Thiên
Quyển 1 - Chương 106: Trận đầu tiên

Tất cả đệ tử trong ngoài đều nhìn trên kết giới hộp mộc mà nhìn hai tia nguyên lực một mộc của Lý Dương chưởng môn, một hỏa của Vũ Phiến Lương môn chủ như đã biết hai người đang làm gì mà trông đợi

Chỉ là rất nhanh hai tia nguyên lực vốn đứng im đã bắt đầu di động vẽ thành chữ to trên không trung khiến cho mười chính đệ tử gồm chân truyền và hạch môn của một phái, một môn đều mở to mắt mà nhìn, nét mặt ai cũng khẩn trương vì không biết ai sẽ đấu pháp đầu tiên

Và lúc này phía trên không trung nơi kết giới hộp mộc, từ hai tia nguyên lực đã hình thành hai chữ “Hàn” khiến cho đám đệ tử cùng trưởng lão như ẩn ước đoán được ai sẽ đấu pháp trận đầu tiên, rất nhanh nối tiếp chữ “Hàn” từ tia mộc nguyên lực của Lý Dương chưởng môn đã tiếp một chữ “Trung”, từ tia hỏa nguyên lực của Vũ Phiến Lương môn chủ đã tiếp một chữ “Vinh”

“Trận thứ nhất Hàn Trung”

“Trận đầu tiên Hàn Vinh”

Tiếp ngay chính là giọng nói to rõ của Lý Dương chưởng môn đã vang lên cùng với Vũ Phiến Lương môn chủ đã lấn át toàn trường và cũng đã lấn át hết những tiếng nói nơi phía ngoài những lối vào đang vang lên rất nhiều lần chỉ một cái tên “Hàn Trung”, nhưng lúc này ngay chỗ chín đệ tử chân truyền đang xếp thành hàng ngang

Hàn Trung đứng cạnh Hoa Lữ nhưng lúc này sắc mặt hắn đã trở nên sám xịt mà hơi nhăn lại, tay hơi run nhưng mắt lại nhìn phía đối diện xuyên qua kết giới hộp mộc mà nhìn về mười đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn cũng xếp thành hàng ngang giống như bọn họ cũng đang nhìn về nơi bọn họ, nhưng sắc thái mỗi người lại khác nhau hoàn toàn

Chỉ là Hàn Trung chỉ đang ngừng lại nơi một thân ảnh hao hao giống hắn đang tới kết giới mà tiến vào trong vẫn đang nhìn hắn mà cười cười khiến Hàn Trung không khỏi đơ người một chút mà không biết phải như thế nào

Hoàng Phong cùng Hoa Lữ cạnh Hàn Trung liền đẩy vai hắn mà nói nhanh:

- Hàn Trung, ngươi lên chiến đầu tiên kìa!

Khiến Hàn Trung không khỏi giật mình mà nhìn hai người rồi ậm ự một tiếng nhỏ rồi lại nhìn thẳng vào trong kết giới hộp mộc, Hàn Vinh đã từ trong đó nhìn tới hắn từ lúc nào

Vũ Thiên chỉ gật gù đứng nơi đó cùng tất cả mọi người có mặt nơi Thanh Phong Phái này đều nhìn Hàn Trung đã bắt đầu tiến bước vào trong kết giới hộp mộc

Chỉ là lúc này, Hoàng Phong đã nhìn xuyên qua kết giới phía đối diện nơi đám đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn mà ngừng ngay tứ nữ đang đứng cạnh nhau mà tự nói trong hi vọng vọng vào tai bảy đệ tử chân truyền đứng cạnh hắn không khỏi phì cười “cầu mong là ta không phải chiến với đám nữ a”

Nhưng Tống Tân lại chậm rãi lên tiếng như nhìn ra điều gì từ đám đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn mà nói “trong số chúng có ba kẻ đã đạt tới Nhất Tượng”

Giọng nói của Tống Tân vừa dứt lại khiến cho sáu đệ tử còn lại ngạc nhiên mà nhìn về Phương Nguyệt như đợi nàng xác nhận vì bọn họ biết Phương Nguyệt cũng đã đạt tới Nhất Tượng

Phương Nguyệt hơi nghiên đầu về trước mà nhìn Tống Tân rồi gật đầu với sáu người khiến cho bọn họ như nhận ra được trận đấu pháp này khó mà thắng được chỉ là Phương Nguyệt lại nói tiếp khiến sáu cặp mắt lại nhìn về Tống Tân như đợi xác nhận:

- Tống Tân sư huynh, cũng đã đạt tới Nhất Tượng!

Tống Tân vẻ mặt vẫn bình tĩnh nhưng cũng giật giật cơn mặt chút xíu mà nhìn Phương nguyệt gật đầu cũng như xác nhận với sáu cặp mắt đang nhìn hắn rồi lại nhìn về kết giới khi mà Hàn Trung đã tiến vào trong đứng đối diện với Hàn Vinh mà nói tiếp:

- Ta chỉ mới tiến vào hôm qua cũng vì quá lo lắng mà tiến nhập trạng thái Tượng Tỳ, Nguyệt muội, còn muội!

Sáu đệ tử còn lại vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn vào trong kết giới mà nghe Phương Nguyệt đang đáp lời Tống Tân nhưng cũng khiến mấy người biết thêm về cảnh giới Tượng, mặc dù lúc này Tiêu Ngọc sắc mặt lại khẽ biến, trong lòng hơi khó chịu nhưng cũng chỉ im lặng nhìn phía đối diện, cũng như Phương Nguyệt hơi nhìn Vũ Thiên rồi lại nhìn kết giới nhỏ nói “muội cũng đạt thành trạng thái Tượng Tỳ”

- Đám đệ tử của Vũ Phiến Môn đều Thất Tầng Huyệt trở lên còn chín người chúng ta chỉ mới Ngũ Tầng Huyệt trở lên, thật sự, trận này khó giành được sáu trận thắng!

Có vẻ như đệ tử giật mình đầu tiên chính Vũ Thiên vì hắn xác thật chỉ mới ở cảnh giới Ngũ Huyệt khi mà Tống Tân dứt lời, rồi tất cả đều im lặng nhìn vào trong kết giới khi mà lúc này tất cả đều đang nhìn trong kết giới khi tiếng nói đang từ trong phát ra khiến bọn họ phải kinh ngạc

Phía trong kết giới, Hàn Vinh nhìn Hàn Trung đã tiến vào đứng cách mình một khoảng mà chỉ cười nhìn hắn rồi nói trong bình thường:

- Nhị đệ, ta cũng không nghĩ là trận đầu tiên lại do hai huynh đệ chúng ta cùng ứng chiến!

- Đại huynh, đệ sẽ dùng hết, tất cả nguyên lực đang có trong cơ thể đệ chiến với huynh trận này!

Giọng Hàn Trung cũng đã hướng Hàn Vinh mà gật đầu mà sắc mặt vốn không tốt đã trở lại bình thường mà nói, dứt lời hai tay hắn đấm mạnh vào nhau, phía ngoài giọng Hoa Lữ đã vang lên:

- Hàn Trung và tên đó là huynh đệ với nhau à, chẳng lẽ hai người đều cùng Hàn gia nơi Thành Vị Thanh sao, nhưng trận này khó phân thắng bại, khi mà hai người đều ở Thất Huyệt!

Phía trong kết giới, Hàn Trung hai tay vốn đấm mạnh vào nhau liền bốc lên ngọn lửa đỏ phủ quanh tay hắn rồi lại lan tỏa khắp toàn thân mà bao lại, trong Hàn Trung bây giờ giống như “người lửa”

- Huynh nắm giữ Thủy hệ, tuy có khắc đệ nhưng muốn thắng đệ đó là điều không dễ!

Dứt lời đã thấy Hàn Trung, hai tay phủ lửa đã tách ra một “hỏa cầu tròn” liền hình thành trước mặt hắn, Hàn Trung miệng há, hỏa cầu liền lao thẳng tới trước mặt Hàn Vinh

Hàn Vinh chỉ cười cười nhìn hỏa cầu đã gần tới trước mặt mình mà tay phải đưa lên trước mặt, toàn thân hắn một dòng nước xanh biển đã bao toàn thân, khiến Hàn Vinh như một người nước chính hiệu, mặc dù chỉ là phủ phía ngoài

Cùng lúc đó, hỏa cầu đã tới trước mặt hắn, một thanh kiếm thủy đã hình thành mà nắm ngay cánh tay giơ lên của Hàn Vinh, mặc dù, mũi kiếm thủy đang hướng xuống dưới liền lúc cắt ngang quả cầu lửa của Hàn Trung thành hai nửa, soẹt qua hai bên tai hắn chỉ là giọng của Hàn Trung đã vang lên:

- Vinh ca, Huynh quên hệ của đệ là “dạng khí” sao!

Cùng lúc đó, hai nửa hỏa cầu phía sau Hàn Vinh liền hợp lại nhưng lại thay đổi thành một thanh kiếm lửa liền đâm thẳng tới sau lưng Hàn Vinh khiến cho hắn hơi kinh ngạc nhưng liền cười to mà xoay thân, toàn thân đã trở lại như cũ, kiếm thủy cũng đã thu lại, lúc này chỉ có lòng bàn tay phải là phủ lấy thủy hệ liền đón đỡ thanh kiếm lửa cứng rắn đâm tới khiến hắn phải cong người mà lui nhanh, giọng kinh ngạc đã vang lên:

- Từ khi nào mà đệ lại biết vận dụng rắn, lỏng, khí vậy!

Chỉ là lúc này Hàn Trung cũng đã thu lại toàn bộ ngọn lửa đang bao phủ toàn thân vì không đủ nguyên lực cũng như không có thể nguyên căn để trực tiếp trở thành người lửa, Hàn Trung đã đạp bước lướt nhanh tới Hàn Vinh đang xoay thân đón đỡ thanh kiếm lửa của hắn

Cùng với đó là hai tay Hàn Trung hướng thẳng lên trên, ngọn lửa từ hai tay lại tuôn ra phía trên mà dần hình một loài vật giống mèo nhưng không phải mèo, mặc dù nó vẫn là mèo nhưng người ta lại gọi nó là “Linh Miêu”, có vẻ là mèo hoang và đúng là mèo hoang

- Thập nhị biến, tam biến, “Linh Miêu”!

Hàn Trung hét lớn cùng với đó “Hỏa Linh Miêu” trong thập nhị biến phía trên đầu hắn, mèo hoang hình thành từ lửa này to gấp đôi hắn, hai tay hắn lại đang nắm lấy hai chân sau của mèo hoang này mà hướng tới Hàn Vinh đã lui tới gần mình

Khiến cho Hàn Vinh đang đón đỡ thanh kiếm lửa trước liền cảm nhận được nguy hiểm phía sau mà liền đạp mạnh chân ngừng lại, cùng với đó là thanh kiếm lửa đã bị một dòng thủy nguyên lực bao lại mà bốc hơi mất, Hàn Vinh đã xoay thân lại trong lòng hơi bất ngờ khi thấy Hàn Trung đã lướt tới rất gần trên đầu còn hình thành một loài vật to lớn mà nói lớn hắn:

- Tam biến “Linh Miêu”, nhị đệ, không nghĩ là đệ mạnh lên rồi a!

Hàn Trung lại không nói gì mà đã lướt tới trước mặt Hàn Vinh đang cười khẽ, chỉ thấy hai tay đã buông lỏng của Hàn Vinh liền từ tay phải, trong tay đã nắm lấy một thanh kiếm đen thui nhưng đầu mũi kiếm lại tỏa ánh xanh biển

Mắt khẽ nhắm, thanh kiếm trong tay Hàn Vinh vốn dĩ vẫn chỉa xuống đã hướng lên trên không nhanh không chậm và toàn thân thanh kiếm tỏa ra quang thủy quét ngang năm lần từ dưới lên trên và ngừng lại ngay quét thứ năm cũng vừa lúc “Hỏa Linh Miêu” của Hàn Trung đã tới từ trên vồ tới Hàn Vinh nhưng mà lại chạm ngay mũi kiếm của hắn

Hàn Vinh mắt liền mở ra, giọng nói hai chữ nhỏ “Đoạn Pháp” tiếp chính là bốn chữ hét lớn “Kiếm cắt từng đoạn” chỉ thấy thanh kiếm hắn đang cầm đã vòng ra sau

Cùng lúc đó Hỏa Linh Miêu to lớn đã bị cắt thành năm đoạn rớt xuống trước mặt Hàn Vinh nhưng lại tiến nhập vào mặt nền mộc kết giới này mà hòa tan vào, còn Hàn Trung đã bị trấn lui ra phía sau rồi mới đứng vững lại hai tay phủ ngọn lửa đã bị đánh tan và hắn cũng đã cảm nhận được hỏa nguyên lực trong thân đã giảm nữa khiến trên mặt Hàn Trung đã hiện lên sự kinh hãi nhìn Hàn Vinh đang cười cười với mình mà hỏi:

- Vinh ca, đây là pháp quyết gì!

- Đây là Đoạn Kiếm, Đoạn pháp quyết ẩn trong nó còn gọi là Đoạn Kiếm Pháp!
Hàn Vinh liền gật đầu rồi nhìn Hàn Trung mà cười nói có vẻ như cũng không hề để ý tới một kiếm lúc nãy và ngừng, chưa công kích tiếp

Hàn Trung vẻ mặt không khỏi ngờ ngợ nhưng rồi lại hiện lên chút hứng thú mà đứng vững lại nhìn Hàn Vinh đang đứng khá xa mình trong kết giới, liền từ trong Túi Trữ Vật đã lấy ra một thanh kiếm khác nắm chặt trong tay, nâng lên trước mặt nhìn Hàn Vinh:

- Đại huynh, đây là Lạc Kiếm, có vẻ như là Lạc Kiếm Pháp, không biết ông nào nghĩ ra nhưng mà nó rất mạnh!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương