Bà Mary lắc đầu đau lòng trứoc cảnh này, hôm nay cả 2 cô gái này đã vì bà mà chịu thua trứoc 1 đối thủ vốn không mạnh hơn họ, hơn nữa kẻ này lại có lòng muốn giết chết họ 1

cách đau đớn. Những giọt nứoc mắt lăn trên má bà, trong phút ấy bà đã có quyết định cho riêng mình

- ta có sống cuộc đời này vốn cũng chẳng có ý nghĩa.....

Vừa nói bà Mary vừa cố hết sức gạt tay Selina ra khỏi tay mình. Buông mình rơi từ trên không rớt xuống, trong khoảnh khắc đó bà chợt nhìn thấy thời gian như quay trở lại: khoảng thời gian bà hạnh phúc lần đầu gặp ông Ken và cả lần đầu bà biết mình có mang Calvin…. Mọi ký ức trở về trong tích tắc nhưng bà lại có cảm giác đó chính là thiên đừong….

- MẸ!

“phịch”

“A”

1 tiếng kêu nhỏ vừa thoát lên….phía dứoi chổ treo bà Mary, Angela đã cố tình sắp đặt rất nhiều cọc sắt nhọn để xô Ella xuống dưới…nhưng không ngờ ngừoi nằm đó giờ là 1 người khác.

Có bóng người vừa lao vào bay thẳng tới đá 1 cước vào mặt Angela và bóng đen đó xoay người đá bồi thêm 1 cú vào đầu Angela rồi lao tới bên lan can.

- Hebe! – giọng Selina thều thào

Đó chính là Hebe, cô chẳng nói lời nào chỉ im lặng dùng 1 tay nắm sợi dây roi trên tay Ella dùng hết sức mình giật mạnh về phía sau. Cô siết sợi roi vào tay mình 2 vòng cho chắc, liếc mắt về phía Angela đang đứng dậy, cô lao tới quấn sợi roi vào hông Angela rồi nhảy ra xa, siết mạnh sợi dây thắt lại

- A!

Bây giờ thì tới Angela cất tiếng rên do 1 đầu sợi dây thì bị Selina trì xuống, 1 đầu thì Hebe lại đang siết chặt về hứong cô nên Angela chỉ còn cách cố gắng nưong theo đà của Hebe kéo Selina lên giảm bớt sức nặng 1 đầu dây. Ella cố gắng lồm cồm bò dậy về phía Selina, đưa 2 bàn tay đỏ bừng vì phỏng nặng của mình, cô đỡ lấy thân hình Selina vào trong. Ella òa khóc khi thấy gương mặt Selina chẳng còn chút máu, hơi thở lại yếu ớt, sinh mạng Selina lúc này như chỉ mành treo chuông

- Selina! cố lên nào!

Ella cắn răng cởi áo khoác mình ra đắp vào vết thưong ở bụng Selina, cố gắng nâng cô dậy trong lúc đó Hebe buông sợi roi ra lao về phía họ giúp Ella mau chóng đưa Selina tới bệnh viện. Angela lúc này cũng đã cởi đựoc sợi roi ra khỏi ngừoi và đã thấy khá hơn, ả nhất quyết không để Ella rời khỏi đây nên liều chết xông vào. Chụp lấy thanh sắt gần đó, Angela dùng hết sức giáng xuống Ella nhưng đã bị Hebe chặn lại. Cặp mắt căm thù của Hebe quắc lên, nắm 1 đầu cây, Hebe thọc mạnh ngựoc lại về phía Angela rồi xoay ngừoi đá vào đầu ả. Lộn người về phía trứoc, Hebe nắm lấy thân hình Angela trong tay quăng mạnh vào đống thùng phi gần đó.

- Hebe! Lo cứu Selina trứoc đã.

Hebe đang tính nhào tới giết chết Angela nhưng nghe tiếng kêu của Ella làm cô chùng chân. Nén giận, Hebe cuối xuống ẵm Selina lên rồi dìu Ella xuống lầu

---------------------------

Chun đẩy mạnh 1 cánh cửa và bứoc vào trong, ở đó anh nhìn thấy 1 cầu thang khác dẫn xuống tầng hầm. chẳng chút ngần ngại, anh bứoc nhẹ từng bước cẩn thận xuống cầu thang, qua 1 ngã rẽ, anh nhác thấy 1 bóng ngừoi nhưng trong bóng tối anh lại không rõ là ai. Nhanh nhẹn nép ngừoi vào trong chờ cho ngừoi ấy tiến lại gần, anh lập tức nhảy khỏi chổ náp tung 1 đòn karate quật ngã đối thủ nhưng ngừoi ấy cũng chẳng phải là loại yếu đuối gì, nhanh chóng lách ngừoi qua, kẻ ấy nắm lấy tay Chun giật mạnh về phía mình. Lúc 2 ngừoi giáp mặt nhau, Chun định thần nhìn kỹ rồi anh buông tay ra, thì ra là Calvin.

- không biết bọn họ giấu mẹ tôi và Alan ở đâu? – Calvin đăm chiêu nói

- nhất định sẽ không sao! Chúng ta tiến về phía trứoc thôi – Chun vừa trả lời vừa vỗ mạnh lên vai Calvin để cổ vũ anh.

- Chun...thật sự anh không hối hận vì từ bỏ tất cả theo Ella chứ?

Chun đang bứoc về phía trứoc cùng Calvin, chợt nghe anh nói thế, Chun quay đầu sang phía anh mỉm cừoi

- vậy sao anh không tiếp tục giữ vỏ bọc của mình? Như anh không phải sung sứong hơn tôi sao? Tiền, địa vị và cả gái đẹp.

Calvin mỉm cừoi trứoc câu trả lời mà cũng như câu hỏi của Chun. Anh biết là Ella đã không chọn lầm ngừoi, Chun là ngừoi duy nhất có thể chấp nhận thân phận thật sự của Ella cũng như có thể bảo vệ cô. Hai ngừoi dừng lại trứoc cánh cửa duy nhất cuối con đường, nhìn nhau gật đầu 1 cái, Chun đá mạnh vào cánh cửa. nó bật vào trong và Calvin nhảy vào. Bên trong là 1 căn phòng rất rộng và tối, có lẽ trứoc đây là nhà kho hoặc nơi chứa sắt dự trữ. Có 1 bóng ngừoi ngồi đó, Chun cau mày nhìn kỹ là Danson. Anh nhìn lên trên thì nhận ra Alan đang bị nhốt trong đó

- Danson, thả Alan ra đi!

- Ella đâu? – Danson dò hỏi

- Nếu anh muốn Ella bình yên sao anh còn thông báo cho tụi sát thủ trong các bang hội khác? – Calvin lên tiếng cừoi gằn

- Bang hội khác? – Danson ngạc nhiên – không phải là chỉ là cuộc hẹn gặp sao?

- Anh là đồ khốn kiếp!

Chun rít lên rồi nhào tới túm lấy cổ áo Danson kéo mạnh về phía mình. Anh thực sự chỉ muốn đấm 1 phát vào mặt Danson khi nghe anh nói 1 cách vô tư như thế

- anh có biết ngoài kia bao nhiêu kẻ muốn giết chúng tôi không? Nhưng không phải là tôi mà là “Hell Angel”. – Chun gằn mạnh từng tiếng

- Angela…cô ấy nói chỉ muốn gặp mọi ngừoi và bắt anh chia tay Ella thôi…. Không thể nào như vậy đựoc!

“bụp”

1 cú đấm mạnh vừa phát ra từ Chun vào ngay bên má Danson. Anh không thể ngờ đựoc Danson lại ngốc nghếch như thế, có thể Chun nhìn lầm Angela nhưng là do anh ở gần Angela đã lâu và bị cô lừa bằng vỏ bọc hiền lành. Còn Danson chỉ mới tiếp xúc đây, sao anh lại có thể nói là không biết gì? Hơn nữa kế hoạch là của 2 ngừoi, có liên quan tới Ella, sao Danson có thể sơ suất đến thế. Trong lúc 2 gã đàn ông còn đang tranh cãi với nhau thì Calvin đã cắt dây thả Alan xuống, anh bứoc tới giữa 2 ngừoi

- ngừng tranh cãi kiểu con nít đi! Lo kiếm họ còn hay hơn!

Chun buông Danson ra nhưng anh thực vẫn còn tức giận lắm. Từ lúc tách ra với Ella tới giờ, anh cứ cảm thấy thấp thỏm lo âu vì cô không trong tầm mắt của anh. Anh tự hỏi không biết giờ này Ella có an toàn không? Lỡ kẻ thù nhiều quá, không có anh bên cạnh, có ai cứu cô không?.... chúa ơi! Lẽ ra khi nãy anh nên bám sát theo cô không rời nữa bứơc.

- mẹ tôi ở đâu?

- Hình như là trên lầu!

Danson trả lời vừa dứt, Calvin đã nắm lấy tay Alan chạy ngựoc trở lên mặt đất, về phía cầu thang. Vừa lên hết tầng hầm, họ đã bắt gặp nhóm của Hebe đang xuống cầu thang từ phía trên lầu.

- Ella! - cả Chun và Danson cùng la lên và lao về phía cô

Ôm lấy Ella trong tay, Chun đỡ Ella dựa vào anh, 1 tay anh tính kiểm tra các vết thưong của Ella vì anh nhận ra áo Ella đang đỏ thẫm máu

- em bị thưong ở đâu vậy hả? – Danson lo lắng

- không phải của em – Ella yếu ớt lắc đầu – mau đưa Selina tới bệnh viện đi, là máu của cô ấy….

lúc này Alan đang òa khóc bên cạnh Selina, anh giựt Selina từ tay Hebe rồi bán sống bán chết cắm đầu cắm cổ chạy về phía cửa. đá mạnh vào cánh cửa sắt, Alan vừa khóc vừa hét lên

- mở cửa ra! Mở cửa! tôi phải đưa chị Selina vô bệnh viện, mở cửa ra…

Hebe và Calvin vội chạy tới nâng thanh sắt để kéo cánh cổng ra nhưng ngay lúc ấy

“đoàn!”

1 tiếng đạn nổ vừa vang lên, viên đạn cắm ngay trên thanh sắt. tất cả đồng loạt quay lại từ nơi phát ra phát súng vừa rồi

- Angela! – Danson rít lên – sao cô nói chỉ là 1 cuộc gặp gỡ trao đổi? vậy là sao?

- im đi! Nó là kẻ thù của tôi, làm sao tôi có thể cho nó sống đựoc?

Alan mặc kệ Angela đang đe dọa, anh cứ đá vào cánh cửa, cuống cả lên. Lúc này trong tâm trí Alan chỉ biết mỗi việc cứu Selina. anh gào lên um sùm át cả tiếng Angela

- mở cửa! mở cửa!

- câm ngay! – Angela hét lên rồi cô chĩa súng về phía Ella – lẽ ra tôi và anh đã có thể hạnh phúc rồi Chun, tôi yêu anh trứoc mà!

- Cô có tư cách nói câu này sao? – Hebe lên tiếng – nếu cô yêu Chun cô phải mong anh ấy hạnh phúc mới đúng chứ. Sao cô lại lần lựot giết những ngừoi anh ấy yêu?

- Giết những ngừoi tôi yêu? – Chun lặp lại 1 lần nữa rồi chợt anh ngẩn phắt lên nhìn Angela – em…em…

- Không có bằng chứng nào buộc tội tôi giết Ariel – Angela ngửa mặt lên trời cừoi ha hả - cái đó gọi là ý trời! nếu hôm đó anh không để tôi đi thay anh thì có lẽ….chỉ trách anh cũng tiếp tay cho tôi giết cô ta.

- Angela! – Chun rít lên

- Anh an tâm! Bây giờ tôi sẽ cho anh tận mắt chứng kiến tôi tiễn con nhỏ này đi như thế nào.

Vừa nói Angela vừa lên cò đạn hứong về phía Ella. 1 nụ cừoi độc ác che mờ cả lý trí của Angela, lúc này cô chỉ biết có giết và giết, nhưng ngay lúc đó cô chợt thay đổi suy nghĩ 1 tý, cô lia súng về phía Selina

- không! Nên để cô thấy từng ngừoi ra đi vì cô mới vui hơn!

Lùc này Alan đã đặt Selina xuống, anh bặm môi dùng hết sức lực của mình nâng thanh sắt chắn cửa lên sang 1 bên. Mồ hôi thay phiên nhau đổ ra mà xem ra thanh sắt không xê dịch đựoc bao nhiêu nhưng nhìn sang Selina đang nằm đó, Alan càng cố gắng hơn nửa, anh kê vai vào cửa và nâng nó lên cuối cùng sau nhiều nỗ lực anh cũng nhấc nó đựoc lên 1 bên và cho nó trựot về phía còn lại.

- tôi sẽ giúp cô tiễn Selina đi trứoc rồi tới Hebe, cô thấy sao Ella?

- Cô điên rồi!

Angela cừoi trứoc câu trả lời của Ella. Thật ra lúc này đây, cô cũng đang muốn điên đây, điên để quên hết tất cả những gì đang xảy ra, điên để quên mất Chun…nhưng không thể! Cô chỉ biết mỗi cách giết chết ngừoi anh yêu nhất để anh mãi cô đơn như cô. Liếc mắt về phía Selina, Angela lên đạn và

“bùm”

Viên đạn vô tình thoát ra khỏi nòng súng và lao về phía Selina. Alan vừa mở đựoc cánh cửa, tính quay sang ẵm Selina thì thấy phát súng của Angela, anh lập tức nhào vào ôm lấy Selina hứng trọn viên đạn. đầu anh đập mạnh vào đầu Selina làm cô mơ màng tỉnh dậy, Alan đang nhìn cô cừoi

- Selina…..

Những lời cuối cùng trứoc khi Alan ngã xuống trên ngực cô, viên đạn ghim vào đầu anh làm máu chảy tuôn ra thấm ứot cà bàn tay yếu ớt của Selina. nứoc mắt cô chảy ra khi cô muốn ôm lấy anh nhưng cả thân hình cô quá yếu ớt không thể cử động. Angela cừoi lần nữa và lần này cô quay sang Hebe

- ngừoi tiếp theo là cô nhé?

“rầm”

Ngay lúc đó cánh cửa chợt bật mở và có 1 nhóm ngừoi từ trên nóc nhà trổ mái nhảy xuống. 1 bóng người bịt mặt tung 1 cước đá vào mặt Angela, xoay người bóng đen đá bồi thêm mấy cước làm Angela văng vào tường bất tỉnh.

- đưa tất cả đi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương