Jeon Jungkook là một thiên thần ở Thiên Đàng. Cậu được gọi là Rose. Bởi, vào ngày cậu được sinh ra, là ngày Thiên Đàng hoàn toàn được bao phủ bởi màu đỏ của hoa hồng. Mọi người đều nói rằng, ngày hôm đó là ngày rực rỡ nhất Thiên Đàng.

Jungkook vô cùng xinh đẹp, bởi lẽ cậu chính là thiên thần cao quý, ai nhìn vào cũng không nhịn được đem lòng yêu thương cưng chiều.

Tính cách cậu rất năng động, luôn nở nụ cười trên môi. Jungkook luôn yêu quý mọi người, cậu đối với ai cũng đều ân cần dịu dàng.

Nhưng mà, Jungkook rất cứng đầu, một khi cậu đã chấp nhất chuyện gì thì bất kể hậu quả cậu vẫn sẽ thực hiện nó. Mọi người chỉ biết lắc đầu đỡ trán trước tính cách bướng bỉnh này.

Đến một ngày, cậu gặp một người phàm ở trần gian. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, cậu đã cảm thấy rung động.

Người đàn ông vô cùng đẹp trai. Đôi mắt màu đen hẹp dài, chiếc mũi cao thẳng tắp, đôi môi hồng nhạt mím chặt, mái tóc màu nâu dài ngang lưng được buộc lại bởi sợi dây màu đỏ. Anh mặc trên mình một bộ đồ màu đỏ rực, khiến cho anh càng thêm nổi bật trong đêm tối. Một người đàn ông kiêu ngạo và quyến rũ.

Jungkook chậm rãi đi tới, khẽ hỏi, "Anh tên là gì thế ạ?"

Anh cau mày nhìn cậu, vẻ mặt cảnh giác, "Ngươi là ai?"


Jungkook cười mỉm, "Em là thiên thần a."

Anh hơi nghiêng đầu, "Thiên thần là gì?"

Jungkook xoay người, trang phục màu trắng trên người lướt theo gió, khiến cho cậu như là thần tiên tuyệt mĩ, xinh đẹp và kiêu ngạo, "Là người sẽ bảo vệ anh."

Anh im lặng, hơi híp mắt nhìn con người đẹp như thần tiên trước mặt. Cậu thật sự rất xinh đẹp. Khuôn mặt hình trái xoan nhỏ nhắn, đôi mắt màu nâu đen to tròn linh động, chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, đôi môi hồng nhạt, mái tóc màu xám tro dài ngang lưng.

Cậu nãy giờ cứ nở nụ cười trên môi, khiến cho cậu càng thêm hấp dẫn. Bộ đồ trắng cậu mặc trên người, anh chưa từng thấy qua.

Thấy anh không nói gì, Jungkook hơi nghiêng đầu, khẽ hỏi, "Anh tên là gì ạ?"

"Kim Taehyung." Taehyung đáp.


Jungkook cười híp mắt, vui vẻ nói, "Tên thật hay a. Em là Jeon Jungkook, anh có thể gọi em là Rose."

Taehyung nhíu mày, "Rose? Nghĩa là gì?"

Jungkook đưa hai bàn tay đặt lên cằm, cười thật tươi, giọng nói ngọt ngào vang lên, "Nghĩa là những đoá hoa hồng tuyệt sắc. Giống như em nè."

Taehyung cười nhạt, giọng nói trở nên ôn hoà hơn, "Ta vẫn thích gọi là Jungkook."

"Tuỳ anh a." Jungkook tò mò nhìn ngó xung quanh.

Jungkook chỉ căn nhà đằng trước, hỏi, "Đó là gì ạ?"

Taehyung nhìn theo hướng tay cậu, đáp, "Là triều đình, nơi ở của ta."

Jungkook không ngừng tò mò hỏi, Taehyung cười nhạt, dịu dàng đáp lại.

Hai người đi cùng nhau dưới ánh trăng sáng rực rỡ. Giọng nói ngọt ngào trong trẻo và giọng nói trầm ấm ôn nhu vang lên giữa không gian bình yên.


Bình yên đến mức, làm cho tâm hồn người ta trở nên nhẹ nhõm và thoải mái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương