Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
-
Quyển 6 - Chương 91: Bí mật của vòng ta
Edit: Phuong Thanh
Beta: Tiểu Mộng
“Tiểu Tĩnh đừng khóc, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt muội nữa.” Nhẹ nhàng vỗ về lưng Đoan Mộc Tĩnh, Tiểu Mặc nhẹ giọng an ủi.
“Tiểu Tĩnh, sao người Đoan Mộc gia lại xấu như vậy, luôn bắt nạt ngươi thế?” Tiểu Bạch bất mãn.
Đoan Mộc Tĩnh mở to hai mắt đẫm lệ, nhìn hai người bạn nhỏ vui quá mà khóc.
Bên này, Đại trưởng lão chẳng vui chút nào, chính cháu gái mình bị ngất, sao lão có thể bỏ qua chứ?
“Tiểu tử thối, ngươi nhục nhã cháu gái lão phu trước mặt mọi người, có thể bỏ qua, bây giờ ngươi còn hại nó bị hôn mê, sao ngươi lại ác độc như thế chứ? Lão phu không cần biết có phải ngươi đến từ Long Vương cốc hay không, hôm nay không dạy dỗ ngươi thì không thể được.”
Đại trưởng lão tiến lên vài bước, một chưởng đánh tới sau lưng Tiểu Mặc.
Lão ra tay tốc độ cực nhanh, khi Đoan Mộc gia chủ nhận ra, muốn ngăn cản cũng đã muộn rồi.
Chưởng phong gào thét, xiêm y của Tiểu Mặc bị thổi bay phấp phới, thân thể nhỏ bé như vậy sao có thể chịu được một kích tàn nhẫn nhường này của Đại trưởng lão chứ?
Đại trưởng lão thật sự là điên rồi, vì xả giận cho cháu gái mà lại dám ra tay với người của Long Vương cốc. Lão ta không sợ làm phiền Đoan Mộc gia tộc, mang đến tai ương ngập trời cho Đoan Mộc gia tộc sao?
“Dừng tay!” Đoan Mộc Hùng xuất hiện từ cửa lớn, thấy cảnh này hoảng hốt hô lên, phi thân muốn đi cứu viện, đáng tiếc vẫn chậm một bước.
Chưởng phong của Đại trưởng lão sắp đánh trúng Tiểu Mặc, một chưởng này nếu trúng, không chỉ Tiểu Mặc chắc chắn phải chết mà ngay cả Đoan Mộc Tĩnh hẳn cũng phải táng thân nơi này.
Đột nhiên một thân ảnh nho nhỏ vọt ra, chắn trước mặt Tiểu Mặc.
Cùng lúc đó, một luồng gió mạnh kỳ lạ đột nhiên thổi qua, cảnh tượng mọi người tưởng tượng cũng không xảy ra, chưởng phong của Đại trưởng lão bị ngưng nửa đường, cả người lão bị luồng gió mạnh nay thổi tung, hung hăng bay ra ngoài, thần sắc lão vô cùng sợ hãi, lão một đường bay ngược, đến lúc va chạm vào sư tử đá ngoài cổng cũng khiến cho sư tử bằng đá vỡ tung.
Quá quái dị!
Luồng gió này thật quá tà môn, có thể khiến một vị cao thủ cấp Huyền Hoàng trở nên chật vật như thế thì thật là lợi hại.
Một loạt tiếng hút khí từ miệng mọi người phát ra, tầm mắt bọn họ từ chỗ Đại trưởng lão va sư tử đá chậm rãi dời đến trên người Tiểu Bạch, nhất trí cho rằng, luồng gió kì quái này là do Tiểu Bạch phóng ra.
Không hổ là tiểu Thái tử của Long Vương cốc, thần lực kinh người a!
Đoan Mộc gia chủ thấy tình huống không ổn, vội bước lên trước ‘chữa cháy’: “Tiểu Thái tử, tiểu công tử, hai vị không sao chứ?”
Sau đó nhanh chóng xoay người, nhìn Đại trưởng lão quát lớn: “Đại trưởng lão, ngươi thật không biết chừng mực, sao lại vô lễ với khách quý như vậy chứ? Còn không mau tới đây xin lỗi tiểu Thái tử và tiểu công tử đi.”
Đại trưởng lão khổ sở bò lên, trong lòng nghẹn khuất, tại sao lại như vậy? Lão đường đường là Đại trưởng lão của Đoan Mộc gia tộc mà lại không đối phó được với hai tên tiểu tử thối hay sao?
Bây giờ gia chủ còn muốn lão nhận lỗi? dựa vào cái gì? Chẳng lẽ lão và cháu gái lão dễ bị bắt nạt như thế sao?
Tiểu Mặc liếc trái liếc phải, bé biết luồng gió kỳ lạ kia tuyệt đối không phải là do tbc thi triển ra, mà là… Bé cười, biết được cha mẹ luôn bảo vệ bên cạnh mình, bé còn sợ cái gì nữa.
Thấy Đại trưởng lão không cam lòng, chần chừ không chịu xin lỗi, bé rộng rãi khoát tay, nói: “Quên đi quên đi, ta không phải là kẻ lòng dạ hẹp hòi, sẽ không so đo với ông ta.”
Thấy chứ? Bé rất rộng lượng, không so đo một chuyện nhỏ với một lão già.
Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng, Tiểu Mặc lại không nghĩ vậy. Nếu vừa rồi không có cha mẹ ở bên cạnh bảo vệ, bé thật sự sẽ bị một chưởng của Đại trưởng lão đánh bay
“Tiểu công tử hiểu rõ đại nghĩa, tại hạ bội phục vô cùng.” Đoan Mộc gia chủ âm thầm thở dài, nếu đối xử không chu toàn thì rất khó xử. Tầm mắt của lão lại nhìn về phía Đoan Mộc Tĩnh, ánh mắt hơi biến hóa, nha đầu Tiểu Tĩnh này lại quen biết bọn họ. Thật đúng là một mối quan hệ tốt…
“Tiểu Tĩnh, nếu cháu đã quen biết với hai vị tiểu công tử này vậy cháu hãy cố gắng tiếp đãi bọn họ đi. Nhớ kỹ, nhất định phải chiêu đãi thật tốt hai vị tiểu công tử, hai vị cần gì, cháu phải gắng hết sức thỏa mãn. Cần cái gì hãy nói với hạ nhân.” Đoan Mộc gia chủ thái độ ôn hòa nói.
Đoan Mộc Tĩnh gật đầu: “Cháu đã biết.” Cô bé vừa khóc vừa cười, vô cùng vui vẻ.
Tiểu Mặc nâng tay, lau nước mắt cho cô bé, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé, cùng nhau cất bước đi vào phía trong. Nếu có thể, bé rất muốn mang Tiểu Tĩnh đi ngay lập tức, bởi bé phát hiện, nơi này có rất nhiều kẻ bắt nạt Tiểu Tĩnh, Tiểu Tĩnh ở nơi này không vui vẻ gì, nhưng bé không thể làm như thế, bởi ở đây bé có nhiệm vụ khác.
Đoan Mộc gia chủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu trừng mắt với Đại trưởng lão một cái: “Tốt nhất ngươi nên an phận cho ta. Đắc tội Long Vương cốc, việc đầu tiên ta làm là giao hai ông cháu ngươi cho Long Vương cốc xử trí.” Nói xong, lão phất tay áo, dẫn những cao thủ khác của gia tộc đi thẳng.
Đại trưởng lão đỏ mặt, vừa tức vừa giận.
Hắn ta là cái thá gì mà dám nói với lão như vậy? Năm đó, lão gia chủ khi còn sống cũng không đối xử với lão như thế, dù có chuyện gì cũng sẽ nể mặt lão ba phần.
Bực quá đi mất!
Vì bảo trụ Đoan Mộc gia tộc mà hy sinh ông cháu lão như vậy sao?
Được, ngươi đã bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa!
Đại trưởng lão đem toàn bộ tức giận của mình đổ lên đầu gia chủ, đôi khi, thương tổn mà người ngoài mang đến chỉ là phù du, ngươi một nhà làm hại nhau mới là nguy hiểm.
Tiểu Mặc và Tiểu Tĩnh lâu chưa gặp mặt, có biết bao chuyện để nói, dọc đường đi cười cười nói nói, không để ý đến những người khác.
Đoan Mộc Sam Nhi đi cách xa phía sau bọn họ, rất hâm mộ, từ trước cô bé vẫn cho rằng Tiểu Tĩnh không có bạn bè, rất cô đơn tịch mịch cho nên cô bé mới chủ động tiến lên làm bạn với Tiểu Tĩnh. Bây giờ thấy Tiểu Tĩnh có người bạn vĩ đại, lợi hại như vậy, ngay cả Đoan Mộc Nịnh Nhi bá đạo ngang ngược cũng bị đứa bé kia xử lý, cô bé bắt đầu cảm thấy tự ti. Tiểu Tĩnh có bằng hữu lợi hại như vậy có phải sau này sẽ không chơi với mình nữa không?
Đang nghĩ, đột nhiên thấy Đoan Mộc Tĩnh ở phía trước quay lại, gọi mình: “Sam Nhi mau tới đây, ta giới thiệu Tiểu Mặc ca ca cho ngươi.”
Đoan Mộc Sam Nhi bỗng luống cuống chân tay, Tiểu Tĩnh thật sự muốn giới thiệu bạn của nó cho mình quen biết sao?
“Sam Nhi mau tới đây đi!” Đoan Mộc Tĩnh nhiệt tình gọi, Đoan Mộc Sam Nhi đỏ mặt, chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ, không dám nhìn Tiểu Mặc.
“Tiểu Mặc ca ca, đây là Sam Nhi, là người bạn duy nhất của muội ở đây. Sam Nhi, đây là Tiểu Mặc ca ca, còn đây là Tiểu Bạch, bọn họ đều là bạn tốt nhất của ta.” Đoan Mộc Tĩnh mỉm cười ngây thơ, hận không thể đêm niềm vui của chính mình chia sẻ với bạn bè.
Tiểu Mặc nhìn Đoan Mộc Sam Nhi một cái, nói: “Cảm ơn ngươi đã chăm sóc Tiểu Tĩnh nhà chúng ta.”
“A? Ta.. Kỳ thật không phải ta chăm sóc Tiểu Tĩnh mà là Tiểu Tĩnh chăm sóc ta…” Đoan Mộc Sam Nhi được quan tâm mà càng thêm hoảng hốt, ngượng ngùng cúi đầu.
Hồi lâu sau không nghe thấy tiếng đáp của đối phương, cô bé vụng trộm ngẩng đầu lên nhìn, người trước mặt đã sớm đi xa. Nhất thời cô liền cảm thấy mất mát, quả nhiên hai chữ “bạn bè” không phải tùy tiện nói là thành, muốn hòa hợp với bọn họ còn phải cố gắng rất nhiều. Nhưng mà dù sao bọn họ cũng không bài xích mình, cô bé cảm thấy rất vui vẻ.
Sau đoạn nhạc đẹm ngắn ngủi này, đại hội luận võ Tân Tú của gia tộc lại tiếp tục được tiến hành.
Tiểu Mặc và Tiểu Bạch ngồi xuống quan sát trận đấu.
Lúc này, Đoan Mộc Nịnh Nhi sau khi hôn mê cũng đã tỉnh lại, Đại trưởng lão đem toàn bộ hy vọng gửi gắm vào nó, vì có thể làm cho nó thuận lợi chiến thắng luận võ mà không tiếc truyền huyền khí của mình cho nó.
“Nịnh Nhi, cháu nhất định phải giúp gia gia hả giận, phải đoạt được giải nhất luận võ, nếu không sau này hai ông cháu ta khó mà yên ổn sống ở Đoan Mộc gia tộc.” Đại trưởng lão dụ dỗ cháu gái.
“Gia gia, người yên tâm, cháu nhất định sẽ đánh bại Đoan Mộc Tĩnh.” Đoan Mộc Nịnh Nhi vừa xoa đầu vừa căm giận nói, nếu không bởi vì Đoan Mộc Tĩnh, nó cũng không phải chịu khuất nhục lớn như vậy. Thù này nhất định phải báo.
“Cháu nhớ kỹ. Muốn sống yên tại cái gia tộc này, không ra tay tàn nhẫn không được, người quá mức lương thiện sẽ không có kết cục tốt, chỉ khi nào cháu làm cho tất cả mọi người e ngại cháu, cháu mới có thể nắm tất cả trong tay. Gia gia là người từng trải, hiểu rất rõ đạo lý ‘cắn người miệng mềm’ (bắt nạt kẻ yếu).”
“Gia gia, cháu hiểu. Phụ thân mẫu thân cũng dạy cháu như thế.” Đoan Mộc Nịnh Nhi cao ngạo ngẩng đầu, bởi vì đã nếm thử tư vị làm Tiểu Bá vương trong đám trẻ đồng lứa, nó mới hiểu sâu sắc rằng những gì cha mẹ và gia gia dạy nó là đúng.
Đại trưởng lão vừa lòng nhìn cháu gái của mình, sự kiêu ngạo và khí phách như này giống hệt lão, bảo sao lão lại yêu quý cháu gái như vậy chứ?
“Tiểu Tĩnh, muội chuẩn bị tốt chưa?” Tiểu Mặc hỏi.
Đoan Mộc Tĩnh gật đầu: “Muội đã chuẩn bị xong xuôi, các huynh hãy xem muội thể hiện đi.”
Tiểu Mặc nâng tay, bộ dángg tiểu đại nhân xoa xoa đầu Đoan Mộc Tĩnh, dặn dò: “Làm hết sức là được, thắng thua không quan trọng, nhất định phải bảo vệ chính mình.”
Đoan Mộc Tĩnh cảm động vô cùng, hai mắt đẫm lệ nhìn bé.
“Sao lại khóc rồi?” Tiểu Mặc nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, tư thế kia giống hệt tư thế vuốt lông Tiểu Bạch hàng ngày.
“Không sao, bởi vì Tiểu Mặc ca ca đến đây khiến cho muội rất vui mừng.” Đoan Mộc Tĩnh lau lau nước mắt, hé ra tươi cười.
“Phải rồi, Đoan Mộc gia gia đâu? Sao ông ấy không ở bên cạnh muội?” Tiểu Mặc tò mò hỏi.
Đoan Mộc Tĩnh hơi sửng sốt, lúc này mới nhở đến, sáng sớm nay lúc tỉnh dậy cũng không nhìn thấy gia gia, không biết gia gia đã đi đâu rồi.
Đại hội luận võ Tân Tú đang chậm rãi khởi động, ở một góc của gia tộc, bóng người thần bí xuyên qua đình viện, không biết đang tìm kiếm cái gì.
Càng không ai ngờ được rằng, giờ khắc này, ở giữa đình viện có hai ngươi thi triển thuật Ẩn thân, thoải mái bước đi.
“Thiên Tuyệt, chàng có nhìn thấy bóng người vừa rồi không? Hình như là đi về sân phía tây.”
Không sai, hai người này chính là hai vợ chồng Vân Khê.
Để chính con mình mở đường, công khai tiến vào Đoan Mộc gia tộc, còn hai vợ chồng thì lại bí mật đi theo.
Hiện giờ, con trai đang xem đấu võ, tạm thời không có gì nguy hiểm, hai vợ chồng mới yên tâm đi tìm hiểu.
“Quả nhiên Đoan Mộc gia tộc không đơn giản, chúng ta đi theo xem sao, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.” Long Thiên Tuyệt quyết định xong, hai vợ chồng rất nhanh đã đuổi kịp bóng người phía trước.
Người nọ một thân hắc y khiến người khác không nhìn rõ dùng mạo, nhưng từ mái tóc bạc, đó hẳn là một lão giả tuổi cao.
Tính cảnh giác của người nọ rất cao, hầu như là đi ba bước liền quay đầu lại xem xét một lần, sợ có người theo dõi phía sau lưng.
Đi vào góc khuất nhất của sân viện phía tây, người nọ lần lượt đi vào từng gian phòng một, không biết đang tìm kiếm cái gì. Thừa khoảng cách người nọ tìm kiếm, hai vợ chồng Vân Khê cũng tra xét các phòng một lần.
Đột nhiên, từ hướng khác truyền tới tiếng bước chân, hắc y nhân vội trốn đi, hai vợ chồng Vân Khê cũng dừng chân lại xem xét tình hình.
Lúc này, hầu như tất cả mọi người trong gia tộc đều đi xem đại hội Tân Tú, bây giờ đi lại ở trong sân hẳn đều là hạ nhân của Đoan Mộc gia tộc.
Ba ngươi đều đang xem xét, một bóng người chậm rãi xuất hiện, trên áo trắng thêu hình vẽ quen thuộc, Vân Khê vừa nhìn liền nhận ra người này chắc chắc đến từ Vân tộc, không những thế còn là người của Nội tông Vân tộc, bởi vì trên người nàng có hình vẽ chuyên thuộc về Vân tộc.
Lạ nhỉ, sao cao thủ Nội tông Vân tộc lại xuất hiện ở Đoan Mộc gia tộc?
Không chỉ hai vợ chồng họ ngạc nhiên, hắc y nhân đang ẩn nấp ở một nơi gần đó hình như cũng có vẻ bất ngờ, hơi thở bỗng trở nên rối loạn.
Biến hóa tuy nhỏ nhưng cao thủ Vân tộc vẫn phát hiện được.
“Ai?” ánh mắt như điện bắn về nơi hắc y nhân ẩn nấp, tính cảnh giác của nàng cực cao, phản ứng lại nhanh nhẹn, lập tức phát hiện nơi truyền ra tiếng hít thở của đối phương.
Chiến ý bùng nổ trong nháy mắt, thực lực của cao thủ Nội tông Vân tộc không nhỏ, nàng nhanh nhẹn giơ một tay, lực hút mạnh mẽ khiến cho cả sân viện đều rung lên, cây cỏ điên cuồng lay động, hắc ý nhân ẩn thân từ nơi bí mật gần đó bắt đầu không chịu nổi áp lực, phi thân muốn trốn.
Quan sát thực lực của hắc y nhân, có thể đoán được tu vi chưa tới cấp bậc huyền hoàng, thực lực khác biệt như vậy, nên việc chạy trốn của hắn gặp rất nhiều trở ngại.
“Tặc nhân lớn mật, ban ngày ban mặt lại dám xông vào Đoan Mộc Gia tộc, ta sẽ thay gia chủ tới thu thập ngươi!” Nội tông cao thủ khẽ quát một tiếng, gia tăng sức lực, đem Hắc y nhân bao lấy.
Nàng cười lạnh, chỉ là một tiểu tặc, làm sao có thể là đối thủ của nàng? Không phải nàng có thể tùy tiện nhào trộn, bóp nát đối phương sao?
Đột nhiên, thời điểm hắc y nhân bay đến nửa đường, cả người đột nhiên biến mất trong hư không.
Tốc độ như vậy, làm cho nàng không thể tưởng tượng nổi, nàng chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một dòng xoáy nho nhỏ trong không khí, còn có một chút ánh sáng màu xanh, chẳng qua là trong giây lát lại biến mất không thấy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Tiểu tặc, ngươi lăn ra đây cho ta!” Liên tục hét mấy tiếng, cũng không có phát hiện bất cứ động tĩnh gì, từ từ, nàng bắt đầu bỏ qua. Nàng không muốn kinh động đến người của Đoan Mộc Gia tộc, do dự một lát, hướng phía trước tiếp tục đi tới.
“Đuổi theo nàng, xem cao thủ Nội tông Vân tộc rốt cuộc tới Đoan Mộc Gia tộc làm cái gì.” lòng hiếu kỳ của Vân Khê dâng lên, lẽ ra cùng Đoan Mộc Gia tộc có quan hệ, hẳn là cấm kỵ nhất tộc mới đúng, sao lại có quan hệ với Nội tông Vân tộc?
Vân Khê mơ hồ có cảm giác bất hảo, có lẽ chuyện này không có đơn giản như vậy…..
“Ngươi trước đi, ta tới xử lý hắc y nhân.” Long Thiên Tuyệt lấy Kim Hòa tháp ra, hắn mới vừa dùng chính là bảo vật này cứu Hắc y nhân, để cho hắn thoát khỏi tay Nội tông cao thủ vân tộc
Đợi Vân Khê đi xa, Long Thiên Tuyệt đem người bên trong Kim Hòa tháp thả ra, vừa muốn lên tiếng, Hắc y nhân đột nhiên bỏ mặt nạ xuống, lộ sắc mặt vui mừng: “Long tôn chủ, thật sự là ngươi?”
“Đoan Mộc tiền bối?” Nhận ra hắc y nhân chính là Đoan Mộc Hùng, Long Thiên Tuyệt rất là kinh ngạc, từ trên xuống dưới đánh giá, “làm sao lại là ngài?”
Đoan Mộc Hùng cười khổ, lắc đầu nói: “Một lời khó nói hết, chuyện này một chốc nói không rõ ràng lắm, đa tạ ngươi ra tay cứu giúp, nếu không sợ rằng ta đã sớm táng thân trong tay các cao thủ Nội tông Vân tộc.”
” cao thủ Nội tông Vân tộc tại sao lại xuất hiện ở nơi này?” Long Thiên Tuyệt hỏi.
Đoan Mộc Hùng sắc mặt nghiêm túc, trả lời: “Đây cũng là việc ta cần phải biết…… Mấy ngày nay, ta phát hiện trong Gia tộc thường xuyên có kẻ khả nghi xuất hiện, ta liền nghi ngờ, ở trong bóng tối quan sát, ai ngờ lại phát hiện thấy các cao thủ Nội tông Vân tộc lui tới. Theo tính cách của gia chủ nếu cao thủ Vân tộc đến, gia tộc hẳn phải mở cửa long trọng đón chào mới phải. Nhưng tình hình lại ngược lại, trong phủ không có bất kỳ động tĩnh nào, tựa hồ phần lớn mọi người trong gia tộc không biết cao thủ Vân tộc tới. Ta càng nghĩ càng thấy lạ, hôm nay thừa dịp trong gia tộc có tỷ võ, cải trang tới điều tra không ngờ thiếu chút nữa bị phát hiện……”
Long Thiên Tuyệt suy tư chốc lát, nói: “Chúng ta lần này tới Đoan Mộc Gia tộc, cũng điều tra được một ít chuyện, nói không chừng hai việc này có liên lạc với nhau. Đoan Mộc tiền bối, trừ lần đó ra, ngài còn phát hiện những thứ khác?”
“Những thứ khác, tạm thời không có.” Đoan Mộc Hùng lắc đầu.
“Tiền bối, thân phận của ngài đặc thù, không thể làm cho cao thủ Đoan Mộc Gia tộc chú ý, ngài nhanh đi về trước đi. hiện tại Tiểu Mặc cùng Tiểu Tĩnh ở cùng một chỗ xem tranh tài, làm phiền ngài chiếu cố nhiều hơn, về phần điều tra, giao cho chúng ta đi.”
“Tốt, ta đây an tâm. Gia chủ từ trước đến giờ xử sự cẩn thận, trong phủ đệ khắp nơi cài đặt cơ quan bẫy rập, các ngươi phải cẩn thận.” Đoan Mộc Hùng dặn dò mấy câu, vội vàng rời đi.
Long Thiên tuyệt không nán lại quá lâu, nhanh chóng theo hướng Vân Khê vừa rời khỏi.
Đoan Mộc Hùng rất nhanh tới nơi so tài, xa xa thấy Tiểu Mặc cùng cháu gái mình ngồi chung một chỗ cười cười nói nói, nhất thời vui mừng không dứt. Nụ cười hạnh phúc một lần nữa trở lại trên mặt Tiểu Tĩnh, ông cảm thấy rất đáng giá, ông quyết định, lần này, vô luận như thế nào cũng phải mang Tiểu Tĩnh rời khỏi Đoan Mộc Gia tộc, vì nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cháu gái……
“Tiểu Mặc, đã lâu không gặp!”
Tiểu Mặc quay đầu lại, thấy Đoan Mộc Hùng, lập tức nở nụ cười: “Đoan Mộc gia gia, Tiểu Mặc nhớ ngài!”
“Ngoan! Gia gia cũng nhớ con.” Đoan Mộc Hùng thoải mái cười.
Đoan Mộc Gia chủ nhân ngồi trên đài, tầm mắt vẫn không rời Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch, quan hệ đến Long Vương cốc, lão không dám chậm trễ. Lúc này, đột nhiên thấy Đoan Mộc Hùng xuất hiện ở hiện trường tranh tài, lão khẽ hí mắt, ban đầu vẫn không thấy bóng dáng Đoan Mộc Hùng lão còn đang thấy kỳ quái, lúc này đột nhiên thấy lão ta xuất hiện, lão không khỏi hoài nghi, Đoan Mộc Hùng rốt cuộc đi nơi nào?
Trong lúc đang trầm tư, trên lôi đài, trọng tài tuyên bố: “Trận tỷ võ tiếp theo, Đoan Mộc Nịnh Nhi đấu với Đoan Mộc Tĩnh!”
“Tiểu Tĩnh, nhanh như vậy đã đến lượt ngươi rồi sao? Hơn nữa đối thủ của ngươi là Nịnh Nhi, làm sao bây giờ, trong tay Nịnh Nhi có một vòng tay rất lợi hại, ngươi cần phải coi chừng a!” Đoan Mộc Sam Nhi khẩn trương nói.
“Vòng tay?” Tiểu Mặc tò mò hỏi.
Đoan Mộc Sam Nhi gật đầu, trả lời: “Đại trưởng lão từng cho người tới Luyện khí minh chế tạo ra hai chiếc vòng tay, một cho Nịnh Nhi, một chiếc cho Tiểu Tĩnh, chính là chiếc vòng đeo trên tay Tiểu Tĩnh.”
Đoan Mộc Tĩnh vén ống tay áo, thấy có một vòng ngọc, vòng ngọc màu trắng lấp lánh trên da thịt tuyết trắng càng thêm nổi bật, càng thêm thần bí động lòng người.
Tiểu Mặc mỉm cười, nhanh chóng tới bên Tiểu Bạch, đang muốn nói chuyện, Tiểu Mặc lấy tay cái miệng của nó. Nó la như vậy, không sợ cho tất cả mọi người nghe thấy sao.
Đoan Mộc Sam Nhi không chú ý tới sự khác thường của bọn họ, tiếp tục nói: “Ta nghe nói, Đại trưởng lão để luyện khí sư động chân động tay ở hai cái tay vòng tay, đem chiếc vòng lợi hại cho Nịnh Nhi, chiếc vòng tay bình thường cho Tiểu Tĩnh. Nịnh Nhi lúc trước còn nói, vòng tay của nó rất lợi hại, nó muốn dùng vòng tay đánh bại tất cả các đối thủ.”
” Sao có thể như vậy?” Đoan Mộc Tĩnh nhìn chằm chằm chiếc vòng trên cổ tay, chân mày hơi nhíu lại, bất quá rất nhanh, bé khẽ nở nụ cười, ” dù sao ta cũng không có ý định dùng sự trợ giúp của vòng tay, nó rốt cuộc là thật hay giả, cũng không sao cả.”
“Tiểu Tĩnh, thời điểm muội tỷ võ, hãy sử dụng vòng tay, muội tin tưởng ta, nó nhất định sẽ giúp muội.” Tiểu Mặc mười phần tự tin nói.
“Nhưng đây là chiếc vòng tay bình thường a.” Đoan Mộc Sam Nhi không hiểu nói.
“Tin tưởng ta, ta sẽ không lừa gạt muội.” Tiểu Mặc không để ý đến nó, dùng ánh mắt kiên định nhìn Đoan Mộc Tĩnh, Đoan Mộc Tĩnh không chút do dự gật đầu, bé nguyện ý vô điều tin Tiểu Mặc ca ca.
Đoan Mộc Sam Nhi lo lắng, vòng tay là giả, bọn họ làm sao lại không nghe đây?
Đoan Mộc Hùng lặng yên nhìn mấy hài tử, không có lên tiếng, mặc dù Tiểu Mặc tuổi không lớn, nhưng cậu bé tuyệt đối không hại Tiểu Tĩnh, cũng được, để xem rốt cuộc cậu nhóc muốn làm gì.
“Tiểu Tĩnh, đánh không được hãy nhận thua, ngàn vạn không nên đối chọi, không thể làm cho gia gia lo lắng biết không?”
Khi ông ôn nhu dặn dò cháu gái của mình đồng thời Đại trưởng lão cũng dặn dò cháu gái mình: “Nịnh Nhi, cháu phải nhớ kỹ, trận tỷ võ này đối với chúng ta mà nói vô cùng quan trọng, cháu nhất định phải đánh bại đối thủ, tuyệt đối không thể để cho nó có cơ hội trở thành đệ tử của gia chủ, có cơ hội thừa kế vị trí gia chủ. Cháu nhất định phải thắng, vì sự vẻ vang sau này của chúng ta!”
“Gia gia, ngài cứ yên tâm đi! Cháu nhất định sẽ đánh bại Đoan Mộc Tĩnh ở trên lôi đài, làm cho nó không có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của gia chủ!” Đoan Mộc Nịnh Nhi sờ chiếc vòng tay của mình, độc ác nói.
Beta: Tiểu Mộng
“Tiểu Tĩnh đừng khóc, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt muội nữa.” Nhẹ nhàng vỗ về lưng Đoan Mộc Tĩnh, Tiểu Mặc nhẹ giọng an ủi.
“Tiểu Tĩnh, sao người Đoan Mộc gia lại xấu như vậy, luôn bắt nạt ngươi thế?” Tiểu Bạch bất mãn.
Đoan Mộc Tĩnh mở to hai mắt đẫm lệ, nhìn hai người bạn nhỏ vui quá mà khóc.
Bên này, Đại trưởng lão chẳng vui chút nào, chính cháu gái mình bị ngất, sao lão có thể bỏ qua chứ?
“Tiểu tử thối, ngươi nhục nhã cháu gái lão phu trước mặt mọi người, có thể bỏ qua, bây giờ ngươi còn hại nó bị hôn mê, sao ngươi lại ác độc như thế chứ? Lão phu không cần biết có phải ngươi đến từ Long Vương cốc hay không, hôm nay không dạy dỗ ngươi thì không thể được.”
Đại trưởng lão tiến lên vài bước, một chưởng đánh tới sau lưng Tiểu Mặc.
Lão ra tay tốc độ cực nhanh, khi Đoan Mộc gia chủ nhận ra, muốn ngăn cản cũng đã muộn rồi.
Chưởng phong gào thét, xiêm y của Tiểu Mặc bị thổi bay phấp phới, thân thể nhỏ bé như vậy sao có thể chịu được một kích tàn nhẫn nhường này của Đại trưởng lão chứ?
Đại trưởng lão thật sự là điên rồi, vì xả giận cho cháu gái mà lại dám ra tay với người của Long Vương cốc. Lão ta không sợ làm phiền Đoan Mộc gia tộc, mang đến tai ương ngập trời cho Đoan Mộc gia tộc sao?
“Dừng tay!” Đoan Mộc Hùng xuất hiện từ cửa lớn, thấy cảnh này hoảng hốt hô lên, phi thân muốn đi cứu viện, đáng tiếc vẫn chậm một bước.
Chưởng phong của Đại trưởng lão sắp đánh trúng Tiểu Mặc, một chưởng này nếu trúng, không chỉ Tiểu Mặc chắc chắn phải chết mà ngay cả Đoan Mộc Tĩnh hẳn cũng phải táng thân nơi này.
Đột nhiên một thân ảnh nho nhỏ vọt ra, chắn trước mặt Tiểu Mặc.
Cùng lúc đó, một luồng gió mạnh kỳ lạ đột nhiên thổi qua, cảnh tượng mọi người tưởng tượng cũng không xảy ra, chưởng phong của Đại trưởng lão bị ngưng nửa đường, cả người lão bị luồng gió mạnh nay thổi tung, hung hăng bay ra ngoài, thần sắc lão vô cùng sợ hãi, lão một đường bay ngược, đến lúc va chạm vào sư tử đá ngoài cổng cũng khiến cho sư tử bằng đá vỡ tung.
Quá quái dị!
Luồng gió này thật quá tà môn, có thể khiến một vị cao thủ cấp Huyền Hoàng trở nên chật vật như thế thì thật là lợi hại.
Một loạt tiếng hút khí từ miệng mọi người phát ra, tầm mắt bọn họ từ chỗ Đại trưởng lão va sư tử đá chậm rãi dời đến trên người Tiểu Bạch, nhất trí cho rằng, luồng gió kì quái này là do Tiểu Bạch phóng ra.
Không hổ là tiểu Thái tử của Long Vương cốc, thần lực kinh người a!
Đoan Mộc gia chủ thấy tình huống không ổn, vội bước lên trước ‘chữa cháy’: “Tiểu Thái tử, tiểu công tử, hai vị không sao chứ?”
Sau đó nhanh chóng xoay người, nhìn Đại trưởng lão quát lớn: “Đại trưởng lão, ngươi thật không biết chừng mực, sao lại vô lễ với khách quý như vậy chứ? Còn không mau tới đây xin lỗi tiểu Thái tử và tiểu công tử đi.”
Đại trưởng lão khổ sở bò lên, trong lòng nghẹn khuất, tại sao lại như vậy? Lão đường đường là Đại trưởng lão của Đoan Mộc gia tộc mà lại không đối phó được với hai tên tiểu tử thối hay sao?
Bây giờ gia chủ còn muốn lão nhận lỗi? dựa vào cái gì? Chẳng lẽ lão và cháu gái lão dễ bị bắt nạt như thế sao?
Tiểu Mặc liếc trái liếc phải, bé biết luồng gió kỳ lạ kia tuyệt đối không phải là do tbc thi triển ra, mà là… Bé cười, biết được cha mẹ luôn bảo vệ bên cạnh mình, bé còn sợ cái gì nữa.
Thấy Đại trưởng lão không cam lòng, chần chừ không chịu xin lỗi, bé rộng rãi khoát tay, nói: “Quên đi quên đi, ta không phải là kẻ lòng dạ hẹp hòi, sẽ không so đo với ông ta.”
Thấy chứ? Bé rất rộng lượng, không so đo một chuyện nhỏ với một lão già.
Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng, Tiểu Mặc lại không nghĩ vậy. Nếu vừa rồi không có cha mẹ ở bên cạnh bảo vệ, bé thật sự sẽ bị một chưởng của Đại trưởng lão đánh bay
“Tiểu công tử hiểu rõ đại nghĩa, tại hạ bội phục vô cùng.” Đoan Mộc gia chủ âm thầm thở dài, nếu đối xử không chu toàn thì rất khó xử. Tầm mắt của lão lại nhìn về phía Đoan Mộc Tĩnh, ánh mắt hơi biến hóa, nha đầu Tiểu Tĩnh này lại quen biết bọn họ. Thật đúng là một mối quan hệ tốt…
“Tiểu Tĩnh, nếu cháu đã quen biết với hai vị tiểu công tử này vậy cháu hãy cố gắng tiếp đãi bọn họ đi. Nhớ kỹ, nhất định phải chiêu đãi thật tốt hai vị tiểu công tử, hai vị cần gì, cháu phải gắng hết sức thỏa mãn. Cần cái gì hãy nói với hạ nhân.” Đoan Mộc gia chủ thái độ ôn hòa nói.
Đoan Mộc Tĩnh gật đầu: “Cháu đã biết.” Cô bé vừa khóc vừa cười, vô cùng vui vẻ.
Tiểu Mặc nâng tay, lau nước mắt cho cô bé, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé, cùng nhau cất bước đi vào phía trong. Nếu có thể, bé rất muốn mang Tiểu Tĩnh đi ngay lập tức, bởi bé phát hiện, nơi này có rất nhiều kẻ bắt nạt Tiểu Tĩnh, Tiểu Tĩnh ở nơi này không vui vẻ gì, nhưng bé không thể làm như thế, bởi ở đây bé có nhiệm vụ khác.
Đoan Mộc gia chủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu trừng mắt với Đại trưởng lão một cái: “Tốt nhất ngươi nên an phận cho ta. Đắc tội Long Vương cốc, việc đầu tiên ta làm là giao hai ông cháu ngươi cho Long Vương cốc xử trí.” Nói xong, lão phất tay áo, dẫn những cao thủ khác của gia tộc đi thẳng.
Đại trưởng lão đỏ mặt, vừa tức vừa giận.
Hắn ta là cái thá gì mà dám nói với lão như vậy? Năm đó, lão gia chủ khi còn sống cũng không đối xử với lão như thế, dù có chuyện gì cũng sẽ nể mặt lão ba phần.
Bực quá đi mất!
Vì bảo trụ Đoan Mộc gia tộc mà hy sinh ông cháu lão như vậy sao?
Được, ngươi đã bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa!
Đại trưởng lão đem toàn bộ tức giận của mình đổ lên đầu gia chủ, đôi khi, thương tổn mà người ngoài mang đến chỉ là phù du, ngươi một nhà làm hại nhau mới là nguy hiểm.
Tiểu Mặc và Tiểu Tĩnh lâu chưa gặp mặt, có biết bao chuyện để nói, dọc đường đi cười cười nói nói, không để ý đến những người khác.
Đoan Mộc Sam Nhi đi cách xa phía sau bọn họ, rất hâm mộ, từ trước cô bé vẫn cho rằng Tiểu Tĩnh không có bạn bè, rất cô đơn tịch mịch cho nên cô bé mới chủ động tiến lên làm bạn với Tiểu Tĩnh. Bây giờ thấy Tiểu Tĩnh có người bạn vĩ đại, lợi hại như vậy, ngay cả Đoan Mộc Nịnh Nhi bá đạo ngang ngược cũng bị đứa bé kia xử lý, cô bé bắt đầu cảm thấy tự ti. Tiểu Tĩnh có bằng hữu lợi hại như vậy có phải sau này sẽ không chơi với mình nữa không?
Đang nghĩ, đột nhiên thấy Đoan Mộc Tĩnh ở phía trước quay lại, gọi mình: “Sam Nhi mau tới đây, ta giới thiệu Tiểu Mặc ca ca cho ngươi.”
Đoan Mộc Sam Nhi bỗng luống cuống chân tay, Tiểu Tĩnh thật sự muốn giới thiệu bạn của nó cho mình quen biết sao?
“Sam Nhi mau tới đây đi!” Đoan Mộc Tĩnh nhiệt tình gọi, Đoan Mộc Sam Nhi đỏ mặt, chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ, không dám nhìn Tiểu Mặc.
“Tiểu Mặc ca ca, đây là Sam Nhi, là người bạn duy nhất của muội ở đây. Sam Nhi, đây là Tiểu Mặc ca ca, còn đây là Tiểu Bạch, bọn họ đều là bạn tốt nhất của ta.” Đoan Mộc Tĩnh mỉm cười ngây thơ, hận không thể đêm niềm vui của chính mình chia sẻ với bạn bè.
Tiểu Mặc nhìn Đoan Mộc Sam Nhi một cái, nói: “Cảm ơn ngươi đã chăm sóc Tiểu Tĩnh nhà chúng ta.”
“A? Ta.. Kỳ thật không phải ta chăm sóc Tiểu Tĩnh mà là Tiểu Tĩnh chăm sóc ta…” Đoan Mộc Sam Nhi được quan tâm mà càng thêm hoảng hốt, ngượng ngùng cúi đầu.
Hồi lâu sau không nghe thấy tiếng đáp của đối phương, cô bé vụng trộm ngẩng đầu lên nhìn, người trước mặt đã sớm đi xa. Nhất thời cô liền cảm thấy mất mát, quả nhiên hai chữ “bạn bè” không phải tùy tiện nói là thành, muốn hòa hợp với bọn họ còn phải cố gắng rất nhiều. Nhưng mà dù sao bọn họ cũng không bài xích mình, cô bé cảm thấy rất vui vẻ.
Sau đoạn nhạc đẹm ngắn ngủi này, đại hội luận võ Tân Tú của gia tộc lại tiếp tục được tiến hành.
Tiểu Mặc và Tiểu Bạch ngồi xuống quan sát trận đấu.
Lúc này, Đoan Mộc Nịnh Nhi sau khi hôn mê cũng đã tỉnh lại, Đại trưởng lão đem toàn bộ hy vọng gửi gắm vào nó, vì có thể làm cho nó thuận lợi chiến thắng luận võ mà không tiếc truyền huyền khí của mình cho nó.
“Nịnh Nhi, cháu nhất định phải giúp gia gia hả giận, phải đoạt được giải nhất luận võ, nếu không sau này hai ông cháu ta khó mà yên ổn sống ở Đoan Mộc gia tộc.” Đại trưởng lão dụ dỗ cháu gái.
“Gia gia, người yên tâm, cháu nhất định sẽ đánh bại Đoan Mộc Tĩnh.” Đoan Mộc Nịnh Nhi vừa xoa đầu vừa căm giận nói, nếu không bởi vì Đoan Mộc Tĩnh, nó cũng không phải chịu khuất nhục lớn như vậy. Thù này nhất định phải báo.
“Cháu nhớ kỹ. Muốn sống yên tại cái gia tộc này, không ra tay tàn nhẫn không được, người quá mức lương thiện sẽ không có kết cục tốt, chỉ khi nào cháu làm cho tất cả mọi người e ngại cháu, cháu mới có thể nắm tất cả trong tay. Gia gia là người từng trải, hiểu rất rõ đạo lý ‘cắn người miệng mềm’ (bắt nạt kẻ yếu).”
“Gia gia, cháu hiểu. Phụ thân mẫu thân cũng dạy cháu như thế.” Đoan Mộc Nịnh Nhi cao ngạo ngẩng đầu, bởi vì đã nếm thử tư vị làm Tiểu Bá vương trong đám trẻ đồng lứa, nó mới hiểu sâu sắc rằng những gì cha mẹ và gia gia dạy nó là đúng.
Đại trưởng lão vừa lòng nhìn cháu gái của mình, sự kiêu ngạo và khí phách như này giống hệt lão, bảo sao lão lại yêu quý cháu gái như vậy chứ?
“Tiểu Tĩnh, muội chuẩn bị tốt chưa?” Tiểu Mặc hỏi.
Đoan Mộc Tĩnh gật đầu: “Muội đã chuẩn bị xong xuôi, các huynh hãy xem muội thể hiện đi.”
Tiểu Mặc nâng tay, bộ dángg tiểu đại nhân xoa xoa đầu Đoan Mộc Tĩnh, dặn dò: “Làm hết sức là được, thắng thua không quan trọng, nhất định phải bảo vệ chính mình.”
Đoan Mộc Tĩnh cảm động vô cùng, hai mắt đẫm lệ nhìn bé.
“Sao lại khóc rồi?” Tiểu Mặc nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, tư thế kia giống hệt tư thế vuốt lông Tiểu Bạch hàng ngày.
“Không sao, bởi vì Tiểu Mặc ca ca đến đây khiến cho muội rất vui mừng.” Đoan Mộc Tĩnh lau lau nước mắt, hé ra tươi cười.
“Phải rồi, Đoan Mộc gia gia đâu? Sao ông ấy không ở bên cạnh muội?” Tiểu Mặc tò mò hỏi.
Đoan Mộc Tĩnh hơi sửng sốt, lúc này mới nhở đến, sáng sớm nay lúc tỉnh dậy cũng không nhìn thấy gia gia, không biết gia gia đã đi đâu rồi.
Đại hội luận võ Tân Tú đang chậm rãi khởi động, ở một góc của gia tộc, bóng người thần bí xuyên qua đình viện, không biết đang tìm kiếm cái gì.
Càng không ai ngờ được rằng, giờ khắc này, ở giữa đình viện có hai ngươi thi triển thuật Ẩn thân, thoải mái bước đi.
“Thiên Tuyệt, chàng có nhìn thấy bóng người vừa rồi không? Hình như là đi về sân phía tây.”
Không sai, hai người này chính là hai vợ chồng Vân Khê.
Để chính con mình mở đường, công khai tiến vào Đoan Mộc gia tộc, còn hai vợ chồng thì lại bí mật đi theo.
Hiện giờ, con trai đang xem đấu võ, tạm thời không có gì nguy hiểm, hai vợ chồng mới yên tâm đi tìm hiểu.
“Quả nhiên Đoan Mộc gia tộc không đơn giản, chúng ta đi theo xem sao, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.” Long Thiên Tuyệt quyết định xong, hai vợ chồng rất nhanh đã đuổi kịp bóng người phía trước.
Người nọ một thân hắc y khiến người khác không nhìn rõ dùng mạo, nhưng từ mái tóc bạc, đó hẳn là một lão giả tuổi cao.
Tính cảnh giác của người nọ rất cao, hầu như là đi ba bước liền quay đầu lại xem xét một lần, sợ có người theo dõi phía sau lưng.
Đi vào góc khuất nhất của sân viện phía tây, người nọ lần lượt đi vào từng gian phòng một, không biết đang tìm kiếm cái gì. Thừa khoảng cách người nọ tìm kiếm, hai vợ chồng Vân Khê cũng tra xét các phòng một lần.
Đột nhiên, từ hướng khác truyền tới tiếng bước chân, hắc y nhân vội trốn đi, hai vợ chồng Vân Khê cũng dừng chân lại xem xét tình hình.
Lúc này, hầu như tất cả mọi người trong gia tộc đều đi xem đại hội Tân Tú, bây giờ đi lại ở trong sân hẳn đều là hạ nhân của Đoan Mộc gia tộc.
Ba ngươi đều đang xem xét, một bóng người chậm rãi xuất hiện, trên áo trắng thêu hình vẽ quen thuộc, Vân Khê vừa nhìn liền nhận ra người này chắc chắc đến từ Vân tộc, không những thế còn là người của Nội tông Vân tộc, bởi vì trên người nàng có hình vẽ chuyên thuộc về Vân tộc.
Lạ nhỉ, sao cao thủ Nội tông Vân tộc lại xuất hiện ở Đoan Mộc gia tộc?
Không chỉ hai vợ chồng họ ngạc nhiên, hắc y nhân đang ẩn nấp ở một nơi gần đó hình như cũng có vẻ bất ngờ, hơi thở bỗng trở nên rối loạn.
Biến hóa tuy nhỏ nhưng cao thủ Vân tộc vẫn phát hiện được.
“Ai?” ánh mắt như điện bắn về nơi hắc y nhân ẩn nấp, tính cảnh giác của nàng cực cao, phản ứng lại nhanh nhẹn, lập tức phát hiện nơi truyền ra tiếng hít thở của đối phương.
Chiến ý bùng nổ trong nháy mắt, thực lực của cao thủ Nội tông Vân tộc không nhỏ, nàng nhanh nhẹn giơ một tay, lực hút mạnh mẽ khiến cho cả sân viện đều rung lên, cây cỏ điên cuồng lay động, hắc ý nhân ẩn thân từ nơi bí mật gần đó bắt đầu không chịu nổi áp lực, phi thân muốn trốn.
Quan sát thực lực của hắc y nhân, có thể đoán được tu vi chưa tới cấp bậc huyền hoàng, thực lực khác biệt như vậy, nên việc chạy trốn của hắn gặp rất nhiều trở ngại.
“Tặc nhân lớn mật, ban ngày ban mặt lại dám xông vào Đoan Mộc Gia tộc, ta sẽ thay gia chủ tới thu thập ngươi!” Nội tông cao thủ khẽ quát một tiếng, gia tăng sức lực, đem Hắc y nhân bao lấy.
Nàng cười lạnh, chỉ là một tiểu tặc, làm sao có thể là đối thủ của nàng? Không phải nàng có thể tùy tiện nhào trộn, bóp nát đối phương sao?
Đột nhiên, thời điểm hắc y nhân bay đến nửa đường, cả người đột nhiên biến mất trong hư không.
Tốc độ như vậy, làm cho nàng không thể tưởng tượng nổi, nàng chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một dòng xoáy nho nhỏ trong không khí, còn có một chút ánh sáng màu xanh, chẳng qua là trong giây lát lại biến mất không thấy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Tiểu tặc, ngươi lăn ra đây cho ta!” Liên tục hét mấy tiếng, cũng không có phát hiện bất cứ động tĩnh gì, từ từ, nàng bắt đầu bỏ qua. Nàng không muốn kinh động đến người của Đoan Mộc Gia tộc, do dự một lát, hướng phía trước tiếp tục đi tới.
“Đuổi theo nàng, xem cao thủ Nội tông Vân tộc rốt cuộc tới Đoan Mộc Gia tộc làm cái gì.” lòng hiếu kỳ của Vân Khê dâng lên, lẽ ra cùng Đoan Mộc Gia tộc có quan hệ, hẳn là cấm kỵ nhất tộc mới đúng, sao lại có quan hệ với Nội tông Vân tộc?
Vân Khê mơ hồ có cảm giác bất hảo, có lẽ chuyện này không có đơn giản như vậy…..
“Ngươi trước đi, ta tới xử lý hắc y nhân.” Long Thiên Tuyệt lấy Kim Hòa tháp ra, hắn mới vừa dùng chính là bảo vật này cứu Hắc y nhân, để cho hắn thoát khỏi tay Nội tông cao thủ vân tộc
Đợi Vân Khê đi xa, Long Thiên Tuyệt đem người bên trong Kim Hòa tháp thả ra, vừa muốn lên tiếng, Hắc y nhân đột nhiên bỏ mặt nạ xuống, lộ sắc mặt vui mừng: “Long tôn chủ, thật sự là ngươi?”
“Đoan Mộc tiền bối?” Nhận ra hắc y nhân chính là Đoan Mộc Hùng, Long Thiên Tuyệt rất là kinh ngạc, từ trên xuống dưới đánh giá, “làm sao lại là ngài?”
Đoan Mộc Hùng cười khổ, lắc đầu nói: “Một lời khó nói hết, chuyện này một chốc nói không rõ ràng lắm, đa tạ ngươi ra tay cứu giúp, nếu không sợ rằng ta đã sớm táng thân trong tay các cao thủ Nội tông Vân tộc.”
” cao thủ Nội tông Vân tộc tại sao lại xuất hiện ở nơi này?” Long Thiên Tuyệt hỏi.
Đoan Mộc Hùng sắc mặt nghiêm túc, trả lời: “Đây cũng là việc ta cần phải biết…… Mấy ngày nay, ta phát hiện trong Gia tộc thường xuyên có kẻ khả nghi xuất hiện, ta liền nghi ngờ, ở trong bóng tối quan sát, ai ngờ lại phát hiện thấy các cao thủ Nội tông Vân tộc lui tới. Theo tính cách của gia chủ nếu cao thủ Vân tộc đến, gia tộc hẳn phải mở cửa long trọng đón chào mới phải. Nhưng tình hình lại ngược lại, trong phủ không có bất kỳ động tĩnh nào, tựa hồ phần lớn mọi người trong gia tộc không biết cao thủ Vân tộc tới. Ta càng nghĩ càng thấy lạ, hôm nay thừa dịp trong gia tộc có tỷ võ, cải trang tới điều tra không ngờ thiếu chút nữa bị phát hiện……”
Long Thiên Tuyệt suy tư chốc lát, nói: “Chúng ta lần này tới Đoan Mộc Gia tộc, cũng điều tra được một ít chuyện, nói không chừng hai việc này có liên lạc với nhau. Đoan Mộc tiền bối, trừ lần đó ra, ngài còn phát hiện những thứ khác?”
“Những thứ khác, tạm thời không có.” Đoan Mộc Hùng lắc đầu.
“Tiền bối, thân phận của ngài đặc thù, không thể làm cho cao thủ Đoan Mộc Gia tộc chú ý, ngài nhanh đi về trước đi. hiện tại Tiểu Mặc cùng Tiểu Tĩnh ở cùng một chỗ xem tranh tài, làm phiền ngài chiếu cố nhiều hơn, về phần điều tra, giao cho chúng ta đi.”
“Tốt, ta đây an tâm. Gia chủ từ trước đến giờ xử sự cẩn thận, trong phủ đệ khắp nơi cài đặt cơ quan bẫy rập, các ngươi phải cẩn thận.” Đoan Mộc Hùng dặn dò mấy câu, vội vàng rời đi.
Long Thiên tuyệt không nán lại quá lâu, nhanh chóng theo hướng Vân Khê vừa rời khỏi.
Đoan Mộc Hùng rất nhanh tới nơi so tài, xa xa thấy Tiểu Mặc cùng cháu gái mình ngồi chung một chỗ cười cười nói nói, nhất thời vui mừng không dứt. Nụ cười hạnh phúc một lần nữa trở lại trên mặt Tiểu Tĩnh, ông cảm thấy rất đáng giá, ông quyết định, lần này, vô luận như thế nào cũng phải mang Tiểu Tĩnh rời khỏi Đoan Mộc Gia tộc, vì nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cháu gái……
“Tiểu Mặc, đã lâu không gặp!”
Tiểu Mặc quay đầu lại, thấy Đoan Mộc Hùng, lập tức nở nụ cười: “Đoan Mộc gia gia, Tiểu Mặc nhớ ngài!”
“Ngoan! Gia gia cũng nhớ con.” Đoan Mộc Hùng thoải mái cười.
Đoan Mộc Gia chủ nhân ngồi trên đài, tầm mắt vẫn không rời Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch, quan hệ đến Long Vương cốc, lão không dám chậm trễ. Lúc này, đột nhiên thấy Đoan Mộc Hùng xuất hiện ở hiện trường tranh tài, lão khẽ hí mắt, ban đầu vẫn không thấy bóng dáng Đoan Mộc Hùng lão còn đang thấy kỳ quái, lúc này đột nhiên thấy lão ta xuất hiện, lão không khỏi hoài nghi, Đoan Mộc Hùng rốt cuộc đi nơi nào?
Trong lúc đang trầm tư, trên lôi đài, trọng tài tuyên bố: “Trận tỷ võ tiếp theo, Đoan Mộc Nịnh Nhi đấu với Đoan Mộc Tĩnh!”
“Tiểu Tĩnh, nhanh như vậy đã đến lượt ngươi rồi sao? Hơn nữa đối thủ của ngươi là Nịnh Nhi, làm sao bây giờ, trong tay Nịnh Nhi có một vòng tay rất lợi hại, ngươi cần phải coi chừng a!” Đoan Mộc Sam Nhi khẩn trương nói.
“Vòng tay?” Tiểu Mặc tò mò hỏi.
Đoan Mộc Sam Nhi gật đầu, trả lời: “Đại trưởng lão từng cho người tới Luyện khí minh chế tạo ra hai chiếc vòng tay, một cho Nịnh Nhi, một chiếc cho Tiểu Tĩnh, chính là chiếc vòng đeo trên tay Tiểu Tĩnh.”
Đoan Mộc Tĩnh vén ống tay áo, thấy có một vòng ngọc, vòng ngọc màu trắng lấp lánh trên da thịt tuyết trắng càng thêm nổi bật, càng thêm thần bí động lòng người.
Tiểu Mặc mỉm cười, nhanh chóng tới bên Tiểu Bạch, đang muốn nói chuyện, Tiểu Mặc lấy tay cái miệng của nó. Nó la như vậy, không sợ cho tất cả mọi người nghe thấy sao.
Đoan Mộc Sam Nhi không chú ý tới sự khác thường của bọn họ, tiếp tục nói: “Ta nghe nói, Đại trưởng lão để luyện khí sư động chân động tay ở hai cái tay vòng tay, đem chiếc vòng lợi hại cho Nịnh Nhi, chiếc vòng tay bình thường cho Tiểu Tĩnh. Nịnh Nhi lúc trước còn nói, vòng tay của nó rất lợi hại, nó muốn dùng vòng tay đánh bại tất cả các đối thủ.”
” Sao có thể như vậy?” Đoan Mộc Tĩnh nhìn chằm chằm chiếc vòng trên cổ tay, chân mày hơi nhíu lại, bất quá rất nhanh, bé khẽ nở nụ cười, ” dù sao ta cũng không có ý định dùng sự trợ giúp của vòng tay, nó rốt cuộc là thật hay giả, cũng không sao cả.”
“Tiểu Tĩnh, thời điểm muội tỷ võ, hãy sử dụng vòng tay, muội tin tưởng ta, nó nhất định sẽ giúp muội.” Tiểu Mặc mười phần tự tin nói.
“Nhưng đây là chiếc vòng tay bình thường a.” Đoan Mộc Sam Nhi không hiểu nói.
“Tin tưởng ta, ta sẽ không lừa gạt muội.” Tiểu Mặc không để ý đến nó, dùng ánh mắt kiên định nhìn Đoan Mộc Tĩnh, Đoan Mộc Tĩnh không chút do dự gật đầu, bé nguyện ý vô điều tin Tiểu Mặc ca ca.
Đoan Mộc Sam Nhi lo lắng, vòng tay là giả, bọn họ làm sao lại không nghe đây?
Đoan Mộc Hùng lặng yên nhìn mấy hài tử, không có lên tiếng, mặc dù Tiểu Mặc tuổi không lớn, nhưng cậu bé tuyệt đối không hại Tiểu Tĩnh, cũng được, để xem rốt cuộc cậu nhóc muốn làm gì.
“Tiểu Tĩnh, đánh không được hãy nhận thua, ngàn vạn không nên đối chọi, không thể làm cho gia gia lo lắng biết không?”
Khi ông ôn nhu dặn dò cháu gái của mình đồng thời Đại trưởng lão cũng dặn dò cháu gái mình: “Nịnh Nhi, cháu phải nhớ kỹ, trận tỷ võ này đối với chúng ta mà nói vô cùng quan trọng, cháu nhất định phải đánh bại đối thủ, tuyệt đối không thể để cho nó có cơ hội trở thành đệ tử của gia chủ, có cơ hội thừa kế vị trí gia chủ. Cháu nhất định phải thắng, vì sự vẻ vang sau này của chúng ta!”
“Gia gia, ngài cứ yên tâm đi! Cháu nhất định sẽ đánh bại Đoan Mộc Tĩnh ở trên lôi đài, làm cho nó không có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của gia chủ!” Đoan Mộc Nịnh Nhi sờ chiếc vòng tay của mình, độc ác nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook