Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Quyển 6 - Chương 93: Nguyện vọng của Tiểu Mặc, Đồng Ngôn Đồng Ngữ

Lời của Đoan Mộc Hùng không thể hoàn toàn thuyết phục mọi người ở đây, nhưng là đủ để cho người Đoan Mộc Gia tộc thận trọng cân nhắc. Sứ mạng gia tộc, đối với bọn hắn mà nói, là chuyện quá xa xôi, bọn họ cơ hồ hoàn toàn quên mất. Trong mắt bọn họ chuyện quan trọng nhất bây giờ, chỉ có một, đó là đứng bên các cao thủ Nội tông Vân tộc hay là Vân Khê cùng Long Vương cốc, bọn họ chỉ có thể chọn một!

Những cao thủ Nội tông Vân tộc thấy lòng người Đoan Mộc Gia tộc bắt đầu dao động, nữ tử cầm đầu nói: “Đoan Mộc Gia chủ, ngươi cần phải nghĩ cẩn thận, đắc tội với cao thủ Nội tông Vân tộc sẽ có kết quả như thế nào? Còn có, đừng quên sự kiện kia……”

Nữ tử cười lạnh, cố ý cường điệu ba chữ “Sự kiện kia”, có chút thần bí.

Đoan Mộc Gia chủ nghe thấy ba chữ kia, sắc mặt bỗng dưng trắng bệch, hắn do dự, khó mà quyết định.

Nàng kia thấy thế, cười đến càng đắc ý hơn, đột nhiên, tiếng cười im bặt, nàng cả người giống như là bị cái gì đó cố định, cứ duy trì tư thế như vậy, ngây người tại chỗ, không nhúc nhích.

“Ha ha ha……” tiếng cười trong trẻo vang lên, Tiểu Mặc không nhịn được ôm bụng cười phá lên cười, hắn biết tột cùng là chuyện gì xảy ra, là ai ở sau lưng giở trò quỷ.

Vân Khê ra vẻ tò mò đánh giá đối phương, hỏi: “Sao vậy? Cười một nửa sao lại không cười nữa?”

“Hà trưởng lão, Hà trưởng lão, ngươi làm sao vậy?” Những cao thủ Nội tông Vân tộc đã nhận ra nàng có cái gì không đúng, xô đẩy nàng mấy cái, có người đánh vào huyệt đạo của Hà trưởng lão, nàng ta rất nhanh khôi phục tự do.

“Người nào? Người nào……” Ám toán ta ba chữ vẫn chưa nói hết, động tác của nàng lần nữa dừng lại.

Vân Khê gật đầu, bộ dáng như bừng tỉnh đại ngộ: “Xem ra bệnh động kinh tái phát, bệnh này rất nghiêm trọng, phải lập tức chữa trị!”

“Mẫu thân, chữa trị ra sao?” Tiểu Mặc rất phối hợp, vẻ mặt tò mò rất chân thật.

Vân Khê suy nghĩ một chút nói: “Điều trị động kinh, biện pháp tốt nhất, chính là cho nàng vài cái bạt tai. Đảm bảo sẽ có công dụng!”

Tiểu Mặc thụ giáo gật đầu, lập tức hảo tâm hướng các vị những cao thủ Nội tông Vân tộc đề nghị: “Các vị thúc thúc a di, các ngươi mau dựa theo lời mẫu thân nói thử một chút, mẫu thân của ta từ trước tới nay không cố ý gạt người!”

Đó chính là cố ý gạt người!

Mặc dù đứa bé này thoạt nhìn rất khả ái, nhưng lời của nó thật sự làm cho người ta không thể tin, hơn nữa lời này từ miệng Vân Khê nói ra, bọn họ cho rằng nàng đang cố ý đùa bỡn bọn họ.

“Ba!” Lại có người thay Hà trưởng lão giải khai huyệt đạo.

Hà trưởng lão há mồm, nói “Người nào”, cả người như ổ khóa mở ra lại bị cố định lại.

Những cao thủ Nội tông Vân tộc tiếp tục thử nghiệm.

“Ba!”

“Dám.”

“Ba!”

“Ám.”

“Ba!”

“toán.”

“Ba!”

“Ta.”

Tại sao lại như vậy, đã thử qua một hồi, những cao thủ Nội tông Vân tộc nhìn nhau, phải tạm thời bỏ cuộc.

Hà trưởng lão đáng thương vẻ mặt càng ngày càng phong phú, mỗi lần từ trong miệng lời định nói chỉ có một. Mọi người đau đầu nghĩ biện pháp thay nàng giải huyệt, không ai lưu ý đến, nàng từng chữ tăng lên, vừa vặn chính là một câu: “Kẻ nào dám ám toán ta?”

“Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ gặp quỷ rồi?”

“Làm sao bây giờ?”

Những cao thủ Nội tông Vân tộc bắt đầu rối loạn.

“Mẫu thân của ta đã nói cho các ngươi biết cách trị động kinh rồi, các ngươi tại sao không thử?” Tiểu Mặc hảo tâm lần nữa nhắc nhở, khuôn mặt anh tuấn mang theo nét trẻ con, da thịt non mịn, kèm theo cách bé nói chuyện, hai má phúng phính, cực kỳ khả ái.

Hài tử khả ái như thế, lời bé nói làm sao cũng không giống như gạt người.

Bất quá, biện pháp này, thật sự có chút tổn thương thanh danh của người ta.

Nếu không, thử một chút?

Mấy vị Nội tông cao thủ trao đổi ánh mắt với nhau, cả đám đứng dậy, chà chà xát tay, hít thở sâu mấy cái, nhắm mắt lại, ba một tiếng đánh vào má phải của Hà trưởng lão.

Vừa đánh một cái, cánh tay không tự chủ thu về

Má phải của Hà trưởng lão xuất hiện vết đánh hình bàn tay, đáng tiếc nàng hiện tại không cách nào nhúc nhích, nếu không nàng sẽ nhanh chóng thu thập cái đám người cả gan dám làm loạn này!

Nàng là ai mà cũng dám đánh? Một đám ngu ngốc, chờ đó cho ta!

“Phải ba cái mới được.” Tiểu Mặc quan tâm nhắc nhở, chung quanh những cao thủ Đoan Mộc Gia tộc che miệng cười, mặc dù bọn họ nhìn không ra đến tột cùng nguyên nhân ở đâu, nhưng bọn hắn tuyệt đối không tin bạt tai có thể chữa bệnh.

Những cao thủ Nội tông Vân tộc tự nhiên cũng không nguyện ý tin tưởng, nhưng trừ cái biện pháp này, bọn họ còn có lựa chọn khác sao?

“Đổi người đi?” Một cái bạt tai kia, đáy lòng cao thủ kia bắt đầu lạnh cả người, nghĩ thầm vạn nhất Hà trưởng lão khỏi bệnh, đến lúc đó muốn tìm người tính xổ, xui xẻo chẳng phải chỉ có hắn sao? Không được, vì bản thân mình, hắn tìm nhiều người một chút, cùng chia sẻ nguy hiểm này thì sẽ tốt hơn.

Hắn đem nhiệm vụ vinh quang này cho người khác, ai nói gì hắn cũng không thể xuống tay lần hai được

Những người khác đùn đẩy cho nhau, rốt cục cũng có người đứng ra, đi tới đánh một cái, không đợi mọi người xem là người nào ra tay, người này đã biến mất giữa đám người.

Thật là cao chiêu a!

Chỉ cần không bị người ghi nhớ, không phải có thể sao?

Có người dẫn đầu, cho nên có thêm nhiều người từ phía sau Hà trưởng lão, đưa tay từ phía sau vòng tới, những cái bạt tai vang dội vang lên giòn tan

Chỉ một thoáng, huyệt đạo của Hà trưởng lão được giải, nàng xoay người lại, giáng ba cái tái lên mặt người nọ, bốp bốp bốp liên tục ba cái, phát tiết bất mãn.

Đáng thương cho người nọ, chỉ đánh trộm có một cái nhưng lại nhận lại ba cái, không có ai đáng thương hơn hắn a.

Tiểu Mặc cười trộm, lùi về phía sau mẫu thân, hai mắt cười híp lại, như một con mèo con vụng trộm.

Vân Khê cúi đầu, hướng bé nháy mắt mấy cái.

Hà trưởng lão bị khuất nhục, mặt đỏ tới mang tai, trên gương mặt còn lưu lại dấu vết của ba cái tát vừa rồi, nàng giận không kềm được: “Các ngươi là những kẻ ngu! Cư nhiên tin tưởng lời nói của mẹ con bọn họ như vậy? Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện có kẻ ám toán ta sao?”

Các cao thủ hai mặt nhìn nhau, vừa rồi bọn họ vây xung quanh nàng, sao có thể có người ở sau lưng nàng tính kế? Hay là gặp quỷ thật rồi?

Những cao thủ của Đoan Mộc gia tộc cũng tìm kiếm xung quanh phòng người đánh lén không biết thật hay ảo kia.

Lúc này, Vân Khê mở miệng nói chuyện: “Đoan Mộc gia chủ, ngài thấy rõ chưa? Ngài xác định muốn hợp tác với một đám người ngu xuản như vậy mà đắc tội với thế lực phía sau ta cùng thế lực của Long Vương cốc sao? Hừ, đừng nghĩ làm người hai mặt. Muốn mọi việc đều thuận lợi, hôm nay ngài phải có lựa chọn. Hoặc là đứng về phía bọn họ, khai chiến với thế lực của ta và Long Vương cốc, hoặc là đứng về phía ta, sau đó cùng nhau đối phó với cao thủ Nội tông Vân tộc!”

“Việc này…” Đoan Mộc gia chủ do dự suy tư, trong lòng thầm mắng Vân Khê không phúc hậu, rõ ràng các ngươi chỉ có một nữ tử cùng hai đứa trẻ con, lại cố tình làm cho mọi chuyện lớn như vậy, cái gì mà thế lực phía sau ngươi và thế lực của Long Vương cốc chứ? Có mạnh mẽ như vậy sao?

Nếu lão thật sự muốn hợp tác với cao thủ Nội tông Vân tộc thì chỉ cần ra tay với hai mẹ con kia và tiểu Thái tử là được, tin tức không truyền ra ngoài, thì thế lực của Vân Khê và Long Vương cốc muốn báo thù cũng không biết đi nơi nào để báo thù.

Nhưng sự tình cũng có vạn nhất, một khi tiết lộ tin tức ra ngoài, vô luận là thế lực phương nào cũng không dễ dàng đối phó, đều có thể mang đến tai họa ngập trời cho Đoan Mộc gia tộc.

Khó!

“Đoan Mộc gia chủ, nếu ngươi muốn bắt tay với Vân Khê, vậy thì đừng trách ta nói ra bí mật của ngươi.” Hà trưởng lão cười lạnh, uy hiếp.

“Đừng! Ta, ta chọn…” Đoan Mộc gia chủ bước vội về phía Hà trưởng lão, thần thái kia như khẩn cầu nàng, muốn đầu hàng nàng. Hà trưởng lão âm thầm vui vẻ, khóe môi nhếch cao, đột nhiên trước mắt vụt qua một tia sáng lạnh lẽo bức người, Hà trưởng lão chỉ cảm thấy ở bụng truyền đến một cơn đau đớn. Nàng ngỡ là ảo giác của mình nhưng khí cúi đầu nhìn lại mới phát hiện bụng của mình bị một thanh đoản đao đâm thủng.

Chủ nhân của đoản đao không ai khác chính là Đoan Mộc gia chủ.

Toàn trường nhất thời nổ tung.

Hành động bất thình lình của Đoan Mộc gia chủ khiến mọi người chấn động.

Một đao bất ngờ, một đao mãnh liệt mau lẹ, một đao trí mạng!

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tính mạng của Hà trưởng lão đi đời!

Không chỉ những cao thủ đến từ Nội tông Vân tộc bị chấn kinh mà những cao thủ của Đoan Mộc gia tộc cũng vô cùng bất ngờ, hóa ra gia chủ đã quyết định, quyết định của ngài lại vô cùng kiên quyết, một đao lấy mạng Hà trưởng lão, lấy hành động thực tế biểu hiện lập trường của mình.

“Người tới, bắt hết cao thủ Nội tông Vân tộc cho ta.” Sắc mặt Đoan Mộc gia chủ hiện lên vẻ ngoan lệ, ánh sáng khát máu vụt qua đáy mắt, lộ ra một mặt tính cánh quyết đoán, mạnh mẽ của lão.

Trong phòng, gió khởi mây phun, chiến đấu căng thẳng.

Vân Khê bình tĩnh nhìn tất cả, thâm trầm nhìn Đoan Mộc gia chủ một cái, sau đó dẫn con trai yên lặng rời khỏi phòng.

Trong phòng truyền ra tiếng đánh nhau kịch liệt, ở bên ngoài, rất nhiều cao thủ mạnh mẽ tiến vào phòng, gia nhập cuộc chiến.

Cao thủ Nội tông Vân tộc người người thực lực không tầm thường, nhưng chung quy lại là thế đơn lực bạc, sao có thể chống đỡ toàn bộ cao thủ Đoan Mộc gia tộc?

Vân Khê không nhúng tay vào, ngồi xem kết quả cuộc chiến.

Đoan Mộc Hùng lặng lẽ rời khỏi cuộc chiến, đi đến bên cạnh Vân Khê: “Khê nhi, con cảm thấy chuyện này thế nào?”

Vân Khê đảo mắt, nói: “Vị Đoan Mộc gia chủ này không đơn giản, dã tâm của hắn thật lớn, lại tâm ngoan thủ lạt (lòng dạ thâm sâu, ra tay độc ác), sớm muộn gì cũng trở thành tai họa. Cha nuôi, người và Tiểu Tĩnh nên mau chóng rời khỏi Đoan Mộc gia tộc đi, ta thấy tâm cơ của gia chủ rất thâm trầm, chắc gì đã thực lòng đối đãi hai người?”

“Khê nhi, con nói đúng. Từ ngày ta cùng Tiểu Tĩnh vào Đoan Mộc gia tộc, Tiểu Tĩnh chưa bao giờ cười vui vẻ, ta nghĩ thời gian có thể thay đổi tất cả, một ngày nào đó con bé nhất định sẽ hạnh phúc. Là lỗi của ta, thiếu chút nữa đã hại chết Tiểu Tĩnh…” Đoan Mộc Hùng nhớ tới chuyện cháu gái suýt chết đuối lại tức giận vô cùng.

Vân Khê đoán ý đại khái qua lời nói của ông, an ủi: “Tiểu Tĩnh không sao là may mắn rồi. Cha nuôi cũng không cần tự trách. Ta muốn kiểm tra tình trạng độc mà những người trong phòng kia trúng phải, cũng có chút khó khăn, ta nghĩ ở lại đây mấy ngày, sau khi chế tạo được giải dược thì sẽ nhanh chóng rời khỏi đây. Đến lúc đó, hai người hãy đi cùng chúng ta đi.”

Đoan Mộc Hùng gật đầu: “Được, vậy đến lúc đó chúng ta cùng nhau rời đi.”

Vân Khê chuyên chú nhìn vào gian phòng đang toát ra huyền khí càng ngày càng mãnh liệt, nàng mỉm cười nói: “Đúng rồi, trước tiên, ngài không nên để ai biết chuyện này, cũng không thể có những biểu hiện bất thường. Ta lo lắng Đoan Mộc Gia chủ chưa chắc chịu để hai người rời đi, dù sao Tiểu Tĩnh nó……”

Tiểu Tĩnh đích thị thiên phú kinh người, bất luận kẻ nào cũng sẽ sinh lòng mơ ước, huống chi là kẻ có dã tâm như Đoan Mộc Gia chủ? Từ khi hắn một chưởng đánh chết Hà trưởng lão, chưởng lực mạnh mẽ, nàng đã liệt đối phương vào sổ đen

Đối phó người như vậy, phải cẩn thận mới được.

Trong lúc suy tư, từ trong phòng đột nhiên bắn ra một quả đạn tín hiệu, Vân Khê nhanh tay nhanh mắt, triệu hồi Tiểu Cửu, thời điểm đạn tín hiệu chưa kịp phát nổ, đã bị tiểu cửu nuốt vào trong bụng

Cao thủ Nội tông Vân tộc muốn cầu cứu? Cửa nhỏ cũng không có!

Vân Khê biết rõ rằng, mục đích cuối cùng của bọn họ chính là đi tới Nội tông Vân tộc, làm một cuộc đại chiến. Trước đó, không thể đánh rắn động cỏ. Cho nên hiện tại chỉ có thể bí mật xử lí những cao thủ Nội tông này.

Thời gian dần trôi qua, kịch đấu bên trong gian phòng diễn ra ngày càng ác liệt, cả gian phòng bị lung lay, có dấu hiệu không trụ được nữa.

Đột nhiên, không biết là người nào rống to một tiếng, huyền khí cường đại mãnh liệt tràn ra bên ngoài.

Cả gian phòng sụp đổ.

Từ trong đống phế tích, các cao thủ Đoan Mộc Gia tộc nhanh chóng đi ra ngoài, sau một cuộc ác chiến, một nửa số cao thủ trong đó bị thương, có mấy người chết, đây là bọn hắn phải trả giá cao.

Lựa chọn như vậy, bọn họ nhất định phải trả giá thật nhiều, nếu không sợ là đến cuối cùng họ phải trả một cái giá lớn hơn bây giờ.

Đoan Mộc Gia chủ cả người đầy máu, đứng trước mặt Vân Khê nói: “Vân Khê cô nương, Cao thủ Nội tông Vân tộc đã bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ, cô nương còn có chỉ thị gì không?”

Vân Khê lãnh đạm nhìn qua hiện trường, không nhanh không chậm nói: “Ngươi làm rất tốt! Chỗ ta có chút thuốc trị thương, ngươi đem phân phát cho người trong tộc, không tới một ngày, thương thế của bọn họ có thể khôi phục hoàn toàn.”

Đoan Mộc Gia chủ ánh mắt phát sáng, nhìn nàng đưa tới chai thuốc, hai tay run rẩy nhận lấy.

Vết thương trên người bọn họ, theo phương pháp chữa thương thông thường, cần khoảng ba đến bảy ngày mới có thể hoàn toàn khôi phục, nàng nói dùng thuốc của nàng, chỉ cần một ngày có thể hoàn toàn khôi phục. Này có ý nghĩa như thế nào?

Trong tay có dược liệu trân quý, Đoan Mộc Gia chủ có chút không nỡ đem đan dược phân phát cho thủ hạ, nhưng không có biện pháp, mọi người đều thấy, hắn cũng không thể một mình đem nó độc chiếm.

Giao đan dược cho một vị trưởng lão bên cạnh để hắn đi phân phát cho mọi người.

“Đem những thi thể trong phòng tới nơi khác, ta muốn cẩn thận kiểm tra lại.” Vân Khê lại nói.

“Được, ta lập tức phân phó người đi làm.” Đoan Mộc Gia chủ đáp.

“Mặt khác, đi chuẩn bị cho mẹ con chúng ta hai căn phòng, ta sẽ ở chỗ này thêm mấy ngày, cho đến khi nghiên cứu ra giải dược mới thôi.” Vân Khê nói.

“Được.” Đoan Mộc Gia chủ cúi đầu, đem tất cả tâm tình che dấu.

Mấy ngày tiếp theo, Vân Khê chuyên tâm nghiên cứu độc tính và giải dược, Long Thiên Tuyệt vẫn ẩn thân, du tẩu trong Đoan Mộc gia tộc, đem trên dưới Đoan Mộc nhất thanh nhị sở.

Đoan Mộc Tĩnh có Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch làm bạn, cả người một lần nữa bừng lên sức sống, phảng phất lại nhớ tới hình ảnh thanh mai trúc mã trước kia, hai người như hình với bóng.

Mặt trời chiếu sáng đang dần ngả về phía tây, hai tiểu tử quơ chân, ngồi ở hồ sen, vừa ngắm hoàng hôn, vừa tán gẫu.

“Tiểu Mặc ca ca, huynh nói người đã chết, đến tột cùng sẽ đi đến nơi nào?”

“Tại sao đột nhiên hỏi cái này?” Tiểu Mặc nhíu mày, xoa đầu Tiểu Tĩnh nói, “Nhân sinh của chúng ta giờ mới bắt đầu, hẳn là suy nghĩ xem lớn lên rốt cuộc muốn làm người như thế nào, mà không phải suy nghĩ phụ thân cùng mẫu thân bọn họ nghĩ chuyện gì hiểu chưa?”

Đoan Mộc Tĩnh nháy mắt mấy cái, chần chờ gật gật đầu: “Tiểu Mặc ca ca lớn lên, muốn làm một người như thế nào?”

Tiểu Mặc mím môi cái miệng nhỏ nhắn, suy nghĩ một chút, ánh mắt sáng ngời, nói: “Ta nha…… Ta muốn trở thành một luyện khí sư giỏi nhất đồng thời là một cao thủ lợi hại nhất! Còn có……”

“Còn có cái gì?” Đoan Mộc Tĩnh tò mò hỏi.

Tiểu Bạch cũng biến thành một quả cầu nhỏ, chen vào hai người, lấy ánh mắt hiếu kì nhìn Tiểu Mặc, nó cũng là lần đầu tiên nghe được nguyện vọng của Tiểu Mặc.

“Còn có chính là……” con ngươi Tiểu Mặc chuyển, đột nhiên sáng ngời nở nụ cười, “Ta còn muốn trở thành một ca ca tốt nhất và là một trượng phu tốt nhất!”

“Trượng phu là cái gì?” Đoan Mộc Tĩnh u mê nháy mắt mấy cái, Tiểu Bạch cũng hỏi.

Tiểu Mặc khinh bỉ, đôi mắt ti hí liếc về phía một người một thú, nói: “Cha ta chính là trượng phu của mẹ ta, tương lai ta thành thân, ta nhất định sẽ hảo hảo mà sủng ái thê tử, đối với nàng còn tốt hơn so với phụ thân đối với mẫu thân.”

“Làm thê tử của Tiểu Mặc ca ca, nhất định sẽ rất hạnh phúc…… Thật hâm mộ nha.” Đoan Mộc Tĩnh thật lòng ước mơ, thê tử của Tiểu Mặc ca ca tương lai nhất định sẽ rất đẹp rất đẹp sao?

“Tiểu Mặc Mặc, ta có thể làm tân nương tử không?” Tiểu Bạch hỏi, chủ động ghi danh.

Tiểu Mặc treo mấy cái hắc tuyến, im lặng liếc về phía nó: “Tiểu Bạch, người và thú không thể thành thân.”

“Ta biến thành người, không phải có thể sao? Tiểu Mặc Mặc, ngươi sẽ lấy ta làm tân nương tử sao?” Tiểu Bạch tung mình lăn một vòng, lập tức trở lại hình dáng con người, khuôn mặt nhỏ nhắn hướng về phía Tiểu Mặc, tràn đầy mong đợi.

Tiểu Mặc trên trán hắc tuyến lập tức gấp bội: “Nam nhân cùng nam nhân không thể thành thân.”

Tiểu Bạch nhất thời thất vọng, không nhịn được khóc lóc om sòm đứng lên: “Làm sao có nhiều điều không thể vậy? Đều do phụ thân cùng mẫu thân, làm sao không sinh ta là một nữ nhi chứ?”

Tiểu Mặc vô lực cúi thấp đầu nói: “Tiểu Bạch, nữ nhi không phải là một con con số, nữ nhi là một người.”

Nhìn vẻ mặt Tiểu Bạch hoàn toàn tuyệt vọng, Đoan Mộc Tĩnh che cái miệng nhỏ nhắn, cười trộm không ngừng. Không biết nghĩ tới điều gì, tiếng cười đột nhiên dừng lại, nàng cúi đầu, ánh mắt từ từ ảm đạm.

“Tiểu Mặc ca ca, nếu như muội chết…… Sau này huynh có thê tử, huynh còn có thể nhớ tới muội sao?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương