Thiên Kim Thật Là Một Đại Lão
Chương 19: Nguy Quản Cục

Tần Thiển mang theo Tần Thâm đứng ở vị trí an toàn, thấy Tần Thâm trợn mắt há hốc mồm, nó lấy ra kinh nghiệm của người từng trải nói: “Sự hiểu biết của ngươi về lão đại vẫn còn quá ít, sau này thành thói quen sẽ thấy việc này rất là bình thường.”

Vương Cương đang cẩn thận giấu mình ở bên trong đám quỷ, nhìn Hứa Chiêu vung nắm tay đấm đại xà, nó nuốt nước miếng, cũng không còn dám nghĩ đến chuyện chạy trốn. Ai dám trốn a, nếu nó dám chạy trốn, nó lo lắng nắm đấm chính nghĩa của Hứa Chiêu sẽ dừng ở trên đầu của nó. Nó cũng không phải là xà yêu có da dày thịt béo, Hứa Chiêu chỉ cần đánh nó vài cái, khẳng định nó sẽ hồn phi phách tán.

Bạch Xà chỉ còn lại hơi thở thoi thóp tê liệt ngã xuống mặt đất: “Ta nhận thua.” Cái bụng của nó hướng lên trên, đồ vật trong bụng càng thêm rõ ràng.

Hứa Chiêu nhìn thấy cái bụng to của nó, tuy rằng cô biết nó là rắn đực, nhưng vẫn ngừng tay. Chủ yếu là bởi vì Bạch Xà da dày thịt béo, cô đánh nó nhiều như vậy tay cũng có chút đau.

“Ngươi còn cần người hầu không?” Hứa Chiêu còn nhớ rõ lời nói của Bạch Xà.

“Từ bỏ.” Bạch Xà héo héo, hữu khí vô lực mà rũ xuống, nó đã không còn kiêu ngạo như lúc trước.

“Ngươi như vậy mới đúng, động vật trong nhà của chúng ta trừ bỏ heo đã bị thiến, các động vật khác đều có thể tự gánh vác.”

Nghe được chữ “Thiến”, trong nháy mắt Bạch Xà đã lấy lại tinh thần: “Ta cũng có thể tự gánh vác.”

Hứa Chiêu sờ sờ bụng của Bạch Xà. Bởi vì vừa rồi Bạch Xà mới vận động, đồ vật trong bụng cũng trở nên hoạt bát, một chút một chút va chạm vào bụng của Bạch Xà, xúc cảm cứng cứng, có chút giống …… Trứng?

Nếu Bạch Xà không nhấn mạnh nó là rắn đực, thì bộ dáng lúc này của nó rất giống với bộ dáng mẫu xà đang mang trứng.

“Ngươi đã ăn trứng gì?” Hứa Chiêu nghi hoặc, rốt cuộc là trứng gì mà có thể tồn tại ở trong bụng xà yêu lâu như vậy, còn có thể hấp thu sinh mệnh lực của xà yêu?

Hai tròng mắt vàng óng ánh của Bạch Xà phát ra ánh sáng, đặc biệt là con ngươi màu vàng càng làm nó tăng thêm vài phần lãnh khốc: “Đồ vật mà ta ăn đều là do nhóm tiểu yêu trên đỉnh núi đưa tới, đều là sơn trân hải vị rất quý giá.”

Hứa Chiêu vỗ vỗ bụng nó: “Nói chuyện cho tử tế.”

Bạch Xà cúi đầu, ủy ủy khuất khuất: “Ta đã ăn rất nhiều trứng, ta cũng không biết trứng nào có vấn đề.” Nó trộm liếc nhìn sắc mặt của Hứa Chiêu, nó thấy tâm tình của Hứa Chiêu cũng không tồi, nó thật cẩn thận lại mang theo vài phần đắc ý, “Nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết đồ vật trong bụng, ta miễn cưỡng có thể làm Gia Tiên cho ngươi, ngươi lớn lên miễn cưỡng cũng đủ quy cách.”( *Gia Tiên là người hầu đi theo thiên sư )

“Một kẻ đánh không lại ta thì làm Gia Tiên cho ta có tác dụng gì?” Hứa Chiêu cũng không cảm thấy hứng thú với lời đề nghị của Bạch Xà.

Nghe thấy Hứa Chiêu cự tuyệt chuyện nó muốn làm Gia Tiên, Bạch Xà không cao hứng, lần đầu tiên nó hạ mình chủ động muốn làm Gia Tiên lại bị cự tuyệt, thật sự quá mất mặt. Nhưng vừa rồi nó mới bị Hứa Chiêu đánh, Bạch Xà chỉ có thể khuất lắc lắc cái đuôi.

Hứa Chiêu không biết Bạch Xà đang không cao hứng, cô nhìn bụng Bạch Xà, có chút chần chờ: “Tình huống này của ngươi chỉ có thể sinh mổ, nhưng trước giờ ta chỉ giúp heo mẹ sinh, đều là thuận sản, không có sinh mổ.”

Bạch Xà cảm thấy vì tôn nghiêm của mình, nó muốn nói cho tiểu thiên sư biết nó cũng không phải dễ chọc, tại sao cô ta dám so sánh nó với heo? Bạch Xà dựng thẳng cái đuôi, thấy Hứa Chiêu nhìn lại đây, lại dường như không có việc gì mà buông lỏng cái đuôi xuống, thanh âm của nó đã nhỏ đi rất nhiều: “Ta không có mang thai, không cần sinh mổ.”

Quỷ ở đây đều nhịn không được mà trộm liếc nhìn nó, là ai vừa rồi bị đánh đến quỷ khóc sói gào, nói chính mình là một con rắn đang mang thai? Nhưng bọn nó chỉ dám nói ở trong lòng, Xà yêu đánh không lại Hứa Chiêu, nhưng có thể đánh bọn nó.

Sau khi Hứa Chiêu đi tới Kinh Thị, đã từng nhìn thấy bệnh viện thú cưng, lúc ấy Tần Thiển thấy cô tò mò, còn phổ cập về tác dụng của bệnh viện thú cưng cho cô. Bác sĩ thú y của bệnh viện thú cưng có thể giải quyết vấn đề của động vật.



“Hay là ngươi đi tìm một bác sĩ thú y, tiến hành sinh mổ cho ngươi …… khai đao cho ngươi, lấy đồ vật trong bụng ra.” Thấy Bạch Xà nghe được hai chữ sinh mổ không cao hứng mà vặn vẹo thân thể, Hứa Chiêu sửa lại lời nói.

Tần Thiển nhịn không được mà xen mồm: “Một con rắn lớn như vậy, bác sĩ thú y bình thường chỉ cần nhìn thấy liền sẽ bị hù chết.”

Không đúng sao, chính Bạch nương tử đã hù chết Hứa Tiên.

Bụng của Bạch Xà rất cứng rắn, người bình thường căn bản mổ không được. Thật ra Hứa Chiêu có thể ra tay mổ giúp nó, nhưng lúc ăn tết Hứa Chiêu chỉ hỗ trợ giết heo, cô lo lắng một đao đi xuống, xà yêu đang tung tăng nhảy nhót liền mất mạng. Cho dù Hứa Chiêu nguyện ý động thủ, Bạch Xà cũng không dám đồng ý.

Bạch Xà cùng Hứa Chiêu hai mặt nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm cái gì.

Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến thanh âm của một người khác: “Quấy rầy một chút……”

Thình lình xuất hiện một giọng nói, làm cho người, yêu, quỷ ở đây đều sửng sốt, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của bọn họ, phía sau cái cây trong công viên Hoài Thủy có một người đang đi ra.

Người này có vóc dáng không cao, hơi béo, mặc áo sơ mi ô vuông cùng quần tây, chân mang giày thể thao, nhìn sơ qua giống như một người bình thường đi ngang qua đây. Thấy mọi người đều đang nhìn mình, khóe miệng của anh ta nhấp nhấp, lộ ra nụ cười thẹn thùng: “Ta có thể hỗ trợ.”

Tuy Bạch Xà ở trước mặt Hứa Chiêu đã ném hết thể diện, nhưng ở trước mặt những người khác nó luôn bảo trì hình tượng đại yêu của nó. Thấy một người xa lạ đang đi tới, nó dựng thẳng thân thể, làm ra tư thế công kích, hai mắt của nó đầy cảnh giác nhìn chằm chằm người đang đi tới: “Lại có thêm một thiên sư tới đây, ngươi tới địa bàn của ta để làm gì?”

Bạch Xà là xà yêu, đầu rắn của nó vô cùng lớn, giờ phút này nó cúi đầu nhìn thẳng người mới tới, lưỡi của nó đã liếm đến trên mặt. Người mới tới có chút khẩn trương mà nắm chặt tay, nhưng anh ta cũng không có lui về phía sau, vẫn duy trì tư thế giằng co cùng Bạch Xà.

Hoàn cảnh lúc này nhất thời có chút khủng bố, Hứa Chiêu vỗ vỗ Bạch Xà: “Đất ở đây đều thuộc về quốc gia, không phải địa bàn của ngươi.”

Bạch Xà cũng sĩ diện, nó hơi cúi thấp đầu, duy trì sự cao ngạo cuối cùng, một đôi mắt màu vàng vẫn nhìn chằm chằm người mới tới.

Bạch Xà không biết, hình ảnh của nó giờ phút này đang được chiếu trên màn ảnh lớn, có vô số chuyên gia đang phóng lớn mỗi một mảnh vảy của nó, bọn họ rất nghiêm túc nghiên cứu về Bạch Xà.

“Toàn bộ quá trình đánh nhau nó đều không dùng độc, chỉ dùng đuôi treo cổ, khẳng định không phải rắn độc.”

“Toàn thân của nó có màu tuyết trắng, có thể là biến dị.”

“Thân rắn của nó có đường cong tinh tế, cũng không mập mạp, không phải đang mang thai.”

“Động tác của nó nhanh nhẹn, là loài rắn bơi dưới nước.”

“Vảy trên thân hình khuông…………”

“Khi công kích thân thể của nó cong thành hình chữ S.”



……

“Xác định, là rắn nước có vảy trắng đã biến dị.”

“Chu Ngôn, không phải sợ, rắn nước không có độc cũng không hung dữ, là động vật được bảo hộ cấp quốc gia, hiện tại ở đó có một tiểu thiên sư đang chế phục nó, ngươi hãy nói ra yêu cầu của chúng ta.” Chu Ngôn đứng ở đối diện Bạch Xà, trong tai nghe đang truyền đến thanh âm của lãnh đạo trực tiếp là Hoàng Quang Minh.

Suy đoán của Hứa Chiêu không sai, Bạch Xà quang minh chính đại ẩn núp ở giữa sông Hoài Thủy, đã bị vệ tinh phát hiện. Sau khi phát hiện xà yêu, bộ môn liên quan đã bẩm báo chuyện này lên trên, cuối cùng bị Nguy quản cục một cơ quan chuyên môn xử lý sự kiện thần quái dị thường của quốc gia tiếp nhận.

Bởi vì bọn họ không hiểu biết về tình huống của xà yêu cùng với bờ sông Hoài Thủy, Nguy Quản cục chỉ phái ra Chu Ngôn am hiểu về ẩn nấp đến đó tìm hiểu tình báo. Tuy Chu Ngôn chỉ đến một mình, nhưng mang đủ đồ vật, có bùa chú uy lực cường đại, pháp khí, còn có sản phẩm công nghệ cao, phương tiện liên hệ cùng những người khác trong Nguy Quản cục.

Nguy Quản cục am hiểu kết hợp giữa khoa học cùng huyền học, cái nào thực dụng thì dùng cái đó.

Chu Ngôn cho rằng hôm nay anh ta chỉ đến đây quan sát xà yêu một ngày, không nghĩ tới sẽ gặp được Hứa Chiêu cùng Tần Thâm cũng đi đến chỗ này. Thời điểm Chu Ngôn chuẩn bị mạo hiểm sinh mạng bất chấp nguy hiểm đi cứu Hứa Chiêu cùng Tần Thâm, thì anh ta nhìn thấy Hứa Chiêu đánh nhau với Xà yêu, còn là Hứa Chiêu đơn phương ẩu đả đánh xà yêu.

Không chỉ có Chu Ngôn không dám tin tưởng, Nguy Quản cục nhận được video mà anh ta quay được cũng không dám tin tưởng. Nguy Quản cục là một cơ quan thuộc quốc gia, bọn họ không chỉ xử lý những chuyện nguy hiểm, mà còn có tác dụng giám thị về giới thiên sư. Bọn họ rất hiểu biết về những thiên sư có thực lực cường đại ở Kinh Thị, nhưng một tiểu thiên sư tuổi còn rất trẻ như Hứa Chiêu là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.

Vì không muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Nguy Quản cục đã thông qua video của Chu Ngôn, tỉ mỉ nghiên cứu về Hứa Chiêu, còn điều tra bối cảnh của Hứa Chiêu.

Tư liệu về Hứa Chiêu rất ít, ghi chép ở trường học cũng có chỗ thiếu hụt, tư liệu nhiều nhất là Hứa Chiêu thường xuyên xin nghỉ để tự học ở nhà, cũng không quen thuộc với thầy cô và bạn bè. Ba năm học cao trung ở trường trên huyện chỉ là trên danh nghĩa, chỉ ở thời điểm thi đại học Hứa Chiêu mới xuất hiện ở trong trường. Nhưng thành tích học tập của Hứa Chiêu lại rất ưu tú, cô là tỉnh Trạng Nguyên của kì thi đại học năm nay, cô còn được Kinh Đại tuyển chọn.

Bởi vì tư liệu về Hứa Chiêu quá ít, sự hiểu biết của Nguy Quản cục về Hứa Chiêu cũng không nhiều, bọn họ thông qua cảnh tượng cô đánh Bạch Xà tơi bời mới có thể nhìn ra cô là một thiên sư thiên tài có thực lực cao cường. Nhưng người trong Nguy Quản cục am hiểu nhất là phân tích chi tiết, bọn họ nhìn video, nhìn đến thời điểm Hứa Chiêu đánh nhau với Bạch Xà, cô rất có ý thức mà rời xa Tần Thâm người bình thường duy nhất ở đây, có thể thấy được tâm tính của cô gái này không tồi.

Đến nỗi Tần Thâm, bọn họ cũng điều tra được rất nhiều chuyện. Anh ta là một cảnh sát, bọn họ có thể tra được chuyện từ nhỏ đến lớn của anh ta. Tuổi của Tần Thâm cũng không lớn, trên người có một thân chính khí, anh ta làm cảnh sát mấy năm nay điều có thành tích tốt, còn có vài lần thấy việc nghĩa hăng hái quên mình mà được khen ngợi. Có thể nói anh ta là người nối nghiệp của chủ nghĩa xã hội dưới lá cờ đỏ.

Cũng bởi vì bọn họ đã phân tích ra hết chỗ lợi và chỗ hại, Nguy Quản cục mới đánh nhịp kêu Chu Ngôn xuất hiện ở trước mặt Bạch Xà.

Chu Ngôn có dung mạo bình thường, là đệ tử của Long Hổ Sơn, anh ta am hiểu ẩn nấp cùng chế tạo bùa chú, quan trọng nhất chính là chuyên ngành mà anh ta đã học ở đại học.

Trên mặt Chu Ngôn mang theo tươi cười, đối diện với sự uy hiếp của Bạch Xà, anh ta đã giới thiệu về bản thân: “Chuyên ngành đại học của ta là y học lâm sàng, có thể giúp ngươi lấy ra đồ vật trong bụng.”

Nghe được lời này, Bạch Xà đầu tiên là cao hứng mà bãi bãi đuôi rắn, ngay sau đó nó cảnh giác nói: “Mục đích của ngươi là cái gì? Ta sẽ không làm Gia Tiên cho người lớn lên xấu.”

Hứa Chiêu: “……” Cho nên xà yêu muốn làm Gia Tiên cho cô, là coi trọng gương mặt của cô sao? Cô có chút mới lạ, nhiều năm qua, yêu, quỷ bị cô đánh cũng không ít, bọn nó chỉ quan tâm đến tánh mạng, chưa bao giờ giống như Bạch Xà chỉ quan tâm đến diện mạo của cô.

Vương Cương cầm đầu nhóm quỷ bị Bạch Xà áp bách cũng có chút vô ngữ, không ngờ tiểu cô nãi nãi làm cho bọn nó lo lắng đề phòng lại là một con rắn thích cái đẹp. Đều do cách chết của bọn nó hoa hoè loè loẹt, sau khi chết mới có hình thù kỳ quái. Nếu trong bọn nó có một con quỷ xinh đẹp, nói không chừng cuộc sống của bọn nó có thể tốt hơn một chút.

Chu Ngôn: “……” Đúng là anh ta có dung mạo bình thường, cũng từng ảo tưởng Bạch Xà có thể làm Gia Tiên cho anh ta, nhưng Bạch Xà cũng không cần trực tiếp nói ra như vậy.

Lần thứ hai thanh âm của Hoàng Quang Minh truyền đến tai nghe: “Chu Ngôn bình tĩnh, nhớ kỹ trước mặt ngươi là động vật được quốc gia bảo hộ, hơn nữa ngươi đánh không lại nó.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương