Thiên Tài Cuồng Phi, Cưới Một Được Một
-
Chương 11: Sở Khuynh Nguyệt điên rồi 11
Đáy lòng Da Luật Đình khẽ động.
Nữ tử này, là ai?
Phong Lạc quốc, lấy số người đạt đến Vũ Giai ngũ cấp mà tính, cũng không nhiều lắm!
Mấy tên hắc y nhân đứng bên cạnh, trong đáy mắt đều hiện lên vài phần kinh ngạc.
Mấy người đối diện, bên trong ánh mắt sát ý nổi lên dày đặc.
Qủa thực, bọn họ không đoán sai, nữ nhân này, quả nhiên là đồng minh của Da Luật Đình!
“Giết a!” Chỉ một tiếng giết, tất cả hắc y nhân đều cùng nhau hô lên…
“A? Còn?” Sở Khuynh Nguyệt nhướn mày, lên tiếng trêu tức.
Nói xong, thân hình chợt loé, bóng dáng màu trắng, xuyên qua nhóm hắc y nhân.
Tốc độ, cực kỳ mau!
Chỉ trong chốc lát, Sở Khuynh Nguyệt về vị trí cũ, nàng phủi phủi tay, cười nhìn đoàn người trước mặt.
“A a a!!!” Một đám hắc y nhân mới vừa nãy còn diễu võ dương oai, lúc này, đã bị lấy hết xiêm y, trên ngực mỗi người, đều bị khắc lên hai chữ “Vương bát”!
Trên mặt tất cả đều nhuộm đầy vẻ khủng bố---
Rất quỷ dị!!
Rất con mẹ nó quỷ dị!!
Bọn họ căn bản là không có nửa phần cảm giác, đã bị lột sạch quần áo lại còn bị khắc chữ.
Thậm chí đau đớn trên người, cũng đúng lúc truyền đến…
“Quỷ a…” Có người hoảng sợ kêu ra tiếng, chỉ trong khoảnh khắc, một đám hắc y nhân, ào ào ném vũ khí, chạy trối chết…
Sở Khuynh Nguyệt vỗ vỗ tay, hừ nhẹ ra tiếng:”Như vậy liền xong rồi? Không có ý tứ.”
Xoay người, Sở Khuynh Nguyệt định rời đi.
Phía sau, tiếng nói của Da Luật Đình vang lên:”Cô nương xin dừng bước, đa tạ cô nương đã cứu giúp… Xin hỏi đại danh của cô nương là gì, ngày sau, bản… Ta mới có thể báo đáp cho cô nương…”
Sở Khuynh Nguyệt ách xì một cái…
Rồi sau đó không chút để ý phất phất tay---
“Đừng~~ Ta chỉ là dạy dỗ nhóm người này một chút mà thôi, ai bảo bọn họ quấy rầy giấc ngủ của ta.”
“Nhưng mà cô nương, ngươi dù sao cũng đã cứu ta.” Cặp mắt Da Luật Đình, gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, trong đôi mắt kia bắn ra tia sáng, giống như thợ săn nhìn thấy con mồi.
Nữ tử mặc dù đeo mặt nạ màu bạc, nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài, lộng lẫy như ánh sao.
Ngẫu nhiên có ánh sáng rọi vào, làm cho Da Luật Đình cảm thấy trong lòng nổi lên một trận gợn sống.
“Ngươi muốn báo đáp ta?” Trong mắt Sở Khuynh Nguyệt hiện lên mấy tia sáng rọi, nở nụ cười.
“Đúng.” Thấy Sở Khuynh Nguyệt dừng bước chân, Da Luật Đình cảm thấy rất vui vẻ.
“Đơn giản a~~ Thay ta đi giết một người.”
“A?”
“Quên đi, ngươi cũng không dám, vẫn là ta tự mình ra tay thôi. Sở gia nhị tiểu thư, dám đắc tội ta… Hừ~~”
Dứt lời, Sở Khuynh Nguyệt phi thân rời đi.
Bóng dáng màu trắng, từ bên người Da Luật Đình xẹt qua.
Da Luật Đình muốn đuổi theo, nhưng thân đang chịu trọng thương, căn bản khộng thể đi xa.
Cuối cùng, chỉ là nhìn bóng dáng màu trắng kia, theo ánh trăng mà đi… Thân ảnh màu trắng, từ từ biến mất, cuối cùng, giống như cùng ánh trăng màu bạc hợp thành một thể.
“Tiên tử dưới ánh trăng…” Da Luật Đình đứng yên tại chỗ, nhìn theo phương hướng nữ tử đã biến mất, kinh ngạc mở miệng.
Ngược lại, cũng là đang nghĩ tới người họ Sở mà nàng vừa mới nói.
Sở gia nhị tiểu thư?
Tiên tử dưới ánh trăng cùng Sở gia nhị tiểu thư có thù hằn?
Nghĩ đến Sở gia nhị tiểu thư kia, trên mặt Da Luật Đình biến lạnh.
Hắn thật sự không rõ vì sao tiểu thư Sở gia lại nhất định phải nhập chủ Đông cung*(= gả cho hắn).
Đầu tiên là cái người xấu xí kia của Sở gia, hiện tại không có Sở đại tiểu thư, liền đổi thành Sở Lưu Ly!
Sở Lưu Ly quả thật là một mỹ nhân khó gặp, nhưng xảy ra chuyện đêm nay, khiến cho hình tượng của Sở Lưu Ly ở trong lòng Da Luật Đình triệt để bị đảo điên.
Sở Lưu Ly, dám cùng tiên tử dưới ánh trăng của hắn đối nghịch.
Nữ tử này, là ai?
Phong Lạc quốc, lấy số người đạt đến Vũ Giai ngũ cấp mà tính, cũng không nhiều lắm!
Mấy tên hắc y nhân đứng bên cạnh, trong đáy mắt đều hiện lên vài phần kinh ngạc.
Mấy người đối diện, bên trong ánh mắt sát ý nổi lên dày đặc.
Qủa thực, bọn họ không đoán sai, nữ nhân này, quả nhiên là đồng minh của Da Luật Đình!
“Giết a!” Chỉ một tiếng giết, tất cả hắc y nhân đều cùng nhau hô lên…
“A? Còn?” Sở Khuynh Nguyệt nhướn mày, lên tiếng trêu tức.
Nói xong, thân hình chợt loé, bóng dáng màu trắng, xuyên qua nhóm hắc y nhân.
Tốc độ, cực kỳ mau!
Chỉ trong chốc lát, Sở Khuynh Nguyệt về vị trí cũ, nàng phủi phủi tay, cười nhìn đoàn người trước mặt.
“A a a!!!” Một đám hắc y nhân mới vừa nãy còn diễu võ dương oai, lúc này, đã bị lấy hết xiêm y, trên ngực mỗi người, đều bị khắc lên hai chữ “Vương bát”!
Trên mặt tất cả đều nhuộm đầy vẻ khủng bố---
Rất quỷ dị!!
Rất con mẹ nó quỷ dị!!
Bọn họ căn bản là không có nửa phần cảm giác, đã bị lột sạch quần áo lại còn bị khắc chữ.
Thậm chí đau đớn trên người, cũng đúng lúc truyền đến…
“Quỷ a…” Có người hoảng sợ kêu ra tiếng, chỉ trong khoảnh khắc, một đám hắc y nhân, ào ào ném vũ khí, chạy trối chết…
Sở Khuynh Nguyệt vỗ vỗ tay, hừ nhẹ ra tiếng:”Như vậy liền xong rồi? Không có ý tứ.”
Xoay người, Sở Khuynh Nguyệt định rời đi.
Phía sau, tiếng nói của Da Luật Đình vang lên:”Cô nương xin dừng bước, đa tạ cô nương đã cứu giúp… Xin hỏi đại danh của cô nương là gì, ngày sau, bản… Ta mới có thể báo đáp cho cô nương…”
Sở Khuynh Nguyệt ách xì một cái…
Rồi sau đó không chút để ý phất phất tay---
“Đừng~~ Ta chỉ là dạy dỗ nhóm người này một chút mà thôi, ai bảo bọn họ quấy rầy giấc ngủ của ta.”
“Nhưng mà cô nương, ngươi dù sao cũng đã cứu ta.” Cặp mắt Da Luật Đình, gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, trong đôi mắt kia bắn ra tia sáng, giống như thợ săn nhìn thấy con mồi.
Nữ tử mặc dù đeo mặt nạ màu bạc, nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài, lộng lẫy như ánh sao.
Ngẫu nhiên có ánh sáng rọi vào, làm cho Da Luật Đình cảm thấy trong lòng nổi lên một trận gợn sống.
“Ngươi muốn báo đáp ta?” Trong mắt Sở Khuynh Nguyệt hiện lên mấy tia sáng rọi, nở nụ cười.
“Đúng.” Thấy Sở Khuynh Nguyệt dừng bước chân, Da Luật Đình cảm thấy rất vui vẻ.
“Đơn giản a~~ Thay ta đi giết một người.”
“A?”
“Quên đi, ngươi cũng không dám, vẫn là ta tự mình ra tay thôi. Sở gia nhị tiểu thư, dám đắc tội ta… Hừ~~”
Dứt lời, Sở Khuynh Nguyệt phi thân rời đi.
Bóng dáng màu trắng, từ bên người Da Luật Đình xẹt qua.
Da Luật Đình muốn đuổi theo, nhưng thân đang chịu trọng thương, căn bản khộng thể đi xa.
Cuối cùng, chỉ là nhìn bóng dáng màu trắng kia, theo ánh trăng mà đi… Thân ảnh màu trắng, từ từ biến mất, cuối cùng, giống như cùng ánh trăng màu bạc hợp thành một thể.
“Tiên tử dưới ánh trăng…” Da Luật Đình đứng yên tại chỗ, nhìn theo phương hướng nữ tử đã biến mất, kinh ngạc mở miệng.
Ngược lại, cũng là đang nghĩ tới người họ Sở mà nàng vừa mới nói.
Sở gia nhị tiểu thư?
Tiên tử dưới ánh trăng cùng Sở gia nhị tiểu thư có thù hằn?
Nghĩ đến Sở gia nhị tiểu thư kia, trên mặt Da Luật Đình biến lạnh.
Hắn thật sự không rõ vì sao tiểu thư Sở gia lại nhất định phải nhập chủ Đông cung*(= gả cho hắn).
Đầu tiên là cái người xấu xí kia của Sở gia, hiện tại không có Sở đại tiểu thư, liền đổi thành Sở Lưu Ly!
Sở Lưu Ly quả thật là một mỹ nhân khó gặp, nhưng xảy ra chuyện đêm nay, khiến cho hình tượng của Sở Lưu Ly ở trong lòng Da Luật Đình triệt để bị đảo điên.
Sở Lưu Ly, dám cùng tiên tử dưới ánh trăng của hắn đối nghịch.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook