Thiên Quỷ Không Thể Sống Một Cuộc Sống Bình Thường
-
Chương 43: Tham Chiến
Thình thịch
Cánh cổng đã mở toang. Xuyên qua lớp bụi mù là đoàn quân của nhà Lawrence đang lao đến như điên.
“Tấn công!”
“Aaaaaah!”
Mặc dù có tới hàng trăm binh lính nhưng trên gương mặt họ ai nấy cũng đều tỏ ra sợ hãi. Bởi vì đằng sau là ngọn lửa đang bùng cháy trên các bức tường lớn còn phía trước là hằng hà sa số kẻ địch đang tiến bước về phía cổng thành.
Mặc dù họ là những người lính chính quy, tuy nhiên vào lúc này đây đội hình của họ cực kỳ hỗn loạn, trông không khác gì một đám vô tổ chức không được đào tạo. Dẫu thế những người lính này vẫn biết rằng nhà Lawrence chắc chắn sẽ sụp đổ nếu họ thoái lui, từ bỏ vũ khí và bỏ chạy,nên đành nghiến răng mà lao điên cuồng vào kẻ thù của mình.
“Chết đi!”
“Vẫn chưa đâu!”
“Hự.”
Hai bên giao tranh với nhau dữ dội. Bộ binh tiên phong của nhà Barco bị đẩy lùi và vướng vào nhau những bước hành quân vụn về phải trả giá bởi một bầu trời giáo mác từ nhà Lawrence.
Dẫu thế niềm vui thật chẳng tày gang. Vũ khí chưa kịp rút ra khỏi xác của kẻ thù đã thì những người lính của nhà Lawrence đã phải nhận những nhát chém chí tử vào cổ họng và bay đầu.
Xoẹt!
Keng!
Phập!
Trận hỗn chiến khởi đầu với lợi thế có phần nghiêng về phía nhà Lawrence, với sự hỗ trợ từ đội cung thủ từ phía trên tường thành, từng bước một họ đã đẩy lùi được nhà Barco.
Xựt!
Xoẹt!
Phập! Phập! Phập!
Dưới bầu trời đầy tên, quân đội nhà Barco chết như ngả rạ. Những hiệp sĩ nhà Lawrence với bộ giáp bạc lấp lánh dưới ánh mặt trời giẫm lên xác của kẻ thù làm bàn đạp để tiến lên phía trước để tàn sát những kẻ thù tiếp theo trước mặt họ.
Máu loang thành dòng, máu chảy thành sông. Chẳng mấy chốc xác của kẻ thù đã trở nên chồng chất như núi. Những binh lính nhà Lawrence tiếp bước đằng sau những hiệp sĩ giáp bạc đang tiến công và khoét sâu vào đội hình quân địch, tiến đánh doanh trại kẻ thù.
Ngay thời điểm này đây, họ bắt đầu tin rằng họ có cơ hội chiến thắng. Qua quan sát từ bề ngoài và khí giới bị đánh rơi của kẻ thù, thì sức mạnh của nhà Barco có vẻ không giống như lời đồn.
Tuy nhiên, đấy chính là một cái bẫy chết người.
Ban đầu nhà Barco tỏ ra lúng túng trước những pha phản công bất ngờ, tuy nhiên khi thời gian trôi qua tình thế đã bắt đầu xoay chuyển.
Từ bên trong đoàn quân.
Tại đó có những kẻ đang hào hứng tham gia vào bữa tiệc tanh mùi máu này. Chúng chính là đội lính thuê Bergi. Sự hiện diện của chúng - những kẻ sống bằng việc chiến đấu và chém giết - đang cực kỳ nổi bật lên giữa những người lính bình thường.
Dưới phối hợp tác chiến của chúng, binh lính của nhà Lawrence bị tàn sát không thương tiếc dẫu cho đây là một cuộc chiến khó khăn và hỗn loạn đến mức không thể phân biệt đâu là địch-đâu là thù.
Dù cho đối thủ của chúng là một hiệp sĩ thì kết cục cũng không có gì khác biệt. Thời điểm các hiệp sĩ giáp bạc nhà Lawrence đang tỏa sáng và chiếm lĩnh chiến trường, thì những hiệp sĩ ở tuyến đầu đã lọt vào vòng quay thế gọng kìm của bọn chúng. Kết quả là bị tấn công từ mọi phía.
Phập!
“Đáng tiếc!”
Nỗi đau xuyên thấu da thịt. Vị hiệp sĩ thét lên tiếng cuối cùng một cách tuyệt vọng rồi đổ gục xuống.
Không phải nhà Lawrence không tuyển dụng lính đánh thuê, nhưng không có đội nào nổi bật như đội lính đánh thuê Bergi.
Thời gian trôi qua, thế cân bằng đã được thiết lập. Quân của nhà Lawrence không thể tiến xa hơn được nữa. Mặc dù họ chỉ cách tường thành khoảng 50m, nhưng những người lính nhà Lawrence đang mất dần lợi thế và chỉ đang cố gắng sống sót với vẻ mặt đầy hoang mang.
Một người chết.
Hai người chết.
…
Nỗi sợ cái chết lan nhanh như một cơn lũ khi một người lính chứng kiến đồng đội của mình, những người bạn của mình lần lượt gục xuống và bỏ mạng.
Sức cách biệt sức mạnh này là ngoài sức tưởng tượng.
Theo bản năng, những người lính đang dần lùi lại. Đối mặt với thú dữ thì lúc này đây mọi loại ý chí đều dễ dàng bị bẻ gãy.
Một biến số đã thay đổi.
Nhà Lawrence lúc này đây, họ thậm chí còn không thể đóng vai trò chim mồi một cách tử tế.
Vút!
Một mũi tên, lại thêm một mũi tên nữa. Dù cho cánh tay có đang run lên bần bật vì mỏi do phải lặp lại một hành động quá nhiều lần, nhưng Flora vẫn cố tấn công dẫu đó chỉ là muối bỏ bể.
“Đừng để bị đẩy lùi!”
Con tim và lý trí của tôi đang dao động dữ dội.
Kế hoạch của Roman chính là một con dao hai lưỡi. Nếu cổng thành được mở ra và binh lính nhà Lawrence phản công thì nhà Barco chắc chắn sẽ tập trung lực lượng để tìm cơ hội tấn công. Đó chính là cơ hội mà Roman đã nhắc đến. Bởi nếu lực lượng nhà Barco đang tập trung vào hàng trước để công thành thì chắc chắn hậu phương sẽ trở nên mỏng manh và Roman sẽ tiến hành pháo kích, nghiền nát kẻ thù.
“Không được chùn bước! Cố trụ đến cùng!”
Flora tàn nhẫn ra lệnh.
Nhưng lực lượng tấn công của kẻ địch không được như mong đợi. Điều đó có nghĩa là lực lượng chính của nhà Barco vẫn đang ở phía sau, nói cách khác kế hoạch của Roman không thể tiến hành được.
Bất chấp mệnh lệnh của Flora. Binh lính của nhà Lawrence cũng không thể cầm cự được nữa. Bọn họ đang dần mất đi ý chí chiến đấu. Đà lao vào như vũ bão của nhà Barco không phải là thứ mà người ta có thể ngăn cản lại được bằng ý chí của mình.
Flora đã thức cả đêm để nghiên cứu chiến lược chiến đấu, nhưng đây là đối thủ mà không có quyển sách nào cô từng đọc qua đã mô tả.
‘Mình chắc chắn đã nắm rất rõ năng lực chiến đấu của phe ta. Tuy nhiên trước mặt những con sói hung tợn nhà Barco, chúng ta không khác gì một lũ cừu cả.’
Lawrence = động vật ăn cỏ. Đây là gia tộc chấp nhận cuộc sống yên bình với của cải được tạo ra từ những mảnh đất màu mỡ và không tốn quá nhiều công sức để bảo vệ. Và đấy cũng chính là vấn đề mấu chốt. Dù nhà Barco không hẳn quá mạnh mẽ, tuy nhiên trong mắt chúng nhà Lawrence vẫn là con mồi vô hại, không thể phản kháng.
Kết cục đã tỏ tường. Khi nhìn thấy cần 2 người lính nhà Lawrence để chống lại một người lính nhà Barco, Flora đã trở nên quẫn trí.
‘Chúng ta không hề có cơ hội chiến thắng.’
Roman Dimitry. Anh ta sẽ không xuất hiện.
Mình không chắc liệu Lawrence có đóng vai trò mồi nhử tốt như kế hoạch hay chưa, nhưng với tình hình như hiện tại chắc sẽ họ sẽ không xuất hiện.
Mọi hy sinh giờ đây đều trở nên vô nghĩa. Sự lựa chọn duy nhất của nhà Lawrence lúc này là phải tự lực cánh sinh. Tuy nhiên nếu ngay từ đầu đây là trận thủ thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kéo dài thêm một hoặc hai ngày, nhưng giờ này đây cánh cổng đã mở và không còn cách nào để ngăn cản lực lượng của nhà Barco được nữa.
‘Mình nên làm gì đây?’
Lý trí đã vô số lần mách bảo cô rằng hãy từ bỏ, tuy nhiên dưới sức mạnh tinh thần vốn đã phát triển mạnh mẽ hơn trong vài ngày qua, Flora đang không ngừng tìm kiếm câu trả lời.
Phíu!
Một mũi tên xén gió bay qua.
Sầu não.
Ngay cả khi tòa thành thất thủ và sụp đổ, Flora cũng không có ý định đầu hàng kẻ thù và cầu xin được tha mạng. Sự lựa chọn của Flora là thà chết trong vinh dự còn hơn sống để làm vợ lẽ của Anthony Barco một cách nhục nhã.
Ngay lúc đó.
“?!?”
Từ xa một tiểu đội đang tiến đến.
Mục của họ rất rõ ràng.
Flora.
10 phút trước.
Những người lính của Roman đang chờ lệnh với vẻ mặt căng thẳng.
“Hmmm”
Kế hoạch này khiến họ không khỏi lo lắng. Một phần là vì họ không ngờ rằng bản thân sẽ phải ra trận sớm như vậy. Còn phần nhiều là vì họ tin rằng kế hoạch tấn công hậu tuyến của nhà Barco là hết sức điên rồ.
Trái ngược với Chris và Kevin, những tân binh vừa quyết định đi theo Roman rất thiếu sự kiên nhẫn.
Mười ngày trước.
Binh lính của Roman đang được huấn luyện. Họ tập luyện chăm chỉ theo cách riêng của mình dưới sự chỉ bảo hà khắc của Chris nhưng tất cả những điều đó vẫn không thể nào lọt vào được mắt xanh của Roman.
Cảm xúc của những người lính đang bị phớt lờ.
Trước hành động.
Roman nói: “Như ta đã giải thích lúc đầu, chiến dịch này nhằm mục đích tấn công hậu phương của Barco và phá hủy vũ khí công thành của chúng. Có thể Lawrence sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình. Sự cách biệt lực lượng của Lawrence và Barco là quá lớn, vì thế sẽ đại quân vẫn sẽ duy trì ở hậu tuyến nhà Barco.”
Biến số Lawrence đã được tính toán từ trước. Ngay từ đầu Roman đã chẳng trông mong gì từ họ, và kịch bản xấu nhất mà đầu Flora đã nhảy số được chính là điều mà Roman đã tính toán từ trước. Theo một góc nhìn nào đó thì điều này là không tốt.
Đối diện với Roman, những người lính không thể tránh né ánh nhìn của anh.
30 binh sĩ.
Những kẻ đã dám mạo hiểm mạng sống của mình để vượt qua thử thách. Cơ bản thì họ đã là những con người có trái tim quả cảm, mặc dù họ khá căng thẳng khi nhập cuộc nhưng không ai trong số họ quay lưng lại với thực tế.
Chỉ cần thế là đủ.
Roman có đủ số binh lực tối thiểu cho kế hoạch.
“Ta không đợi gì vào vai trò của các người trong kế hoạch này. Ta sẽ dẫn đầu. Nếu ta tiến lên trước, tàn sát kẻ thù và mở đường thì các người hãy theo sau và dọn dẹp tàn dư. Hãy ghi nhớ rằng mục tiêu chính của chúng ta là phá hủy vũ khí công thành. Nếu trong các người không thể tỉnh táo lại mà trở nên khát máu say sưa với việc tàn sát ta sẽ không ngần ngại vứt vỏ kẻ đó lại.”
Ánh mắt của những người lính sáng lên.
Những lời nói của Roman thoạt đầu nghe có vẻ tàn nhẫn nhưng Roman nói rằng anh ta sẽ dẫn đầu trong tình huống nguy hiểm này.
Bản thân Roman không tin tưởng vào những người lính. Vì thế Roman nói rằng anh sẽ chỉ tin tưởng vào bản thân và đảm nhận vai trò đối đầu trực diện với kẻ thù.
“Ngay bây giờ!”
Thời cơ đã chín muồi. Theo lệnh của Roman, những người lính đồng loạt tiến lên.
Từ xa.
Barco đã nhìn thấy Roman và quân đội của anh.
Mặc dù đã nắm được tình hình, nhưng hắn ta không lập tức điều động quân đội từ chiến trường.
“Đó là thứ gì?”
Tử tước Barco, mặt hắn ta trở nên méo xẹo và biểu cảm dần thay đổi. Có lẽ đối phương đã chuẩn bị một đòn gọng kìm, tuy nhiên con số ít ỏi đến mức lố bịch không khỏi khiến hắn phải bật cười thành tiếng.
“Ngươi định làm gì ta với từng đó người? Những kẻ không biết gì về sự tàn khốc của chiến tranh đang làm gì ở đây? Xin chào. Ngay bây giờ, hãy sằng sàng đón tiếp những vị khách mộng mơ của chúng ta nào.”
“Vâng.”
Thầm cười. Những người lính bắt đầu di chuyển. Họ đeo khiên vào người và chuẩn bị cho việc giáp lá cà bằng một ngọn giáo.
Chênh lệch lực lượng là quá cách biệt. Chỉ 30 người thực hiện cuộc đột kích còn đằng sau Barco là gấp 3 lần số đó. Thậm chí trong đó còn có lực lượng tinh hoa như chỉ huy lực lượng đánh thuê Bergi và các hiệp sĩ.
Dưới góc nhìn của tử tước Barco, hắn hoàn toàn không có lý do gì để sợ hãi và hắn tin rằng những nổ lực liều lĩnh của kẻ thù sẽ sớm bị dập tắt.
Không lâu sau kẻ thù đã đến. Cứ như một trận tuyết lỡ - mãnh liệt và không thể cản phá. Tốc độ của hắn khiến những kẻ phía sau không thể theo kịp.
Tuy nhiên điều đấy chẳng khác nào tự sát.
Những người lính ở tuyến đầu nâng khiên chuẩn bị giao khiến với kẻ thù, những người lính của tuyến sau chuẩn bị sẵng giáo mác chuẩn bị xuyên que kẻ thù.
Tương lai đáng lẽ phải thế. Cơ thể của hắn ta sẽ biến thành một cái giẻ rách.
Tử tước Barco theo dõi tình hình và tròn xoe mắt với cảnh tượng sau đó.
Xoẹt!
Xoẹt!
Máu đỏ bắn tung tóe. Chính xác thì nhát chém đã được chặn lại bằng chiếc khiên nhưng cớ sao đầu của những người lính lần lượt rụng xuống dưới nhát chém của hắn ta.
Đây không phải là một trận chiến! Đây là cuộc thảm sát một chiều!
Trong tích tắc đội hình phòng thủ sụp đổ.
Một cảnh tượng hoàn toàn vượt ra ngoài lẽ thường.
Chương này tương ứng Chapter 33 của Manhwa
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook