Thiếu Phu Bất Lương
-
Chương 3: Vị gia
Hách Liên Dung càng nghĩ càng mâu thuẫn.
Cả người nàng dường như chìm hẳn vào suy nghĩ vớ vẩn của mình, chờ nàng
phục hồi tinh thần lại, bên ngoài trời đã tối.
Haiz? Không ai tới bắt gian phu dâm phụ. Tâm Hách Liên Dung nhảy nhót một chút, như vậy xem ra, như vậy lời Vị Thiếu Dương nói là thật, hắn nói ở Vị gia toàn bộ do hắn định đoạt, không ai dám quản hắn, đương nhiên cũng sẽ không người dám quản chuyện hôm nay.
Đang lúc Hách Liên Dung nghĩ mình may mắn, lại có người đẩy cửa phòng bước vào, là một nha hoàn áo xanh mang theo hai lục y nha hoàn khác vào phòng.
Hách Liên Dung hoảng sợ, vẫn không hề nhúc nhích tại nguyên vị trí nhìn các nàng, sợ các nàng là tới bắt gian phu, ai ngờ các nàng lại hành lễ “ Nhị Thiếu phu nhân.”
Hách Liên Dung lúc này mới buông xuống sợ hãi, thế nhưng ít nhiều cũng có chút xấu hổ, sự kiện cưỡng hôn kia cũng là rất nhiều người nhìn thấy a, còn có vài nha đầu mặc thanh mặc lục
Nha hòa áo xanh cầm đầu kia thấy Hách Liên Dung bất động tại chỗ thì cười khẽ tiến lên hầu hạ nàng cởi bỏ hỉ phục: “ Hầu gái Bích Liễu là nha hoàn nhất đẳng hầu hạ nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân sau này có chuyện gì cứ sai bảo nô tỳ.”
Bích Liễu bộ dáng chừng hai mươi tuổi, không cao lắm, dáng vẻ cũng coi như thanh tú, nói năng tuy nhanh nhảu nhưng vẫn có thể làm cho người ta nghe được rõ ràng, đôi mắt to linh động nhìn rất có cảm tình.
Thay hỉ phục xong, Bích Liễu sai hai lục y nha đầu kia đem tới chậu nước cho Hách Liên Dung rửa mặt, còn mình thì trải lại chăn giường, song quay đầu lại hướng Hách Liên Dung nói: “Nhị thiếu gia buổi tối chỉ sợ sẽ không trở lại, thiếu phu nhân cũng đừng đợi nữa, nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai còn phải đi tiếp lão phu nhân cùng các vị phu nhân.”
Các vị….phu nhân ? Hách Liên Dung trầm mặc, nghe Bích Liễu nói như vậy vẫn là nhịn không được hỏi: “Tổng cộng có bao nhiêu vị phu nhân? Hôm nay lúc bái đường tựa hồ chỉ có một vị phu nhân nhận quà tặng, một vị khác là lão phu nhân đi?”
Vị lão gia năm năm trước tạ thế, cho nên Hách Liên Dung hôm nay phải đi bái bà nội cùng một bà mẹ chồng
“Hôm nay ở đại sảnh chính là đại phu nhân, ngoài ra còn có nhị phu nhân cùng tam phu nhân, mẹ ruột nhị thiếu gia là nhị phu nhân……”
Bích Liễu nói đến đây liền dừng lại một chút, Hách Liên Dung cũng hiểu được. Nói trắng nhị phu nhân chính là tiểu thiếp. Trường hợp kiểu này cũng là tự nhiên trong cổ đại thôi.
“Có bao nhiêu thiếu gia cùng tiểu thư trong phủ?” Hách Liên Dung tận lực hỏi. Kỳ thật nàng hiện tại chính là muốn hỏi tên chết tiệt Vị Thiếu Dương rốt cuộc là vị đại nhân nào trong nhà.
“Vị phủ có bốn vị thiếu gia, bốn vị tiểu thư. Còn có một vị biểu tiểu thư. Là cháu gái của đại phu nhân.” Điều Bích Liễu vừa nói làm cho tai Hách Liên Dung ù ù cạc cạc.
“Bích Liễu hiện tại nói thiếu phu nhân cũng không nhớ được hết . Chờ ngày mai đến gặp mặt mọi người sau đó từ từ nhớ cũng không muộn.”
Xem Bích Liễu có ý tứ chấm dứt đề tài, Hách Liên Dung nuốt khan. Vẫn là không nhịn được hỏi tiếp: “Vậy… Vị Thiếu Dương…… là ai?”
“Là tam thiếu gia.” Bích Liễu cười nói: “Thiếu phu nhân mới đến Vân Trữ được mấy ngày nhưng cũng nghe qua danh tiếng của Tam Thiếu gia?”
“Tam……” Đó không phải là em chồng nàng sao?…… Nàng không phải là nhị tẩu hắn sao?…… Hách Liên Dung nghĩ ngợi mà buồn bực muốn chết.
Bích Liễu không cảm giác được sự khác thường của Hách Liên Dung, tiếp tục nói: “Có điều nhị thiếu gia cùng tam thiếu gia ở Vân Trữ đều là nhân vật nổi danh, hiện tại nhị thiếu gia thành thân, tương lai sẽ càng nhiều người đến muốn cầu thân cùng tam thiếu gia.”
“Cầu thân với hắn?” Hách Liên Dung thật muốn nhìn xem rốt cuộc là mắt ai bị mù, cái loại dám xuống tay với cả nhị tẩu, biến thái như vậy mà cũng đổ xô muốn cầu thân hay sao?
Bích Liễu thấy Hách Liên Dung ngạc nhiên thì cười khẽ: “Tam thiếu gia chính là nhân vật xuất sắc như vậy, trước đây bà mối kéo đến phía cổng chính Vị gia cũng rất nhiều nhưng Tam thiếu gia luôn khước từ nói muốn nhị thiếu thành thân trước. Xem ra cũng sắp đến lượt tam thiếu.”
“Xuất sắc?” Hách Liên Dung bắt đầu hoài nghi những điều Bích Liễu nói, rốt cuộc có nên tin hay không, thế nhưng ngẫm nghĩ lại gật gật đầu: “ Dung mạo đích thật rất xuất sắc.” Chính là nhân phẩm không tốt!
“Tam thiếu gia không chỉ có dung mạo xuất chúng, học thức phẩm hạnh đều là nhất, hiện tại tiếp quản hơn phân nửa việc làm ăn của Vị gia chính là tam thiếu gia, thậm chí còn mở rộng phát triển hơn trước rất nhiều.”
Hách Liên Dung biết Vị gia là thương nhân.Vị trí công cao chấn chủ không phải ai cũng đều gánh vác được, cho nên tổ thượng của Vị gia sớm đã từ quan quy ẩn, nhưng bảo lưu lại tước vị, hàng năm cũng có lấy bổng lộc của triều đình, sống qua ngày cũng khá thoải mái. Thế nhưng cổ đại tập tước có quy định, mỗi một thế hệ truyền lại, tước vị tương ứng đánh xuống một bậc, bổng lộc cũng ít đi, cho nên chỉ có thể mưu sinh bằng đường khác, đổi nghề thành thương nhân, mà thế hệ này Vị thị thật sự trở thành thương nhân a, chính là Vị Thiếu Dương!
Hách Liên Dung không nói gì, là Vị Thiếu Dương ngụy trang quá mức thành công sao? Tất cả mọi người không phát hiện hắn rất biến thái sao? vẫn là nói này anh tuấn có thừa còn phẩm hạnh nhất lưu? Hắn có sao?
“Sự việc ban ngày các ngươi…… Đều thấy hết?” Hách Liên Dung khó khăn mở miệng, nàng không phải muốn chứng minh Vị Thiếu Dương nhân phẩm như thế nào, nàng chỉ muốn biết họ đánh giá chuyện này ra sao
“Ban ngày……” Bích Liễu sửng sốt, sau đó cười cười: “Không có gì, chúng nô đều xem vậy đã thành quen, nhị thiếu phu nhân không phải xấu hổ.”
“Hả?”
Hách Liên Dung kinh hãi nhìn Bích Liễu che miệng cười khẽ: “Nô tỳ còn tưởng rằng thiếu phu nhân ở Tây Việt, việc này còn chưa là gì đâu.”
Hách Liên Dung dại ra lắc đầu không ngừng, Tây Việt tuy rằng cởi mở nhưng cũng không thoáng đến nông nỗi này. Chị dâu em chồng, bọn họ cũng chấp nhận? Còn nói là đã quen??
“Loại chuyện này…… Thường xuyên phát sinh?” Hách Liên Dung cảm thấy chính mình cũng không biết nói bất cứ cái gì nữa.
Bích Liễu hé miệng cười, cũng không trả lời, Hách Liên Dung tựa như bị thái sơn áp đỉnh, dại ra hỏi câu cuối cùng : “Vậy…… Lão phu nhân cùng các phu nhân…… Cũng không quản sao?”
“Lão phu nhân cùng các phu nhân đương nhiên là không nhìn thấy, các vị ấy nhiều lắm chỉ là nghe thấy, cho nên cũng sẽ không…… Thiếu phu nhân? Nhị thiếu phu nhân?”
Hách Liên Dung khoát tay: “Không có việc gì, ta không sao.” Chỉ bị chấn kinh hoảng sợ.
Bích Liễu cười cười: “Không có việc gì là tốt rồi, nhị thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi, sáng mai Bích Liễu lại đến.”
Hách Liên Dung gật gật đầu, nàng hiện tại chỉ lẳng lặng suy tư, hẳn là có hiểu lầm gì đó. Nhất định có!
Thời đại này tuy rằng không phải Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh nhưng tử tưởng phong kiến cũng vẫn vậy, đương nhiên quan trọng nhất chính là Hách Liên Dung không muốn tin tưởng chính mình lại bước vào một cái gia đình như vậy, cho nên, nhất định có hiểu lầm!
Kiên trì giữ vững ý tưởng này, Hách Liên Dung lúc này thật vất vả mới ngủ được, sau nàng lại làm một giấc mộng, mộng Võ Tòng cùng Phan Kim Liên, nàng lập tức cảnh giác đứng lên, Võ Đại Lang đâu? Choồng nàng đâu……
Haiz? Không ai tới bắt gian phu dâm phụ. Tâm Hách Liên Dung nhảy nhót một chút, như vậy xem ra, như vậy lời Vị Thiếu Dương nói là thật, hắn nói ở Vị gia toàn bộ do hắn định đoạt, không ai dám quản hắn, đương nhiên cũng sẽ không người dám quản chuyện hôm nay.
Đang lúc Hách Liên Dung nghĩ mình may mắn, lại có người đẩy cửa phòng bước vào, là một nha hoàn áo xanh mang theo hai lục y nha hoàn khác vào phòng.
Hách Liên Dung hoảng sợ, vẫn không hề nhúc nhích tại nguyên vị trí nhìn các nàng, sợ các nàng là tới bắt gian phu, ai ngờ các nàng lại hành lễ “ Nhị Thiếu phu nhân.”
Hách Liên Dung lúc này mới buông xuống sợ hãi, thế nhưng ít nhiều cũng có chút xấu hổ, sự kiện cưỡng hôn kia cũng là rất nhiều người nhìn thấy a, còn có vài nha đầu mặc thanh mặc lục
Nha hòa áo xanh cầm đầu kia thấy Hách Liên Dung bất động tại chỗ thì cười khẽ tiến lên hầu hạ nàng cởi bỏ hỉ phục: “ Hầu gái Bích Liễu là nha hoàn nhất đẳng hầu hạ nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân sau này có chuyện gì cứ sai bảo nô tỳ.”
Bích Liễu bộ dáng chừng hai mươi tuổi, không cao lắm, dáng vẻ cũng coi như thanh tú, nói năng tuy nhanh nhảu nhưng vẫn có thể làm cho người ta nghe được rõ ràng, đôi mắt to linh động nhìn rất có cảm tình.
Thay hỉ phục xong, Bích Liễu sai hai lục y nha đầu kia đem tới chậu nước cho Hách Liên Dung rửa mặt, còn mình thì trải lại chăn giường, song quay đầu lại hướng Hách Liên Dung nói: “Nhị thiếu gia buổi tối chỉ sợ sẽ không trở lại, thiếu phu nhân cũng đừng đợi nữa, nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai còn phải đi tiếp lão phu nhân cùng các vị phu nhân.”
Các vị….phu nhân ? Hách Liên Dung trầm mặc, nghe Bích Liễu nói như vậy vẫn là nhịn không được hỏi: “Tổng cộng có bao nhiêu vị phu nhân? Hôm nay lúc bái đường tựa hồ chỉ có một vị phu nhân nhận quà tặng, một vị khác là lão phu nhân đi?”
Vị lão gia năm năm trước tạ thế, cho nên Hách Liên Dung hôm nay phải đi bái bà nội cùng một bà mẹ chồng
“Hôm nay ở đại sảnh chính là đại phu nhân, ngoài ra còn có nhị phu nhân cùng tam phu nhân, mẹ ruột nhị thiếu gia là nhị phu nhân……”
Bích Liễu nói đến đây liền dừng lại một chút, Hách Liên Dung cũng hiểu được. Nói trắng nhị phu nhân chính là tiểu thiếp. Trường hợp kiểu này cũng là tự nhiên trong cổ đại thôi.
“Có bao nhiêu thiếu gia cùng tiểu thư trong phủ?” Hách Liên Dung tận lực hỏi. Kỳ thật nàng hiện tại chính là muốn hỏi tên chết tiệt Vị Thiếu Dương rốt cuộc là vị đại nhân nào trong nhà.
“Vị phủ có bốn vị thiếu gia, bốn vị tiểu thư. Còn có một vị biểu tiểu thư. Là cháu gái của đại phu nhân.” Điều Bích Liễu vừa nói làm cho tai Hách Liên Dung ù ù cạc cạc.
“Bích Liễu hiện tại nói thiếu phu nhân cũng không nhớ được hết . Chờ ngày mai đến gặp mặt mọi người sau đó từ từ nhớ cũng không muộn.”
Xem Bích Liễu có ý tứ chấm dứt đề tài, Hách Liên Dung nuốt khan. Vẫn là không nhịn được hỏi tiếp: “Vậy… Vị Thiếu Dương…… là ai?”
“Là tam thiếu gia.” Bích Liễu cười nói: “Thiếu phu nhân mới đến Vân Trữ được mấy ngày nhưng cũng nghe qua danh tiếng của Tam Thiếu gia?”
“Tam……” Đó không phải là em chồng nàng sao?…… Nàng không phải là nhị tẩu hắn sao?…… Hách Liên Dung nghĩ ngợi mà buồn bực muốn chết.
Bích Liễu không cảm giác được sự khác thường của Hách Liên Dung, tiếp tục nói: “Có điều nhị thiếu gia cùng tam thiếu gia ở Vân Trữ đều là nhân vật nổi danh, hiện tại nhị thiếu gia thành thân, tương lai sẽ càng nhiều người đến muốn cầu thân cùng tam thiếu gia.”
“Cầu thân với hắn?” Hách Liên Dung thật muốn nhìn xem rốt cuộc là mắt ai bị mù, cái loại dám xuống tay với cả nhị tẩu, biến thái như vậy mà cũng đổ xô muốn cầu thân hay sao?
Bích Liễu thấy Hách Liên Dung ngạc nhiên thì cười khẽ: “Tam thiếu gia chính là nhân vật xuất sắc như vậy, trước đây bà mối kéo đến phía cổng chính Vị gia cũng rất nhiều nhưng Tam thiếu gia luôn khước từ nói muốn nhị thiếu thành thân trước. Xem ra cũng sắp đến lượt tam thiếu.”
“Xuất sắc?” Hách Liên Dung bắt đầu hoài nghi những điều Bích Liễu nói, rốt cuộc có nên tin hay không, thế nhưng ngẫm nghĩ lại gật gật đầu: “ Dung mạo đích thật rất xuất sắc.” Chính là nhân phẩm không tốt!
“Tam thiếu gia không chỉ có dung mạo xuất chúng, học thức phẩm hạnh đều là nhất, hiện tại tiếp quản hơn phân nửa việc làm ăn của Vị gia chính là tam thiếu gia, thậm chí còn mở rộng phát triển hơn trước rất nhiều.”
Hách Liên Dung biết Vị gia là thương nhân.Vị trí công cao chấn chủ không phải ai cũng đều gánh vác được, cho nên tổ thượng của Vị gia sớm đã từ quan quy ẩn, nhưng bảo lưu lại tước vị, hàng năm cũng có lấy bổng lộc của triều đình, sống qua ngày cũng khá thoải mái. Thế nhưng cổ đại tập tước có quy định, mỗi một thế hệ truyền lại, tước vị tương ứng đánh xuống một bậc, bổng lộc cũng ít đi, cho nên chỉ có thể mưu sinh bằng đường khác, đổi nghề thành thương nhân, mà thế hệ này Vị thị thật sự trở thành thương nhân a, chính là Vị Thiếu Dương!
Hách Liên Dung không nói gì, là Vị Thiếu Dương ngụy trang quá mức thành công sao? Tất cả mọi người không phát hiện hắn rất biến thái sao? vẫn là nói này anh tuấn có thừa còn phẩm hạnh nhất lưu? Hắn có sao?
“Sự việc ban ngày các ngươi…… Đều thấy hết?” Hách Liên Dung khó khăn mở miệng, nàng không phải muốn chứng minh Vị Thiếu Dương nhân phẩm như thế nào, nàng chỉ muốn biết họ đánh giá chuyện này ra sao
“Ban ngày……” Bích Liễu sửng sốt, sau đó cười cười: “Không có gì, chúng nô đều xem vậy đã thành quen, nhị thiếu phu nhân không phải xấu hổ.”
“Hả?”
Hách Liên Dung kinh hãi nhìn Bích Liễu che miệng cười khẽ: “Nô tỳ còn tưởng rằng thiếu phu nhân ở Tây Việt, việc này còn chưa là gì đâu.”
Hách Liên Dung dại ra lắc đầu không ngừng, Tây Việt tuy rằng cởi mở nhưng cũng không thoáng đến nông nỗi này. Chị dâu em chồng, bọn họ cũng chấp nhận? Còn nói là đã quen??
“Loại chuyện này…… Thường xuyên phát sinh?” Hách Liên Dung cảm thấy chính mình cũng không biết nói bất cứ cái gì nữa.
Bích Liễu hé miệng cười, cũng không trả lời, Hách Liên Dung tựa như bị thái sơn áp đỉnh, dại ra hỏi câu cuối cùng : “Vậy…… Lão phu nhân cùng các phu nhân…… Cũng không quản sao?”
“Lão phu nhân cùng các phu nhân đương nhiên là không nhìn thấy, các vị ấy nhiều lắm chỉ là nghe thấy, cho nên cũng sẽ không…… Thiếu phu nhân? Nhị thiếu phu nhân?”
Hách Liên Dung khoát tay: “Không có việc gì, ta không sao.” Chỉ bị chấn kinh hoảng sợ.
Bích Liễu cười cười: “Không có việc gì là tốt rồi, nhị thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi, sáng mai Bích Liễu lại đến.”
Hách Liên Dung gật gật đầu, nàng hiện tại chỉ lẳng lặng suy tư, hẳn là có hiểu lầm gì đó. Nhất định có!
Thời đại này tuy rằng không phải Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh nhưng tử tưởng phong kiến cũng vẫn vậy, đương nhiên quan trọng nhất chính là Hách Liên Dung không muốn tin tưởng chính mình lại bước vào một cái gia đình như vậy, cho nên, nhất định có hiểu lầm!
Kiên trì giữ vững ý tưởng này, Hách Liên Dung lúc này thật vất vả mới ngủ được, sau nàng lại làm một giấc mộng, mộng Võ Tòng cùng Phan Kim Liên, nàng lập tức cảnh giác đứng lên, Võ Đại Lang đâu? Choồng nàng đâu……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook