Thiên Kim Thật Là Một Đại Lão
Chương 16: Nhân Phẩm Của Cảnh Sát

Tần Thâm một bên suy nghĩ, một bên đi lên xe buýt. Vì tiện nghi, tiểu khu mà anh ta sống không chỉ cũ, còn cách rất xa Cục Cảnh Sát mà anh ta đang làm, mỗi ngày khi tan tầm anh ta đều phải ngồi xe buýt để trở về.

Tần Thâm đang xuất thần nên không có chú ý tới, tuyến xe buýt mà anh ta đang ngồi không giống với tuyến xe buýt lúc trước. Mũi chân của tài xế không chạm đất, trong đôi mắt đều là tròng trắng, hành khách trên xe đều đang ngồi, nhưng không có người nào là chân chạm đất.

Lúc Hứa Chiêu cùng Tần Thiển tới, đã nhìn thấy cảnh tượng Tần Thâm đang đi lên xe buýt quỷ.

Tần Thiển tức giận đến dậm chân: “Làm quỷ thấy cảnh sát đã không còn sợ rồi sao?”

Cảnh sát là một ngành rất đặc thù, một thân chính khí còn có công đức, quỷ cũng không dám tới gần. Nhưng tình huống của Tần Thâm thì lại khác, anh ta mới vừa bị quỷ anh hấp thu sinh mệnh lực, còn chưa khôi phục hoàn toàn, dương khí trên người anh ta không đủ, lại bởi vì tan tầm cũng không có mặc đồ cảnh sát, cho nên anh ta mới bị kéo lên xe buýt quỷ.

Mắt thấy Tần Thâm lên xe buýt quỷ, Hứa Chiêu chỉ có thể đi theo phía sau nghĩ cách đón xe.

Trong xe Tần Thâm cũng đã phát hiện ra tình huống ở trên xe không đúng.

Ngày thường anh ta luôn ngồi xe buýt tuyến 97, bởi vì mỗi ngày đều ngồi, anh ta cũng rất quen thuộc đối với tuyến đường đi của xe buýt, nhưng hiện tại xe buýt mà anh ta đang ngồi lại đi tuyến đường khác.

Tần Thâm nhìn thoáng qua màn hình trong xe buýt, mặt trên viết trạm tiếp theo chính là “Lang Phường Lộ”, nhưng phương hướng mà tài xế đang lái rõ ràng không phải đi tới “Lang Phường Lộ”. Màn hình không có vấn đề, chắc là tài xế lái nhầm đường.

Tần Thâm cau mày nhìn về phía tài xế, tài xế này đang lái xe nhưng lại rũ đầu, nhìn không thấy mặt, nhưng nhìn hình dáng uể oải của tài xế anh ta liền biết người này đang có tinh thần không tốt. Tần Thâm có chút hoài nghi, tài xế đang mệt nhọc nhưng vẫn điều khiển cho xe chạy?

Tuy Tần Thâm không phải là cảnh sát giao thông, nhưng anh ta cũng là cảnh sát, anh ta lấy ra thái độ của một người có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho người trên xe, anh ta đứng lên, đi về phía tài xế.

“Sư phụ, ngươi đi nhầm đường.”

Tần Thâm đi đến bên cạnh tài xế, vì lo lắng mình sẽ quấy nhiễu tài xế đang điều khiển xe, anh ta cũng không có đi lại gần, chỉ ở xa xa mà nhắc nhở.

“Không sai a, chính là con đường này.” Thanh âm của tài xế sâu kín, có loại cảm giác hữu khí vô lực.

Tần Thâm càng cảm thấy người này đang mệt nhọc nhưng vẫn điều khiển xe, anh ta lấy ra thái độ uy nghiêm khi thẩm vấn phạm nhân: “Con đường này không phải đi “Lang Phường Lộ”, ngươi đi nhầm.”

“Không sai a, chúng ta không phải đi “Lang Phường Lộ”, mà là đi hoàng tuyền lộ a.” Tài xế quay đầu lại, cười hắc hắc, lộ ra hai con mắt chỉ có tròng trắng, cùng với cái miệng rộng bị vỡ.

Tần Thâm sững sờ tại chỗ, tài xế cho rằng chính mình đã dọa anh ta sợ, tươi cười ở trên mặt càng thêm đáng sợ, nhưng không ngờ rằng Tần Thâm lại móc ra thẻ ngành từ trong lòng ngực, mở ra ở trước mặt tài xế: “Cảnh sát, dừng xe, ta hoài nghi ngươi đã hút thuốc phiện, phiền toái ngươi đi cùng ta đến cục cảnh sát một chuyến.”

Tài xế đang mở ra cái miệng to như chậu máu đều ngây ngẩn cả người, ở phía sau Tần Thâm, tất cả hành khách đều ngẩng đầu nhìn anh ta, trong ánh mắt của bọn nó cũng mang theo vài phần không thể tưởng tượng cùng mê mang.

Đây là một cảnh sát nhân dân?



Sau khi Tần Thâm móc ra thẻ ngành, theo phản xạ tài xế đã run lên một chút, nghĩ tới lúc còn sống nó đã bị cảnh sát làm cho sợ hãi, nhưng ngay sau đó nó đã phản ứng lại, hiện tại nó chính là ma quỷ, căn bản không cần sợ anh ta.

Tuy Tần Thâm là cảnh sát, nhưng bởi vì có sự tồn tại của quỷ anh, dương khí trên người anh ta đã bị hao tổn, cũng không tạo thành thương tổn gì đối với quỷ. Lúc này cảnh sát đang suy yếu, hiện tại không bắt lấy anh ta, về sau sẽ không còn cơ hội.

Tài xế cười ha hả, chỉ cần nó bắt được người cảnh sát này, nó sẽ nổi danh ở quỷ giới. Nghĩ như vậy, nó xoay chuyển thân thể về phía trước, tuy rằng đầu của nó vẫn còn ở phía sau nhìn Tần Thâm, nhưng thân thể của nó lại hướng về phía trước, nó đột nhiên dẫm lên chân ga, chạy vọt về phía có bóng tối ở phía trước.

Cho dù Tần Thâm là người kiên định tin theo chủ nghĩa duy vật, nhưng nhìn thấy cảnh tượng tài xế xoay người 360 độ, anh ta cũng nói không nên lời.

Thế giới này thật sự có quỷ.

Nhưng hiện tại cũng không phải là lúc anh ta xử lý vấn đề về thế giới quan sụp đổ, chuyện quan trọng nhất là phải rời đi chiếc xe buýt quỷ này, Tần Thâm cảm thấy tài xế nói muốn đi hoàng tuyền lộ cũng không phải là giả. Anh ta cầm lấy cây búa dùng khi khẩn cấp ở trong xe, muốn đập vỡ cửa sổ xe, nhưng một búa đi xuống, cửa sổ xe vẫn không chút sứt mẻ, giống như cây búa đang nện ở trên một tấm ván sắt.

Lúc đầu các hành khách quỷ chỉ ngồi an tĩnh ở trên ghế cũng đã từ từ bay lên, vây quanh ở bên người Tần Thâm, nhìn anh ta đập cửa sổ xe. Có chút quỷ trên mặt còn mang tươi cười, chỉ chỉ trỏ trỏ, như đang xem náo nhiệt.

Cho dù lá gan của Tần Thâm rất lớn thì cái trán cũng đã ra mồ hôi, anh ta cảm thấy mình có khả năng sẽ đi gặp Tần Thiển.

Đúng lúc này, xe buýt quỷ đột nhiên ngừng lại, Tần Thâm đang vội vàng đập cửa sổ xe cũng nghe thấy giọng nói cao hứng của tài xế quỷ: “Vận khí hôm nay thật tốt, chúng ta còn gặp được hai người sống.”

Tần Thâm ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy phía trước xe buýt quỷ, có một cô gái xinh đẹp đang đứng. Cô gái này tuổi cũng không lớn, rõ ràng cô ấy không cảm nhận được sự khác thường của xe buýt. Tần Thâm giơ cây búa phất tay hô to về phía Hứa Chiêu: “Đi mau.”

Khóe miệng của tài xế vỡ ra, lộ ra một tươi cười, nó mới vừa mở cửa xe, liền phát hiện ra một con quỷ đang ở bên người cô gái trẻ.

Khuôn mặt của con quỷ này đã biến dạng, phần đầu của nó bẹp, trông còn khủng bố hơn cả tài xế.

Động tác xua tay kêu to của Tần Thâm cũng ngừng lại, chẳng lẽ cô gái trẻ này cũng không phải là người? Hơn nữa, con quỷ đầu bẹp đang đi lên anh ta nhìn có chút quen mắt?

Nhìn thấy xe buýt quỷ đã dừng lại, Tần Thiển còn hưng phấn hơn cả Hứa Chiêu. Sau khi Tần Thâm lên xe, nó đã đau khổ đi theo phía sau của xe buýt, một đường bay đuổi theo xe buýt. May mắn nó có được một chút công đức, thực lực cũng gia tăng, bằng không nó cũng theo không kịp chiếc xe buýt này.

Hiện tại rốt cuộc cũng đã đuổi tới, cũng là lúc nó dương mi thổ khí. Tần Thiển đã ỷ vào tốc độ bay nhanh của mình, nó bay tới trước cửa xe buýt chui vào trước Hứa Chiêu , đầu của nó vói vào trong xe buýt, nó hưng phấn mà vẫy vẫy tay với Tần Thâm: “Tiểu Thâm, đã lâu không gặp.”

Lời nói của nó còn chưa nói xong, đột nhiên tài xế đóng lại cửa xe. Đầu của Tần Thiển bị kẹp ở trong xe buýt, thân thể lại ở bên ngoài xe, hai cái tròng mắt của nó cũng bị kẹp rớt xuống dưới, một đường nhảy nhót tới bên chân Tần Thâm.

Tần Thiển: “???” Xin hỏi điều này lễ phép sao?

Rốt cuộc Tần Thâm cũng ý thức được vì sao anh ta lại cảm thấy con quỷ đầu bẹp này lại quen mắt, nó chính là Tần Thiển a, tuy rằng đã bị hủy dung, nhưng thanh âm lại giống như đúc.

Ban đầu Tần Thâm ở trên xe buýt quỷ còn có chút sợ hãi, đột nhiên anh ta cũng không còn cảm thấy khẩn trương nữa, Tần Thiển sau khi chết cùng trước khi chết đều ngốc như nhau, không có tiến bộ, anh ta tưởng tượng như vậy, cũng không còn cảm thấy quỷ rất đáng sợ.

Tần Thiển lại không biết, nó trăm cay ngàn đắng còn xài hết một ngàn thẻ Suguo cuối cùng mới nhìn thấy được Tần Thâm, nhưng lại bị anh ta nghĩ như vậy. Nó toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm tài xế, hung tợn mà nghĩ: Nhất định lão đại sẽ giáo dục lại tất cả quỷ trên xe buýt này, đặc biệt là tài xế quỷ, nó hoàn toàn không có quỷ đức. Không chỉ lừa gạt người sống, còn khi dễ quỷ.



Ban đầu tài xế quỷ chỉ cho rằng Tần Thiển là người chung chí hướng, nó cho rằng Tần Thiển đã coi trọng thân thể của cô gái kia, cho nên nó mới đi theo bên người Hứa Chiêu. Nhưng lúc nhìn thấy Tần Thiển bay lên xe nó liền biết không phải, bởi vì đâm chết quỷ là người một nhóm với cô gái kia.

Quỷ tài xế từng nghe nói đạo sĩ ở Kinh Thị rất thích dùng thủ pháp câu cá, một thời gian trước nó có một người bạn quỷ đã bị diệt. Bên người Hứa Chiêu có quỷ đi theo, cô ta nhất định là một thiên sư, đừng coi thường thiên sư còn nhỏ tuổi, đa số phía sau bọn họ sẽ có trưởng bối đi theo.

Quỷ tài xế cũng không phải là ác quỷ làm nên trò trống, thực lực của nó cũng không mạnh, nó căn bản không dám chính diện đối kháng cùng thiên sư. Nhìn thấy đâm chết quỷ, phản ứng đầu tiên của nó chính là chạy nhanh rời đi, nếu đánh kẻ nhỏ, tới kẻ lớn liền không có lời.

Nó đóng cửa xe, cũng mặc kệ cái đầu của Tần Thiển có phải đang bị kẹp hay không, nó tăng tốc lái xe buýt quỷ tránh đi bên người Hứa Chiêu, nó cũng không dám chạm vào Hứa Chiêu.

Nó không dám đụng vào Hứa Chiêu, nhưng Hứa Chiêu lại dám đụng vào nó.

Thời điểm xe buýt quỷ và cô gặp thoáng qua, lòng bàn tay phải của Hứa Chiêu đã lau chu sa, tay trái cầm một lá bùa trừ tà, cô vươn tay một cái đã bắt được cửa sổ xe. Trước đó Tần Thâm đã nỗ lực đập vỡ cửa sổ của xe buýt quỷ nhưng lại không chút sứt mẻ, Hứa Chiêu chỉ hơi dùng sức, đã làm nứt ra một khe hở từ giữa xe.

Theo khe hở này, Hứa Chiêu mạnh mẽ kéo xe buýt quỷ lại.

Nhìn thấy tình hình này, mấy con quỷ hành khách đang vây quanh xem náo nhiệt ở bên người Tần Thâm cũng sôi nổi tản ra, bọn nó không dám tới gần cửa sổ, vị thiên sư này quá hung dữ.

Quỷ tài xế dùng sức nhấn ga, nhưng xe buýt quỷ vẫn không nhúc nhích, rốt cuộc nó cũng từ bỏ, cũng nhận rõ sự thật, Hứa Chiêu cùng Tần Thiển chính là người chấp pháp tới đây để câu cá, nhìn bộ dáng Tần Thiển rất quen thuộc với Tần Thâm, người cảnh sát này hẳn là con cá thứ 2 mà bọn họ thả ra.

Quỷ tài xế bi phẫn đan xen, nó cảm thấy cảnh sát của loài người cũng không chân thành, đã bắt đầu liên hợp với thiên sư để lừa gạt quỷ. Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là chạy trốn, quỷ tài xế không dám chậm trễ, nó muốn nhảy khỏi xe để chạy trốn. Quỷ trên xe đều là đàn em của nó, bồi dưỡng ra nhiều đàn em như vậy nó cũng tốn không ít công sức, nhưng giờ phút này chạy trốn là quan trọng nhất, nó cũng không rảnh lo cho đám đàn em.

Rốt cuộc thì Tần Thiển cũng thoát khỏi cánh cửa của xe buýt, thân hình của nó đều bị kéo dài, may mắn nó là đâm chết quỷ, lại từng bị nhốt ở trên đường lớn bị xe tới tới lui lui nghiền áp, tính dẻo dai của thân thể nó là vô cùng tốt, mới có thể chen vào từ trong kẹt cửa.

Vừa tiến đến liền nhìn thấy quỷ tài xế đang muốn bỏ chạy, đối mặt với quỷ anh cùng lệ quỷ nó sẽ sợ hãi, nhưng trình độ của quỷ tài xế cũng không sai biệt lắm với nó, hiện tại nó cũng không cảm thấy sợ, nó nhặt lên hai tròng mắt ở trên mặt đất liền bay về phía quỷ tài xế.

Nó cùng quỷ tài xế kẻ tám lạng người nửa cân, hai con quỷ đánh nhau ở trên ghế điều khiển.

Hứa Chiêu xé rách cửa sổ xe buýt, từ trên cửa sổ đưa đầu vào thăm dò. Rõ ràng là một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lúc cô tiến vào xe buýt quỷ, quỷ trong xe buýt đều run bần bật, súc thành một đoàn.

Trình độ của quỷ tài xế không sai biệt lắm với Tần Thiển, đàn em của nó thì càng yếu, nhiều nhất chỉ có trình độ đủ để hù dọa con người, nhìn thấy bộ dáng Hứa Chiêu dùng tay không kéo xe buýt, bọn nó cảm thấy rất sợ hãi.

Hứa Chiêu không quản tiểu quỷ ở bên trong xe, cô lập tức nhìn về phía Tần Thâm: “Ngươi không sao chứ?”

Tiểu quỷ không có gì hiếm lạ, cô từ nhỏ đã nhìn cho đến lớn, nhưng thật ra cô tương đối hiếm lạ Tần Thâm, bởi vì anh ta có quan hệ cùng một ngàn thẻ Suguo. Tuy rằng cô mới có thêm mười vạn tệ của Diệp Cẩn Ngôn, trong một đêm Hứa Chiêu đã đổi đời, nhưng cô cũng không buông tha cho một ngàn thẻ Suguo.

Tần Thâm còn đang ở bên trong sự hoảng hốt, đầu tiên anh ta nhìn thoáng qua Tần Thiển đang đánh nhau cùng tài xế quỷ, lại nhìn thoáng qua quỷ hành khách đang ngồi xổm trên mặt đất, sau khi thế giới quan của anh ta bị đánh vỡ, anh ta càng thêm bình tĩnh. Anh ta cảm thấy tình hình ở trên chiếc xe buýt này không giống như là gặp quỷ, ngược lại rất giống hiện trường đánh bài mà anh ta đã phá án.

Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, cảnh sát Tần Thâm cũng khôi phục thái độ lúc trước, anh ta theo thói quen bắt đầu thực hiện chức trách của một cảnh sát nhân dân: “Một đám ấn theo trình tự mà đi ra ngoài, ôm đầu, đi sang bên kia.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương