Thiếu Gia Kiềm Chế Một Chút
-
Chương 126
Cuộc sống thần tiên quyến lữ trong truyền thuyết
Sau khi hai người phi thăng, Tề Thiên Dương cùng Sở Hàn Phi trải qua cuộc sống thần tiên quyến lữ trong truyền thuyết… là chuyện không thể nào.
Cho dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn từ trước, hai người cũng không ngờ đến cái gọi là Tề gia ở tiên giới rất có thế lực đến tột cùng là dạng gì, Sở Hàn Phi mới đầu còn cảm thấy may mắn vì cuối cùng cũng có thể thoát khỏi nhà mẹ vợ đáng ghét này, có thể cùng thiếu gia nhà mình bình tĩnh trải nghiệm thế giới hai người hạnh phúc rồi… Thôi, chả phải thế giới hai người được chưa, còn có Càn Khôn Đồ, cùng cục cưng Tề Sở mang tư chất ưu việt cũng thuận lợi được mang lên tiên giới.
Nhưng cái làm Sở Hàn Phi để ý không phải mấy chuyện này, quan trọng là… hắn rõ ràng vất vả lắm mới thoát khỏi mấy cậu anh cô em nhà vợ, kết quả lại đâm đầu vào nhóm ông cố, ông cố nội, ông cố tổ, ông cố cố tổ, ông cố cố cố tổ càng hung tàn hơn!
Đúng, không sai đâu, tổ chức trải qua lưu truyền vô số năm, thế lực nhà họ Tề hiện nay đã xếp hạng ba ở tiên giới, cũng là thế lực gia tộc duy nhất ở đây, ông dạy cha, cha dạy con, con dạy cháu, hết đời này đến đời kia áp chế nhau, đoàn kết hơn các thế lực khác rất nhiều, nếu thật sự phải đem ra so, tính uy hiếp còn đáng sợ hơn thế lực hạng nhất, hạng hai nhiều.
Thân là hậu bối đầu tiên phi thăng ở thế hệ này, còn thuộc mạch gia chủ, Tề Thiên Dương nhận được sự quan tâm cuồn nhiệt của các vị tổ tiên nhà họ Tề, một bên đối đáp, một bên nhìn chòng chọc cái tên bắt cóc cháu chắt chắt chút chít bảo bối nhà bọn họ, ngặt nỗi Sở Hàn Phi thật đúng là không có cách nào phản kháng lại, không bàn những thứ khác, chỉ cần đối mặt mới những đôi mắt đào hoa không khác gì thiếu gia nhà mình, hắn đã không nói ra hơi rồi.
Có quan hệ gần nhất với Tề Thiên Dương là ông cố Tề Gia Âm, vốn đang yên lành chờ con trai bảo bối của mình, ai ngờ nó lại chuyển tu tán tiên, ngay cả cháu trai cũng không thấy đâu, trái lại trông được cháu cố, cơ mà nghe đâu cháu trai giờ cũng đến Đại Thừa gần Độ Kiếp rồi, ông cũng yên lòng, một lòng một dạ săn sóc cháu cố.
Nói thật, đứng trước Sương Hàn Kiếm Tôn cùng thời đại với cha mình, Tề Gia Âm rất hâm mộ y, nhưng có hâm mộ cỡ nào đi nữa thì cũng không thể bán cháu trai mình ra ngoài được đúng không? Trâu già gặm cỏ non là chuyện bình thường, rất nhiều đàn ông mười tám tuổi thích người yêu mười tám tuổi, hai mươi tám tuổi cũng thích người mình yêu mười tam tuổi, hai nghìn tám trăm tuổi đi nữa cũng thích người yêu mình mười tám tuổi thôi, chỉ cần cỏ non bị gặm đó không phải cỏ nhà mình là được, nếu là cỏ nhà thì có hơi khó chấp nhận à nha.
Sở Hàn Phi làm bộ không nghe hiểu, hắn cúi đầu xoa xoa đầu cục cưng nhà mình, dùng động tác hoàn mỹ như diễn giải trong sách giáo khoa để minh họa cum từ kháng cự bị động là như thế nào.
Tề Gia Âm tức giận đi tới đi lui trong phòng.
“Kiếm Tôn ngài thật sự xác định có tình cảm thật lòng với Dương nhi không? Theo vãn bối biết, ngài mặc dù không ký khế ước đạo lữ nhưng cũng lập gia thất rồi mà?”
Sở Hàn Phi khẽ ngẩng đầu lên, túm một nắm tóc trên đầu Tề Sở, dùng ánh mắt chân thành nhìn Tề Gia Âm: “Tiền bối, ta không phải là Kiếm Tôn gì hết, thật, ta là người sinh ra ở tiểu thế giới Trọng Nguyên tại hạ giới, năm nay hơn ba trăm tuổi, có thể kiểm tra cốt linh.
”
Tề Gia Âm: “…Ha ha.
”
Tiên nhân phi thăng đã sớm được định đoạt, bất kể đã luân hồi bao nhiêu lần, cũng chỉ là những trải nghiệm trước khi thành tiên, chuyển thế ở giới Tu Chân, chỉ cần ngươi còn giữ những ký ức đó, ngươi chính là người đó, căn bản không thể xem như đã chuyển thế.
Tề Gia Âm không có chút hảo cảm nào với Sở Hàn Phi, nếu không phải tiên ma có cách biệt, ông vẫn thích tên ma tu cùng phi thăng với cháu cố nhà mình hơn, vừa hiểu chuyện vừa lễ phép còn thẳng thắn thành khẩn, mấu chốt là thật lòng với bảo bối nhà ông! Không giống cái tên già không nên nết cưỡng chế cháu cố nhà mình kết đồng tâm kiếp này, lại còn dụ dỗ cháu cố ngây thơ hiền lành đơn thuần chân chất nhà ông sinh con!
Hồi xưa sao Lôi Chấn Tử không bổ thiên lôi đánh chết hắn đi cho rồi! Tề Gia Âm tức giận xoay vòng vòng trong phòng.
Sở Hàn Phi không biết mình chọc phải chỗ nào của vị tổ tông này, hắn lý trí chọn im lặng.
Cục cưng Tề Sở tròn mắt tò mò nhìn thanh niên thở phì phò trước mắt, hình như nhìn thấy quen mắt, nó giãy giãy khỏi cái ôm cứ muốn xoa trọc tóc nó, ê ê a a đòi bế.
Tề Gia Âm cứng đơ cả người, “Kiếm Tôn có ý gì đây, ta sẽ không khuất phục!”
Sở Hàn Phi lẳng lặng xoa đầu con trai mình thêm cái nữa.
Tề Gia Âm siết chặt nắm tay, trên mặt là vẻ bất khuất, tiếp đó, nhanh chóng xoay người lại giành lấy cháu chắt từ trong lòng Sở Hàn Phi, ôm vào lòng.
“Ta, ta chỉ là quan tâm con cháu họ Tề…” Tề Gia Âm sợ Sở Hàn Phi hiểu lầm mình đã chấp nhận hắn, lập tức biện minh, thấy Sở Hàn Phi không phản đối, ông chậm rãi vươn tay ôm đầu bảo bảo.
Khóe môi Sở Hàn Phi nhếch lên, Tề Gia Âm sửng sốt, trong lòng bỗng có dự cảm không ổn.
Quả nhiên ngay sau đó, Tề Sở vốn còn ngoan ngoãn cho ôm, ngay khoảnh khắc bị sờ đến tóc, lập tức khóc ré lên, vừa khóc vừa xen lẫn mấy tiếng thét chói tai kinh khủng.
Tề Gia Âm bị dọa, ôm Tề Sở không dám động đậy gì nữa, Sở Hàn Phi nhận ra gì đó, lập tức biến thành vẻ khẩn trương lo lắng.
Tiếng khóc dẫn Tề Thiên Dương ở bên ngoài tới, cậu dùng tốc độ nhanh nhất xông vào, thấy cảnh bảo bối vẻ mặt hoảng sợ được Tề Gia Âm ôm trong tay, giãy dụa thét chói tai, khóc rất thê thảm.
“Ông cố!”
Tề Gia Âm: “… Nếu ta nói không phải ta làm con có tin không?”
Tề Thiên Dương: “Ha ha.
”
________
“Tôn chủ, bên kia lại ầm ĩ rồi.
”.
Truyện Mỹ Thực
“Ha ha, tìm cơ hội, công bố chân tướng đi.
”
“…Tôn chủ.
”
“Hửm?”
“Ngày mai người phải kết hôn rồi, sao cứ phải cùng Sở Kiếm tôn tranh đấu vậy?”
“… Không chết không thôi.
”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook