Lura đứng bồi hồi trước cửa phòng Tổng giám đốc.

Vừa rồi nàng tự quyết định tìm boss hỏi lại rõ ràng công việc, liền không chần chờ nữa, trực tiếp đi tới cửa văn phòng.

Nàng vừa nâng tay lên định gõ cửa, chợt nghe đến tiếng nói của boss đại nhân trong phòng, rõ ràng khó chịu, nâng cao âm lượng: “ không hỏi vì sao! Lần sau nếu anh phát hiện em đang nhìn thứ này thì cứ chờ đấy!!

Lura hoảng sợ, cánh tay giơ lên cứ thế đông cứng tại không trung.

Hình như là boss đang nói chuyện điện thoại, hơn nữa chủ đề dường như không vui vẻ mấy.trong thời điểm này tốt nhất là không cần tự vác xác đến.Lura nhấc chân, định trở về phòng mình, dù sao tiếng bước chân của nàng rất nhẹ, boss trong phòng chắc không chú ý tới.

Nhưng ngay giây sau, Nàng liền đông cứng tại chỗ.

Bởi nàng nghe được 1 thanh âm khác.

Ảo giác..chăng.Lura nghĩ : Nhất định là ảo giác. Trong văn phòng bos sao có thể có người?mà lại không phải là Tiêu phó tổng, không phải trưởng phòng nào, không phải của bất kì 1 ai từng xuất hiện trong văn phòng này.

Mà thanh âm này vừa gọi boss là ..Duệ Duệ?!

Vừa nghe thấy kiểu xưng hô này, Lura ngay lập tức nghĩ tới đứa bé kia. Đứa bé xinh như búp bê với mái tóc đỏ và ánh mắt xanh, nàng không nhớ tên, dù sao họ Lãnh là đc.

Nhưng thanh âm này không giống của 1 đứa bé, tuy rất là dễ nghe, không chút nào khàn khàn trầm thấp, nhưng ít nhất cũng thuộc về 1 thiếu niên.

Phân tích tiếp, cuối cùng lura nghĩ tới 1 người….

Không thể tin đc! Boss sẽ đem y tới nơi mình công tác. Một người như bos cũng sẽ làm những việc kiểu như này??!!

Lura hít vào 1 ngụm khí lạnh, cảm thán, một khi có người yêu, quả nhiên con người sẽ làm những chuyện ngoại lệ, khác thường.

Tiếng nói chuyện sau cánh cửa ngừng lại, tựa hồ chấm dứt 1 đề tài. Nhưng lura không gõ cửa ngay, mà là đợi 1 lúc , rồi mới nâng tay lên gõ 3 tiếng “ đốc đốc đốc” , nói : “ Tổng giám đốc”

Thanh âm trầm thấp của Lãnh Lăng Duệ vang lên : “ vào đi.”

Lura biết cái gì nên nghe, cái gì không nên nghe, cái gì nên nhìn, cái gì không nên nhìn, vì vậy hơi cụp mắt xuống, đi vào, đóng cửa. Nhưng nàng vẫn theo dư quang nhìn quét toàn bộ văn phòng: chỉ có 2 người là nàng và Lãnh Lăng Duệ, vì vậy, nàng an tâm nâng mắt lên, nhìn thẳng về phía bàn công tác, tới gần.

“chuyện gì?” Lãnh Lăng Duệ liếc qua chỗ bình phong 1 cái, sau đó mặt vô biểu tình hỏi.

Hiển nhiên Lura chú ý tới tầm mắt của boss, trong lòng hiểu rõ: “ chắc là nam sinh kia ngồi trên sô pha tiếp khách sau bình phong.

Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng trên mặt Lura không biểu hiện ra chút nào. Nàng không chút khiếp đảm nói với Lãnh Lăng Duệ : “ Tổng giám đốc, ngài có thể dặn dò lại những việc lúc trước không?

“……”

Vừa nói xong nàng liền ngay lập tức hối hận, âm thầm ảo não : sao lại trực tiếp nói cư chứ..Chết chắc.

Quả nhiên, Lãnh Lăng Duệ âm trầm nói : “ Lúc nãy ta nói lỗ tai ngươi để đâu rồi?!”

Lura không dám giải thích, tưởng Lãnh Lăng Duệ định nói thêm gì nữa thì di động trên bàn rung lên.

Lãnh Lăng Duệ phụng phịu cầm di động lên nhìn xem ai, liền bảo Lura đứng đây chờ 1 lát, sau đó nhận điện thoại, đứng dậy, 1 tay đút túi quần, đi tới cửa sổ, đứng đưa lưng về phía Lura.

Nếu không bảo nàng ta ngoài, có nghĩa đây không phải là 1 cuộc điện thoại quan trọng, Lura không tất yếu phải che chắn hệ thống thính giác.

Đúng lúc này,, Lura mơ hồ nghe thấy động tĩnh rất nhỏ từ phía sau bình phong truyền tới, mà boss lại đứng xa nghe điện thoại nên không chú ý tới.

Lura không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua chỗ bình phong.

Chỉ thấy 1 cái đầu thò ra từ bên cạnh bình phong, Mái tóc màu đen dưới ánh đèn tựa hồ nhuộm 1 màu đỏ rượu, 2 mắt to xinh đẹp nhìn thoáng qua Lãnh Lăng Duệ bên cửa sổ, tiện đà chuyển sang nhìn Lura ngốc nghếch đứng bên này, thấy Lura nhìn hắn, liền cau mũi, sau đó cười cười với nàng, đưa 1 ngón tay lên miệng ý bảo : “ Shh!” . Sau đó, cái đầu kia liền biến mất khỏi góc bình phong”

trời ạ! … Đáng yêu quá!!!

Lura hoàn hồn sau kinh ngạc, nội tâm rít gào!

Lần trước ở cửa trung tâm thương mại, nàng đứng hơi xa, lại không đeo kính sát tròng, tuy cận không nặng, có thể thấy đại khái dung mạo, nhưng không rõ ràng như vậy

Tuy lần trước nhìn thoáng qua liền biết đó là 1 thiếu niên rất đẹp, nhưng hiệu quả không lớn bằng được nhìn gần như thế này.

Thảo nào 1 người vừa rét vừa cứng như Boss lại thua trên tay y, chỉ cần cười đã khiến người ta nghĩ xông tới vuốt ve, là người thì đều không thừa nhận nổi a!

Thấy Lãnh Lăng Duệ tiếp xong điện thoại, cầm di động quay về bàn công tác, phản ứng đầu tiên của Lura là : “ May là vừa nhìn đến, nếu nghe boss dặn dò xong mới nhìn đến.. có khi nàng lại phải đến thỉnh giáo boss thêm 1 lần nữa

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương