Thiên Hạ Đệ Nhất Thần
-
Chương 6: Hưu thư!
Lý Viêm Phong, phụ thân của Lý Tuấn Hy là thành chủ thành Ly Hoả, còn mẫu thân Vệ Tịnh là thành chủ phu nhân của thành Ly Hoả.
Hai mẫu tử đã sống ở “Thính Vũ Hiên” nhiều năm, đây là
đình viện có phong cảnh tao nhã nhất ở phủ thành chủ, chứng tỏ được địa vị của Vệ Tịnh ở phủ thành chủ trước đây.
Lý Tuấn Hy nghe nói, lúc còn trẻ, Vệ Tịnh có thực lực và thiên phú hơn người, hơn nữa còn là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Lúc đó bà ấy vô cùng nổi bật, sau đó thì gả cho phụ thân Lý Viêm Phong của hẳn.
Nhưng...
Từ sau khi Vệ Tịnh sinh Lý Tuấn Hy, bà ấy mắc phải một chứng bệnh lạ, bệnh lạ này làm tăng nhanh sự lão hoá của bà ấy và Bạn Sinh Thú. Hiện tại bà ấy chỉ khoảng bốn mươi tuổi, nhưng đầu tóc đã bạc trảng, gần đất xa trời, chỉ có đường nét khuôn mặt giúp nhận ra bà ấy lúc trẻ thật sự là một mỹ nhân sắc nước hương trời.
Bạn Sinh Thú của bà ấy cũng là chim đại bàng bốn cánh vàng, hiện tại đang năm bò trong sân, lông chim gần như sắp. rụng hết, động tác vô cùng chậm chạp, phần lớn thời gian là không thể cử động. Ngự Thú Sư và Bạn Sinh Thú cùng bị bệnh là chuyện vô cùng hiếm thấy, nghe nói bà ấy đã đi rất nhiều nơi, nhưng vẫn không thể tìm ra cách chữa trị căn bệnh lạ này.
Cứ theo đà này, có lẽ chưa đến nửa năm, bà ấy sẽ chết vì già yếu. Mẫu tử đều không được may mắn, cho nên cả hai đều sống ẩn mình trong Thính Vũ Hiên, rất ít khi ra ngoài.
Không ngờ, hôm nay là sinh nhật của Vệ Tịnh, lại có người phá cửa xông vào!
Bên ngoài có hai nữ nhân đi vào. Một người mặc váy đỏ, là một phu nhân duyên dáng sang trọng, đôi mắt hẹp dài, vừa nhìn đã biết không phải là một kẻ hiền lành.
Một người khác là thiếu nữ mặc váy vàng, dáng người cường tráng, cực kỳ khí phách. Mỗi một động tác đều chứa đựng sự oai phong của con cháu thế gia, ngoài ra còn mang theo khí chất của người đảm nhiệm chức vụ cao đã lâu.
Nói thẳng ra chính là khí chất hống hách!
“Tam muội, Tuyết Kiều?”, Vệ Tịnh đi ra từ trong phòng, lập tức nhìn thấy hai nữ nhân này.
Phụ nhân cao quý kia là phu nhân thứ ba của Thành chủ Lý Viêm Phong, được gọi là Hoàng phu nhân.
Nước Chu Tước cho phép nam nhân có thể cưới tam thê tứ thiếp, Hoàng phu nhân chính là bình thê, có địa vị rất cao ở phủ thành chủ, gia tộc của bà ta cũng là nhân vật quan trọng trong thành Ly Hoả. Còn thiếu nữ mặc đồ võ kia chính là nữ nhi của Hoàng phu nhân, muội muội cùng cha khác mẹ của Lý Tuấn Hy, có tên là Lý Tuyết Kiều.
Nàng ta nhỏ hơn Lý Tuấn Hy mấy tuổi, ba năm nay nhanh chóng trở nên nổi bật ở thành Ly Hoả, có thiên phú tu luyện rất cao.
“Tỷ tỷ, tỷ vẫn khoẻ chứ?”, sau khi thấy họ, Hoàng phu nhân lập tức nở nụ cười, dẫn theo nữ nhi bước tới.
“Đã sắp xuống lỗ rồi, sao còn khoẻ được nữa chứ?”, trong mắt Lý Tuyết Kiều lộ vẻ giễu cợt, nàng ta không nhịn được lầu bầu một câu.
“Không lễ phép”, Hoàng phu nhân trừng nàng ta một cái, nhưng hoàn toàn không có ý trách móc, mà lại tiếp tục cười nói với Vệ Tịnh: “Nghe nói hôm nay là sinh nhật tỷ, lão gia đặc biệt chuẩn bị cho tỷ một món quà, hôm nay ngài ấy phải tiếp đón một vài vị khách, khá bận rộn, nên bèn dặn dò ta đưa tới cho tỷ”.
“Phụt!”, Lý Tuyết Kiều không nhịn được cười ra tiếng, nhưng sau đó vẫn kiềm chế được.
“Thứ gì vậy?”, Vệ Tịnh hơi khó hiểu. “Chính là thứ này, mời tỷ xem”, Hoàng phu nhân lấy ra một bức thư từ trong lòng, sau đó cố nhịn cười đưa nó cho Vệ Tịnh.
Ngón tay Vệ Tịnh hơi run rẩy, bà ấy nhẹ nhàng mở bức thư kia ra, lập tức nhìn thấy nét bút già dặn có lực, rồng bay phượng múa, vừa nhìn đã biết là nét bút của Lý Viêm Phong.
Vệ Tịnh vừa xem xong thì hai mắt đã ửng đỏ, bên trên hãn đầy tia máu, thậm chí bà ấy còn không thể đứng vững, phải nhờ Lý Tuấn Hy đỡ mới ngồi xuống được.
Lý Tuấn Hy cũng nhìn thoáng qua, dù lời lẽ của Lý Viêm Phong trên bức thư rất khách sáo, rất quanh co, nhưng vẫn có thể nhìn ra ý chính...
Đây là một bức hưu thư!
Ông ta cảm ơn mấy năm qua Vệ Tịnh đã bầu bạn, cảm ơn sự cống hiến của bà ấy với gia tộc, còn viết thêm rất nhiều lời văn vẻ, cuối cùng là mời Vệ Tịnh ra khỏi phủ thành chủ.
Không chỉ lấy đi vị trí chính thê, mà còn lấy đi cả thân phận thành chủ phu nhân!
Nói đơn giản là đuổi khỏi phủ thành chủ.
Cuối cùng còn nhắc tới Lý Tuấn Hy, lời nói rất ngắn gọn là bảo Vệ Tịnh dẫn cả Lý Tuấn Hy đi, đây rõ ràng là phế truất thân phận đích trưởng tử của Lý Tuấn Hy.
Hai mẫu tử đã sống ở “Thính Vũ Hiên” nhiều năm, đây là
đình viện có phong cảnh tao nhã nhất ở phủ thành chủ, chứng tỏ được địa vị của Vệ Tịnh ở phủ thành chủ trước đây.
Lý Tuấn Hy nghe nói, lúc còn trẻ, Vệ Tịnh có thực lực và thiên phú hơn người, hơn nữa còn là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Lúc đó bà ấy vô cùng nổi bật, sau đó thì gả cho phụ thân Lý Viêm Phong của hẳn.
Nhưng...
Từ sau khi Vệ Tịnh sinh Lý Tuấn Hy, bà ấy mắc phải một chứng bệnh lạ, bệnh lạ này làm tăng nhanh sự lão hoá của bà ấy và Bạn Sinh Thú. Hiện tại bà ấy chỉ khoảng bốn mươi tuổi, nhưng đầu tóc đã bạc trảng, gần đất xa trời, chỉ có đường nét khuôn mặt giúp nhận ra bà ấy lúc trẻ thật sự là một mỹ nhân sắc nước hương trời.
Bạn Sinh Thú của bà ấy cũng là chim đại bàng bốn cánh vàng, hiện tại đang năm bò trong sân, lông chim gần như sắp. rụng hết, động tác vô cùng chậm chạp, phần lớn thời gian là không thể cử động. Ngự Thú Sư và Bạn Sinh Thú cùng bị bệnh là chuyện vô cùng hiếm thấy, nghe nói bà ấy đã đi rất nhiều nơi, nhưng vẫn không thể tìm ra cách chữa trị căn bệnh lạ này.
Cứ theo đà này, có lẽ chưa đến nửa năm, bà ấy sẽ chết vì già yếu. Mẫu tử đều không được may mắn, cho nên cả hai đều sống ẩn mình trong Thính Vũ Hiên, rất ít khi ra ngoài.
Không ngờ, hôm nay là sinh nhật của Vệ Tịnh, lại có người phá cửa xông vào!
Bên ngoài có hai nữ nhân đi vào. Một người mặc váy đỏ, là một phu nhân duyên dáng sang trọng, đôi mắt hẹp dài, vừa nhìn đã biết không phải là một kẻ hiền lành.
Một người khác là thiếu nữ mặc váy vàng, dáng người cường tráng, cực kỳ khí phách. Mỗi một động tác đều chứa đựng sự oai phong của con cháu thế gia, ngoài ra còn mang theo khí chất của người đảm nhiệm chức vụ cao đã lâu.
Nói thẳng ra chính là khí chất hống hách!
“Tam muội, Tuyết Kiều?”, Vệ Tịnh đi ra từ trong phòng, lập tức nhìn thấy hai nữ nhân này.
Phụ nhân cao quý kia là phu nhân thứ ba của Thành chủ Lý Viêm Phong, được gọi là Hoàng phu nhân.
Nước Chu Tước cho phép nam nhân có thể cưới tam thê tứ thiếp, Hoàng phu nhân chính là bình thê, có địa vị rất cao ở phủ thành chủ, gia tộc của bà ta cũng là nhân vật quan trọng trong thành Ly Hoả. Còn thiếu nữ mặc đồ võ kia chính là nữ nhi của Hoàng phu nhân, muội muội cùng cha khác mẹ của Lý Tuấn Hy, có tên là Lý Tuyết Kiều.
Nàng ta nhỏ hơn Lý Tuấn Hy mấy tuổi, ba năm nay nhanh chóng trở nên nổi bật ở thành Ly Hoả, có thiên phú tu luyện rất cao.
“Tỷ tỷ, tỷ vẫn khoẻ chứ?”, sau khi thấy họ, Hoàng phu nhân lập tức nở nụ cười, dẫn theo nữ nhi bước tới.
“Đã sắp xuống lỗ rồi, sao còn khoẻ được nữa chứ?”, trong mắt Lý Tuyết Kiều lộ vẻ giễu cợt, nàng ta không nhịn được lầu bầu một câu.
“Không lễ phép”, Hoàng phu nhân trừng nàng ta một cái, nhưng hoàn toàn không có ý trách móc, mà lại tiếp tục cười nói với Vệ Tịnh: “Nghe nói hôm nay là sinh nhật tỷ, lão gia đặc biệt chuẩn bị cho tỷ một món quà, hôm nay ngài ấy phải tiếp đón một vài vị khách, khá bận rộn, nên bèn dặn dò ta đưa tới cho tỷ”.
“Phụt!”, Lý Tuyết Kiều không nhịn được cười ra tiếng, nhưng sau đó vẫn kiềm chế được.
“Thứ gì vậy?”, Vệ Tịnh hơi khó hiểu. “Chính là thứ này, mời tỷ xem”, Hoàng phu nhân lấy ra một bức thư từ trong lòng, sau đó cố nhịn cười đưa nó cho Vệ Tịnh.
Ngón tay Vệ Tịnh hơi run rẩy, bà ấy nhẹ nhàng mở bức thư kia ra, lập tức nhìn thấy nét bút già dặn có lực, rồng bay phượng múa, vừa nhìn đã biết là nét bút của Lý Viêm Phong.
Vệ Tịnh vừa xem xong thì hai mắt đã ửng đỏ, bên trên hãn đầy tia máu, thậm chí bà ấy còn không thể đứng vững, phải nhờ Lý Tuấn Hy đỡ mới ngồi xuống được.
Lý Tuấn Hy cũng nhìn thoáng qua, dù lời lẽ của Lý Viêm Phong trên bức thư rất khách sáo, rất quanh co, nhưng vẫn có thể nhìn ra ý chính...
Đây là một bức hưu thư!
Ông ta cảm ơn mấy năm qua Vệ Tịnh đã bầu bạn, cảm ơn sự cống hiến của bà ấy với gia tộc, còn viết thêm rất nhiều lời văn vẻ, cuối cùng là mời Vệ Tịnh ra khỏi phủ thành chủ.
Không chỉ lấy đi vị trí chính thê, mà còn lấy đi cả thân phận thành chủ phu nhân!
Nói đơn giản là đuổi khỏi phủ thành chủ.
Cuối cùng còn nhắc tới Lý Tuấn Hy, lời nói rất ngắn gọn là bảo Vệ Tịnh dẫn cả Lý Tuấn Hy đi, đây rõ ràng là phế truất thân phận đích trưởng tử của Lý Tuấn Hy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook