Thiên Hạ Đệ Cửu
Chương 67: Giá chiếc nhẫn càng cao hơn

Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa

- 50 tỷ, ba viên ngọc giản này nhất định ẩn dấu một bí mật kinh thiên động địa. Hiện tại vị bằng hữu này ra giá 50 tỷ, nếu như không có người nào tăng giá nữa, vậy bí mật này thuộc về vị bằng hữu này.

Đới Hách toàn lực kêu ré lên, cái này làm cho bây giờ Địch Cửu có chút hiểu được tại sao tên gia hỏa kia lại bảo nàng ngậm miệng, thực sự nữ nhân này rất đáng ghét. Để cho Địch Cửu nghi ngờ là, trước đó gia hỏa kia một mực tăng giá, lúc này lại không tăng giá nữa. Cái này làm cho Địch Cửu nghi ngờ đối phương không ngừng tăng giá, có phải người hội đấu giá phái ra hay không.

- 50 tỷ lần 1...

Đới Hách kêu nửa ngày cũng không ai tiếp tục tăng giá, nàng chỉ có thể bắc đầu gọi giá. Sau ba lần gọi, ba viên ngọc giản này cuối cùng lấy giá 50 tỷ tiền liên minh bị Địch Cửu thu lấy.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, phòng khách nơi hắn ngồi, tiếng chuông liền vang lên. Địch Cửu mở cửa, một thiếu nữ bưng một cái hộp đứng trước cửa phòng hắn, phía sau thiếu nữ này, còn có hai tên hộ vệ.

- Tiên sinh đồ vật của ngài đã tới.

Thiếu nữ đi vào gian phòng của Địch Cửu, đặt hộp trong tay xuống trước mặt Địch Cửu, đồng thời đại hán phía sau cầm một máy quẹt thẻ. Trên máy quét thẻ đã viết xong giá cụ thể, 50 tỷ tiền liên minh.

Trong lòng Địch Cửu một lần nữa cảm tạ sòng bạc Tiên Thiên, không có sòng bạc Tiên Thiên, hắn cũng sẽ không có tư cách mua ba viên ngọc giản này.

Sau khi kiểm tra vật trong hộp, lúc này Địch Cửu mới quét thẻ giao dịch, chờ sau khi thiếu nữ đi rồi, Địch Cửu khóa cửa lại, trước tiên lấy ba viên ngọc giản ra.

Không đợi Địch Cửu quan sát ba viên ngọc giản này, giọng ré lên của Đới Hách một lần nữa vang lên bên cạnh bàn đấu giá:

- Vừa rồi ba viên ngọc giản thần bí đến từ hành tinh Tiên Nữ được bán với giá 50 tỷ. Bởi vậy có thể thấy được thứ chúng ta không biết, rất nhiều khách nhân tới nơi này đều biết. Tiếp đến chúng ta muốn bán đấu giá một vật có xuất xứ giống như ba viên ngọc giản kia, đó là một chiếc nhẫn.

Địch Cửu vốn còn muốn tiếp tục xem xét ngọc giản, sau khi nghe chiếc nhẫn phát hiện ở cùng một chỗ với ba viên ngọc giản, theo bản năng chú ý về nó.

Đới Hách tiếp tục nói:

- Lúc ấy phát hiện ba viên ngọc giản này trong một động phủ, ở trong động phủ này có một bộ hài cốt không biết đã chết bao lâu rồi, chiếc nhẫn này là ở trên bộ hài cốt này. Nhắc tới cũng kì quái, sau khi chiếc nhẫn này bị lấy đi, hài cốt lập tức biến thành tro bụi, mà chiếc nhẫn này lại hoàn chỉnh không sứt mẻ. Chiếc nhẫn này là bảo vật gì ta không biết, chỉ bằng vào việc trải qua nhiều năm như vậy chiếc nhẫn lại y nguyên vô khuyết, có thể khẳng định chiếc nhẫn này không tầm thường. Hiện tại giá quy định của chiếc nhẫn này là 5 tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 10 triệu, đấu giá hiện tại bắt đầu.

Vốn chiếc nhẫn này có giá quy định là 1,5 tỷ mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 100 ngàn. Bởi vì ba viên ngọc giản kia bị bán đi với giá trên trời, cho nên Đới Hách tự làm chủ tăng gấp ba lần giá của chiếc nhẫn đấu giá này. Làm một người chủ trì, nàng có quyền đề cao giá của vật phẩm đấu giá.

Địch Cửu không cảm thấy hứng thú với chiếc nhẫn này, mặc dù tiền trên người hắn còn không ít. Nhưng cũng không muốn mua vật phẩm không biết sử dụng ra sao. Nhìn từ bề ngoài chiếc nhẫn này cũng không tốt, đen tròn còn có chút khó coi.

Chỉ là bởi vị xuất xứ từ hành tinh Tiên Nữ, liền muốn 5 tỷ tiền liên minh, đây quả thực là quá hố người. Nếu hắn muốn có nhẫn, trên người hắn đã có hai viên kim cương lớn, tùy tiện lấy ra một viên chế thành nhẫn, cũng xinh đẹp vô số lần hơn chiếc nhẫn này.

- 5,1 tỷ.

Đới Hách vừa mới nói xong, liền có người báo giá. Địch Cửu nhìn số thứ tự báo giá, liền biết người đấu giá là gia hỏa cùng hắn tranh đoạt ngọc giản. Lần này Địch Cửu không tăng giá theo, dựa theo ý của bản thân hắn, nếu hắn muốn làm khó gia hỏa này một chút, thì chỉ tăng giá cao lên. Nhưng hiện tại, hắn chỉ muốn nghiên cứu ba viên ngọc giản này, cho nên thả một con ngựa cho gia hỏa này.

- 10 tỷ.

Để Địch Cửu không nghĩ tới là, hắn không thêm giá, nhưng lại có người tăng giá còn lợi hại hơn hắn. Chỉ lần thứ hai tăng giá đã tăng chiếc nhẫn lên đến 10 tỷ.

- 20 tỷ.

Gia hỏa lần nữa tăng giá lên, lần này lại cộng vào 10 tỷ, biểu hiện thái độ đoạt lấy. Địch Cửu dừng lại việc nghiên cứu ngọc giản, xem ra chiếc nhẫn này không đơn giản. Một chiếc nhẫn mà thôi, lại không đơn giản chẳng lẽ nó không phải là vật phẩm trang sức?

- 30 tỷ.

Giá cả tiếp tục đổi mới. Một ít người muốn tham gia đấu giá trông thấy xu hướng tăng giá này, liền tranh thủ thời gian dừng lại ý nghĩ kêu giá. Toàn bộ hội đấu giá đều bị tình trạng kêu giá này làm cho ngây người, khắp toàn cầu hằng năm không biết có bao nhiêu hội đấu giá, ngay cả hội đấu giá Tiên Nữ tinh cũng không phải là lần đầu tiên.

Thế nhưng 10 tỷ, tăng giá 10 tỷ để đấu giá, đó là cực kỳ hiếm thấy, hôm nay vậy mà liên tiếp được nhìn thấy. Trước đó việc tăng giá của ba viên ngọc giản kia cũng làm cho người ta cũng cảm thấy không chân thật, vậy việc tăng giá bây giờ, cũng làm cho người ta cảm thấy khắp nơi đều là tiền liên minh, chỉ cần ra ngoài thì có thể tùy tiện nhặt được mấy chục tỷ.

Địch Cửu càng cảm thấy có phải hắn không biết bí mật bên trong chiếc nhẫn này không, cho nên hắn quả quyết một lần nữa tăng giá lên 50 tỷ.

Đối với Địch Cửu mà nói, tiền của hắn chính là tham gia đấu giá. Nếu không chỉ cất trong tay hắn, thì sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Ầm!

Toàn bộ hội đấu giá bắt đầu ầm náo lên, mỗi lần tăng giá lên 10 tỷ rất đáng sợ, thậm chí chưa bao giờ có, hiện tại lại gia nhập một người đấu giá mới, người đấu giá mới trực tiếp tăng giá thêm 20 tỷ vào, tăng lên 50 tỷ.

Loại biên độ tăng giá này, dù Đới Hách có áp chế, cũng không có cách nào ngăn cản toàn bộ hội đấu giá ầm náo.

Trên thực tế Đới Hách cũng không biết áp chế như thế nào, đến bây giờ nàng cũng không có cách nào xen lời vào. Giá kia từ 5 tỷ trực tiếp nhảy đến 50 tỷ, tăng gấp 10 lần, chỗ nào cần nàng trợ giúp đâu.

- 50 tỷ, giá cả chiếc nhẫn này đạt tới 5...

Đới Hách còn chưa dứt lời, giá lại lần nữa nhảy lên 60 tỷ.

Địch Cửu thấy rõ ràng, người báo giá 60 tỷ này là người cùng hắn cạnh tranh ba viên ngọc giản. Tiền của gia hỏa này không chỉ có 50 tỷ, nhưng đặt 50 tỷ của chiếc nhẫn lên bàn cạnh tranh với ngọc giản, chứng tỏ hắn lấy được ngọc giản trong mắt đối phương không bằng giá trị của chiếc nhẫn này.

Địch Cửu quyết định tiếp tục tăng giá, nhưng lần này không đến Địch Cửu tăng giá, trên bình phong báo giá to lớn kia, giá 60 tỷ tăng lên đến 100 tỷ.

Giá cả này so với Địch Cửu định gọi giá là 80 tỷ trực tiếp cao hơn 20 tỷ. Địch Cửu hít một ngụm khí lạnh, gia hỏa mới gia nhập cạnh tranh chiếc nhẫn quá lợi hại. Tăng giá thêm 40 tỷ, chắc một lát sẽ không chậm lại.

Khoảng cách phòng khách Địch Cửu cũng không xa phòng khách của những người khác, một tên nam tử đầu đội đạo quan cau mày, ở bên cạnh hắn là một người thanh niên, hắn cẩn thận từng li từng tí nói:

- Sư phụ, ta đoán chứng chiếc nhẫn này không đấu giá với giá 200 tỷ rất khó thu về. Cho đến bây giờ, bên kia không có xuất thủ. Hai người xuất thủ trước đó lai lịch đều rất thần bí, Giả Bất Liễu là người có chòm râu dài, ở trong bao sương tuyệt đối không phải là Giả Bất Liễu. Một người khác mặc áo choàng, cơ bản không thấy rõ tướng mạo. Mới gia nhập đã tăng giá lên 100 tỷ, hiện tại không biết lai lịch.

Nam tử đội đạo quan khoát tay áo nói:

- Giả Bất Liễu thì còn được, hắn không có tư cách cạnh tranh loại bảo vật cấp độ này. Còn bên kia, bọn hắn cũng không tới. Bọn hắn ủy thác sòng bạc Tiên Thiên hỗ trợ cạnh tranh chiếc nhẫn, kết quả sòng bạc Tiên Thiên bị người bắt gọn. Giả Bất Liễu chòm râu dài chiếm bao sương kia, rất có thể là người của sòng bạc Tiên Thiên, ta đoán hắn dịch dung qua.

- Sư phụ, người này tốn mấy chục tỷ mua ba viên ngọc giản trống không, chúng ta có muốn chú ý một chút hay không?

Giọng người trẻ tuổi có vẻ kích động.

Nam tử đội đạo quan biết suy nghĩ của đối phương, hắn nhìn thoáng qua người trẻ tuổi thở dài:

- Tiết Bình, ta từ nhỏ được sư phụ thu dưỡng, bế quan tĩnh tu ở Dưỡng Bình Quan suốt 60 năm. Sư phụ dạy bảo ta làm người phải ngay thẳng, chính trực. Nếu không phải vì Tiên Nữ tinh, giờ phút này ta đang ở Dưỡng Bình Quan, mà không phải ở Tiên Nữ tinh. Ngươi giống ta, từ nhỏ cũng là cô nhi, tính cách của ngươi tương đối hoạt bát, ta bế quan tại Dưỡng Bình Quan cho tới nay, không thiếu được sự dưỡng dục của nhang đèn (Phật dạy), ta cũng hi vọng ngươi biết tri ân đội ơn, mà không phải người lệ khí quá nặng, cướp đoạt thứ không thuộc về mình.

- Vâng, sư phụ, đệ tử thụ giáo.

Người trẻ tuổi tranh thủ thời gian khom người thi lễ, thể hiện hình như mình rất sợ hãi.

Nam tử đội đạo quan gật gật đầu, một lát sau lại nói:

- Gõ toàn bộ tiền của chúng ta lên, nếu quả thật lấy không được, vậy đã rõ thứ này không thuộc về chúng ta. Đạo gia cũng coi trọng nguyên do, đồ vật không thuộc về chúng ta, liền không cần cưỡng cầu.

- Vâng.

Sau khi người trẻ tuổi gọi là Tiết Bình lên tiếng, trực tiếp tới bình phong đấu giá gõ xuống 180 tỷ, đây là tất cả tiền bọn họ chuẩn bị để đến hội đấu giá.

Đối với việc không lấy được chiếc nhẫn, ngược lại Tiết Bình cũng không thèm để ý. Sư phụ hắn cũng không biết chiếc nhẫn này dùng để làm gì, chỉ tính toán, trong buổi đấu giá chiếc nhẫn này là báu vật quý nhất.

Xem bói dù sao cũng có chút hư vô mờ mịt không rõ ràng, ngược lại việc Địch Cửu có được ba viên ngọc giản kia, hắn có canh cánh trong lòng.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương