Thiên Huyền
13: Đánh Cho Bỏ Chạy


Hấp Huyết Xà bắt đầu nhìn thẳng vào Lục Thanh.

Nó vốn cho rằng nhân loại trước mặt này cũng giống những tên trước đó, yếu ớt không chịu nỗi, nhưng thật không ngờ đối phương lại là một võ giả.Sáu trăm năm trước đã từng có võ giả xông vào địa bàn của nó, sáu trăm năm sau lại xuất hiện thêm một người.

Đám nhân loại này thật cho rằng nó dễ khi dễ đến vậy sao.

Ngang nhiên tìm đến tận cửa.Khít khàKhít....Hấp Huyết Xà càng nghĩ càng phẫn nộ, nó uốn éo thân mình, không một chút báo trước vọt về phía Lục Thanh.

Chín cái đầu đồng thời há miệng thật sự muốn đem Lục Thanh cắn chết.Công kích đến từ bốn phương tám hướng, triệt tiêu mọi đường né tránh, Lục Thanh sắc mặt ngưng lại, ánh mắt tràn ngập điên cuồng.


Hắn không có đường lui, thế nên chỉ có thể liều mạng.Hai chân tụ lực, Lục Thanh đạp mạnh xuống đất, mượn nhờ sức bật hắn cả người lăng không.- Đi chết đi!Lục Thanh chẳng biết từ chỗ nào xuất ra một thanh trường kiếm, hai tay nắm lấy chuôi kiếm, hét lên một tiếng nhanh như điện xẹt từ trên cao bổ xuống.Hấp Huyết Xà con mắt trừng lớn, bị dọa cho chấn kinh, không chút do dự nó lập tức muốn tránh đi phong mang, cái đuôi như cột đình nhắm ngay Lục Thanh quét mạnh mà qua.PhanhMột đập này của Hấp Huyết Xà đánh vào khoảng không, sau cùng nện lên vách núi, đánh ra thanh âm như pháo nổ chấn cho cát bay đá chạy.ẦmẦmVề phía Lục Thanh, hắn vừa rồi không tránh không né, chỉ là tốc độ của hắn quá nhanh, trực tiếp vượt qua công kích, hai cái đầu rắn bị chém bay lên thật cao, cuối cùng ầm vang lăn lông lốc trên mặt đất, nơi vết thương hai cột máu hệt như vòi rồng bắn mạnh mà ra.HôLục Thanh chân vừa chạm đất, lập tức lấy một tư thế xảo diệu, tiếp tục vọt lên đánh về phía bảy cái đầu còn lại.

Lục Thanh không biết hắn vì cái gì đắc thủ, nhưng hắn chỉ có thể đem sự tò mò ép xuống, chờ về sau lại tìm hiểu.

Bởi vì phân tâm trong chiến đấu là đại kỵ.Khít....Hấp Huyết Xà dính đòn đau, há miệng gào thét, mười bốn con mắt bất chợt tràn ngập huyết sắc, hiển nhiên lâm vào điên cuồng.Trông thấy Lục Thanh lao nhanh mà tới, Hấp Huyết Xà liền thu đầu về sau, kế đến đồng loạt bổ xuống.

Chiếc đuôi thô to càng là vũ khí đáng sợ nhất, giống như một tia chớp mạnh mẽ đập qua.Đối diện công kích ác liệt, Lục Thanh lập tức nhíu mày, linh quang lóe lên, hắn đột phát thân pháp, ở trên không trung lộn ngược trở về, toàn thân tụ lực dồn hết vào hai cánh tay, bàn tay nắm chặt chuôi kiếm.HôCuồng phong rít gào, cương phong đập vào mặt, mgay khi Lục Thanh vừa lộn ngược trở về, một đạo bóng đen liền hướng hắn vụt tới.[Chính là lúc này]Ý nghĩ xẹt qua, lực lượng chờ sẵn, Lục Thanh vung kiếm nghênh đón bóng đen.PhanhẦmẦmMột cỗ lực lượng khủng bố đem Lục Thanh đánh bay, cả người va vào vách núi dội ngược trở ra, lồng ngực nhộn nhạo hắn phun liền mấy ngụm máu tươi.Đối thủ của hắn Hấp Huyết Xà bị đánh văng xuống núi, thật lâu không quay trở lại.- Chạy rồi?Lục Thanh lồm cồm bò dậy, mắt nhìn xuống phía dưới nghi hoặc nói.

Hấp Huyết Xà rõ ràng rơi xuống đó a, bây giờ đi đâu rồi, hoàn toàn không thấy bóng dáng.

Nếu không phải còn có vết máu lưu lại, Lục Thanh thậm chí cho là mình hoa mắt.- Ta từ khi nào lợi hại như vậy?Thu lại trường kiếm Lục Thanh bắt đầu kiểm tra thân thể, nhíu nhíu mày.U Linh Hấp Huyết Cửu Đầu Xà, tương đương Nhân Thể cửu trọng cảnh.

Một đối thủ cường đại như thế, lại bị Nhân Thể thất trọng cảnh là hắn đánh cho bỏ chạy, khiến Lục Thanh khó mà tưởng tượng nổi.- Lẽ nào là do viên trái cây kia?Lục Thanh lẩm bẩm, nhưng rất nhanh liền rùng mình, nghĩ cũng không dám nghĩ tiếp.

Hắn bây giờ mỗi đêm đều mơ thấy ác mộng đâu, nếu còn nghĩ liền khỏi cần đi ngủ, quá ám ảnh.- Muốn đột phá sao?Ngay lúc này, Lục Thanh đột nhiên cảm thấy trong cơ thể của hắn có một cỗ lực lượng đang không ngừng náo loạn, dường như muốn xông phá thứ gì.Không kịp nghĩ nhiều, Lục Thanh một lần nữa lấy ra trường kiếm, mạnh mẽ chém vào trên vách đá.

Một kiếm tiếp một kiếm, đá vụn bay khăp nơi, bốn phương tám hướng bắn ra như đạn.Võ giả Nhân Thể cảnh coi việc rèn luyện thân thể là cội nguồn gốc rễ, bọn họ sẽ từng chút một bồi dưỡng chính mình.

Một khi bồi dưỡng tới cực hạn liền có thể thử phá vỡ gông cùm, tấn cấp cảnh giới tiếp theo.Từ nhất trọng cảnh đến lục trọng cảnh, võ giả đơn thuần chỉ tu luyện cơ bắp.


Từ thất trọng cảnh đến cửu trọng cảnh, giai đoạn này lực lượng cơ bắp gần như đã đạt đến tình trạng bão hòa, nếu tiếp tục tu luyện, trong cơ thể sẽ sản sinh ra khí kình, hay còn gọi là nội kình.Nội kình không chỉ có lực công kích cực mạnh mang tính sát thương cao, mà còn có công năng tôi luyện gân cốt kinh mạch, gia cố thêm tính bền dẻo của cơ bắp, làm tăng khả năng phòng ngự cũng như năng lực kháng đòn của võ giả.Lục Thanh hiện tại là thất trọng cảnh đỉnh phong, tiến thêm một bước là bát trọng cảnh sơ kỳ.

Và lực lượng cuồng loạn trong người hắn chính là dấu hiệu của việc hắn sắp tấn cấp.Tuy nhiên để hoàn thành đột phá, Lục Thanh phải dẫn dắt lực lượng chạy vòng quanh cơ thể, cuối cùng phóng xuất ra ngoài.

Lực lượng không ngừng sinh sôi, vậy nên Lục Thanh phải đánh đến khi nào đột phá mới thôi.HôMột giờ trôi qua, hai giờ trôi qua, sau khi chém ra trăm ngàn vết kiếm, Lục Thanh mới thở hắt ra một hơi.

Cảm nhận trong cơ thể tràn ngập lực lượng, hắn liền không giấu được vui vẻ.- U Linh Hấp Huyết Xà, ngươi cầu nguyện đừng để ta bắt gặp.Lục Thanh nhìn về phía rừng rậm, hai mắt phát ra ánh sáng thâm thúy.

Thất trọng cảnh hắn đã có thể đem nó đánh chạy, bát trọng cảnh thực lực tăng gấp mấy lần, chắc chắn một kiếm liền chém chết.- Lục Vân Tiên hẳn là đánh với đầu xà này? Cũng không biết hắn làm sao đi mây về gió?Nghĩ đến chuyện gì Lục Thanh liền bật cười.

Đi mây về gió mà đánh không lại ma thú cửu trọng cảnh, đúng là nói khoác không sợ thụt lưỡi.- Ồ!Lục Thanh đã không mấy hứng thú với thứ Lục Vân Tiên lưu lại, tuy nhiên ngay khi hắn chuẩn bị xuống núi, lại phát hiện vách núi nơi mà vừa rồi bị hắn va phải không biết từ bao giờ xuất hiện một đầu thông đạo, chuyện này khiến hắn trố mắt kinh ngạc.- Có quỷ sao?Lục Thanh lẩm bẩm, hơi do dự một chút, rốt cuộc chui vào.Thông đạo tối om, không một tia ánh sáng.

Tuy nhiên đối với một bát trọng cảnh sơ kỳ mà nói, không tính là gì.


Không có đường rẽ, mỗi tội hơi quanh co, đặc biệt đây không phải tự nhiên hình thành mà do nhân loại làm ra, khi đường đi được lót đá hoa cương, xây lên từng bậc thang.- Âm khí thật nặng, là hang ổ của đầu xà kia.Lục Thanh biết hắn đang hướng về phía đỉnh núi.

Tuy nhiên, mới đi được hai trăm mét, hắn liền nhăn mặt.

Không ngờ có âm khí, hiển nhiên có liên quan đến U Linh Hấp Huyết Xà.Bước chân thả chậm, tay xách trường kiếm, Lục Thanh vừa đi vừa đề phòng bị tập kích.

Qua không bao lâu hắn liền đi đến một hang động rộng hàng trăm mét vuông, cao đến bảy tám chục mét, nơi này mới chân chính là do thiên nhiên làm ra.

Hang động không chỉ rộng, mà phía trên còn bị trên khoét ra một lỗ lớn, ánh sáng từ đó tiến vào, giảm đi không ít âm u..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương