Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2224: Khí Huyền Hoàng

Hỗn Nguyên Huyền Đan mặc dù có tác dụng cực lớn đối với Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng luyện chế ra xác tực cũng không khó hơn Tinh Không Đạo Đan bao nhiêu. Diệp Mặc ngay cả Tinh Không đạo Đan cũng có thể luyện chế ra mười hai viên hạng nhất, một lò Hỗn Nguyên Huyền Đan, chỉ dùng chưa tới nửa nén nhang, liền đã luyện chế hoàn tất.

Diệp Mặc thu hồi ba vien Hỗn Nguyên Huyền Đan trong số đó, chỉ dùng bình ngọc bỏ chín viên vào. Không phải Diệp Mặc muốn lấy ba viên đan dược của Thang Tòng Hạm, là vì Diệp Mặc luyện chế một lò đan dược này trừ trợ giúp Thang Tòng Hạm ra, cũng phải có chút mục đích.

Trước đây hắn bởi vì tu vi quá thấp, tại quảng trường Tháp Đạo Quả chỉ buôn bán có nửa ngày đã đi. Tháp Đạo Quả mở ra, bên trong ra nhiều Đạo quả như vậy, nếu như tại quảng trường Tháp Đạo Quả hắn ở lâu thêm vài ngày, nói không chừng thu hoạch còn nhiều hơn. Thế nhưng lúc đó hắn không đi không được, nếu như không đi, đó mới là nguy hiểm.

Mà bây giờ tu vi của hắn đã có thể chống lại Hỗn Nguyên, lộ ra tài năng luyện đan ở đây, đợi lát nữa tuyệt đối sẽ hấp dẫn đông đảo Thánh Đế tìm hắn luyện đan.

Những Thánh Đế đến đây không phải Bán Bộ Hỗn Nguyên, thì chính là Hỗn Nguyên, kém cỏi nhất cũng phải là Đạo Nguyên Thánh Đế. Cò thể tưởng tượng trên người những người này rốt cuộc có bao nhiêu thức tốt.

Tại quảng trường Tháp Đạo Quả hắn đã từng nói một lò đan dược của mình sẽ thành đan chín viên, nếu như ở đây hắn luyện thành mười hai viên đan dược, không nói đợi lát nữa mình giúp người ta luyện đan sẽ tổn thất một phần đan dược, còn có thể khiến người ta cho là hắn chiếm lợi lớn. Mấy chuyện này Diệp Mặc không cần người khác dạy hắn.

Huống hồ cho dù làm như vậy, hắn cũng không có nửa phần gánh nặng tâm lý. Thần linh vật đỉnh cao, cho dù không phải là Hỗn Độn linh vật thật sự, nếu như không luyện chế thành đan dược, cũng là lãng phí. Vả lại, ở cái chốn này, Diệp Mặc đoán chừng nếu như không tính những bảo vật này, hắn nhất định là kẻ nghèo nhất.

Mặc dù không có người dùng thần thức đi phá vỡ cấm chế luyện đan của Diệp Mặc, nhưng tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm cấm chế luyện đan của Diệp Mặc. Cho dù là có mấy Thánh Đế muốn Phi Diễm Kiến Thần cũng đều ngừng suy nghĩ muốn tiếp tục báo giá, một là vì Thang Tòng Hạm là Hỗn Nguyên Thánh Đế của Phượng Hoàng Tộc, cũng không thể không nể mặt một chút nào. Còn một nguyên nhân nữa chính là bọn họ cũng muốn nhìn xem thử, Diệp Đan Thánh này có đúng là xứng với danh tiếng không.

Trước đây tại quảng trường Tháp Đạo Quả, Diệp Mặc xác thực là đã luyện chế ra được Đạo quả thần đan đỉnh cao, thế nhưng những Hóa Đạo Thánh Đế nhờ cậy Diệp Mặc luyện đan giúp này, sau khi được đan dược thì lập tức bay xa, không có ai lại ngây ngốc nói cho người khác biết mình có Đạo quả thần đan hạng nhất. Cho nên danh tiếng luyện đan của Diệp Mặc có truyền đi, thế nhưng rất nhiều đại năng đều không dám khẳng định.

Một khi Diệp Mặc thật sự có thể luyện chế ra Hỗn Nguyên Huyền Đan, thì là một chuyện tốt đối với tất cả mọi người ở đây.

Diệp Mặc nói thời gian nửa nén nhang, không ai cho rằng Diệp Mặc thật sự có thể luyện chế ra một lò Hỗn Nguyên Huyền Đan trong nửa nén nhang. Cho dù là Diệp Mặc mất một nén nhang thậm chí nhiều thời gian hơn nữa, cũng không cần để ý, chỉ cần Diệp Mặc luyện chế ra được đan dược là được rồi.

Nhưng Diệp Mặc luyện đan tốc độ hiển nhiên là vượt qua suy đoán của người khác, căn bản là chưa đến nửa nén nhang thời gian, Diệp Mặc đạ thu hồi cấm chế che đậy quá trình luyện đan, đồng thời cầm một lọ đan dược từ trong cấm chế đi ra.

Thang Tòng Hạm có chút lo được lo mất nhìn Diệp Mặc, cô không biết Diệp Mặc thành công hay thất bại. Diệp Mặc lại cười đưa bình ngọc đến tận tay Thang Tòng Hạm, nói rằng:

- Thang tiên hữu, lò đan dược này ta luyện chế xong rồi, cũng không tệ lắm, cô nhìn xem.

Thang Tòng Hạm trước tiên liền mở bình ngọc ra, lập tức kinh ngạc vui mừng kêu lên:

- Chín viên Hỗn Nguyên Huyền Đan hạng nhất? Diệp Đan Thánh, ngươi không thể là Đạo Nguyên Đan Thánh được, ngươi phải là Hỗn Nguyên Đan Thánh chứ?

Theo lời Thang Tòng Hạm nói ra Diệp Mặc là Hỗn Nguyên Đan Thánh, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Mặc đã hoàn toàn thay đổi.

Hỗn Nguyên Đan Thánh, đó là tồn tại trong truyền thuyết, từ trước tới nay chỉ nghe nói Nhân Tộc đã từng xuất hiện một Hỗn Nguyên Đan Thánh, sau đó thì không có nữa. Không có một lượng lớn Hỗn Độn linh vật để luyện đan, làm sao có thể trở thành Hỗn Nguyên Đan Thánh?

Diệp Mặc biết bây giờ mình vẫn chưa phải là Hỗn Nguyên Đan Thánh, chỉ buồn cười nói:

- Ta vẫn chưa phải là Hỗn Nguyên Đan Thánh, nhưng Thang tiên hữu, đan dược của cô tới tay, có thể tiến hành giao dịch rồi.

- Đúng đúng.

Thang Tòng Hạm mới từ trong sự kích động tỉnh táo lại, lập tức cô liền nhớ tới thù lao luyện đan của Diệp Mặc:

- Diệp Đan Thánh, ngươi giúp ta luyện chế một lò Hỗn Nguyên Huyền Đan, ta muốn chia một nửa cho ngươi.

Diệp Mặc vội vã xua tay nói:

- Thang tiên hữu, lúc trước cô đã giúp ta, mấy viên thuốc này cũng đừng nói là chia cho ta nữa. Ta là một Đạo Nguyên Đan Thánh, muốn đan dược thì lúc nào chả có.

Thang Tòng Hạm nhìn Diệp Mặc tự nhiên cười nói, nói rằng:

- Diệp Đan Thánh đã nói như vậy, thì ta không khách khí nữa. Phượng Hoàng Tộc ta lúc nào cũng hoan nghênh Diệp Đan Thánh đại giá quang lâm. Diệp Đan Thánh, lần trước Thang Kỳ gặp ngươi thật là xinh đẹp quyến rũ trời cho, nếu như Diệp Đan Thánh thích, ta có thể bắc cầu cho các ngươi.

Diệp Mặc nghĩ đến dáng vẻ Thang Kỳ, vội vã xua tay nói:

- Đa tạ ý tốt của Thang tiên hữu, ta đã có đạo lữ rồi.

Gia Cát Trí Thần lại bỗng nhiên cười nói:

- Thang tiên hữu, ta cảm thấy thay vì bắc cầu cho người khác, chi bằng cô bắc cầu cho chính mình cùng Diệp Đan Thánh đi, ta thấy hai người rất là xứng đôi đấy.

Diệp Mặc lại có chút nghi hoặc nhìn Gia Cát Trí Thần, người này hình như thái độ đối với mình có sự thay đổi nha, nếu như là lúc trước, y tuyệt đối sẽ không nói ra mấy lời đùa giỡn lôi kéo quan hệ như thế này đâu, hơn nữa trong giọng điệu cũng không có gì trong đó cả.

Thang Tòng Hạm trên mặt bỗng nhiên lộ ra một chút ý xấu hổ và ửng hồng như thiếu nữa nói rằng:

- Đáng tiếc ta bằng lòng, Diệp Đan Thánh người ta lại không muốn, hắn đã nói hắn có đạo lữ rồi.

Nói xong còn thầm đưa tình liếc mắt với Diệp Mặc một cái.

Diệp Mặc bỗng nhiên cảm giác được một trận ớn lạnh, Thang Tòng Hạm này cũng không biết là lão yêu quái bao nhiêu tuổi rồi, cái kiểu thiếu nữa e thẹn này quả thực là muốn tới thì tới àh. Hắn cũng không nhận ra sữ e thẹn này của Thang Tòng Hạm là trong lúc vô ý, lão yêu quái Hỗn Nguyên trung kỳ này, sao có thể vì mấy chuyện này mà e thẹn đưa tình chứ?

Diệp Mặc không muốn đắc tội Thang Tòng Hạm, vội vàng nói rằng:

- Thang tiên hữu, cô vội muốn tiến hành giao dịch với Gia Cát tiên hữu mà.

Thang Tòng Hạm nguýt Diệp Mặc một cái, sau đó mới nói với Gia Cát Trí Thần:

- Tiểu Gia Cát, ta đã có Hỗn Nguyên Huyền Đan, đưa Phi Diễm Kiến Thần của ngươi cho ta đi.

Nói xogn, Thang Tòng Hạm đã phân hai viên đan dược ra, trực tiếp ném cho Gia Cát Trí Thần.

Gia Cát Trí Thần cũng không do dự, lập tức ném trứng Phi Diễm Kiến Thần cho Thang Tòng hạm.

Hai người sau khi trao đổi hoàn tất, Gia Cát Trí Thần vẫn còn cố ý nói với Diệp Mặc:

- Diệp Đan Thánh, không nghĩ tới trình độ luyện đan của ngươi lại đến mức này. Trước khi thu hồi ta đã nói rồi, ta nghĩ Thang tiên hữu cùng Lãnh tiên hữu nói đúng, là một Đan Thánh đảng cấp, ngươi và chúng ta cùng đi xác thực là chuyện tốt mà. Yêu Tộc ta cho nhiều linh vật, Diệp Đan Thánh lúc rảnh rỗi nhất định phải đến Yêu Tộc ta làm khách.

Gia Cát Trí Thần rõ ràng là muốn tạo quan hệ tốt với Diệp Mặc, tất cả mọi người đề nhìn ra. Trước đó kẻ phản đối Diệp Mặc cùng đi nhiều nhất chính là Gia Cát Trí Thần, giờ thì hay rồi, gã là kẻ tích cực nhất. Nhưng mọi người cũng hiểu, giữa Gia Cát Trí Thần cùng Diệp Mặc cũng không có thù hằn gì lớn lắm.

Gai Cát Trí Thần sở dĩ phản đối Diệp Mặc, trừ ích kỷ ra, còn có ý xem trọng Hải Tộc cùng Ma Tộc. Hiện tại Diệp Mặc biểu hiện ra mạnh mẽ như vậy, Gia Cát Trí Thần lấy lòng cũng là hợp tình hợp lý. Huống chi lời mời Diệp Mặc đến làm khách của gã, hiển nhiên là muốn Diệp Mặc luyện chế thần đan giúp rồi.

Đối với sự lấy lòng của Gia Cát Trí Thần, Diệp Mặc cũng không có hùng hổ dọa người, hiện tại Nhân Tộc đang chia năm xẻ bảy, Thánh Đạo Tàn Giới bị tàn phá. Lúc này thêm một đồng minh chung quy là tốt hơn so với thêm một kẻ địch, hắn cũng chắp tay nói rằng:

- Đa tã Gia Cát tiên hữu, lúc rảnh rỗi ta sẽ đến Yêu Tộc.

Thang Tòng Hạm coi thường cười lạnh một tiếng, cô cảm thấy Gia Cát Trí Thần quá nịnh bợ. Người ta biểu hiện lợi hại, lúc này liền kết giao, trước đó thì nói đi làm cái gì?

Tiêu Dát cũng ho khan một tiếng nói rằng:

- Diệp Đan Thánh, chúng ta có thể coi như là bạn nhỉ. Trước đó ta cũng tán thành ngươi đi, ngươi xem ngươi đã giúp Thang Tòng Hạm luyện đan. Ta tuy rằng vẻ ngoài không xinh đẹp như Thang tiên hữu, thế nhưng...

Diệp Mặc biết hòa thượng này muốn nói gì, căn bản là không đợi người này nói hết lời, đã chủ động nói:

- Lời Tiêu huynh nói có lý, huống chi ta cảm giác Tiêu huynh chưa chắc không xinh đẹp bằng Thang tiên hữu. Chờ sau khi hội giao dịch kết thúc, Tiêu huynh muốn luyện đan, chỉ cần một câu nói thôi.

Nói xong, Diệp Mặc lại bổ xung một câu:

- Đương nhiên Lãnh huynh muốn luyện đan, ta cũng vui lòng trợ giúp.

Nhân Tộc hiện tại thế đơn lực bạc, có thể kéo thêm vài đồng minh, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Hắn và Âm Minh Tộc, Phượng Hoàng Tộc, Yêu Tộc đều không có chuyện không hay gì, lựa chọn kết giao là chuyện tốt nhất.

Lãnh Dục Kỳ lần này lại lộ ra một ít chân thành dáng vẻ tươi cười nói rằng:

- Vậy thì đa tạ Diệp Đan Thánh.

Bộc Dương Tử của Ma Tộc thấy Diệp Mặc danh tiếng đang lên, đây gần như là ý muốn kết giao trắng trợn, lập tức cũng bắt đầu có chút khó chịu. Diệp Mặc là kẻ gã nhất định phải giết, giết Thánh Đế của Ma Tộc gã, gã há có thể buông tha? Hơn nữa căn cứ theo điều tra của gã, một Đạo Nguyên Thánh Đế khác của Ma Tộc là Mạc Phó cũng là bị Diệp Mặc giết.

Đạo Nguyên Thánh Đế là Thánh Đế chứng đạo bước thứ hai, bất luận là ở bộ tộc nào, đều là nhân vật quý báu nhất. Diệp Mặc thậm chí liên tiếp giết hai Đạo Nguyên Thánh Đế của Ma Tộc, gã căn bản là không có ý định bỏ qua. Cho dù là Diệp Mặc có đại thần thông Thái Sơ Thần Văn thì sao chứ? Gã không như cái đồ ăn hại Văn Đức Thủy của Hải Tộc.

Huống chi đến lúc đó gã còn có thể liên hợp với Văn Đức Thủy cùng vây giết Diệp Mặc.

Cho nên Bộc Dương Tư thấy Diệp Mặc còn có y muốn tiếp tục nói chuyện với Ngao Quỳ của Long Tộc, lập tức liền lớn tiếng nói:

- Nếu hai đợt giao dịch trước đều đặc sắc tuyệt luân, hiện tai thứ ta muốn giao dịch tin là cũng sẽ không khiến mọi người thất vọng. Đọc Truyện Online mới nhất ở qtruyen.net

Quản nhiên lực chú ý của mọi người lập tức đã bị lời nói của Bộc Dương Tư hấp dẫn đi, Bộc Dương Tư giơ lên một cái hồ lô đen kịt nói rằng:

- Thứ ta muốn giao dịch là món đồ trong hồ lô này, trong hồ lô này là một ít Huyền Hoàng khí sinh ra từ thời vũ trụ sơ khai, ta cũng muốn thứ mình ưng ý...

Bộc Dương Tư còn chưa hết lời, lập tức đã bị các loại tiếng nói kích động ồn ào cắt đứt.

Huyền Hoàng khí có hai loại, một loại là Huyền Hoàng khí sinh ra từ thuở khai thiên lập địa, loại Huyền Hoàng khí toàn vẹn giữ thiên địa, nhưng muốn tìm được moật ít hoàn chỉnh, thì giống như phàm nhân mò kim đáy biển. Còn một loại nữa chính là Huyền Hoàng khí do Huyền Hoàng Châu tạo ra, Huyền Hoàng Châu là Tiên Thiên Linh Bảo cao cấp nhất, sinh tồn cùng Thiên Địa, là tồn tai ngang hàng với Hỗn Độn Thánh Bảo, tương truyền có thể tạo ra Huyền Hoàng khí.

Vô luận là loại Huyền Hoàng khí nào cũng có thể gột rửa linh trí cùng tiên căn của tiên nhân, thậm chí sẽ tự động tu chỉnh sai lệch về công pháp cho người tu luyện. Nếu như có được Huyền Hoàng Châu, tu luyện trong Huyền Hoàng Châu, không chỉ tốc độ nhanh hơn người khác mấy lần, mà người cùng đảng cấp cũng không thể sánh bằng.

Đương nhiên Huyền Hoàng khí do Thiên Địa tạo ra so với tạo ra trong Huyền Hoàng Châu càng quý hơn một chút, bởi vì có thể cảm ngộ hỗn độn đại đạo, chứng đạo Hỗn Nguyên. Nhưng vì Huyền Hoàng khí sinh tồn trong Thiên Địa không bằng Huyền Hoàng Châu, khi dùng cũng không nhất định cảm ngộ tốt hơn so với trong Huyền Hoàng Châu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương