Thiên Kim Thật Là Một Đại Lão
-
Chương 18: Quan Hệ Người Và Yêu
Từ dưới nước xà yêu đã vươn lên nửa thân dưới, bơi tới chỗ Vương Cương. Nó vừa cử động, toàn bộ thân thể của nó liền lộ ra ở trên mặt nước, trông giống như một tòa núi nhỏ đang chuyển động.
Thân thể của xà yêu lộ ra khỏi mặt nước trông càng to lớn hơn nữa.
Vương Cương không chỉ run chân, thân thể của nó cũng run theo. Tuy rằng nó muốn hai tiểu cô nãi nãi trai cò đánh nhau, nhưng nó vẫn cảm thấy sợ hãi a.
Xà yêu cúi đầu: “Lần này các ngươi mang theo thứ gì trở về?”
Vương Cương thở ra một hơi nhẹ nhõm, xà yêu không có nói chuyện cùng bọn họ, mà nó đang nói chuyện với một đám quỷ đang xếp hàng ở phía trước bọn họ.
Đám quỷ này có hình thù kỳ quái, có cầm đầu, có túm nửa thân thể, bọn nó đi ra ngoài chính là một đội quỷ chuyên môn dọa con người, chỉ cần nhìn thấy là có thể hù chết người nhát gan. Nhưng bọn nó ở trước mặt xà yêu đều rất quy củ, một đám bọn nó toàn là già yếu tàn tật.
Nghe thấy lời nói của xà yêu, đám quỷ run run mà đẩy đồ vật ở trong tay về phía nó.
“Ta kêu ngươi đi tìm đồ ăn, ngươi đưa lon sắt cho ta làm gì? Ta không cần lon sắt.”
Quỷ thắt cổ trên tay cầm lon sữa bột đang nỗ lực biện giải hai câu cho chính mình: “Đây là sữa bột, người sống rất thích uống, hơn nữa sữa bột này là hàng nhập khẩu.” Nó thật vất vả mới tìm được lon sữa bột quý giá này, nó đã chuẩn bị riêng cho đứa nhỏ trong bụng xà yêu.
“Ta không phải con người, ăn sữa bột làm gì.” Cái đuôi của xà yêu đảo qua, đẩy quỷ thắt cổ qua một bên. Nhìn thấy không có quỷ chú ý tới nó, nó lặng lẽ giấu đi lon sữa bột. Nghe nói đồ ăn mà con người làm ra ăn rất ngon, nó vẫn luôn tìm cơ hội để nếm thử, đương nhiên không thể bị đám quỷ này phát hiện, bằng không mặt mũi của nó biết để ở nơi nào?
Nó nhìn về phía con quỷ tiếp theo, “Ngươi đem đồ vật gì đến đây?”
Con quỷ chỉ có một nửa thân thể đã đưa qua cái chân của nó, nó tìm không thấy đồ vật, chỉ có thể dùng chân của nó tới góp đủ số, chân của nó chỉ cần qua một khoảng thời gian là có thể mọc lại, nếu xà yêu vì giận dữ mà nuốt luôn nó, thì cái gì cũng đều không có.
“Ngươi đưa chân qua làm gì, dơ muốn chết.” Xà yêu rất là ghét bỏ, cái đuôi của nó trực tiếp đè dẹp lép đám quỷ cầm đồ vật lung tung rối loạn.
Chờ đến khi xà yêu bơi tới trước xe buýt của Vương Cương, Vương Cương nhìn một đám quỷ bị đè dẹp lép ở phía trước, nó nơm nớp lo sợ mà đi xuống xe buýt, nó chỉ vào Hứa Chiêu cùng Tần Thâm đang đi theo nó xuống xe nói: “Đây là đồ ăn mà ta mang đến cho ngài.”
Biểu tình của Vương Cương rất khiêm tốn, nhìn sơ qua thì nó đang rất sợ hãi, nhưng trong lòng nó đang lại yên lặng chờ mong: “Đánh nhau đi, đánh nhau đi.”
Vương Cương đã từng đi hỏi thăm, có rất nhiều đại yêu quái thích ăn thịt người sống, nó mang Hứa Chiêu cùng Tần Thâm đến đây, nhất định xà yêu sẽ rất thích. Chỉ cần xà yêu biểu hiện ra ý tứ muốn ăn thịt Hứa Chiêu, khẳng định Hứa Chiêu sẽ không lưu thủ, hai cô nãi nãi đánh nhau là chuyện sớm muộn.
Trong lòng Vương Cương chờ mong, nhưng đuôi rắn của xà yêu đã quất vào đầu nó, áp nó xuống đất, thanh âm của xà yêu còn hung dữ hơn so với đám quỷ trước đó: “Ta nói muốn ăn thịt người lúc nào? Con người vừa dơ vừa xấu.”
Xà yêu càng lúc càng táo bạo, cái đuôi của nó đè dẹp lép Vương Cương cùng đám đàn em của nó. Hứa Chiêu tay mắt lanh lẹ, lôi kéo Tần Thiển cùng Tần Thâm lui ra phía sau vài bước, mới không bị liên lụy.
Xà yêu có chút ngoài ý muốn, nó không ăn thit con người, nhưng thái độ đối với con người cũng không tốt. Hiện tại trạng thái của nó không tốt, càng sẽ không cố kỵ chuyện sống chết của con người. Hứa Chiêu có thể tránh thóa cái đuôi, làm cho nó có chút giật mình.
Nó đè thấp cái đầu, hai tròng mắt vàng óng ánh nhìn về phía Hứa Chiêu, nó nhìn thấy Tần Thiển mà Hứa Chiêu đang lôi kéo là một con quỷ, nó bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra ngươi là một tiểu thiên sư.”
Vương Cương gian nan bò lên từ trên mặt đất, một lần nữa nó bị xà yêu ném trên mặt đất, giọng nói táo bạo của xà yêu quanh quẩn ở bờ sông: “Tiểu quỷ ngươi dám phản bội ta.”
Sau khi Hứa Chiêu tiếp xúc gần gũi với xà yêu, cũng đã xác nhận cô không có nghe lầm, tiểu cô nãi nãi trong miệng Vương Cương, xà yêu đang mang thai, đang dùng giọng nói của đàn ông. Thanh âm của nó còn rất dễ nghe, có thể so sánh với một nam MC.
Không lẽ yêu quái trong thành phố có đam mê kỳ quái?
Cô không che giấu nghi hoặc của mình, trong lúc xà yêu đang nổi giận đùng đùng phát hỏa lên trên người Vương Cương, cô mở miệng: “Xà yêu giống cái các ngươi đều thích dùng thanh âm của giống đực ư?”
Xà yêu đang dùng cái đuôi đánh Vương Cương, thì nghe được lời nói của Hứa Chiêu, nó càng nổi giận: “Ông đây là rắn đực.”
Không chỉ Hứa Chiêu, ngay cả quỷ bên cạnh đều chấn kinh rồi: “Không phải ngươi đang mang thai sao?”
Xà yêu đã lên bờ, toàn thân của nó có màu tuyết trắng, một đàn ông trưởng thành cũng không thể ôm hết thân rắn của nó, thân thể của nó có đường cong tinh tế, ở trong loài rắn cũng coi như là con rắn có giá trị nhan sắc cao. Nhưng bụng của nó lại đang nhô lên một khối to, căng phồng, đây cũng là nguyên nhân mà đám quỷ bị nó khống chế cho rằng nó đang mang thai.
Tuy rằng Tần Thiển đang sợ hãi, sau khi nhìn thấy toàn thân của xà yêu, nó vẫn nhịn không được mà nói thầm: “Đây không phải là bạch nương tử đang mang thai sao?”
Trong lòng những người khác cũng nghĩ như vậy.
Thấy Hứa Chiêu cùng với đám quỷ đều nhìn bụng của nó, xà yêu đã thẹn quá thành giận, thanh âm của nó vang lên rung trời: “Các ngươi chưa từng nhìn thấy rắn ăn đồ vật mà chưa tiêu hóa hết sao? Bụng lớn chính là mang thai sao?”
Xà yêu vừa nói vừa nổi giận đùng đùng ném đuôi rắn đánh tới trên đầu Vương Cương.
Vương Cương mới vừa giãy giụa đứng lên: “???” Tại sao người bị thương luôn luôn là nó?
Xà yêu nhằm vào Vương Cương, là bởi vì nó cảm thấy Vương Cương chính là con quỷ đã nói với đám phản đồ kia là nó mang thai, đúng là một con quỷ lớn lên vừa xấu vừa nhiều chuyện.
Một thời gian trước xà yêu đã ăn rất nhiều, bụng của nó rất to, làm cho nó không thể biến thành hình người, thực lực cũng giảm đi. Lúc đầu nó cho rằng mấy thứ này có thể tiêu hóa rất nhanh, không ngờ tình huống lại càng ngày càng xấu. Nó cũng có địa bàn của riêng mình, nhưng cách địa bàn của nó không xa có một đối thủ vẫn luôn đối nghịch với nó, nó không dám ở lại địa bàn của mình, nó liền đi tới bờ sông Hoài Thủy ở Kinh Thị.
Sau khi ngâm mình ở dưới sông Hoài Thủy, bụng của nó càng lúc càng lớn, nó bơi trên mặt nước đều cảm thấy khó chịu, nó chỉ có thể uy hiếp đám quỷ ở chung quanh, bắt bọn nó đi tìm đồ ăn.
Nhưng đám quỷ này không chỉ lớn lên xấu, tìm đồ vật cũng tìm không được, tìm trở về đều là đồ mà nó không ăn được, một cái hợp khẩu vị cũng không có. Hiện tại còn dẫn theo thiên sư tới đây cười nhạo nó, làm nó nhịn không nổi nữa.
Đây là thời điểm để bọn nó tăng kiến thức, biết sự lợi hại của đại yêu.
Xà yêu dựng thẳng thân thể để nhìn rõ xung quanh, nó dùng thân rắn vây hai người Hứa Chiêu, Tần Thâm cùng với một đám quỷ vào chính giữa, nó phun ra hơi thở của rắn, làm tăng thêm vài phần hương vị khủng bố.
Hiện trường rất giống phim kinh dị 《 Đại chiến Xà yêu 》khi còn nhỏ mà Tần Thiển đã xem, thần sắc của Hứa Chiêu cũng không thay đổi, cô duỗi tay sờ sờ bụng của Bạch Xà, hơi thở mỏng manh của một sinh mệnh đã xuyên thấu qua bụng của Bạch Xà truyền tới lòng bàn tay của cô, cảm giác của cô không có sai, bụng của xà yêu đang có một sinh mệnh.
Ban đầu Bạch Xà đang hùng hổ chuẩn bị công kích bọn họ thì đột nhiên nó đã dừng lại, nó co rụt lại cái bụng, hai mắt vàng óng ánh của nó lộ ra cảnh giác: “Ngươi đang làm gì?” Bộ dáng này của nó rất giống một cô gái đang bị chiếm tiện nghi.
Tuy xà yêu là rắn đực, nhưng nó rất tự cao về dung mạo, mặc kệ nó đối mặt với yêu quái, ma quỷ hoặc là con người thì nó cũng rất ghét bỏ, nó cảm thấy bọn họ không xứng được đụng tới thân thể tuyết trắng của nó. Nó vừa định nói ra vài câu ghét bỏ Hứa Chiêu, kêu cô không được tới gần nó, nó cúi đầu liền nhìn thấy được bộ dạng của Hứa Chiêu.
Vừa rồi nó quá mức tức giận, cũng không nhìn kỹ khuôn mặt của Hứa Chiêu, nhưng hiện tại nó tinh tế nhìn, Hứa Chiêu lớn lên cũng không tồi, tuy rằng kém hơn nó, nhưng ở trong loài người cũng là người có vẻ đẹp xuất sắc.
Bạch Xà thả lỏng thân thể, còn tốt còn tốt, không xấu. Ngay sau đó thân thể của nó cứng lại, đây cũng không phải là lý do mà cô ta có thể tùy tiện sờ loạn.
Hứa Chiêu không biết tâm tình của Bạch Xà thích đẹp ở sạch đang lên xuống phập phồng giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, lực chú ý của Hứa Chiêu đều ở trên bụng xà yêu: “Trong bụng của ngươi xác thật có tồn tại một sinh mệnh.”
Bạch Xà vươn đầu: “Ngươi đang khiêu khích ta.” Quả nhiên loài người là không thể tin, cho dù lớn lên đẹp cũng như vậy. Nó đường đường là một đại yêu giống đực, làm sao có thể chịu đựng một nhân loại năm lần bảy lượt nói nó mang thai?
Hứa Chiêu không rõ vì sao xà yêu lại cảm thấy cô đang khiêu khích nó, cô chỉ ăn ngay nói thật: “Nó đang hấp thu sinh mệnh lực cùng tu vi của ngươi, ngươi không cảm nhận được sao?”
Hứa Chiêu thuận miệng niệm một câu chú ngữ, bao gồm Bạch Xà, người, quỷ đều rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập mỏng manh truyền ra từ trong bụng Bạch Xà.
Chú ngữ mà Hứa Chiêu dùng là chú khuếch đại âm thanh, đây cũng không phải là chú ngữ đứng đắn của Đạo gia, chú ngữ này là do Hứa Chiêu tự nghĩ ra. Loại chú ngữ mà cô tự nghĩ ra còn có rất nhiều, đều là Hứa Quan Nguyệt tùy tay viết ở trên bút ký, Hứa Chiêu vì muốn có một cuộc sống nhanh gọn nên đã sáng tạo ra.
Lúc này sử dụng chú khuếch đại âm thanh là rất thuận tiện.
Cái miệng mà Bạch Xà đang mở ra đã chậm rãi khép lại, Hứa Chiêu nói không sai, tình huống của nó đúng là rất cổ quái, nó không thể biến thành hình người, tu vi cũng ngày càng suy yếu, cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ xảy ra chuyện. Bạch Xà chỉ cho rằng nó còn chưa tiêu hóa hết, thì ra trong bụng thật sự có một đồ vật khác?
Bạch Xà cao ngạo nhìn Hứa Chiêu: “Chỉ cần ngươi giúp ta giải quyết đồ vật trong bụng, ta sẽ không giết ngươi, cũng miễn cưỡng cho phép ngươi trở thành người cung phụng.”
“Vừa rồi ngươi muốn giết ta?” Hứa Chiêu cho rằng Bạch Xà vòng quanh bọn họ, là muốn cho cô nhìn bụng của nó thật rõ ràng, bởi vì trong nhà cô cũng có heo mẹ mang thai, cô cũng nhìn bụng nó như vậy. Không nghĩ tới cô quan tâm Bạch Xà, Bạch Xà lại muốn giết cô, còn muốn cô trở thành người hầu của nó.
Làm người cung phụng chính là làm người hầu cho xà yêu, từ đây hầu hạ ở bên người xà yêu.
Hứa Chiêu cảm thấy không cao hứng, cô cảm thấy yêu quái trong thành phố không mộc mạc, cũng không thân thiện, quan hệ giữa người và yêu có thể đơn thuần hơn được không? Hứa Chiêu cảm thấy mình đã đủ thân thiện, cô giơ lên nắm tay muốn dạy cho xà yêu cái gì gọi là thân thiện.
Bạch Xà nhìn thấy động tác của Hứa Chiêu, nó cảm thấy Hứa Chiêu không biết tự lượng sức mình, tuy rằng nó không biết đồ vật trong bụng là cái gì mà có thể ảnh hưởng đến nó, tu vi của nó không thể so với lúc trước, nhưng đối phó với một tiểu thiên sư còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay?
Bạch Xà đã nghĩ như vậy, sau đó nó chuyên chú đối phó Hứa Chiêu, đây là thời điểm để nó giáo dục người hầu tương lai cái gì gọi là tôn kính.
Cái đuôi của xà yêu muốn cuốn lấy Hứa Chiêu, nhưng Hứa Chiêu còn trơn trượt hơn cái thân rắn của nó, cái đuôi của nó không cuốn được Hứa Chiêu, thậm chí Hứa Chiêu còn nhảy tới chỗ bảy tấc của nó.
Nắm tay của Hứa Chiêu mang theo sức mạnh đánh tới chổ bảy tấc của Bạch Xà, điểm yếu chết người của Bạch Xà đúng là ở chỗ bảy tấc, nhưng nó đã làm yêu quái nhiều năm, chỗ bảy tấc sớm đã cứng rắn như sắt, căn bản thiên sư không thể thương tổn được nó.
Cho dù là đối thủ cũ của nó cũng không thể dễ dàng phá vỡ, nhưng Bạch Xà trăm triệu không nghĩ tới nắm tay của Hứa Chiêu lại mạnh như vậy. Một quyền nện xuống, Bạch Xà đã cảm thấy uể oải không còn phấn chấn, cái đuôi cũng run rẩy.
“Loài người xảo trá.” Bạch Xà đau đến nói không nên lời.
Hứa Chiêu nhìn thấy Bạch Xà còn có tinh thần, lại nện thêm mấy quyền.
Đại yêu quái Bạch Xà luôn tự cao rốt cuộc cũng kiên trì không được: “Đau…… Đau…… Đau quá a…… Ta đang mang thai, ngươi không thể đánh ta.”
Thân thể của xà yêu lộ ra khỏi mặt nước trông càng to lớn hơn nữa.
Vương Cương không chỉ run chân, thân thể của nó cũng run theo. Tuy rằng nó muốn hai tiểu cô nãi nãi trai cò đánh nhau, nhưng nó vẫn cảm thấy sợ hãi a.
Xà yêu cúi đầu: “Lần này các ngươi mang theo thứ gì trở về?”
Vương Cương thở ra một hơi nhẹ nhõm, xà yêu không có nói chuyện cùng bọn họ, mà nó đang nói chuyện với một đám quỷ đang xếp hàng ở phía trước bọn họ.
Đám quỷ này có hình thù kỳ quái, có cầm đầu, có túm nửa thân thể, bọn nó đi ra ngoài chính là một đội quỷ chuyên môn dọa con người, chỉ cần nhìn thấy là có thể hù chết người nhát gan. Nhưng bọn nó ở trước mặt xà yêu đều rất quy củ, một đám bọn nó toàn là già yếu tàn tật.
Nghe thấy lời nói của xà yêu, đám quỷ run run mà đẩy đồ vật ở trong tay về phía nó.
“Ta kêu ngươi đi tìm đồ ăn, ngươi đưa lon sắt cho ta làm gì? Ta không cần lon sắt.”
Quỷ thắt cổ trên tay cầm lon sữa bột đang nỗ lực biện giải hai câu cho chính mình: “Đây là sữa bột, người sống rất thích uống, hơn nữa sữa bột này là hàng nhập khẩu.” Nó thật vất vả mới tìm được lon sữa bột quý giá này, nó đã chuẩn bị riêng cho đứa nhỏ trong bụng xà yêu.
“Ta không phải con người, ăn sữa bột làm gì.” Cái đuôi của xà yêu đảo qua, đẩy quỷ thắt cổ qua một bên. Nhìn thấy không có quỷ chú ý tới nó, nó lặng lẽ giấu đi lon sữa bột. Nghe nói đồ ăn mà con người làm ra ăn rất ngon, nó vẫn luôn tìm cơ hội để nếm thử, đương nhiên không thể bị đám quỷ này phát hiện, bằng không mặt mũi của nó biết để ở nơi nào?
Nó nhìn về phía con quỷ tiếp theo, “Ngươi đem đồ vật gì đến đây?”
Con quỷ chỉ có một nửa thân thể đã đưa qua cái chân của nó, nó tìm không thấy đồ vật, chỉ có thể dùng chân của nó tới góp đủ số, chân của nó chỉ cần qua một khoảng thời gian là có thể mọc lại, nếu xà yêu vì giận dữ mà nuốt luôn nó, thì cái gì cũng đều không có.
“Ngươi đưa chân qua làm gì, dơ muốn chết.” Xà yêu rất là ghét bỏ, cái đuôi của nó trực tiếp đè dẹp lép đám quỷ cầm đồ vật lung tung rối loạn.
Chờ đến khi xà yêu bơi tới trước xe buýt của Vương Cương, Vương Cương nhìn một đám quỷ bị đè dẹp lép ở phía trước, nó nơm nớp lo sợ mà đi xuống xe buýt, nó chỉ vào Hứa Chiêu cùng Tần Thâm đang đi theo nó xuống xe nói: “Đây là đồ ăn mà ta mang đến cho ngài.”
Biểu tình của Vương Cương rất khiêm tốn, nhìn sơ qua thì nó đang rất sợ hãi, nhưng trong lòng nó đang lại yên lặng chờ mong: “Đánh nhau đi, đánh nhau đi.”
Vương Cương đã từng đi hỏi thăm, có rất nhiều đại yêu quái thích ăn thịt người sống, nó mang Hứa Chiêu cùng Tần Thâm đến đây, nhất định xà yêu sẽ rất thích. Chỉ cần xà yêu biểu hiện ra ý tứ muốn ăn thịt Hứa Chiêu, khẳng định Hứa Chiêu sẽ không lưu thủ, hai cô nãi nãi đánh nhau là chuyện sớm muộn.
Trong lòng Vương Cương chờ mong, nhưng đuôi rắn của xà yêu đã quất vào đầu nó, áp nó xuống đất, thanh âm của xà yêu còn hung dữ hơn so với đám quỷ trước đó: “Ta nói muốn ăn thịt người lúc nào? Con người vừa dơ vừa xấu.”
Xà yêu càng lúc càng táo bạo, cái đuôi của nó đè dẹp lép Vương Cương cùng đám đàn em của nó. Hứa Chiêu tay mắt lanh lẹ, lôi kéo Tần Thiển cùng Tần Thâm lui ra phía sau vài bước, mới không bị liên lụy.
Xà yêu có chút ngoài ý muốn, nó không ăn thit con người, nhưng thái độ đối với con người cũng không tốt. Hiện tại trạng thái của nó không tốt, càng sẽ không cố kỵ chuyện sống chết của con người. Hứa Chiêu có thể tránh thóa cái đuôi, làm cho nó có chút giật mình.
Nó đè thấp cái đầu, hai tròng mắt vàng óng ánh nhìn về phía Hứa Chiêu, nó nhìn thấy Tần Thiển mà Hứa Chiêu đang lôi kéo là một con quỷ, nó bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra ngươi là một tiểu thiên sư.”
Vương Cương gian nan bò lên từ trên mặt đất, một lần nữa nó bị xà yêu ném trên mặt đất, giọng nói táo bạo của xà yêu quanh quẩn ở bờ sông: “Tiểu quỷ ngươi dám phản bội ta.”
Sau khi Hứa Chiêu tiếp xúc gần gũi với xà yêu, cũng đã xác nhận cô không có nghe lầm, tiểu cô nãi nãi trong miệng Vương Cương, xà yêu đang mang thai, đang dùng giọng nói của đàn ông. Thanh âm của nó còn rất dễ nghe, có thể so sánh với một nam MC.
Không lẽ yêu quái trong thành phố có đam mê kỳ quái?
Cô không che giấu nghi hoặc của mình, trong lúc xà yêu đang nổi giận đùng đùng phát hỏa lên trên người Vương Cương, cô mở miệng: “Xà yêu giống cái các ngươi đều thích dùng thanh âm của giống đực ư?”
Xà yêu đang dùng cái đuôi đánh Vương Cương, thì nghe được lời nói của Hứa Chiêu, nó càng nổi giận: “Ông đây là rắn đực.”
Không chỉ Hứa Chiêu, ngay cả quỷ bên cạnh đều chấn kinh rồi: “Không phải ngươi đang mang thai sao?”
Xà yêu đã lên bờ, toàn thân của nó có màu tuyết trắng, một đàn ông trưởng thành cũng không thể ôm hết thân rắn của nó, thân thể của nó có đường cong tinh tế, ở trong loài rắn cũng coi như là con rắn có giá trị nhan sắc cao. Nhưng bụng của nó lại đang nhô lên một khối to, căng phồng, đây cũng là nguyên nhân mà đám quỷ bị nó khống chế cho rằng nó đang mang thai.
Tuy rằng Tần Thiển đang sợ hãi, sau khi nhìn thấy toàn thân của xà yêu, nó vẫn nhịn không được mà nói thầm: “Đây không phải là bạch nương tử đang mang thai sao?”
Trong lòng những người khác cũng nghĩ như vậy.
Thấy Hứa Chiêu cùng với đám quỷ đều nhìn bụng của nó, xà yêu đã thẹn quá thành giận, thanh âm của nó vang lên rung trời: “Các ngươi chưa từng nhìn thấy rắn ăn đồ vật mà chưa tiêu hóa hết sao? Bụng lớn chính là mang thai sao?”
Xà yêu vừa nói vừa nổi giận đùng đùng ném đuôi rắn đánh tới trên đầu Vương Cương.
Vương Cương mới vừa giãy giụa đứng lên: “???” Tại sao người bị thương luôn luôn là nó?
Xà yêu nhằm vào Vương Cương, là bởi vì nó cảm thấy Vương Cương chính là con quỷ đã nói với đám phản đồ kia là nó mang thai, đúng là một con quỷ lớn lên vừa xấu vừa nhiều chuyện.
Một thời gian trước xà yêu đã ăn rất nhiều, bụng của nó rất to, làm cho nó không thể biến thành hình người, thực lực cũng giảm đi. Lúc đầu nó cho rằng mấy thứ này có thể tiêu hóa rất nhanh, không ngờ tình huống lại càng ngày càng xấu. Nó cũng có địa bàn của riêng mình, nhưng cách địa bàn của nó không xa có một đối thủ vẫn luôn đối nghịch với nó, nó không dám ở lại địa bàn của mình, nó liền đi tới bờ sông Hoài Thủy ở Kinh Thị.
Sau khi ngâm mình ở dưới sông Hoài Thủy, bụng của nó càng lúc càng lớn, nó bơi trên mặt nước đều cảm thấy khó chịu, nó chỉ có thể uy hiếp đám quỷ ở chung quanh, bắt bọn nó đi tìm đồ ăn.
Nhưng đám quỷ này không chỉ lớn lên xấu, tìm đồ vật cũng tìm không được, tìm trở về đều là đồ mà nó không ăn được, một cái hợp khẩu vị cũng không có. Hiện tại còn dẫn theo thiên sư tới đây cười nhạo nó, làm nó nhịn không nổi nữa.
Đây là thời điểm để bọn nó tăng kiến thức, biết sự lợi hại của đại yêu.
Xà yêu dựng thẳng thân thể để nhìn rõ xung quanh, nó dùng thân rắn vây hai người Hứa Chiêu, Tần Thâm cùng với một đám quỷ vào chính giữa, nó phun ra hơi thở của rắn, làm tăng thêm vài phần hương vị khủng bố.
Hiện trường rất giống phim kinh dị 《 Đại chiến Xà yêu 》khi còn nhỏ mà Tần Thiển đã xem, thần sắc của Hứa Chiêu cũng không thay đổi, cô duỗi tay sờ sờ bụng của Bạch Xà, hơi thở mỏng manh của một sinh mệnh đã xuyên thấu qua bụng của Bạch Xà truyền tới lòng bàn tay của cô, cảm giác của cô không có sai, bụng của xà yêu đang có một sinh mệnh.
Ban đầu Bạch Xà đang hùng hổ chuẩn bị công kích bọn họ thì đột nhiên nó đã dừng lại, nó co rụt lại cái bụng, hai mắt vàng óng ánh của nó lộ ra cảnh giác: “Ngươi đang làm gì?” Bộ dáng này của nó rất giống một cô gái đang bị chiếm tiện nghi.
Tuy xà yêu là rắn đực, nhưng nó rất tự cao về dung mạo, mặc kệ nó đối mặt với yêu quái, ma quỷ hoặc là con người thì nó cũng rất ghét bỏ, nó cảm thấy bọn họ không xứng được đụng tới thân thể tuyết trắng của nó. Nó vừa định nói ra vài câu ghét bỏ Hứa Chiêu, kêu cô không được tới gần nó, nó cúi đầu liền nhìn thấy được bộ dạng của Hứa Chiêu.
Vừa rồi nó quá mức tức giận, cũng không nhìn kỹ khuôn mặt của Hứa Chiêu, nhưng hiện tại nó tinh tế nhìn, Hứa Chiêu lớn lên cũng không tồi, tuy rằng kém hơn nó, nhưng ở trong loài người cũng là người có vẻ đẹp xuất sắc.
Bạch Xà thả lỏng thân thể, còn tốt còn tốt, không xấu. Ngay sau đó thân thể của nó cứng lại, đây cũng không phải là lý do mà cô ta có thể tùy tiện sờ loạn.
Hứa Chiêu không biết tâm tình của Bạch Xà thích đẹp ở sạch đang lên xuống phập phồng giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, lực chú ý của Hứa Chiêu đều ở trên bụng xà yêu: “Trong bụng của ngươi xác thật có tồn tại một sinh mệnh.”
Bạch Xà vươn đầu: “Ngươi đang khiêu khích ta.” Quả nhiên loài người là không thể tin, cho dù lớn lên đẹp cũng như vậy. Nó đường đường là một đại yêu giống đực, làm sao có thể chịu đựng một nhân loại năm lần bảy lượt nói nó mang thai?
Hứa Chiêu không rõ vì sao xà yêu lại cảm thấy cô đang khiêu khích nó, cô chỉ ăn ngay nói thật: “Nó đang hấp thu sinh mệnh lực cùng tu vi của ngươi, ngươi không cảm nhận được sao?”
Hứa Chiêu thuận miệng niệm một câu chú ngữ, bao gồm Bạch Xà, người, quỷ đều rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập mỏng manh truyền ra từ trong bụng Bạch Xà.
Chú ngữ mà Hứa Chiêu dùng là chú khuếch đại âm thanh, đây cũng không phải là chú ngữ đứng đắn của Đạo gia, chú ngữ này là do Hứa Chiêu tự nghĩ ra. Loại chú ngữ mà cô tự nghĩ ra còn có rất nhiều, đều là Hứa Quan Nguyệt tùy tay viết ở trên bút ký, Hứa Chiêu vì muốn có một cuộc sống nhanh gọn nên đã sáng tạo ra.
Lúc này sử dụng chú khuếch đại âm thanh là rất thuận tiện.
Cái miệng mà Bạch Xà đang mở ra đã chậm rãi khép lại, Hứa Chiêu nói không sai, tình huống của nó đúng là rất cổ quái, nó không thể biến thành hình người, tu vi cũng ngày càng suy yếu, cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ xảy ra chuyện. Bạch Xà chỉ cho rằng nó còn chưa tiêu hóa hết, thì ra trong bụng thật sự có một đồ vật khác?
Bạch Xà cao ngạo nhìn Hứa Chiêu: “Chỉ cần ngươi giúp ta giải quyết đồ vật trong bụng, ta sẽ không giết ngươi, cũng miễn cưỡng cho phép ngươi trở thành người cung phụng.”
“Vừa rồi ngươi muốn giết ta?” Hứa Chiêu cho rằng Bạch Xà vòng quanh bọn họ, là muốn cho cô nhìn bụng của nó thật rõ ràng, bởi vì trong nhà cô cũng có heo mẹ mang thai, cô cũng nhìn bụng nó như vậy. Không nghĩ tới cô quan tâm Bạch Xà, Bạch Xà lại muốn giết cô, còn muốn cô trở thành người hầu của nó.
Làm người cung phụng chính là làm người hầu cho xà yêu, từ đây hầu hạ ở bên người xà yêu.
Hứa Chiêu cảm thấy không cao hứng, cô cảm thấy yêu quái trong thành phố không mộc mạc, cũng không thân thiện, quan hệ giữa người và yêu có thể đơn thuần hơn được không? Hứa Chiêu cảm thấy mình đã đủ thân thiện, cô giơ lên nắm tay muốn dạy cho xà yêu cái gì gọi là thân thiện.
Bạch Xà nhìn thấy động tác của Hứa Chiêu, nó cảm thấy Hứa Chiêu không biết tự lượng sức mình, tuy rằng nó không biết đồ vật trong bụng là cái gì mà có thể ảnh hưởng đến nó, tu vi của nó không thể so với lúc trước, nhưng đối phó với một tiểu thiên sư còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay?
Bạch Xà đã nghĩ như vậy, sau đó nó chuyên chú đối phó Hứa Chiêu, đây là thời điểm để nó giáo dục người hầu tương lai cái gì gọi là tôn kính.
Cái đuôi của xà yêu muốn cuốn lấy Hứa Chiêu, nhưng Hứa Chiêu còn trơn trượt hơn cái thân rắn của nó, cái đuôi của nó không cuốn được Hứa Chiêu, thậm chí Hứa Chiêu còn nhảy tới chỗ bảy tấc của nó.
Nắm tay của Hứa Chiêu mang theo sức mạnh đánh tới chổ bảy tấc của Bạch Xà, điểm yếu chết người của Bạch Xà đúng là ở chỗ bảy tấc, nhưng nó đã làm yêu quái nhiều năm, chỗ bảy tấc sớm đã cứng rắn như sắt, căn bản thiên sư không thể thương tổn được nó.
Cho dù là đối thủ cũ của nó cũng không thể dễ dàng phá vỡ, nhưng Bạch Xà trăm triệu không nghĩ tới nắm tay của Hứa Chiêu lại mạnh như vậy. Một quyền nện xuống, Bạch Xà đã cảm thấy uể oải không còn phấn chấn, cái đuôi cũng run rẩy.
“Loài người xảo trá.” Bạch Xà đau đến nói không nên lời.
Hứa Chiêu nhìn thấy Bạch Xà còn có tinh thần, lại nện thêm mấy quyền.
Đại yêu quái Bạch Xà luôn tự cao rốt cuộc cũng kiên trì không được: “Đau…… Đau…… Đau quá a…… Ta đang mang thai, ngươi không thể đánh ta.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook