Nghe đến cái tên Mục Huyên, Văn Hâm nhíu mày.

Mục Huyên chính là nữ chính trong truyện gốc, anh hai Văn Quân Mộ của cô lỡ si tình cô ta.

Trong truyện gốc, Văn Hâm cho rằng Mục Huyên sẽ là chị dâu tương lai của mình nên đã tặng cô ta chiếc vòng tay bằng ngọc.

Nửa năm sau khi tận thế bắt đầu, Mục Huyên mới vô tình phát hiện ra không gian trong chiếc vòng tay bằng ngọc, nhưng lúc đó vật tư rất khan hiếm, không gian không có tác dụng gì lớn với cô ta.

Cho đến khi gặp được nam chính Hoắc Thư Ngạn, lúc đầu hai người chỉ là quan hệ hợp tác, Hoắc Thư Ngạn chịu trách nhiệm tìm kiếm vật tư, Mục Huyên chịu trách nhiệm cất giữ, sau đó hai người yêu nhau.

Mục Huyên thấy Văn Quân Mộ không còn giá trị lợi dụng, lại còn là chướng ngại vật trên con đường tình cảm của mình nên đã không chút do dự đá anh ta đi.


Văn Quân Mộ thực sự yêu Mục Huyên, anh ta không biết lượng sức mình mà đi tìm Hoắc Thư Ngạn cảnh cáo đối phương tránh xa Mục Huyên, cuối cùng bị Hoắc Thư Ngạn lạnh lùng vô tình giết chết.

Còn Mục Huyên sau khi biết chuyện không những không có một chút thương xót nào với người đàn ông vì bảo vệ cô mà bị thương khắp người, ngược lại còn mừng thầm vì đã giải quyết được phiền phức, sau đó an tâm ở bên Hoắc Thư Ngạn.

Trong truyện, cả nhà Văn gia đều là pháo hôi, chỉ có Văn Quân Mộ si tình nữ chính nên mới có nhiều đất diễn hơn.

Thiên tai đột ngột ập đến, Văn gia không hề chuẩn bị, may mắn là trong biệt thự vẫn còn một số đồ dự trữ, nhưng chỉ vì chút vật tư này mà họ bị đám người hầu trong nhà để mắt tới.

Một đêm nọ, quản gia dẫn theo hơn mười người hầu xông vào, giết chết cả Văn gia, cướp hết vật tư rồi bỏ trốn.

Văn Hâm hạ quyết tâm nhất định phải thay đổi số phận của Văn gia, ngày mai tiếp tục đi tích trữ đồ.

!

Hôm qua đã mua đủ các loại thịt và rau xanh, còn thiếu lương thực chính là gạo.

Văn Hâm đến chợ bán buôn lương thực, mua ầm ầm.

"Gạo tẻ đóng bao một trăm cân lấy năm nghìn bao, gạo nếp ba nghìn cân, gạo nếp cẩm năm nghìn cân, gạo tím ba nghìn cân, gạo đen hai nghìn cân! "
Những ông chủ cửa hàng lương thực nhìn Văn Hâm há hốc mồm, tò mò hỏi: "Cô bé, cô mua nhiều lương thực thế này để làm gì?"
"Mở một nhà máy thực phẩm, sẽ không lãng phí đâu.

"
Văn Hâm hào sảng quẹt thẻ, các ông chủ không hỏi thêm nữa, trong lòng vui vẻ, toàn bộ hàng tồn kho được thanh lý một lần.

"Giúp tôi chuyển đến kho này.

" Văn Hâm đưa địa chỉ kho.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương