Thiên Hạ Chí Tôn
-
Chương 19: Ngũ đại tông môn tề tựu
Cùng lúc này, hư vô bốn phía như bị một cỗ lực lượng cường hoành mạnh mẽ càn quấy, chỉ thấy tại ba phương vị bất đồng, Bắc, Đông, Nam chợt lóe lên ba đoàn quang điểm đa màu sắc, từ đó có ba bóng người đằng vân xuất hiện.
Ba người này, đến từ phương đông một lão giả ngoài bảy mươi, râu tóc đều đã trắng bạc, thân mang đạo phục màu xanh xám, khí định thần nhàn nhìn qua có vẻ vô cùng tiên phong đạo cốt, nơi vị trí thắt lưng có đeo lấy một chiếc ngọc bội hoàng kim, bên trên ký tự " Thánh " lập lòe phát sáng, đại biểu cho " Đông Hải Thánh Long Môn ".
Một người đến từ phương bắc, nam nhân này tuổi đời đoán chừng còn rất trẻ, trường bào trắng tinh phiêu diêu trong gió, hắn cưỡi trên lưng một đầu Ly Long to lớn, thân rồng dài hơn vạn trượng vắt ngang bầu trời lại lẫn khuất trong tầng mây, nam nhân tướng mạo vô cùng anh tuấn, mày sắc mắt kiếm, tóc dài bối cao ngũ quan cân đối hài hòa, bên hông còn đeo một cây ngọc tiêu màu xanh, nhìn qua như văn nhân tú sĩ, người này đến từ " Á Đông Thần Tông ".
Người nữa lại đến từ phương nam, đây là một trang nữ nhân với dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nàng ta dáng liễu da ngọc, tóc đen môi thắm, diện mục tú lệ vô cùng, kết hợp với một thân cung bào màu hồng phấn càng tôn thêm vẻ đẹp cao quý khó bề diễn tả hết bằng lời.
Cổ nhân có câu: " Phù Dung thẹn kém sắc, Trúc Liễu kém mảnh mai " Dường như là để miêu tả trọn vẹn cho vẻ đẹp này, sau lưng nàng, trên cung bào được thêu họa một cái đồ án càn khôn thật lớn " Nam Bộ Càn Khôn Tông ".
Ba người bọn họ toàn thân khí tức chập chùng, lại siêu phàm thoát tục, tuy tu vị đã được thu liễm đến mức tối đa nhưng cơ hồ chỉ cần một tia, một sợi thoát ra bên ngoài cũng đủ khiến cho phong vân biến sắc.
Chúng nhân đứng bên dưới uy áp kia chỉ còn cách cúi đầu triều bái, bất kể là ai, bất kể có tu vị gì cũng đều hướng mắt lên bầu trời chắp tay quỳ lạy, tựa hồ bá tánh sinh linh đang tỏ lòng sùng bái đối với đấng Thánh Thần, Tiên nhân vô thượng, tất nhiên phải ngoại trừ lão nhân khất cái cùng đại hán cao lớn kia ra.
" Đến nhanh vậy sao? " Lý Trác Thần khẽ đảo mắt hướng phía trên bầu trời sau đó mím môi cười nhạt.
" Trung Bộ Phong Vũ Môn, Bắc Bộ Tinh Nguyệt Môn đều đã đến, năm đại tông môn cùng tề tựu, thật là dịp may hiếm có!" Lão nhân tóc trắng cất lời, cũng nở một nụ cười hiền từ.
" Tiểu muội cứ tưởng mình đến sớm nhất rồi, không ngờ bốn vị đạo huynh còn nhanh chân hơn cả ta " Nữ nhân kia cũng nhẹ nhàng chen vào một câu.
" Thế nào, Lý huynh, Trương huynh, Võ huynh, Kiều muội, lần này như cũ tiến hành hay là phải bày ra lệ mới đây? " Nam nhân cưỡi trên lưng Ly Long cũng đồng thời thả mình một cái, chậm rãi hạ xuống mặt đất.
Nam nhân đưa mắt nhìn Vũ Thiên Long, chăm chú đánh giá, sau đó tỏ ra hồ hởi nói: " Tiểu tử! Năm người bọn ta đều là tông chủ, trưởng bối có bối phận cực cao trong ngũ đại tông môn quốc gia Đại Việt, hôm nay cùng tề tựu ở đây mục đích chính là muốn thu nhận ngươi làm môn hạ " Ngưng một chút hắn lại nói.
" Ta là môn chủ Thánh Long Môn nằm bên ngoài Đông Hải, tên gọi Trần Tử Nam, tệ môn ngày đó được chính tay Lạc Tổ Lạc Long Quân khai sáng, ngươi hẳn đã từng đọc qua sử sách cũng biết qua Lạc Tổ ngài.
Ta nói luôn, nếu ngươi nguyện ý bái nhập Thánh môn, có thể được đặc cách trở thành hạch tâm đệ tử, chỉ cần trở thành hạch tâm đồng nghĩa với việc một bước lên mây, trong tông môn uy vọng ngang bằng trưởng lão, càng có được tài nguyên tu luyện dồi dào ".
Nam tử vừa dứt lời, nữ nhân xinh đẹp kia cũng vội vàng lên tiếng: " Bổn tọa Kiều Nguyệt Nga phó tông chủ Càn Khôn Tông, tông môn ta cũng là do một tay Phù Đổng Thiên Vương tạo lập nên, truyền thừa đến nay đã hơn năm ngàn năm có lẻ, tuy so ra trên mọi phương diện đều có phần không bằng tứ đại tông môn khác.
Nhưng mà...Nếu ngươi thuận ý gia nhập Càn Khôn Tông có thể tùy thời bái một trong ba vị thái thượng trưởng lão đức cao vọng trọng làm vi sư, đến lúc đó bối phận cùng ta và Tông Chủ ngang bằng, sau này còn có cơ hội ngồi lên vị trí Tông Chủ đời sau, hơn nữa phương nam khí hậu ôn hòa, tài nguyên lại càng là phong phú, rất thích hợp cho người mang Tiên căn như ngươi! ".
" Ta Tông Chủ Á Đông Thần Tông, Á Đông Thần Tông là nơi đặt ngọn Phi Thiên Sơn huyền thoại, càng nằm trong vị trí trung tâm của Hoàng Liên long mạch vậy nên linh khí vô cùng dư thừa, bái nhập tông môn ta nếu như ngày sau ngươi có thể Hóa Hư sẽ dễ dàng được thiên đạo tiếp dẫn, thuận lợi phi thăng đến Phong Tiên Giới, bổn tôn tên gọi Trương Kiếm Phi ".
Đại hán cao lớn kia đôi mắt cũng sáng như sao, hắn nhanh chóng tiếp lời: " Ta Võ Văn Quân, Tôn Chủ Tinh Nguyệt Môn nơi phương bắc, tông môn đặt tại Tản Viên Thánh Sơn đệ nhất hùng quan, càng là vị trí long nhãn của Hoàng Liên Sơn Mạch, nói về mức độ nồng đậm của linh khí đều không thua kém gì so với Á Đông Thần Tông đâu.
Nếu ngươi nguyện ý bái nhập thì ngay lúc này có thể bái ta làm vi sư, trở thành môn hạ thứ bảy của Võ Văn Quân này, chưa nói đến tài nguyên tu luyện hay phúc lợi sau này ngươi nhận được....Ngay lúc này đây bổn tọa sẽ tặng cho ngươi một kiện Tiên Khí là pháp bảo phi hành".
Vừa nói bàn tay Võ Văn Quân vừa nhẹ nhàng vẫy vẫy về phía hư vô, chỉ thấy tại đó thình lình xuất hiện một thanh phi kiếm màu ngân đồng cực lớn, thanh kiếm này chính là Thuận Thiên Kiếm mà hắn vẫn thường dùng.
" Tặng Tiên khí, thủ đoạn không tệ a! Lần này hắn quyết tâm tranh dành với chúng ta đây mà " Trần Tử Nam nửa thật nửa đùa nói.
" Hừ, sáu kẻ trước chẳng phải hắn đều nói cùng một câu như vậy, tên mặt dày này! " Kiều Nguyệt Nga thần sắc thoáng chút khinh thường, nàng nhẹ nhàng lên tiếng.
Lúc này khi chúng nhân Vũ gia vẫn còn đang kinh hoàng chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì Lý Trác Thần cũng đạm mạc lên tiếng, trên khuôn mặt lão thoáng chút xấu hổ cùng bất an.
" Ta Lý Trác Thần, Thái Thượng Trưởng Lão Phong Vũ Môn, tính ta phóng khoáng lại thích ngao du thiên hạ, vậy nên hơn ngàn năm nay đều chưa từng trở lại tông môn, nếu ngươi bái ta làm vi sư tất nhiên chỉ có hư danh không có bối phận, càng là tán tu nhân gian tài lực hạn hẹp, bản thân ta lại kết thù tại năm châu bốn biển, địch nhân nhiều vô số kể, sau này tha hồ lẫn trốn.
Nhưng mà, ngươi sẽ là đệ tử duy nhất một đời Lý Trác Thần này, ở cùng ta mặc dù tương lai không bằng cùng bốn tên tiểu bất tử kia so sánh, nhưng không bị gò bó bởi môn quy, về sau mặc sức tự do tung hoành Tu Chân giới.. Bản thân ta không có gia hương càng không thân nhân bằng hữu, thế nên đồ đệ ta cũng chính là thân nhân của ta, chỉ cần kẻ nào dám động đến một cọng lông của ngươi cùng gia tộc ngươi, vi sư sẽ một đao giết chết kẻ đó.
Ngươi tuổi trẻ tài cao, lại thiên phú kinh người, nhân gia khẳng định ngươi trong vòng mười năm có thể Kết Đan, năm mươi năm thành Anh, trăm năm thuận lợi vượt qua cửu cửu đạo kiếp, ba trăm năm Hợp Đạo, ngàn năm Hóa Hư đỉnh đỉnh phi thăng, nhân gia không có gì quý giá cho ngươi làm lễ vật bái sư, chỉ hứa với ngươi một điều duy nhất, tại Tu Chân giới này không ai có thể tổn thương đến ngươi dù chỉ là một chút ".
Dứt lời, Lý Trác Thần bỗng nhiên trầm mặt lại, trong đôi mắt già nua khắc khổ chợt hiện lên một chút bi thương khó bề che dấu, một chút bi thương này không thể dùng ánh mắt mà phải dùng đến nội tâm để đi cảm nhận.
" Chúng ta đều đã nói xong, như giao hẹn từ trước, ngươi có quyền lựa chọn một trong năm người, chọn ai là quyền của bản thân ngươi, chúng ta không can dự " Võ Văn Quân cũng trầm mặc lên tiếng, trong đôi mắt hiện lên một tia mong đợi.
Thực tế thì trong bảy chủng mầm mống đạo vận được Thượng Thiên ban phát trong quá trình thiên đạo tiếp dẫn cũng đã có sáu thiếu niên mang Tiên căn hiện thế, sáu người bọn hắn đều được bốn đại tông môn thu nhận từ rất sớm, trong đó Á Đông Thần Tông có hai người, Tinh Nguyệt Môn có hai người, hai người còn lại phân biệt bái nhập hai tông môn còn lại.
Vũ Thiên Long thoáng trầm mặc suy tư, hắn thực sự không ngờ chính mình lại có thể làm kinh động đến năm vị đại năng thâm tàng bất lộ này, đây có thể nói là một hồi cơ duyên cực lớn, đồng dạng là một sự kiện đau đầu.
Đối với bất kỳ người nào Vũ Thiên Long cũng đều có thiện cảm cực lớn, càng nhiều hơn là sự sùng bái đến từ sâu trong phế phủ đối với cường giả, hơn nữa phúc lợi cùng mị hoặc bọn họ mang lại tất nhiên vô cùng hấp dẫn.
Chỉ cần được bái làm môn hạ một trong năm người này đối với bất kỳ tu chân nhân sĩ nào mà nói, cũng đều là một hồi thiên đại tạo hóa ngàn năm không một.
Sau mấy mươi cái hơi thở suy tư, lúc này Vũ Thiên Long mới mở miệng, chầm chậm cất lời.
Ba người này, đến từ phương đông một lão giả ngoài bảy mươi, râu tóc đều đã trắng bạc, thân mang đạo phục màu xanh xám, khí định thần nhàn nhìn qua có vẻ vô cùng tiên phong đạo cốt, nơi vị trí thắt lưng có đeo lấy một chiếc ngọc bội hoàng kim, bên trên ký tự " Thánh " lập lòe phát sáng, đại biểu cho " Đông Hải Thánh Long Môn ".
Một người đến từ phương bắc, nam nhân này tuổi đời đoán chừng còn rất trẻ, trường bào trắng tinh phiêu diêu trong gió, hắn cưỡi trên lưng một đầu Ly Long to lớn, thân rồng dài hơn vạn trượng vắt ngang bầu trời lại lẫn khuất trong tầng mây, nam nhân tướng mạo vô cùng anh tuấn, mày sắc mắt kiếm, tóc dài bối cao ngũ quan cân đối hài hòa, bên hông còn đeo một cây ngọc tiêu màu xanh, nhìn qua như văn nhân tú sĩ, người này đến từ " Á Đông Thần Tông ".
Người nữa lại đến từ phương nam, đây là một trang nữ nhân với dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nàng ta dáng liễu da ngọc, tóc đen môi thắm, diện mục tú lệ vô cùng, kết hợp với một thân cung bào màu hồng phấn càng tôn thêm vẻ đẹp cao quý khó bề diễn tả hết bằng lời.
Cổ nhân có câu: " Phù Dung thẹn kém sắc, Trúc Liễu kém mảnh mai " Dường như là để miêu tả trọn vẹn cho vẻ đẹp này, sau lưng nàng, trên cung bào được thêu họa một cái đồ án càn khôn thật lớn " Nam Bộ Càn Khôn Tông ".
Ba người bọn họ toàn thân khí tức chập chùng, lại siêu phàm thoát tục, tuy tu vị đã được thu liễm đến mức tối đa nhưng cơ hồ chỉ cần một tia, một sợi thoát ra bên ngoài cũng đủ khiến cho phong vân biến sắc.
Chúng nhân đứng bên dưới uy áp kia chỉ còn cách cúi đầu triều bái, bất kể là ai, bất kể có tu vị gì cũng đều hướng mắt lên bầu trời chắp tay quỳ lạy, tựa hồ bá tánh sinh linh đang tỏ lòng sùng bái đối với đấng Thánh Thần, Tiên nhân vô thượng, tất nhiên phải ngoại trừ lão nhân khất cái cùng đại hán cao lớn kia ra.
" Đến nhanh vậy sao? " Lý Trác Thần khẽ đảo mắt hướng phía trên bầu trời sau đó mím môi cười nhạt.
" Trung Bộ Phong Vũ Môn, Bắc Bộ Tinh Nguyệt Môn đều đã đến, năm đại tông môn cùng tề tựu, thật là dịp may hiếm có!" Lão nhân tóc trắng cất lời, cũng nở một nụ cười hiền từ.
" Tiểu muội cứ tưởng mình đến sớm nhất rồi, không ngờ bốn vị đạo huynh còn nhanh chân hơn cả ta " Nữ nhân kia cũng nhẹ nhàng chen vào một câu.
" Thế nào, Lý huynh, Trương huynh, Võ huynh, Kiều muội, lần này như cũ tiến hành hay là phải bày ra lệ mới đây? " Nam nhân cưỡi trên lưng Ly Long cũng đồng thời thả mình một cái, chậm rãi hạ xuống mặt đất.
Nam nhân đưa mắt nhìn Vũ Thiên Long, chăm chú đánh giá, sau đó tỏ ra hồ hởi nói: " Tiểu tử! Năm người bọn ta đều là tông chủ, trưởng bối có bối phận cực cao trong ngũ đại tông môn quốc gia Đại Việt, hôm nay cùng tề tựu ở đây mục đích chính là muốn thu nhận ngươi làm môn hạ " Ngưng một chút hắn lại nói.
" Ta là môn chủ Thánh Long Môn nằm bên ngoài Đông Hải, tên gọi Trần Tử Nam, tệ môn ngày đó được chính tay Lạc Tổ Lạc Long Quân khai sáng, ngươi hẳn đã từng đọc qua sử sách cũng biết qua Lạc Tổ ngài.
Ta nói luôn, nếu ngươi nguyện ý bái nhập Thánh môn, có thể được đặc cách trở thành hạch tâm đệ tử, chỉ cần trở thành hạch tâm đồng nghĩa với việc một bước lên mây, trong tông môn uy vọng ngang bằng trưởng lão, càng có được tài nguyên tu luyện dồi dào ".
Nam tử vừa dứt lời, nữ nhân xinh đẹp kia cũng vội vàng lên tiếng: " Bổn tọa Kiều Nguyệt Nga phó tông chủ Càn Khôn Tông, tông môn ta cũng là do một tay Phù Đổng Thiên Vương tạo lập nên, truyền thừa đến nay đã hơn năm ngàn năm có lẻ, tuy so ra trên mọi phương diện đều có phần không bằng tứ đại tông môn khác.
Nhưng mà...Nếu ngươi thuận ý gia nhập Càn Khôn Tông có thể tùy thời bái một trong ba vị thái thượng trưởng lão đức cao vọng trọng làm vi sư, đến lúc đó bối phận cùng ta và Tông Chủ ngang bằng, sau này còn có cơ hội ngồi lên vị trí Tông Chủ đời sau, hơn nữa phương nam khí hậu ôn hòa, tài nguyên lại càng là phong phú, rất thích hợp cho người mang Tiên căn như ngươi! ".
" Ta Tông Chủ Á Đông Thần Tông, Á Đông Thần Tông là nơi đặt ngọn Phi Thiên Sơn huyền thoại, càng nằm trong vị trí trung tâm của Hoàng Liên long mạch vậy nên linh khí vô cùng dư thừa, bái nhập tông môn ta nếu như ngày sau ngươi có thể Hóa Hư sẽ dễ dàng được thiên đạo tiếp dẫn, thuận lợi phi thăng đến Phong Tiên Giới, bổn tôn tên gọi Trương Kiếm Phi ".
Đại hán cao lớn kia đôi mắt cũng sáng như sao, hắn nhanh chóng tiếp lời: " Ta Võ Văn Quân, Tôn Chủ Tinh Nguyệt Môn nơi phương bắc, tông môn đặt tại Tản Viên Thánh Sơn đệ nhất hùng quan, càng là vị trí long nhãn của Hoàng Liên Sơn Mạch, nói về mức độ nồng đậm của linh khí đều không thua kém gì so với Á Đông Thần Tông đâu.
Nếu ngươi nguyện ý bái nhập thì ngay lúc này có thể bái ta làm vi sư, trở thành môn hạ thứ bảy của Võ Văn Quân này, chưa nói đến tài nguyên tu luyện hay phúc lợi sau này ngươi nhận được....Ngay lúc này đây bổn tọa sẽ tặng cho ngươi một kiện Tiên Khí là pháp bảo phi hành".
Vừa nói bàn tay Võ Văn Quân vừa nhẹ nhàng vẫy vẫy về phía hư vô, chỉ thấy tại đó thình lình xuất hiện một thanh phi kiếm màu ngân đồng cực lớn, thanh kiếm này chính là Thuận Thiên Kiếm mà hắn vẫn thường dùng.
" Tặng Tiên khí, thủ đoạn không tệ a! Lần này hắn quyết tâm tranh dành với chúng ta đây mà " Trần Tử Nam nửa thật nửa đùa nói.
" Hừ, sáu kẻ trước chẳng phải hắn đều nói cùng một câu như vậy, tên mặt dày này! " Kiều Nguyệt Nga thần sắc thoáng chút khinh thường, nàng nhẹ nhàng lên tiếng.
Lúc này khi chúng nhân Vũ gia vẫn còn đang kinh hoàng chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì Lý Trác Thần cũng đạm mạc lên tiếng, trên khuôn mặt lão thoáng chút xấu hổ cùng bất an.
" Ta Lý Trác Thần, Thái Thượng Trưởng Lão Phong Vũ Môn, tính ta phóng khoáng lại thích ngao du thiên hạ, vậy nên hơn ngàn năm nay đều chưa từng trở lại tông môn, nếu ngươi bái ta làm vi sư tất nhiên chỉ có hư danh không có bối phận, càng là tán tu nhân gian tài lực hạn hẹp, bản thân ta lại kết thù tại năm châu bốn biển, địch nhân nhiều vô số kể, sau này tha hồ lẫn trốn.
Nhưng mà, ngươi sẽ là đệ tử duy nhất một đời Lý Trác Thần này, ở cùng ta mặc dù tương lai không bằng cùng bốn tên tiểu bất tử kia so sánh, nhưng không bị gò bó bởi môn quy, về sau mặc sức tự do tung hoành Tu Chân giới.. Bản thân ta không có gia hương càng không thân nhân bằng hữu, thế nên đồ đệ ta cũng chính là thân nhân của ta, chỉ cần kẻ nào dám động đến một cọng lông của ngươi cùng gia tộc ngươi, vi sư sẽ một đao giết chết kẻ đó.
Ngươi tuổi trẻ tài cao, lại thiên phú kinh người, nhân gia khẳng định ngươi trong vòng mười năm có thể Kết Đan, năm mươi năm thành Anh, trăm năm thuận lợi vượt qua cửu cửu đạo kiếp, ba trăm năm Hợp Đạo, ngàn năm Hóa Hư đỉnh đỉnh phi thăng, nhân gia không có gì quý giá cho ngươi làm lễ vật bái sư, chỉ hứa với ngươi một điều duy nhất, tại Tu Chân giới này không ai có thể tổn thương đến ngươi dù chỉ là một chút ".
Dứt lời, Lý Trác Thần bỗng nhiên trầm mặt lại, trong đôi mắt già nua khắc khổ chợt hiện lên một chút bi thương khó bề che dấu, một chút bi thương này không thể dùng ánh mắt mà phải dùng đến nội tâm để đi cảm nhận.
" Chúng ta đều đã nói xong, như giao hẹn từ trước, ngươi có quyền lựa chọn một trong năm người, chọn ai là quyền của bản thân ngươi, chúng ta không can dự " Võ Văn Quân cũng trầm mặc lên tiếng, trong đôi mắt hiện lên một tia mong đợi.
Thực tế thì trong bảy chủng mầm mống đạo vận được Thượng Thiên ban phát trong quá trình thiên đạo tiếp dẫn cũng đã có sáu thiếu niên mang Tiên căn hiện thế, sáu người bọn hắn đều được bốn đại tông môn thu nhận từ rất sớm, trong đó Á Đông Thần Tông có hai người, Tinh Nguyệt Môn có hai người, hai người còn lại phân biệt bái nhập hai tông môn còn lại.
Vũ Thiên Long thoáng trầm mặc suy tư, hắn thực sự không ngờ chính mình lại có thể làm kinh động đến năm vị đại năng thâm tàng bất lộ này, đây có thể nói là một hồi cơ duyên cực lớn, đồng dạng là một sự kiện đau đầu.
Đối với bất kỳ người nào Vũ Thiên Long cũng đều có thiện cảm cực lớn, càng nhiều hơn là sự sùng bái đến từ sâu trong phế phủ đối với cường giả, hơn nữa phúc lợi cùng mị hoặc bọn họ mang lại tất nhiên vô cùng hấp dẫn.
Chỉ cần được bái làm môn hạ một trong năm người này đối với bất kỳ tu chân nhân sĩ nào mà nói, cũng đều là một hồi thiên đại tạo hóa ngàn năm không một.
Sau mấy mươi cái hơi thở suy tư, lúc này Vũ Thiên Long mới mở miệng, chầm chậm cất lời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook