*

Vẫn chọn chỗ khuất nhất để ngồi,vậy mà nữ chủ của chúng ta vẫn đánh hơi ra được,còn mặt dày đem theo những chú cún trung thành của mình ngồi xuống.Mở miệng ra là lời vàng ý ngọc

“Dao Dao,cậu có bị sao không?Vân Y Y kia cũng thật quá đáng,cậu đâu có đụng chạm gì cô ấy đâu chứ”

“Cảm ơn ý tốt của Kiêu tiểu thư,Dao Dao chị ấy vẫn còn đang ngồi đây”

Vẫn là Âu Nguyệt hiểu ý cô.Nếu họ đã biết rồi thì cần gì phải giấu,làm như vậy chỉ tổ làm khổ chính mình.Với lại,làm như vậy đã là nhân từ với cô ta rồi.Nếu như cô mở miệng,chẳng phải cô ta sẽ tiếng tục hót sao?Lúc đó nếu như Âu Nguyệt mất hết kiên nhẫn thì “cún con” của cô ta cũng chẳng thể làm gì.Tất nhiên,cô ta vẫn chưa hiểu đạo lý,tiếp tục màn “tỷ muội tình thân” trong truyền thuyết

“Nhưng mà,cậu làm vậy thì có hơi quá,nếu như Vân Y Y lại...”

Được rồi,cô đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn,Kiêu Ái Ái đây là muốn khinh thường cô sao?Nằm mơ đi

“Kiêu tiểu thư đừng quên,Mộc gia đủ sức giải quyết,không cần tiểu thư quan tâm.Vả lại,chuyện của chúng tôi,tiểu thư làm sao hiểu được”

Hàm ý chính là:”Bớt xen vào chuyện của người tôi đi.Cô chẳng qua cũng chỉ là con của thường dân thôi,không phải là tiểu thư quyền quý gì”

Kiêu Ái Ái tất nhiên là hiểu được,mặt tái mét.Mà nói là thường dân thì không đúng cho lắm nhỉ?Ba cô ta cũng chỉ là một con nghiện mà thôi.Mẹ là ai cũng không biết.Cô ta vào học ở đây là đã quá tốt rồi.Đừng để cô đào bới quá khứ của cô ta lên.Lúc đó,đừng nghĩ cô ta có thể tiếp tục đi học ở đây.

*********

“Dao Dao,chị có thấy vẻ mặt của cô ta không”

Âu Nguyệt thích thú nói,còn ngồi ôm bụng cười.Con bé này,ở ngoài là một tiểu thư quyền quý,nhưng chỉ cần ở bên cô và Âu Dạ thì liền dở chứng.Cứ như hai người khác nhau vậy.Thật không hiểu nổi

“Em thích thú đến như vậy à”

“Sao lại không?”

Mộc Thanh Dao thở dài.Con bé này,thật đúng là một tiểu quỷ sứ.Nhưng như vậy lại tốt,nếu như nó giống anh trai nó,thì Mộc Thanh Dao không biết sống ra sao trong cái nhà đó nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương