Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
-
Quyển 7 - Chương 3: Bảng Phong Vân của Nội tông
Sứ giả vẫn duy trì trầm mặc, rốt cục cũng đứng lên nói chuyện.
Vênh mặt hất hàm sai khiến.
Vân Khê nhìn về phía nàng, nữ tử này mặt mũi xinh đẹp, nhìn bên ngoài cũng chỉ chừng trên dưới ba mươi, nhưng ánh mắt vô cùng tang thương, thật giống như đã nhìn thấu tất cả trên đời này.
“Ngươi là?” Vân Khê đứng ở tại chỗ, không phải là nàng không muốn vào cửa, thật sự là bên trong gian phòng một đống hỗn độn, nàng không có chỗ đặt chân.
Sứ giả ánh mắt sắc bén, mở miệng nói: “Ta chính là sứ giả do hội nguyên lão Nội tông phái tới, ngươi có thể gọi ta là Cửu Vân Mạn.”
Lúc nói ra bốn chữ Cửu Vân Mạn, trên mặt nàng rõ ràng lộ ra vẻ tự hào, phảng phất cái tên này tượng trưng cho vinh quang của nàng ta.
“Cửu Vân Mạn?” Vân Khê nghi ngờ, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên như thế.
Phía sau sứ giả có một nữ tử đứng lên, cao ngạo trả lời: “Ở trong Nội tông Vân tộc, có bảng cao thủ Phong Vân, phàm là cao thủ trong tốp mười, đều được lấy cái tên là Vân Mạn. Sứ giả đại nhân, chính là cao thủ thứ chín trong Phong Vân bảng, mọi người đều gọi là Cửu Vân Mạn, chính là kiêu ngạo của Nội tông Vân tộc ta.”
“Tất cả mọi người đều có thể tham gia bảng xếp hạng Phong Vân này sao?” Vân Khê hỏi, trong lòng lại nghĩ, có phải chỉ cần đánh bại người này là nàng có thể phán đoán cấp bậc của mình trong bảng xếp hạng cao thủ của Nội tông hay không?
“Dĩ nhiên không phải, bảng xếp hạng Phong Vân là nhằm vào cao thủ Nội tông, dành cho người từ trăm tuổi trở xuống, vượt qua trăm tuổi, không có tư cách tham gia bảng xếp hạng Phong Vân. Nội tông sở dĩ có bảng xếp hạng Phong Vân, mục đích là vì bồi dưỡng môn chủ kế tiếp. Bây giờ sứ giả đại nhân đang đứng thứ chín của bảng xếp hạng Phong Vân, vô cùng có khả năng trở thành Tông chủ mới.”
“Phía trước nàng, không phải là còn có tám vị cao thủ sao?” Vân Khê không nhịn được đả kích nàng ta, nàng nói một chút cũng không quá đáng, ngươi nói ngươi xếp hạng thứ chín còn ở chỗ này bốc phét, đem tám vị cao thủ phía trước đặt ở đâu?
Chắc là có khả năng này?
Nàng cũng có thể nói mình vô cùng có khả năng trở thành Tông chủ tiếp theo, bởi vì tỉ lệ thành công của mọi người là giống nhau, đều là năm mươi năm mươi, hoặc là làm, hoặc là không làm.
Sắc mặt của Cửu Vân Mạn chìm xuống, hơi thở cường đại tràn ra khắp cả gian phòng, bên trong gian phòng mọi người cảm thấy không thể hô hấp.
“Lớn mật. Ai cho phép ngươi nói bậy?” Bạch y nữ tử quát.
Vân Khê cười nhạt nói: “Ta nói sự thật, ta chỉ hy vọng các ngươi có thể nhìn rõ sự thật, không nên trầm mê trong ảo giác. Nhất và Cửu, cách xa vạn dặm, người phía trước tương lai là người đứng đầu một tộc, kẻ phía sau vĩnh viễn chỉ có thể là nô tài.”
Nàng cười nhẹ, nói ra nhẹ nhàng, nhưng độc tính mười phần, kích thích Cửu Vân Mạn. Cửu Vân Mạn hô hấp dồn dập, ánh mắt càng ngày càng âm trầm.
Vân Khê cười nhẹ nhìn nàng, đang chờ nàng nổi khùng lên, chờ nàng bộc phát, thả ra phẫn nộ của mình.
Người thường bị kích thích đến trình độ nhất định, sẽ không nhìn xung quanh mà sẽ bộc lộ bản tính.
Nàng đang chờ đối phương bộc lộ bản tính. Bởi vì đối phương đến thật sự quá khả nghi.
Các nàng ở Đoan Mộc Gia tộc giết chết nhiều Nội tông cao thủ như vậy, Nội tông sao lại không biết? Bọn họ không lập tức phái cao thủ đến đây chất vấn, lại phái sứ giả đến đây muốn mời nàng đi Nội tông, chuyện ly kỳ như thế, nàng muốn không hoài nghi cũng khó.
Song, nàng thất vọng.
Sự nhẫn nại của đối phương vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng, dưới tình huống nàng đả kích nàng ta lần nữa, nàng ta lại không tức giận, ngược lại càng thêm trầm tĩnh.
“Vân Khê, ta chính là phụng ý chỉ của hội nguyên lão, đến đây muốn mời ngươi tham gia bảng xếp hạng Vân Mạn Phong Vân của Nội tông, nhưng nếu ngươi có thể chiến thắng trong trận đấu này, lấy được vị trí đầu tiên của Vân Mạn, ngươi sẽ có cơ hội được hội nguyên đề cử làm tân Tông chủ.”
Vân Khê chần chờ, âm thầm cùng Vân Huyên trao đổi, có lẽ cũng chỉ có nàng mới rõ ràng chuyện của Nội tông.
Rất nhanh, thanh âm của Vân Huyên truyền vào trong tai của nàng: “Bổn tọa từng tại Nội tông ngốc một thời gian ngắn, sư phụ của bổn tọa cũng chính là tiền Tông chủ của Nội tông, nàng là do hội nguyên lão nhất trí đề cử ra. Theo lý thuyết, hội nguyên lão và Tông chủ cùng với các trưởng lão khác nhau, đám lão già hội nguyên lão này, vĩnh viễn đều suy nghĩ đại cục của Vân tộc, chỉ cần đại cục Vân tộc ổn định, những chuyện khác đều có thể tùy ý Tông chủ và các trưởng lão định đoạt. Một khi đại cục Vân tộc rung chuyển, như vậy mọi chuyện lại khác,người của hội nguyên lão sẽ ra mặt, thương nghị đại sự Vân tộc. Ở nơi này, trong mắt các nguyên lão, bất luận kẻ nào cũng có thể trở thành một con cờ, có thể lập có thể phế, chỉ nhìn xem ngươi có giá trị lợi dụng hay không.”
“Ta đoán, hơn phân nửa là Nội tông xảy ra đại sự, thế cho nên người của hội nguyên lão bị kinh động, bắt đầu muốn đề cử tân Tông chủ. Người này nói, hơn phân nửa là sự thật, nhưng mà không thể tin hoàn toàn, ngươi phải cẩn thận chút.” Nói xong, lại không thấy thanh âm của Vân Huyên nữa.
Vân Khê suy tư, hiện trường cũng bị dọn dẹp qua, nàng và Long Thiên Tuyệt đi tới chủ vị, ngồi xuống, cùng Cửu Vân Mạn nói.
“Cửu Vân Mạn, ta rất hiếu kì, nếu Nội tông Vân tộc thật sự tính toán đề cử Tông chủ một lần nữa ư…, vậy Tông chủ bây giờ của các ngươi thì sao? Bây giờ nàng ta giữ chức gì, chịu trách nhiệm làm chuyện gì?”
Mắt Cửu Vân Mạn lóe lên, lạnh giọng nói: “Tiền nhiệm Tông chủ đã tự động từ chức, đem vị trí Tông chủ truyền cho người khác, nàng ta bắt đầu bế quan tu luyện, không hề hỏi tới sự vụ của Nội tông nữa. Nhà không thể một ngày không thể không có chủ, vốn là Tông chủ đề cử người kế nhiệm tân Tông chủ, ai ngờ tân Tông chủ mới lên không tới mấy ngày, đã bị người ta sát hại. Vốn là những chuyện này sẽ không kinh động tới hội nguyên lão hội, các nguyên lão từ trước đến giờ đều không hỏi tới sự vụ của Nội tông. Bất quá, gần đây trong tông xảy ra rất nhiều chuyện ly kỳ khiến cho các nguyên lão phải ra mặt can thiệp……”
“Ngươi rất may mắn, trong hội nguyên lão hội có nguyên lão đề cử ngươi, cho ngươi cơ hội, để tham gia tranh tài trong bảng xếp hạng Phong Vân. Bởi vì… vị nguyên lão này mãnh liệt đề cử, hội nguyên lão mới có thể phái ta đến đây cùng thương lượng, muốn mời ngươi đi Nội tông một chuyến.”
“Rốt cuộc là vị nguyên lão nào đề cử ta?” Vân Khê nói, nàng tin lời nàng ta mấy phần, nghĩ chắc là Nội tông xảy ra biến cố, có lẽ cùng sự kiện thôn dân Thần Long trúng độc có liên quan, nếu không cao thủ Nội tông Vân tộc cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Cửu Vân Mạn cúi đầu cười một tiếng, ra vẻ thần bí: “Ngươi đi, dĩ nhiên sẽ biết.”
Vân Khê suy tư: “Ngươi để ta suy nghĩ một chút, ngày mai ta sẽ có câu trả lời cho ngươi.”
“Không được. Ta không có thời gian chờ ngươi từ từ suy nghĩ, ta phải lập tức trở về trả lời cho hội nguyên lão, nếu như ngươi không muốn đi theo ta, ta sẽ báo cho các nguyên lão.Hoặc là bây giờ đi cùng ta, hoặc là buông tha cơ hội tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân, ngươi tự chọn đi” Cửu Vân Mạn nói.
Vân Khê cau mày: “Chỉ bằng lời nói một phía của ngươi, ta sẽ không đi, ai biết ngươi có phụng lệnh của hội nguyên lão đến hay không?”
“Ngươi cẩn thận cũng bình thường, ngươi nhìn cái này rồi sẽ không nghi ngờ nữa.” Cửu Vân Mạn cười nhẹ, đột nhiên đưa tay, từ trong ngực móc ra một cái ấn tín, cả gian phòng lập tức nổi lên một cỗ lực lượng kì dị dao động, lực lượng này đột nhiên phát tán ra, phần lớn người ở chỗ này đều rút lui về phía sau mấy bước, ngay cả Long Thiên Tuyệt và Vân Khê cũng chấn động.
Hơi thở thật cường đại.
Cái ấn này tuyệt đối không phải là loại vật liệu tầm thường chế thành.
“Đây là…… Đây là Thông Thiên ấn của hội nguyên lão, Thông Thiên ấn, tương đương với ngọc tỷ của hoàng gia, một khi công văn được đóng dấu Thông Thiên Ấn, cả Nội tông cao thủ Vân tộc đều phải chiếu nội dung công văn đi làm việc.” Vân Huyên cảm ứng được lực lượng cường đại nói.
“Vậy ý của ngươi là, chuyện này được sự đồng ý của hội nguyên lão, thật sự có người ở trong hội nguyên lão đề cử ta, để cho ta đi tham gia tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân?” Vân Khê dụng tâm nói.
“Chắc là vậy, Thông Thiên Ấn của hội nguyên lão, người bình thường không thể có được, có Thông Thiên Ấn dẫn đường, ngươi có thể đi lại trong Nội tông Vân tộc mà không gặp phải bất kì trở ngại.” Vân Huyên đáp.
Chờ lực lượng của Ấn tỉ từ từ biến mất, Cửu Vân Mạn đem Thông Thiên Ấn trịnh trọng đưa đến tay Vân Khê: “Các nguyên lão sợ ngươi không tin, cố ý để cho ta đem Thông Thiên Ấn đưa cho ngươi, có nó, ngươi có thể thuận lợi tiến vào Nội tông, trừ các nguyên lão trong hội nguyên lão hội, không có ai có thể động tới ngươi. Như vậy, ngươi có thể yên tâm rồi chứ?”
Vân Khê từ trong tay nàng nhận lấy Ấn Tỉ, nhưng nàng không hoàn toàn tin tưởng đối phương, đúng như nàng nói, có Ấn Tỉ, trừ hội nguyên lão hội các cao thủ khác không thể động tới nàng, nhưng người của hội nguyên lão thì sao? Bọn họ có thể hạ thủ với nàng hay không?
Nhưng nghĩ lại, nàng vốn cũng đang tính muốn đi đến Nội tông Vân tộc, bây giờ cơ hội đã tới, nếu nàng chần chừ, năm nào tháng nào mới đến được Nội tông Vân tộc chứ?
Huống chi, nàng nhớ kỹ lời của mẫu thân, nếu không phải đối phương chạm đến điểm mấu chốt của mình, tận lực không cần đả thương tính mạng của họ. Lấy phương thức như thế tiến vào Nội tông Vân tộc, có lẽ đó là một lựa chọn rất tốt.
“Để ta chuẩn bị một lát.”
Vân Khê lôi kéo Long Thiên Tuyệt rời khỏi đại sảnh thương nghị.
Trên mặt biển, một chiếc thuyền lớn lơ lửng trên mặt nước, đi về hòn đảo xa xôi.
Cửu Vân Mạn nhìn Vân Khê tựa ở mép thuyền, bắt đầu cùng nàng nói chuyện: “Ngươi biết Vân Trung Hạc ư?”
Mắt Vân Khê sáng lên, nàng đương nhiên biết, ban đầu tham gia Tứ hiền thịnh hội, nàng đã từng cùng Vân Trung Hạc giao chiến qua, trong ấn tượng của nàng Vân Trung Hạc là một nam nhi đỉnh thiên lập địa, ấn tượng nàng đối với hắn không tệ. Chẳng qua là sau khi đến Vân Thành, nàng còn chưa nhìn thấy hắn.
Cửu Vân Mạn quan sát phản ứng của nàng, cười nói: “Vân Trung Hạc bây giờ là Thập Vân Mạn ở trong bảng xếp hạng cao thủ của Nội tông Vân tộc,lúc ngươi tham gia tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân có lẽ sẽ gặp hắn. Dĩ nhiên, ngươi cũng sẽ gặp ta.”
Lúc nói đến câu sau, mắt của nàng ta xẹt qua ánh sáng kì dị.
“Phải không?” Vân Khê tùy tiện đáp một câu, trong lòng lại rất mong đợi có thể gặp Vân Trung Hạc lần nữa.
“Nghe nói ngươi có Tàn Hoa bí lục của Vân tộc, không biết ta có cơ hội kiến nhìn thấy không?” Cửu Vân Mạn lại nói.
Vân Khê lắc đầu, ra vẻ khiêm nhường: “Ta chỉ biết qua loa thôi, trước mặt cao thủ thật sự căn bản không đáng giá nhắc tới.”
Cửu Vân Mạn trầm mặt, không hài lòng lắm: “Không sao, ta sẽ đợi đến lúc chúng ta giao chiến.”
Nàng ta đột nhiên nhìn về phía hải đảo, nói: “Thấy cái hải đảo kia không? Nơi đó là cửa vào Nội tông. Bây giờ chúng ta lên đảo sẽ phải chờ một thời gian, cho đến mặt trời lặn mới vào được.”
“Tại sao?” Vân Khê nghi vấn.
Cửu Vân Mạn đắc ý cười: “Chắc là ngươi nghĩ cả hải đảo kia là chỗ ở của nội cao thủ phải không? Rất nhiều người lần đầu tiên tới đây, cũng cho là như vậy.”
“Chẳng lẽ Nội tông không ở trên hải đảo này?” Vân Khê hỏi ngược lại.
“Ta vừa nói cái hải đảo kia là cửa vào Nội tông, Nội tông đương nhiên là ở chỗ này.”
Nhìn Cửu Vân Mạn càng ngày càng đắc ý, trong đầu Vân Khê nảy ra một ý tưởng kì lạ, nàng cúi đầu nhìn xuống màn nước biển, chẳng lẽ Nội tông thực sự không chỉ có hải đảo, mà là……
Cửu Vân Mạn quan sát thần sắc ngạc nhiên của nàng, cảm giác thỏa mãn và đắc ý cảm không ngừng thăng hoa: “Đúng vậy. Ở dưới chân của chúng ta, là dưới Hải Vực cũng là địa giới của Nội tông Vân tộc. Nói chính xác, Nội tông Vân tộc là do một ngọn núi dưới đáy biển.”
“Ngọn núi dưới đáy biển” Vân Khê ở sợ hãi than, đồng thời sự kính nể đối với mẫu thân đại nhân không ngừng bay lên, ai có thể nghĩ đến, ở dưới đáy biển chế tạo một thành trì chứ? Vậy phải hao phí bao nhiêu nhân lực tài lực chứ?
“Sáng chế của tổ tiên Vân tộc quả nhiên rất đồ sộ” Vân Khê không tiếc tán dương, nàng đang cố ý nói cho mẫu thân đại nhân nghe, bởi vì nàng biết giờ này mẫu thân đại nhân vẫn quan sát mọi thứ xung quanh.
Đây là nơi bà từng sáng lập cơ nghiệp, là tâm huyết của cả đời bà, khi bà thấy tất cả lần nữa, trong lòng của bà nhất định sẽ rất xúc động.
Lúc này Vân Khê rất muốn trở lại cảnh trong mơ, cùng mẫu thân chia sẻ tâm tình lúc này của nàng.
“Đó là dĩ nhiên, tổ tiên Vân tộc chúng ta là nhân vật giỏi nhất trên đời. Bởi vì có các nàng ở đây, Vân tộc chúng ta mới có thể đứng vững không ngã qua ngàn năm mưa gió đã.” Lúc Cửu Vân Mạn nói về tổ tiên Vân tộc, là phát ra khâm phục từ đáy lòng.
Điểm này, Vân Khê và nàng ta có cùng ý nghĩ.
Sau một thời gian ngắn, thuyền rốt cục cũng cập gần bờ.
Vân Khê đi theo Cửu Vân Mạn xuống thuyền, bước lên bờ cát.
“Cửa vào của Nội tông, có thời gian quy định, mỗi ngày đều có biến hóa, tựa như hôm nay, chúng ta phải đợi đến sau khi mặt trời mới có thể vào cửa.”
Vân Khê không vội, tùy cơ ứng biến, liền tìm một chỗ đất nghỉ ngơi, lẳng lặng chờ.
Xẹt xẹt xẹt
Đột nhiên, trên bầu trời rơi xuống vô số kiếm vũ, cường đại uy áp, như gió bão mưa rào đánh xuống.
Vân Khê ánh mắt ngoan lệ, vội vàng thi triển Na Di thuật né tránh.
Cửu Vân Mạn và mấy thủ hạ cuả nàng ta cũng nhanh chóng tản ra, cùng thay đổi sắc mặt.
“Kẻ nào lớn mật như thế, dám ám sát người hội nguyên lão muốn triệu kiến?” Cửu Vân Mạn nhìn bốn phía, lớn tiếng quát lên.
“Ha ha ha ha……” Tiếng cười lớn từ đằng xa truyền đến, kèm theo uy áp cường đại từ xa bay đến, ba cô gái từ xa tiến gần, nhanh chóng đến trước mặt Vân Khê.
Nữ tử cầm đầu dùng ánh mắt âm tàn đánh giá Vân Khê, toàn thân tản ra hơi thở cường đại thô bạo, hai cô gái đi theo nàng đến cũng tỏa ra hơi thở giết chóc.
“Ta tưởng ai, nguyên lai là Thất Vân Mạn, Lão Thất, ngươi cũng biết người này là ai ư? Nàng chính là người hội nguyên lão hội chỉ đích danh muốn gặp, ngươi đột nhiên xuất hiện, nửa đường đánh lén, rốt cuộc là muốn làm cái gì?” Cửu Vân Mạn nhìn đối phương, ánh mắt thêm mấy phần cảnh giác.
Thất Vân Mạn, cũng chính là cao thủ đứng hàng thứ bảy trong bảng xếp hạng Phong Vân.
Vân Khê lạnh lùng nhìn đối phương, đối phương đến đã phóng sát chiêu, nếu đổi lại người thường, sớm chết dưới chiêu vừa rồi.
“Ta dĩ nhiên biết nàng là ai, bởi vì biết cho nên ta mới tới chặn đường nàng.” Thất Vân Mạn cười lạnh, ánh mắt hung ác, nhìn chằm chằm Vân Khê, “Chỉ bằng nàng cũng muốn tiến vào bảng xếp hạng Phong Vân ư? Quả thực là mơ mộng.”
“Thất Vân Mạn, ngươi đừng coi thường nàng, nàng là người duy nhất biết Tàn Hoa bí lục của Vân tộc ta. Ngươi có nắm chắc mình sẽ chiến thắng các loại thuật pháp bên trong Tàn Hoa bí lục sao?” Cửu Vân Mạn hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt khinh bỉ liếc về phía nàng ta. “Không phải là ta xem nhẹ ngươi, ta dám đánh cuộc, ngươi nhất định sẽ thua nàng ta.”
Đây rõ ràng là phép khích tướng, nàng muốn kích thích ý chí chiến đấu của Thất Vân Mạn, để nàng ta đến dò xét võ công của Vân Khê. Thật là âm hiểm.
Vân Khê không nói gì, yên lặng theo dõi biến hóa.
Thất Vân Mạn lực lượng cường đại, nhưng không phải là người thông minh, bị Cửu Vân Mạn kích, nàng ta quả nhiên bị chọc giận.
“Ta đánh không lại nàng? Danh hiệu Thất Vân Mạn cũng không phải một ngày hai ngày mà thành. Tiểu nha đầu, bây giờ ta thưởng cho ngươi cùng ta đánh một trận, ngươi nếu có thể cản được ba chiêu của ta, ta liền đem danh hiệu Thất Vân Mạn của ta chuyển cho ngươi…… Ha ha, bất quá, chỉ sợ ngay cả một chiêu ngươi cũng cản không được, nếu ngươi mất mạng cũng đừng trách ta.” Thất Vân Mạn cười âm hiểm, phía sau nàng ta, hai cô gái khác đắc ý cười, đối với thủ lĩnh của mình tràn đầy tin tưởng.
Nói Vân Khê là tiểu nha đầu, một chút cũng không quá đáng, bởi vì bản thân nàng ta đã qua sáu bảy chục tuổi.
Cái giọng lớn lối này khơi dậy chiến ý trong Vân Khê.
“Vân Khê, Thất Vân Mạn là cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy trong Nội tông, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của nàng ta. Tuyệt chiêu lợi hại nhất của nàng ta là Nhu Cốt thuật, trình độ mềm mại của cơ thể nàng ta đạt đến trình độ khó có thể tượng được. Ta từng tỷ thí cùng nàng trên lôi đài, lại bị thua bởi Nhu cốt thuật của nàng ra.” Cửu Vân Mạn dùng phép khích tướng chọc giận Thất Vân Mạn, quay đầu lại chỉ điểm cho Vân Khê.
Tâm kế của người này, không phải thâm trầm bình thường.
Vân Khê hừ lạnh một tiếng, tuyên bố: “Thất Vân Mạn là cái gì, ta hoàn toàn không có hứng thú, bất quá…… Đánh ngươi!…… Ta cảm thấy tương đối hứng thú.”
Thất Vân Mạn trầm mặt, Cửu Vân Mạn đắc ý cười trộm, phản ứng của hai người trái ngược nhau, Vân Khê đều nhìn thấy. Nàng biết Cửu Vân Mạn là người có tâm kế, lại vẫn tiếp nhận sự khiêu chiến của đối phương, không phải là nàng ngu xuẩn lỗ mãng, mà là nàng muốn mượn Thất Vân Mạn tới cân nhắc thực lực của mình trong bảng xếp hạng của Nội tông Vân tộc.
Thử nghĩ, nếu nàng thật sự có thế chiến thắng Thất Vân Mạn, chẳng phải là nàng hoàn toàn có tư cách tiến vào bảng xếp hạng Phong Vân hay sao?
Vênh mặt hất hàm sai khiến.
Vân Khê nhìn về phía nàng, nữ tử này mặt mũi xinh đẹp, nhìn bên ngoài cũng chỉ chừng trên dưới ba mươi, nhưng ánh mắt vô cùng tang thương, thật giống như đã nhìn thấu tất cả trên đời này.
“Ngươi là?” Vân Khê đứng ở tại chỗ, không phải là nàng không muốn vào cửa, thật sự là bên trong gian phòng một đống hỗn độn, nàng không có chỗ đặt chân.
Sứ giả ánh mắt sắc bén, mở miệng nói: “Ta chính là sứ giả do hội nguyên lão Nội tông phái tới, ngươi có thể gọi ta là Cửu Vân Mạn.”
Lúc nói ra bốn chữ Cửu Vân Mạn, trên mặt nàng rõ ràng lộ ra vẻ tự hào, phảng phất cái tên này tượng trưng cho vinh quang của nàng ta.
“Cửu Vân Mạn?” Vân Khê nghi ngờ, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy cái tên như thế.
Phía sau sứ giả có một nữ tử đứng lên, cao ngạo trả lời: “Ở trong Nội tông Vân tộc, có bảng cao thủ Phong Vân, phàm là cao thủ trong tốp mười, đều được lấy cái tên là Vân Mạn. Sứ giả đại nhân, chính là cao thủ thứ chín trong Phong Vân bảng, mọi người đều gọi là Cửu Vân Mạn, chính là kiêu ngạo của Nội tông Vân tộc ta.”
“Tất cả mọi người đều có thể tham gia bảng xếp hạng Phong Vân này sao?” Vân Khê hỏi, trong lòng lại nghĩ, có phải chỉ cần đánh bại người này là nàng có thể phán đoán cấp bậc của mình trong bảng xếp hạng cao thủ của Nội tông hay không?
“Dĩ nhiên không phải, bảng xếp hạng Phong Vân là nhằm vào cao thủ Nội tông, dành cho người từ trăm tuổi trở xuống, vượt qua trăm tuổi, không có tư cách tham gia bảng xếp hạng Phong Vân. Nội tông sở dĩ có bảng xếp hạng Phong Vân, mục đích là vì bồi dưỡng môn chủ kế tiếp. Bây giờ sứ giả đại nhân đang đứng thứ chín của bảng xếp hạng Phong Vân, vô cùng có khả năng trở thành Tông chủ mới.”
“Phía trước nàng, không phải là còn có tám vị cao thủ sao?” Vân Khê không nhịn được đả kích nàng ta, nàng nói một chút cũng không quá đáng, ngươi nói ngươi xếp hạng thứ chín còn ở chỗ này bốc phét, đem tám vị cao thủ phía trước đặt ở đâu?
Chắc là có khả năng này?
Nàng cũng có thể nói mình vô cùng có khả năng trở thành Tông chủ tiếp theo, bởi vì tỉ lệ thành công của mọi người là giống nhau, đều là năm mươi năm mươi, hoặc là làm, hoặc là không làm.
Sắc mặt của Cửu Vân Mạn chìm xuống, hơi thở cường đại tràn ra khắp cả gian phòng, bên trong gian phòng mọi người cảm thấy không thể hô hấp.
“Lớn mật. Ai cho phép ngươi nói bậy?” Bạch y nữ tử quát.
Vân Khê cười nhạt nói: “Ta nói sự thật, ta chỉ hy vọng các ngươi có thể nhìn rõ sự thật, không nên trầm mê trong ảo giác. Nhất và Cửu, cách xa vạn dặm, người phía trước tương lai là người đứng đầu một tộc, kẻ phía sau vĩnh viễn chỉ có thể là nô tài.”
Nàng cười nhẹ, nói ra nhẹ nhàng, nhưng độc tính mười phần, kích thích Cửu Vân Mạn. Cửu Vân Mạn hô hấp dồn dập, ánh mắt càng ngày càng âm trầm.
Vân Khê cười nhẹ nhìn nàng, đang chờ nàng nổi khùng lên, chờ nàng bộc phát, thả ra phẫn nộ của mình.
Người thường bị kích thích đến trình độ nhất định, sẽ không nhìn xung quanh mà sẽ bộc lộ bản tính.
Nàng đang chờ đối phương bộc lộ bản tính. Bởi vì đối phương đến thật sự quá khả nghi.
Các nàng ở Đoan Mộc Gia tộc giết chết nhiều Nội tông cao thủ như vậy, Nội tông sao lại không biết? Bọn họ không lập tức phái cao thủ đến đây chất vấn, lại phái sứ giả đến đây muốn mời nàng đi Nội tông, chuyện ly kỳ như thế, nàng muốn không hoài nghi cũng khó.
Song, nàng thất vọng.
Sự nhẫn nại của đối phương vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng, dưới tình huống nàng đả kích nàng ta lần nữa, nàng ta lại không tức giận, ngược lại càng thêm trầm tĩnh.
“Vân Khê, ta chính là phụng ý chỉ của hội nguyên lão, đến đây muốn mời ngươi tham gia bảng xếp hạng Vân Mạn Phong Vân của Nội tông, nhưng nếu ngươi có thể chiến thắng trong trận đấu này, lấy được vị trí đầu tiên của Vân Mạn, ngươi sẽ có cơ hội được hội nguyên đề cử làm tân Tông chủ.”
Vân Khê chần chờ, âm thầm cùng Vân Huyên trao đổi, có lẽ cũng chỉ có nàng mới rõ ràng chuyện của Nội tông.
Rất nhanh, thanh âm của Vân Huyên truyền vào trong tai của nàng: “Bổn tọa từng tại Nội tông ngốc một thời gian ngắn, sư phụ của bổn tọa cũng chính là tiền Tông chủ của Nội tông, nàng là do hội nguyên lão nhất trí đề cử ra. Theo lý thuyết, hội nguyên lão và Tông chủ cùng với các trưởng lão khác nhau, đám lão già hội nguyên lão này, vĩnh viễn đều suy nghĩ đại cục của Vân tộc, chỉ cần đại cục Vân tộc ổn định, những chuyện khác đều có thể tùy ý Tông chủ và các trưởng lão định đoạt. Một khi đại cục Vân tộc rung chuyển, như vậy mọi chuyện lại khác,người của hội nguyên lão sẽ ra mặt, thương nghị đại sự Vân tộc. Ở nơi này, trong mắt các nguyên lão, bất luận kẻ nào cũng có thể trở thành một con cờ, có thể lập có thể phế, chỉ nhìn xem ngươi có giá trị lợi dụng hay không.”
“Ta đoán, hơn phân nửa là Nội tông xảy ra đại sự, thế cho nên người của hội nguyên lão bị kinh động, bắt đầu muốn đề cử tân Tông chủ. Người này nói, hơn phân nửa là sự thật, nhưng mà không thể tin hoàn toàn, ngươi phải cẩn thận chút.” Nói xong, lại không thấy thanh âm của Vân Huyên nữa.
Vân Khê suy tư, hiện trường cũng bị dọn dẹp qua, nàng và Long Thiên Tuyệt đi tới chủ vị, ngồi xuống, cùng Cửu Vân Mạn nói.
“Cửu Vân Mạn, ta rất hiếu kì, nếu Nội tông Vân tộc thật sự tính toán đề cử Tông chủ một lần nữa ư…, vậy Tông chủ bây giờ của các ngươi thì sao? Bây giờ nàng ta giữ chức gì, chịu trách nhiệm làm chuyện gì?”
Mắt Cửu Vân Mạn lóe lên, lạnh giọng nói: “Tiền nhiệm Tông chủ đã tự động từ chức, đem vị trí Tông chủ truyền cho người khác, nàng ta bắt đầu bế quan tu luyện, không hề hỏi tới sự vụ của Nội tông nữa. Nhà không thể một ngày không thể không có chủ, vốn là Tông chủ đề cử người kế nhiệm tân Tông chủ, ai ngờ tân Tông chủ mới lên không tới mấy ngày, đã bị người ta sát hại. Vốn là những chuyện này sẽ không kinh động tới hội nguyên lão hội, các nguyên lão từ trước đến giờ đều không hỏi tới sự vụ của Nội tông. Bất quá, gần đây trong tông xảy ra rất nhiều chuyện ly kỳ khiến cho các nguyên lão phải ra mặt can thiệp……”
“Ngươi rất may mắn, trong hội nguyên lão hội có nguyên lão đề cử ngươi, cho ngươi cơ hội, để tham gia tranh tài trong bảng xếp hạng Phong Vân. Bởi vì… vị nguyên lão này mãnh liệt đề cử, hội nguyên lão mới có thể phái ta đến đây cùng thương lượng, muốn mời ngươi đi Nội tông một chuyến.”
“Rốt cuộc là vị nguyên lão nào đề cử ta?” Vân Khê nói, nàng tin lời nàng ta mấy phần, nghĩ chắc là Nội tông xảy ra biến cố, có lẽ cùng sự kiện thôn dân Thần Long trúng độc có liên quan, nếu không cao thủ Nội tông Vân tộc cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Cửu Vân Mạn cúi đầu cười một tiếng, ra vẻ thần bí: “Ngươi đi, dĩ nhiên sẽ biết.”
Vân Khê suy tư: “Ngươi để ta suy nghĩ một chút, ngày mai ta sẽ có câu trả lời cho ngươi.”
“Không được. Ta không có thời gian chờ ngươi từ từ suy nghĩ, ta phải lập tức trở về trả lời cho hội nguyên lão, nếu như ngươi không muốn đi theo ta, ta sẽ báo cho các nguyên lão.Hoặc là bây giờ đi cùng ta, hoặc là buông tha cơ hội tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân, ngươi tự chọn đi” Cửu Vân Mạn nói.
Vân Khê cau mày: “Chỉ bằng lời nói một phía của ngươi, ta sẽ không đi, ai biết ngươi có phụng lệnh của hội nguyên lão đến hay không?”
“Ngươi cẩn thận cũng bình thường, ngươi nhìn cái này rồi sẽ không nghi ngờ nữa.” Cửu Vân Mạn cười nhẹ, đột nhiên đưa tay, từ trong ngực móc ra một cái ấn tín, cả gian phòng lập tức nổi lên một cỗ lực lượng kì dị dao động, lực lượng này đột nhiên phát tán ra, phần lớn người ở chỗ này đều rút lui về phía sau mấy bước, ngay cả Long Thiên Tuyệt và Vân Khê cũng chấn động.
Hơi thở thật cường đại.
Cái ấn này tuyệt đối không phải là loại vật liệu tầm thường chế thành.
“Đây là…… Đây là Thông Thiên ấn của hội nguyên lão, Thông Thiên ấn, tương đương với ngọc tỷ của hoàng gia, một khi công văn được đóng dấu Thông Thiên Ấn, cả Nội tông cao thủ Vân tộc đều phải chiếu nội dung công văn đi làm việc.” Vân Huyên cảm ứng được lực lượng cường đại nói.
“Vậy ý của ngươi là, chuyện này được sự đồng ý của hội nguyên lão, thật sự có người ở trong hội nguyên lão đề cử ta, để cho ta đi tham gia tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân?” Vân Khê dụng tâm nói.
“Chắc là vậy, Thông Thiên Ấn của hội nguyên lão, người bình thường không thể có được, có Thông Thiên Ấn dẫn đường, ngươi có thể đi lại trong Nội tông Vân tộc mà không gặp phải bất kì trở ngại.” Vân Huyên đáp.
Chờ lực lượng của Ấn tỉ từ từ biến mất, Cửu Vân Mạn đem Thông Thiên Ấn trịnh trọng đưa đến tay Vân Khê: “Các nguyên lão sợ ngươi không tin, cố ý để cho ta đem Thông Thiên Ấn đưa cho ngươi, có nó, ngươi có thể thuận lợi tiến vào Nội tông, trừ các nguyên lão trong hội nguyên lão hội, không có ai có thể động tới ngươi. Như vậy, ngươi có thể yên tâm rồi chứ?”
Vân Khê từ trong tay nàng nhận lấy Ấn Tỉ, nhưng nàng không hoàn toàn tin tưởng đối phương, đúng như nàng nói, có Ấn Tỉ, trừ hội nguyên lão hội các cao thủ khác không thể động tới nàng, nhưng người của hội nguyên lão thì sao? Bọn họ có thể hạ thủ với nàng hay không?
Nhưng nghĩ lại, nàng vốn cũng đang tính muốn đi đến Nội tông Vân tộc, bây giờ cơ hội đã tới, nếu nàng chần chừ, năm nào tháng nào mới đến được Nội tông Vân tộc chứ?
Huống chi, nàng nhớ kỹ lời của mẫu thân, nếu không phải đối phương chạm đến điểm mấu chốt của mình, tận lực không cần đả thương tính mạng của họ. Lấy phương thức như thế tiến vào Nội tông Vân tộc, có lẽ đó là một lựa chọn rất tốt.
“Để ta chuẩn bị một lát.”
Vân Khê lôi kéo Long Thiên Tuyệt rời khỏi đại sảnh thương nghị.
Trên mặt biển, một chiếc thuyền lớn lơ lửng trên mặt nước, đi về hòn đảo xa xôi.
Cửu Vân Mạn nhìn Vân Khê tựa ở mép thuyền, bắt đầu cùng nàng nói chuyện: “Ngươi biết Vân Trung Hạc ư?”
Mắt Vân Khê sáng lên, nàng đương nhiên biết, ban đầu tham gia Tứ hiền thịnh hội, nàng đã từng cùng Vân Trung Hạc giao chiến qua, trong ấn tượng của nàng Vân Trung Hạc là một nam nhi đỉnh thiên lập địa, ấn tượng nàng đối với hắn không tệ. Chẳng qua là sau khi đến Vân Thành, nàng còn chưa nhìn thấy hắn.
Cửu Vân Mạn quan sát phản ứng của nàng, cười nói: “Vân Trung Hạc bây giờ là Thập Vân Mạn ở trong bảng xếp hạng cao thủ của Nội tông Vân tộc,lúc ngươi tham gia tranh tài bảng xếp hạng Phong Vân có lẽ sẽ gặp hắn. Dĩ nhiên, ngươi cũng sẽ gặp ta.”
Lúc nói đến câu sau, mắt của nàng ta xẹt qua ánh sáng kì dị.
“Phải không?” Vân Khê tùy tiện đáp một câu, trong lòng lại rất mong đợi có thể gặp Vân Trung Hạc lần nữa.
“Nghe nói ngươi có Tàn Hoa bí lục của Vân tộc, không biết ta có cơ hội kiến nhìn thấy không?” Cửu Vân Mạn lại nói.
Vân Khê lắc đầu, ra vẻ khiêm nhường: “Ta chỉ biết qua loa thôi, trước mặt cao thủ thật sự căn bản không đáng giá nhắc tới.”
Cửu Vân Mạn trầm mặt, không hài lòng lắm: “Không sao, ta sẽ đợi đến lúc chúng ta giao chiến.”
Nàng ta đột nhiên nhìn về phía hải đảo, nói: “Thấy cái hải đảo kia không? Nơi đó là cửa vào Nội tông. Bây giờ chúng ta lên đảo sẽ phải chờ một thời gian, cho đến mặt trời lặn mới vào được.”
“Tại sao?” Vân Khê nghi vấn.
Cửu Vân Mạn đắc ý cười: “Chắc là ngươi nghĩ cả hải đảo kia là chỗ ở của nội cao thủ phải không? Rất nhiều người lần đầu tiên tới đây, cũng cho là như vậy.”
“Chẳng lẽ Nội tông không ở trên hải đảo này?” Vân Khê hỏi ngược lại.
“Ta vừa nói cái hải đảo kia là cửa vào Nội tông, Nội tông đương nhiên là ở chỗ này.”
Nhìn Cửu Vân Mạn càng ngày càng đắc ý, trong đầu Vân Khê nảy ra một ý tưởng kì lạ, nàng cúi đầu nhìn xuống màn nước biển, chẳng lẽ Nội tông thực sự không chỉ có hải đảo, mà là……
Cửu Vân Mạn quan sát thần sắc ngạc nhiên của nàng, cảm giác thỏa mãn và đắc ý cảm không ngừng thăng hoa: “Đúng vậy. Ở dưới chân của chúng ta, là dưới Hải Vực cũng là địa giới của Nội tông Vân tộc. Nói chính xác, Nội tông Vân tộc là do một ngọn núi dưới đáy biển.”
“Ngọn núi dưới đáy biển” Vân Khê ở sợ hãi than, đồng thời sự kính nể đối với mẫu thân đại nhân không ngừng bay lên, ai có thể nghĩ đến, ở dưới đáy biển chế tạo một thành trì chứ? Vậy phải hao phí bao nhiêu nhân lực tài lực chứ?
“Sáng chế của tổ tiên Vân tộc quả nhiên rất đồ sộ” Vân Khê không tiếc tán dương, nàng đang cố ý nói cho mẫu thân đại nhân nghe, bởi vì nàng biết giờ này mẫu thân đại nhân vẫn quan sát mọi thứ xung quanh.
Đây là nơi bà từng sáng lập cơ nghiệp, là tâm huyết của cả đời bà, khi bà thấy tất cả lần nữa, trong lòng của bà nhất định sẽ rất xúc động.
Lúc này Vân Khê rất muốn trở lại cảnh trong mơ, cùng mẫu thân chia sẻ tâm tình lúc này của nàng.
“Đó là dĩ nhiên, tổ tiên Vân tộc chúng ta là nhân vật giỏi nhất trên đời. Bởi vì có các nàng ở đây, Vân tộc chúng ta mới có thể đứng vững không ngã qua ngàn năm mưa gió đã.” Lúc Cửu Vân Mạn nói về tổ tiên Vân tộc, là phát ra khâm phục từ đáy lòng.
Điểm này, Vân Khê và nàng ta có cùng ý nghĩ.
Sau một thời gian ngắn, thuyền rốt cục cũng cập gần bờ.
Vân Khê đi theo Cửu Vân Mạn xuống thuyền, bước lên bờ cát.
“Cửa vào của Nội tông, có thời gian quy định, mỗi ngày đều có biến hóa, tựa như hôm nay, chúng ta phải đợi đến sau khi mặt trời mới có thể vào cửa.”
Vân Khê không vội, tùy cơ ứng biến, liền tìm một chỗ đất nghỉ ngơi, lẳng lặng chờ.
Xẹt xẹt xẹt
Đột nhiên, trên bầu trời rơi xuống vô số kiếm vũ, cường đại uy áp, như gió bão mưa rào đánh xuống.
Vân Khê ánh mắt ngoan lệ, vội vàng thi triển Na Di thuật né tránh.
Cửu Vân Mạn và mấy thủ hạ cuả nàng ta cũng nhanh chóng tản ra, cùng thay đổi sắc mặt.
“Kẻ nào lớn mật như thế, dám ám sát người hội nguyên lão muốn triệu kiến?” Cửu Vân Mạn nhìn bốn phía, lớn tiếng quát lên.
“Ha ha ha ha……” Tiếng cười lớn từ đằng xa truyền đến, kèm theo uy áp cường đại từ xa bay đến, ba cô gái từ xa tiến gần, nhanh chóng đến trước mặt Vân Khê.
Nữ tử cầm đầu dùng ánh mắt âm tàn đánh giá Vân Khê, toàn thân tản ra hơi thở cường đại thô bạo, hai cô gái đi theo nàng đến cũng tỏa ra hơi thở giết chóc.
“Ta tưởng ai, nguyên lai là Thất Vân Mạn, Lão Thất, ngươi cũng biết người này là ai ư? Nàng chính là người hội nguyên lão hội chỉ đích danh muốn gặp, ngươi đột nhiên xuất hiện, nửa đường đánh lén, rốt cuộc là muốn làm cái gì?” Cửu Vân Mạn nhìn đối phương, ánh mắt thêm mấy phần cảnh giác.
Thất Vân Mạn, cũng chính là cao thủ đứng hàng thứ bảy trong bảng xếp hạng Phong Vân.
Vân Khê lạnh lùng nhìn đối phương, đối phương đến đã phóng sát chiêu, nếu đổi lại người thường, sớm chết dưới chiêu vừa rồi.
“Ta dĩ nhiên biết nàng là ai, bởi vì biết cho nên ta mới tới chặn đường nàng.” Thất Vân Mạn cười lạnh, ánh mắt hung ác, nhìn chằm chằm Vân Khê, “Chỉ bằng nàng cũng muốn tiến vào bảng xếp hạng Phong Vân ư? Quả thực là mơ mộng.”
“Thất Vân Mạn, ngươi đừng coi thường nàng, nàng là người duy nhất biết Tàn Hoa bí lục của Vân tộc ta. Ngươi có nắm chắc mình sẽ chiến thắng các loại thuật pháp bên trong Tàn Hoa bí lục sao?” Cửu Vân Mạn hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt khinh bỉ liếc về phía nàng ta. “Không phải là ta xem nhẹ ngươi, ta dám đánh cuộc, ngươi nhất định sẽ thua nàng ta.”
Đây rõ ràng là phép khích tướng, nàng muốn kích thích ý chí chiến đấu của Thất Vân Mạn, để nàng ta đến dò xét võ công của Vân Khê. Thật là âm hiểm.
Vân Khê không nói gì, yên lặng theo dõi biến hóa.
Thất Vân Mạn lực lượng cường đại, nhưng không phải là người thông minh, bị Cửu Vân Mạn kích, nàng ta quả nhiên bị chọc giận.
“Ta đánh không lại nàng? Danh hiệu Thất Vân Mạn cũng không phải một ngày hai ngày mà thành. Tiểu nha đầu, bây giờ ta thưởng cho ngươi cùng ta đánh một trận, ngươi nếu có thể cản được ba chiêu của ta, ta liền đem danh hiệu Thất Vân Mạn của ta chuyển cho ngươi…… Ha ha, bất quá, chỉ sợ ngay cả một chiêu ngươi cũng cản không được, nếu ngươi mất mạng cũng đừng trách ta.” Thất Vân Mạn cười âm hiểm, phía sau nàng ta, hai cô gái khác đắc ý cười, đối với thủ lĩnh của mình tràn đầy tin tưởng.
Nói Vân Khê là tiểu nha đầu, một chút cũng không quá đáng, bởi vì bản thân nàng ta đã qua sáu bảy chục tuổi.
Cái giọng lớn lối này khơi dậy chiến ý trong Vân Khê.
“Vân Khê, Thất Vân Mạn là cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy trong Nội tông, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của nàng ta. Tuyệt chiêu lợi hại nhất của nàng ta là Nhu Cốt thuật, trình độ mềm mại của cơ thể nàng ta đạt đến trình độ khó có thể tượng được. Ta từng tỷ thí cùng nàng trên lôi đài, lại bị thua bởi Nhu cốt thuật của nàng ra.” Cửu Vân Mạn dùng phép khích tướng chọc giận Thất Vân Mạn, quay đầu lại chỉ điểm cho Vân Khê.
Tâm kế của người này, không phải thâm trầm bình thường.
Vân Khê hừ lạnh một tiếng, tuyên bố: “Thất Vân Mạn là cái gì, ta hoàn toàn không có hứng thú, bất quá…… Đánh ngươi!…… Ta cảm thấy tương đối hứng thú.”
Thất Vân Mạn trầm mặt, Cửu Vân Mạn đắc ý cười trộm, phản ứng của hai người trái ngược nhau, Vân Khê đều nhìn thấy. Nàng biết Cửu Vân Mạn là người có tâm kế, lại vẫn tiếp nhận sự khiêu chiến của đối phương, không phải là nàng ngu xuẩn lỗ mãng, mà là nàng muốn mượn Thất Vân Mạn tới cân nhắc thực lực của mình trong bảng xếp hạng của Nội tông Vân tộc.
Thử nghĩ, nếu nàng thật sự có thế chiến thắng Thất Vân Mạn, chẳng phải là nàng hoàn toàn có tư cách tiến vào bảng xếp hạng Phong Vân hay sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook