Thiên Hồn Đại Lục
-
Chương 14: Bắt đầu tính toán
Hàn Phong sau khi bước ra khỏi Thanh hội đấu giá, hắn lập tức tháo cái mặt nạ xuống, và khi bước ra thì đã thành một người khác. Hai cô nàng tinh linh hắn đưa vào trong giới chi để tránh sự chú ý, rồi một mạch đi thẳng tới một toàn trang viên mà Hàn Phong mua 2 ngày trước.
Nhưng do chưa ở được, vẫn còn phải sửa vài chỗ nên hôm nay mới xong. Bước vào trong, Nhất Yến Nhi lập tức đóng cửa, rồi Hàn Phong triệu hồi 2 cô nàng từ trong giới chỉ ra…..
“ Đi theo ta….”
Bước vào trong mà ngồi xuống, sau đó hắn nhìn hai cô nàng mà nói…
“ Hai người các ngươi tên gì….”
Hai người kia vẫn còn ngỡ ngàng, cứ tưởng chủ nhân mình là một lão già thích chơi trẻ, nhưng không ngờ là một nam nhân trẻ trung và đẹp trai đến thế kia.
“ Mặt ta dính gì à…”
“ À...không chủ nhân, mặt ngài rất đẹp trai..không có dính gì hết….” Cô em trả lời xong thì lập tức khiến cho hắn cười khổ, câu sau làm cho hắn dở khóc dở cười.
“ Chủ nhân, ngài là một ông lão tu luyện trú nhan công gì gì đúng không…”
“ Phụt…..” Nhất Yến Nhi một bên cười phì ra…
“ Ta không có tu luyện trú nhan gì gì hết, ta chỉ mới 15 tuổi….”
“ Thế à…..”
“ Được rồi, các ngươi tên gì…..”
“ Tôi tên là Thải Ti Lân, đây là muội muội của ta, tên là Thải Ti Hân…”
“ Các cô họ Thải Ti….chẳng lẽ các cô là người của Hoàng tộc của Tinh Linh tộc ư….” Hàn Phong nhớ tới cái gì liền giật mình, mà nhìn hai người hỏi. Hai người nghe Hàn Phong hỏi xong thì giật mình, nhìn nhau mà đắn đo, cuối cùng người chị gật đầu lên tiếng…
“ Đúng thưa chủ nhân...chúng ta là người của hoàng tộc Tinh Linh…”
“ Thải Ti Long là gì của các ngươi?”
“ Thải Ti Long là phụ thân của chúng tôi….” Hàn Phong nghe xong thì liền giật mình, thủ lĩnh của Tinh Linh tộc bấy giờ là phụ thân của hai người này, vậy chẳng phải hai người là công chúa của Tinh Linh tộc sao.
“ Hah thật không ngờ…… vậy các ngươi tới Bắc Bình đại lục là có ý gì….hơn nữa còn tự lấy thân mình mà đấu giá. Kể đi, ta muốn nghe từ đầu….như thế sẽ dễ hơn cho ta sau này làm việc..” Hàn Phong lời nói để hai chị em một lần nữa nhìn nhau, sau cùng người chị bắt đầu lên tiếng mà kể….
“ Khoảng một năm về trước, lúc đó chúng tôi đang ngồi ở trong phòng mà đọc sách thì lúc đó có một tiếng nổ thật to vang lên ở cách khá xa, sau đó có hàng trăm hộ vệ bắt đầu chạy qua chạy lại. Tôi cảm thấy lo lắng nên liền kêu Hân nhi ngồi ở phòng chờ mà còn tôi thì đem xem xét, nhưng lúc này không khí xung quanh bắt đầu trở nên ngột ngạt, đi được một hồi thì tôi gặp một tên kì lạ, hắn mặc một cái áo giáp đen, lại có một cái áo choàng dài ra sau. Trên đầu đội một cái mũ sắt, mặt là một khuôn mặt dữ tợn, có hai sừng. “
“ Hắn hai tay, một cầm một thanh kiếm, tay còn lại là một cây trượng, khi hắn nhìn thấy tôi thì lập tức nhào lại mà chuẩn bị chém thì lúc này cha của tôi lúc này tự nhiên hiện ra mà chặn lấy đòn tấn công. Sau đó hắn liền đẩy tôi ra một bên mà bắt đầu chạm chán với tên mặt nạ quỷ kia, bỗng nhiên nhị thúc của tôi hiện ra đằng sau, ôm lấy tôi, và sau đó biến về phòng…”
“ Hắn quay qua nhìn hai chị em tôi, thở dài rồi ôm cả hai người biến mất khỏi căn phòng, tôi cũng hỏi nhị thúc rằng Tinh Linh tộc có chuyện gì. Hắn chỉ lắc đầu và nói rằng, Tinh Linh tộc đã thất thủ, hai người chúng tôi phải trốn với hắn, đi tới Nhân tộc lục địa mà sinh sống dù sao Nhân tộc bản tính cũng hiền lành. Cho nên tôi cùng với em và nhị thúc đi tới Bắc Bình đại lục. Sau này chú tôi cũng nói rằng Ma tộc ở Nam Kha dẫn quân qua đánh Hoàng La đảo Tinh Linh tộc…..”
“ Sau khi đặt chân lên được Bắc Bình đại lục, đó cũng là chuyện của 2 tháng trước, lúc này tôi mới nhận ra rằng nhị thúc của tôi hoàn toàn bị trọng thương. Cuối cùng đằng hết cách, khi nghe nơi hội đấu giá này tập trung toàn bộ tinh anh của Nhân tộc, chúng tôi liền đến đây hy vọng tìm được một người có thể cứu nhị thúc của tôi….”
“ Một tên mặc bộ giáp, trên mặt là một mặt nạ quỷ có hai sừng…….” Hàn Phong sờ cằm suy nghĩ, hắn man máng nhớ ở đâu đó….
“ Có phải từ trên xuống dưới là một màu tím, đen và vàng tối kết hợp đúng không….”
“ Đúng...đúng….”
“ Có phải là tên này không….” Hàn Phong chợt nhận ra người trong miệng của Thải Ti Lân nói là ai, liền trong giới chỉ lấy ra một quyển sách, lật ra tới cái trang nào đó, và đưa hình của một tên ác ma cho nàng coi….
“ Đúng...là hắn….là hắn, chính là người của đêm đó….có chết tôi vẫn nhận ra…”Thải Ti Lân kích động mà la lên, bên cạnh nàng, Thải Ti Hân ôm chặt nàng mà giữ vững tinh thần.
“ Nếu là hắn thì Tinh Linh các ngươi thất thủ là đúng rồi…” Hàn Phong lắc đầu mà nói, hắn cũng không ngờ tên ác bá này lại thức tỉnh sớm như thế. Bỗng nhiên nhớ ra cái gì liền lên tiếng hỏi…
“ Còn nhị thúc các ngươi đang ở nơi nào….”
“ Đúng...nhị thúc...hắn ở một khu rừng nằm ở phía Đông từ nơi này…..” Thải Ti Lân chợt nhớ ra, liền trả lời…
“ phía Đông nơi này….là rừng Mạn Đà ư….” Hàn Phong suy nghĩ một chút rồi gật đầu, sau đó đứng lên dặn dò…
“ Yến Nhi, cho hai cô nàng này tắm rửa, sau đó chuẩn bị đủ đồ, ngày mai chúng ta xuất phát tới rừng Mạn Đà...hai người các nàng nên nghỉ ngơi cho thật tốt, ngài mai bắt đầu xuất phát…”
“ Vâng thiếu gia…”
“ Cảm ơn chủ nhân!!”
“ Đừng có gọi chủ nhân, thiếu gia là tốt rồi….”
“ Vâng thiếu gia!!” Hai nàng gật đầu đa tạ, rồi đi theo Nhất Yến Nhi.
“ Còn không đi ra….để ta mời sao….” Hàn Phong cảm nhận được một khí tức vừa mới hạ xuống, hắn liền cười lạnh nói. Lập tức một thân ảnh mập mạp hiện ra trước mặt Hàn Phong, tuy là mập mạp vừa vừa nhưng không hề chậm chạp, lập tức phòng thẳng tới Hàn Phong, hai tay giang ra…..
“ Đại caaaaaaaaaaaaaaa……………………..”
“ Bụp….” Hàn Phong liền đưa chân ra mà đạp mặt tên mập đó, hai tên thủ hạ phía sau giật mình, sợ đại gia của mình nổi giận như lập tức giật mình….
“ Haaahaa….cú đá này….lâu quá….đúng là đại ca của ta rồi….”
“ Mập mạp chết tiệt...năm năm rồi ngươi vẫn như xưa…..”
“ hehehe...đại ca, chỉ có ngài là khác thôi, chứ tiểu đệ thì vẫn mập như xưa…..hahaha” Tên mập mạp đứng dậy mà cười nói, sau đó liền ngồi xuống. Hàn Phong nhìn tên mập này mà lắc đầu, sau đó hắn cũng cười mà nói….
“ Thế nào….làm một đương gia của Huyết Đường Lang thế nào…”
“ Haha đại ca, rất tuyệt….” tên mập này chính là nhị đương gia trong lời của tên thủ hạ Huyết Đường Lang lúc trước, hắn tên là Đại Minh, nhưng Hàn Phong luôn gọi hắn là tiểu mập mạp, bởi vì bảy năm trước gặp tên mập này, hắn cực kỳ yếu đuối và sợ hãi, nhưng trong hai năm đi theo Hàn Phong thì hắn cũng trở nên gan dạ, hơn nữa thực lực cực kỳ tốt. Sau 2 năm Hàn Phong phải quay về nhận lệnh của sư phụ nên mới chia tay hắn, rồi tên mập này theo lời hứa mà lập ra cái tổ chức Huyết Đường Lang này. Bây giờ hắn đường đường là một cao thủ Thiên Quân Ngũ Tinh, Hàn Phong rất là hài lòng….
“ Hihi đại ca, huynh thấy tổ chức này thế nào….” Hàn Phong nghe Đại Minh hỏi thì quay qua mà nhìn hai tên thủ hạ phía sau, bỗng nhiên hai người bọn hắn cảm nhận được một áp lực đè lên trên người mình, sau đó là một con dao đang kề ngay cổ nhưng bọn họ lại không cử động được, sau đó là một luồng sát khí đang bao vây bọn hắn……
“ Tốt...chịu đựng tốt...quả nhiên tên mập ngươi rất có khiếu…” Hàn Phong cười mà nói, sau đó những cái áp lực đó lập tức biến mất, hai tên thủ hạ lập tức thở dài, bọn họ sợ rằng thêm vài phút thì sẽ lập tức ngã xuống mà bất tỉnh, ánh mắt nhìn về Hàn Phong mà càng bội phục.
Tên mập đương nhiên là biết Hàn Phong vừa thử tài, thấy hắn đồng ý thì vui mừng cực độ, cảm thấy hãnh diện…
“ Đại ca, chúng ta năm năm mới gặp lại, ăn uống cho thật say nào…”
“ Ăn uống no say để sau….ngay mai người cùng ta đi tới rừng Mạn Đà, có việc gấp….”
“ Cần người thêm không…” Đại Minh thấy Hàn Phong nhờ vả liền biết có chuyện lớn, mặt lập tức trầm lại mà hỏi.
“ Không, càng ít càng tốt...chỉ cần chuẩn bị vài vật phẩm cần thiết là được….”
“ Được...vậy đệ về chuẩn bị….”
“ Uhm….còn hai người các ngươi, cầm lấy…..” Hàn Phong ném một cái bình về hai tên hộ vệ…
“ Đây là tam phẩm Phá Tinh Đan, uống vào mà đột phá Thiên Sư Bát Tinh, tên mập đi rồi nên có các ngươi trấn thủ thì cũng đỡ một phần….”
“ Đa tạ đại đương gia…..”
“ Còn của ta đâu đại ca……” Đại Minh hai mắt mong chờ mà nhìn Hàn Phong, tay đã xòe ra sẵn mà đón lấy…
“ Cửa ngươi từ từ….ta sẽ luyện một loại khác...loại này không có tác dụng với ngươi nữa….”
“ Haha...cảm ơn đại ca...vậy tiểu đệ đi về chuẩn bị trước…..” Hai tên áo đen mừng rỡ mà nhận lấy, sau đó cung kính cúi chào rồi xoay người rời đi theo Đại Minh. Còn Hàn Phong mà ngồi đó, bỗng nhiên hắn thở dài, rồi nói thầm….
“ Xem ra đại lục một lần nữa sẽ không tránh được đại chiến rồi…..”
Nhưng do chưa ở được, vẫn còn phải sửa vài chỗ nên hôm nay mới xong. Bước vào trong, Nhất Yến Nhi lập tức đóng cửa, rồi Hàn Phong triệu hồi 2 cô nàng từ trong giới chỉ ra…..
“ Đi theo ta….”
Bước vào trong mà ngồi xuống, sau đó hắn nhìn hai cô nàng mà nói…
“ Hai người các ngươi tên gì….”
Hai người kia vẫn còn ngỡ ngàng, cứ tưởng chủ nhân mình là một lão già thích chơi trẻ, nhưng không ngờ là một nam nhân trẻ trung và đẹp trai đến thế kia.
“ Mặt ta dính gì à…”
“ À...không chủ nhân, mặt ngài rất đẹp trai..không có dính gì hết….” Cô em trả lời xong thì lập tức khiến cho hắn cười khổ, câu sau làm cho hắn dở khóc dở cười.
“ Chủ nhân, ngài là một ông lão tu luyện trú nhan công gì gì đúng không…”
“ Phụt…..” Nhất Yến Nhi một bên cười phì ra…
“ Ta không có tu luyện trú nhan gì gì hết, ta chỉ mới 15 tuổi….”
“ Thế à…..”
“ Được rồi, các ngươi tên gì…..”
“ Tôi tên là Thải Ti Lân, đây là muội muội của ta, tên là Thải Ti Hân…”
“ Các cô họ Thải Ti….chẳng lẽ các cô là người của Hoàng tộc của Tinh Linh tộc ư….” Hàn Phong nhớ tới cái gì liền giật mình, mà nhìn hai người hỏi. Hai người nghe Hàn Phong hỏi xong thì giật mình, nhìn nhau mà đắn đo, cuối cùng người chị gật đầu lên tiếng…
“ Đúng thưa chủ nhân...chúng ta là người của hoàng tộc Tinh Linh…”
“ Thải Ti Long là gì của các ngươi?”
“ Thải Ti Long là phụ thân của chúng tôi….” Hàn Phong nghe xong thì liền giật mình, thủ lĩnh của Tinh Linh tộc bấy giờ là phụ thân của hai người này, vậy chẳng phải hai người là công chúa của Tinh Linh tộc sao.
“ Hah thật không ngờ…… vậy các ngươi tới Bắc Bình đại lục là có ý gì….hơn nữa còn tự lấy thân mình mà đấu giá. Kể đi, ta muốn nghe từ đầu….như thế sẽ dễ hơn cho ta sau này làm việc..” Hàn Phong lời nói để hai chị em một lần nữa nhìn nhau, sau cùng người chị bắt đầu lên tiếng mà kể….
“ Khoảng một năm về trước, lúc đó chúng tôi đang ngồi ở trong phòng mà đọc sách thì lúc đó có một tiếng nổ thật to vang lên ở cách khá xa, sau đó có hàng trăm hộ vệ bắt đầu chạy qua chạy lại. Tôi cảm thấy lo lắng nên liền kêu Hân nhi ngồi ở phòng chờ mà còn tôi thì đem xem xét, nhưng lúc này không khí xung quanh bắt đầu trở nên ngột ngạt, đi được một hồi thì tôi gặp một tên kì lạ, hắn mặc một cái áo giáp đen, lại có một cái áo choàng dài ra sau. Trên đầu đội một cái mũ sắt, mặt là một khuôn mặt dữ tợn, có hai sừng. “
“ Hắn hai tay, một cầm một thanh kiếm, tay còn lại là một cây trượng, khi hắn nhìn thấy tôi thì lập tức nhào lại mà chuẩn bị chém thì lúc này cha của tôi lúc này tự nhiên hiện ra mà chặn lấy đòn tấn công. Sau đó hắn liền đẩy tôi ra một bên mà bắt đầu chạm chán với tên mặt nạ quỷ kia, bỗng nhiên nhị thúc của tôi hiện ra đằng sau, ôm lấy tôi, và sau đó biến về phòng…”
“ Hắn quay qua nhìn hai chị em tôi, thở dài rồi ôm cả hai người biến mất khỏi căn phòng, tôi cũng hỏi nhị thúc rằng Tinh Linh tộc có chuyện gì. Hắn chỉ lắc đầu và nói rằng, Tinh Linh tộc đã thất thủ, hai người chúng tôi phải trốn với hắn, đi tới Nhân tộc lục địa mà sinh sống dù sao Nhân tộc bản tính cũng hiền lành. Cho nên tôi cùng với em và nhị thúc đi tới Bắc Bình đại lục. Sau này chú tôi cũng nói rằng Ma tộc ở Nam Kha dẫn quân qua đánh Hoàng La đảo Tinh Linh tộc…..”
“ Sau khi đặt chân lên được Bắc Bình đại lục, đó cũng là chuyện của 2 tháng trước, lúc này tôi mới nhận ra rằng nhị thúc của tôi hoàn toàn bị trọng thương. Cuối cùng đằng hết cách, khi nghe nơi hội đấu giá này tập trung toàn bộ tinh anh của Nhân tộc, chúng tôi liền đến đây hy vọng tìm được một người có thể cứu nhị thúc của tôi….”
“ Một tên mặc bộ giáp, trên mặt là một mặt nạ quỷ có hai sừng…….” Hàn Phong sờ cằm suy nghĩ, hắn man máng nhớ ở đâu đó….
“ Có phải từ trên xuống dưới là một màu tím, đen và vàng tối kết hợp đúng không….”
“ Đúng...đúng….”
“ Có phải là tên này không….” Hàn Phong chợt nhận ra người trong miệng của Thải Ti Lân nói là ai, liền trong giới chỉ lấy ra một quyển sách, lật ra tới cái trang nào đó, và đưa hình của một tên ác ma cho nàng coi….
“ Đúng...là hắn….là hắn, chính là người của đêm đó….có chết tôi vẫn nhận ra…”Thải Ti Lân kích động mà la lên, bên cạnh nàng, Thải Ti Hân ôm chặt nàng mà giữ vững tinh thần.
“ Nếu là hắn thì Tinh Linh các ngươi thất thủ là đúng rồi…” Hàn Phong lắc đầu mà nói, hắn cũng không ngờ tên ác bá này lại thức tỉnh sớm như thế. Bỗng nhiên nhớ ra cái gì liền lên tiếng hỏi…
“ Còn nhị thúc các ngươi đang ở nơi nào….”
“ Đúng...nhị thúc...hắn ở một khu rừng nằm ở phía Đông từ nơi này…..” Thải Ti Lân chợt nhớ ra, liền trả lời…
“ phía Đông nơi này….là rừng Mạn Đà ư….” Hàn Phong suy nghĩ một chút rồi gật đầu, sau đó đứng lên dặn dò…
“ Yến Nhi, cho hai cô nàng này tắm rửa, sau đó chuẩn bị đủ đồ, ngày mai chúng ta xuất phát tới rừng Mạn Đà...hai người các nàng nên nghỉ ngơi cho thật tốt, ngài mai bắt đầu xuất phát…”
“ Vâng thiếu gia…”
“ Cảm ơn chủ nhân!!”
“ Đừng có gọi chủ nhân, thiếu gia là tốt rồi….”
“ Vâng thiếu gia!!” Hai nàng gật đầu đa tạ, rồi đi theo Nhất Yến Nhi.
“ Còn không đi ra….để ta mời sao….” Hàn Phong cảm nhận được một khí tức vừa mới hạ xuống, hắn liền cười lạnh nói. Lập tức một thân ảnh mập mạp hiện ra trước mặt Hàn Phong, tuy là mập mạp vừa vừa nhưng không hề chậm chạp, lập tức phòng thẳng tới Hàn Phong, hai tay giang ra…..
“ Đại caaaaaaaaaaaaaaa……………………..”
“ Bụp….” Hàn Phong liền đưa chân ra mà đạp mặt tên mập đó, hai tên thủ hạ phía sau giật mình, sợ đại gia của mình nổi giận như lập tức giật mình….
“ Haaahaa….cú đá này….lâu quá….đúng là đại ca của ta rồi….”
“ Mập mạp chết tiệt...năm năm rồi ngươi vẫn như xưa…..”
“ hehehe...đại ca, chỉ có ngài là khác thôi, chứ tiểu đệ thì vẫn mập như xưa…..hahaha” Tên mập mạp đứng dậy mà cười nói, sau đó liền ngồi xuống. Hàn Phong nhìn tên mập này mà lắc đầu, sau đó hắn cũng cười mà nói….
“ Thế nào….làm một đương gia của Huyết Đường Lang thế nào…”
“ Haha đại ca, rất tuyệt….” tên mập này chính là nhị đương gia trong lời của tên thủ hạ Huyết Đường Lang lúc trước, hắn tên là Đại Minh, nhưng Hàn Phong luôn gọi hắn là tiểu mập mạp, bởi vì bảy năm trước gặp tên mập này, hắn cực kỳ yếu đuối và sợ hãi, nhưng trong hai năm đi theo Hàn Phong thì hắn cũng trở nên gan dạ, hơn nữa thực lực cực kỳ tốt. Sau 2 năm Hàn Phong phải quay về nhận lệnh của sư phụ nên mới chia tay hắn, rồi tên mập này theo lời hứa mà lập ra cái tổ chức Huyết Đường Lang này. Bây giờ hắn đường đường là một cao thủ Thiên Quân Ngũ Tinh, Hàn Phong rất là hài lòng….
“ Hihi đại ca, huynh thấy tổ chức này thế nào….” Hàn Phong nghe Đại Minh hỏi thì quay qua mà nhìn hai tên thủ hạ phía sau, bỗng nhiên hai người bọn hắn cảm nhận được một áp lực đè lên trên người mình, sau đó là một con dao đang kề ngay cổ nhưng bọn họ lại không cử động được, sau đó là một luồng sát khí đang bao vây bọn hắn……
“ Tốt...chịu đựng tốt...quả nhiên tên mập ngươi rất có khiếu…” Hàn Phong cười mà nói, sau đó những cái áp lực đó lập tức biến mất, hai tên thủ hạ lập tức thở dài, bọn họ sợ rằng thêm vài phút thì sẽ lập tức ngã xuống mà bất tỉnh, ánh mắt nhìn về Hàn Phong mà càng bội phục.
Tên mập đương nhiên là biết Hàn Phong vừa thử tài, thấy hắn đồng ý thì vui mừng cực độ, cảm thấy hãnh diện…
“ Đại ca, chúng ta năm năm mới gặp lại, ăn uống cho thật say nào…”
“ Ăn uống no say để sau….ngay mai người cùng ta đi tới rừng Mạn Đà, có việc gấp….”
“ Cần người thêm không…” Đại Minh thấy Hàn Phong nhờ vả liền biết có chuyện lớn, mặt lập tức trầm lại mà hỏi.
“ Không, càng ít càng tốt...chỉ cần chuẩn bị vài vật phẩm cần thiết là được….”
“ Được...vậy đệ về chuẩn bị….”
“ Uhm….còn hai người các ngươi, cầm lấy…..” Hàn Phong ném một cái bình về hai tên hộ vệ…
“ Đây là tam phẩm Phá Tinh Đan, uống vào mà đột phá Thiên Sư Bát Tinh, tên mập đi rồi nên có các ngươi trấn thủ thì cũng đỡ một phần….”
“ Đa tạ đại đương gia…..”
“ Còn của ta đâu đại ca……” Đại Minh hai mắt mong chờ mà nhìn Hàn Phong, tay đã xòe ra sẵn mà đón lấy…
“ Cửa ngươi từ từ….ta sẽ luyện một loại khác...loại này không có tác dụng với ngươi nữa….”
“ Haha...cảm ơn đại ca...vậy tiểu đệ đi về chuẩn bị trước…..” Hai tên áo đen mừng rỡ mà nhận lấy, sau đó cung kính cúi chào rồi xoay người rời đi theo Đại Minh. Còn Hàn Phong mà ngồi đó, bỗng nhiên hắn thở dài, rồi nói thầm….
“ Xem ra đại lục một lần nữa sẽ không tránh được đại chiến rồi…..”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook