng ta sẽ chia ra 5 người 1 nhóm. Từ con đường vào đối diện chúng ta, khi đặt chân vào, mọi người sẽ dùng súng sơn bắn vào những bia ngắm được dựng lên tự động. Điểm sẽ được tính trên bia ngắm có sơn của nhóm mình. Mọi người đã hiểu chưa?
- Đã rõ. Tiếng mọi người đáp lại.
- Vậy bắt đầu chia nhóm hành động.
Cầm khẩu súng trên tay, Lam Duẫn Ninh không biết điều gì bất ngờ sẽ đến với cô trong đợt sát hạch này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương