Thiên Đế Vô Thượng
Chương 273: Một Người Chiến Bốn Vị Bán Thánh

Phong Ma cốc.

Ác Vực đưa tay một chỉ, một cái cự chỉ hư ảnh đánh về phía Lục Nam, Ác Thực bấm ra một đạo pháp quyết một cái cự ma hư ảnh xuất hiện cự ma hư ảnh hét dài một tiếng sau đó đấm về phía Lục Nam, Hồng Phong cũng bấm ra một đạo pháp quyết một con hỏa điểm xuất hiện đồng dạng tấn công về phía Lục Nam.

Mà ở phía sau Nam Cung Nhật Minh cũng không rảnh dỗi, hắn bấm ra một đạo pháp quyết, phía sau hư không đột nhiên ngưng tụ thành một cái vòng xoáy màu vàng, theo đó chín cây xiềng xích tựa như chín đầu mãng xà theo các phương vị khác chau công kích về phía Lục Nam.

Đối diện Lục Nam gặp nguy không hoảng, chiến kiếm trong tay khẽ vậy một cái cự đại kiếm mang xuất hiện chém thẳng về phía Ác Vực cự chỉ.

Tiếp theo hắn xoay người ném ra bản thân chiến kiếm, chiến kiếm tựa như một đạo lưu tinh hướng thẳng Ác Thực cự ma hư ảnh mà đi.

Lục Nam lại bấm ra một đạo pháp quyết, sau lưng hắn dần ngưng tụ thành một cái kim long, kim long phát ra tiếng long ngâm sau đó trực tiếp lao thẳng về phía Hồng Phong hỏa phượng.

Cuối cùng Lục Nam biến đối thành một loại pháp quyết khác chín thanh phi kiếm xuất hiện theo từng phương vị đối bính với Nam Cung Nhật Minh chín cây xiềng xích.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, từ lúc Lục Nam bắt đầu chém ra kiếm mang đến khi hắn điều khiên chín thanh phi kiếm chỉ mấy mấy giây thời gian, Lục Nam bốn loại công kích đồng thời ngạnh kháng bốn vị bán thánh cường giả công kích.

“Oanh oanh oanh oanh”

Bốn tiếng oanh minh vang lên, Ác Vực bốn người công kích không chút huyền niệm nào bị Lục Nam chặn lại, cả bốn người đồng thời lui về sau sắc mặt bọn hắn thoáng hiện lên vẻ tái nhợt hiển nhiên lần giao tranh này bọn hắn đều ăn thiệt thòi.

Nhất là Nam Cung Nhật Minh, hắn vốn đã bị thương bây giờ bản thân chiêu thực bị Lục Nam phá hắn tất nhiên phái chịu phản phệ.

Chỉ thấy Nam Cung Nhật Minh phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, thân thể hắn lảo đảo lui về sau tự như tùy thời có thể rơi xuống đất, cùng may Ác Vực chắn trước mặt hắn chặn lại cho hắn đại bộ phận dư ba công kích nếu không hắn liền tiêu rồi.

“Mạnh như vậy”

Ác Vực nhìn lấy Lục Nam, trong mắt không che dấu được sự kinh ngạc.

Hắn biết Lục Nam tất nhiên cường đại nhưng hắn thật không ngờ đối phương lại cường đại đến độ này, so với hắn thời kỳ đỉnh phong còn mạnh hơn.

Không chỉ có Ác Vực kinh ngạc, Hồng Phong cùng Ác Thực kinh ngạc cũng không kém bao nhiêu.

Bọn hắn vốn cho rằng lấy sực của bốn người bọn hắn cho dù không thắng được Lục Nam nhưng cũng có thể khiến Lục Nam chịu chút thiệt thòi nhưng bọn hắn đã lầm rồi.

Lục Nam không những không chịu chút thiệt thòi nào mà còn lấy sức một mình cường thế phá đi bốn người bọn hắn công kích.

“Ta cũng nên đáp lễ rồi”

Lục Nam cười lạnh một tiếng nói hắn bấm ra một đạo pháp quyết, chín thanh phi kiếm cuốn lấy Băng Liên hỏa hóa thành chín đầu màu lam hỏa long lao phân biệt tất công Ác Vực bốn người.



Đối diện Ác Vực mấy người không dám khinh thường, bọn hắn hợp lại cùng nhau đem yếu nhất Nam Cung Nhật Minh để ở giữ, còn lại ba người theo ba mặt khác nhau thi triển thủ đoạn hình thành một lồng bảo về cả bốn người.

“Oanh oanh oanh”

Phi kiếm nháy mắt công kích đến, màn chắn chỉ kiên trì được thứ bả phi kiếm công kích liền vỡ nát hai cái còn lại, một cái bị Hồng Phong cùng Ác Thực liên thủ đón đỡ.

“Hỏa thôn thiên địa”

Không đợi Ác Vực mấy người kịp thở dài một hơi, Lục Nam giọng nói đã vang vọng hư không.

Dưới chân hắn hỏa hồ đột nhiên sôi trào, vô sô cột hỏa diễm bắn lên không trung, trên không mây đen nháy mắt bị xuyên thủ, theo đó vô số hỏa cầu tựa như mưa đồng dạng từ không trung rơi xuống.

“Ác ma phệ linh”

Ác Vực hét hơn một tiếng, hai tay hắn không ngừng bấm ra pháp quyết, một tôn cự ma hư ảnh xuất hiện phía sau lưng hắn, cự ma hư ảnh há miệng một cỗ hấp lực đột nhiên xuất hiện thôn phệ vô số hỏa cầu.

Nhưng là hỏa cầu thực sự quá nhiều, cự ma hư ảnh thôn phệ được phần lớn hỏa cầu nhưng vẫn còn một số không thôn phệ được, nhưng hỏa cầu này rơi thẳng xuống bên dưới.

“Ầm ầm âm”

Vô số tiếng nổ lớn vang lên, hóa cầu rơi xuống đất tạo thành vô số hố lớn, đây phần nào đã cho thấy hỏa cầu uy lực.

“Các vị đạo hữu tên kia quá mạnh chúng ta không thắng được, mau chạy đi”

Nam Cung Nhật Minh hoảng loạn nói, không đợi đám người nói chuyện hắn đã hóa thành một đạo độn quang chạy đi nơi xa.

Hắn biết lấy bản thân bây giờ tình trạng, một khi tiếp tục giao chiến xuống tới người chết đầu tiến chính là hắn, bởi vậy hắn liền quả quyết trốn đi.

Nhưng Nam Cung Nhật Minh chưa đi được bao xa, hắn thân thể đột nhiên đình trệ tại hư không vô luận hắn dãy dụa như thế nào cũng không thể động đậy được.

Một đạo độn quang lóe lên, Ác Vực thân hình đứng chắn tại Nam Cung Nhật Minh trước mặt, cái trước đưa tay đặt lên đỉnh đầu Nam Cung Nhật Minh một cỗ cường đại hấp lực xuất hiện không ngừng thôn phệ Nam Cung Nhật Minh linh lực.

“Hừ, lâm trận bỏ chạy giết”

Ác Vực lời nói băng lãnh truyền khắp bốn phía, theo Nam Cung Nhật Minh linh lực không ngừng bị hấp thu, hắn trên thân khí tức cũng ngày một cường đại, đã vượt quá bán thánh hậu kỳ đạt đến bán thành đỉnh phong cấp độ.

“A, đừng giết ta....”



Nam Cung Nhật Minh điên cuồng gào thét nhưng hắn lời nói còn chưa dứt Ác Vực cảnh tay bỗng nhiên phát lực Nam Cung Nhật Minh đầu lâu trực tiếp bị bóp nát.

Đối diện Lục Nam phát hiện không ổn, hắn đưa tay đánh ra nhất chưởng hướng Ác Vực đánh tới, chỉ thấy Ác Vực thuận tay ném Nam Cung Nhật Minh thân thể về phía đối phương.

Vừa đến gần chưởng ấn, Nam Cung Nhật Minh thần thể bỗng nhiên bành trướng.

“Ầm”

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, Nam Cung Nhật Minh thân thể trực tiếp bạo tạc.

Đây tất nhiên không phải hắn tự bạo mà là do Ác Vực cưỡng ép đem hắn linh hải bạo tạc.

Một vị bán thánh bạo tạc uy lực có thể nghĩ, lấy Phong Ma cốc làm trung tâm khuôn viên mấy trăm dặm trực tiếp bị san thành bình địa.

Bên ngoài năm trăm dặm, một vệt độn quang lóe lên Ác Vực, Ác Thực cùng Hồng Phong ba vị bán thánh xuất hiện bọn hắn đều giữ lấy ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy Phong Ma cốc.

Theo thời gian trôi qua, khói bụi dần tán đi lội ra bên trong Phong Ma cốc hình ảnh.

Chỉ thấy bên trong cốc hoàn toàn đã thành bình địa, không còn lấy bất kỳ thứ gì tồn tại, ở giữ xuất hiện một cái hố lớn.

Đám người nhìn thấy một màn này nhưng ánh mắt vẫn vô cùng nghiêm trọng bởi vì bọn hắn phát hiện tại khu vực trung tâm xuất hiện một cái màu lam hỏa cầu.

Trong ánh nhìn xoi mói của bọn hắn hỏa cầu đột nhiên phá toái lộ ra Lục Nam thân hình.

Lúc này khuôn mặt hắn một vẻ trắng bệch khóe miệng xuất hiện vết máu hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Ngay một phần mười giây trước khi Nam Cung Nhật Minh bạo tạc hắn đã kịp đem dị hỏa bao lại thân thể nhưng bán thành cường giả tự bạo tạo thành lực phá hủy quá thật quá lớn cho dù hắn đã bảo vệ thân thể nhưng sóng xung kích vẫn khiến hắn bị thương.

“Ngươi vậy mà còn sống được”

Ác Vực nhìn thấy một màn này thì không khỏi trợn mắt há hốc mồm, phải biết đây là một vị bán thánh tự bạo nha, đối phương vậy mà chỉ bị thương nhẹ, cái này Ngạo Thiên thành chủ cũng không khỏi quá cường hãn đi.

Một lát sau Ác Vực lúc này mới hồi thần lại, hắn đối đám người hét lớn nói

“Giết hắn, bằng mọi cách giết hắn nếu không đợi hắn thêm thời gian phát triển chúng ta đều phải chết”

Ác Vực lúc này đã hoàn toàn điên rồi, hắn trong đầu chỉ có làm sao để giết chết Lục Nam.

Bây giờ Lục Nam đang bị thương nếu không nhân cơ hội này giết chết hắn đợi đến khi hắn trở lại đỉnh phong, chờ đợi bọn hắn chỉ có con đường chết.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương