Thiên Ma Phi Thăng Truyện
-
Chapter Chương 207: Bách Nhân Bảng. (1)
Chương 207: Bách Nhân Bảng. (1)
Trong khi đó, Âm Vô Tâm và Kết Hiêu đã ra khỏi gian nhà.
Với tính cách kỳ quặc của mình, hai người vừa gặp đã lời qua tiếng lại.
- Hừ, được lắm. Để ta xem ngươi lợi hại đến đâu. Ta ra đòn rất mạnh, đừng trách ta không báo trước, răng rơi đầy đất đấy.
Âm Vô Tâm cố tình khiêu khích.
- Tự tin vậy sao? Tới đây! Răng của ta còn chắc lắm, ngươi coi chừng chân tay của mình đi, đừng có mà bị đánh cho lùn hơn cả ta đấy.
Kết Hiêu khịt mũi đáp trả.
- Hừ, miệng lưỡi sắc bén thật. Ngươi là loại người chỉ giỏi múa mép với mấy món vũ khí bề ngoài kia thôi … Ta nói đúng chứ?
Âm Vô Tâm lại tiếp tục khiêu khích.
- Sợ rồi sao? Được, ta sẽ không dùng ám khí. Giết gà thì cần gì dùng đến dao mổ trâu.
Kết Hiêu càng thêm tức giận. Hắn ném khí giới đang cầm trong tay xuống đất.
Cạch!
- Hừ.
Tiếng nghiến răng ken két vang lên.
Vù vù!
Gió nổi lên. Bầu không khí trở nên căng thẳng bởi cuộc khẩu chiến vừa rồi.
Hai ánh mắt giao nhau, sát khí bừng bừng.
Vút! Vút!
Trận đấu bắt đầu. Không nói thêm lời nào, cả hai lao vào nhau như thiểm điện.
ẦM!
Những cú đá tung ra dữ dội, những đòn đỡ nhanh như chớp.
Vì Kết Hiêu đã vứt bỏ vũ khí, nên hắn ta chỉ sử dụng thân pháp và thủ pháp. Trận đấu diễn ra vô cùng ác liệt.
Bốp! Bốp! Bốp!
Xét về tốc độ, Âm Vô Tâm nhanh hơn một chút. Tuy nhiên, những cú đá của Kết Hiêu lại cực kỳ mạnh mẽ. Âm Vô Tâm nhận ra, đối thủ không hề đơn giản.
- Haa!
Âm Vô Tâm dồn nội lực vào chân, tung một cú đá xoay tròn đầy uy lực nhắm thẳng vào Kết Hiêu.
BẦM!
Kết Hiêu vẫn đứng im, dùng tay không đỡ đòn. Âm Vô Tâm mỉm cười.
Hắn đã dồn toàn bộ nội lực vào cú đá vừa rồi, nếu muốn chống đỡ được thì đối phương cũng phải dùng đến nội lực không kém cạnh.
Cạch!
- …?!
Nhưng mà…
Cú đá như sấm sét bỗng chốc bị chặn đứng. Kết Hiêu không những không lùi bước, mà còn dễ dàng đỡ đòn ở cự ly gần như vậy. Âm Vô Tâm không khỏi kinh hãi.
- Bắt được ngươi rồi, chuột nhắt!
Kết Hiêu vẫn vững vàng như núi. Hắn vừa phòng thủ, vừa nhanh tay túm lấy chân Âm Vô Tâm.
BỐP!
Nắm tay kia của hắn nén chặt, một luồng kình phong cuồn cuộn như muốn bộc phát.
- Hự!
Âm Vô Tâm vội vàng xoay người né tránh, toàn thân nổi da gà.
Chuyện gì vậy?
Luồng kình phong lướt qua sát mặt khiến hắn choáng váng. Kỳ lạ hơn, nó còn xoáy cuộn trên không trung.
BỐP!
Như thể bị điều khiển, luồng gió đột ngột đổi hướng, giáng trúng lưng Âm Vô Tâm.
OÀNH!
- Ặc!
Bị đánh bất ngờ, Âm Vô Tâm ngã nhào xuống đất. Chưa kịp đứng dậy, Kết Hiêu đã lao tới, giơ tay vồ lấy đầu hắn.
CHÁT!
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Âm Vô Tâm hoảng hốt túm lấy tay đối phương, bẻ ngược lại.
Thiết Sa Chưởng …
Kinh nghiệm từng bị Bá Hồng trưởng lão đánh bại ùa về trong tâm trí.
Tuyệt kỹ cận chiến năm xưa, trong lúc nguy cấp, lại phát huy tác dụng.
- Khặc!
Xoẹt!
Bất ngờ bị tấn công, Kết Hiêu loạng choạng lùi lại.
Cạch!
Tuy nhiên, hắn ta vẫn kịp thời giữ vững trọng tâm, tiếp đất an toàn.
- Woa, tiểu tử ngươi … ngươi giấu cái gì trong người vậy?
Âm Vô Tâm vừa lau máu vừa hỏi. Máu chảy dầm dề trên tay, cả hai lỗ mũi đều rỉ máu. Tự tôn của hắn bị tổn thương nghiêm trọng.
Đối thủ là cao thủ Bách Nhân Bảng, nội công hùng hậu là chuyện bình thường.
Nhưng chuyện hắn tung cú đá hết sức mà vẫn bị đỡ dễ dàng thì thật quá đáng xúc phạm!
- Hừ, ta không giấu. Ai bảo đến giờ ngươi mới hỏi?
Xoạt!
Kết Hiêu cười lớn, xé toạc lớp áo choàng bên ngoài.
Lớp giáp bên trong hiện ra. Ngực và cánh tay được bao phủ bởi lớp vảy bạc như vảy rồng. Thoạt nhìn đã biết là loại giáp chống chịu tốt hơn bất kỳ loại khí công phòng ngự nào.
Đặc biệt là phần găng tay, được chế tác vô cùng tinh xảo.
- Mẹ kiếp! Ngươi … ngươi giấu đồ trong người?! Vô liêm sỉ! Có gan thì đấu tay đôi với ta!
- Ôi chao, ngươi tưởng đây là nơi luyện tập à? Là ngươi muốn đánh ta trước, giờ lại đòi công bằng?
Âm Vô Tâm cố khiêu khích, nhưng Kết Hiêu lại không hề tức giận, thậm chí còn mỉm cười.
Keng!
Cuối cùng, Âm Vô Tâm cũng phải rút ám khí. Dù Thuyết Huy đã cảnh báo trước, nhưng hắn vẫn chủ quan, đùa quá trớn rồi.
- Ta xin lỗi vì đã coi thường ngươi. Giờ ta sẽ nghiêm túc.
- Không cần đâu. Bởi vì ta vẫn đang coi thường ngươi.
Kết Hiêu cũng không chịu thua trong cuộc đấu khẩu.
Cạch!
Cuối cùng, hắn ta cũng chịu rút vũ khí sau lưng.
Lần đầu tiên Âm Vô Tâm phải đối đầu với loại vũ khí kỳ quái đến vậy.
Hắn chăm chú quan sát thứ vũ khí của đối thủ, nó trông giống như một … cái bánh xe?
Song Luân Huyền Thiên, một loại ám khí hình tròn với những gai nhọn xung quanh.
Nó to bằng bánh xe ngựa, ở giữa có một tay cầm để điều khiển. Nhìn qua đã thấy nặng và cồng kềnh, xung quanh gắn đầy gai nhọn, giống như một tấm khiên vậy.
Nếu sử dụng thuần thục, có thể vừa công vừa thủ.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook