Thiên Đế Chi Vương
-
4: Vân Nhuệ Nhi
Cái gì!
Đám đệ tử Vân gia như trong mộng mới tỉnh lại khiếp sợ không thôi.
Ta...!ta...!ta không nhìn nhầm đi chỉ với một quyền, hắn có thể phá được hoàng giai cao cấp, một đệ tử lắp bắp nói.
Phần lớn đệ tử trên Diễn Võ Trường nhìn Vân Tiêu với một cặp mắt không thể tin nổi.
Chẳng lẽ mắt ta nhìn nhầm! Sao Vân Tiêu có thể mạnh như thế được chẳng phải hắn chỉ là một tên phế vật sao, một đệ tử vừa nói chưa dứt lời.
Liền bị một tát đánh bay răng rơi đầy đất đấy phun ra máu tươi trông chật vật không khác gì mấy so với Vân Hải lúc lúc này nội tâm y vô cùng sợ hãi không nói lên lời.
Từ giờ trở đi ai còn gọi hai từ phế vật trước mặt ta thì đây chính là kết quả, Vân Tiêu thản nhiên nói.
Ngay lúc này diễn võ trường yên tỉnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Khiến Các đệ tử ở diễn võ trường lạnh run người, nhìn thấy cảnh này không thể tin nổi nghe Vân Tiêu nói vậy các đệ tử không khỏi sợ hãi.
“Ta không nhìn nhầm đi Vân Tiêu hắn một tát đánh bay Vân khải linh sĩ cấp 4 đỉnh phong.
“Một đệ tử run run nói.
Lếu như Vân Tiêu đánh bại Vân Hải bằng một quyền đã làm cho mọi người chấn động vẫn có thể tiếp nhận nhưng một tát đánh bại một linh sĩ cấp 4 đỉnh phong điều này khiến đệ tử ở Diễn Võ Trường khó mà tiếp nhận nổi.
“Hắn..Hắn là linh sĩ cấp 5 hay cấp 6 , làm sao có thể 12 tuổi linh sĩ cấp 6 cho dù là đệ tử nội tầng 12 tuổi cũng không khoa trương như thế A!
Phần lớn đệ tử trên Diễn Võ Trường đều lập tức xôn xao náo loạn.
-Trong khi các đệ tử đang xôn xao bàn luận về tu vi của,”Vân Tiêu, thì hắn bỗng cảm giác có một cặp mặt đang nhìn y như đang muốn xem thấu hắn vậy.
Lão già đáng chết chẳng lẽ lão đã biết chuyện gì, trong đầu Vân Tiêu chợt hiện lên một ý nghĩ đáng sợ chẳng lẽ hắn đến từ trung châu.
Bí mật lớn nhất của Vân Tiêu ta hiện tại là đoạt xá trùng sinh với hỗn độn thể mà những chuyện này một vùng đất nhỏ bé như Tây bắc vực không thể nào biết được cho dù là Trung Châu những tên kia cũng chỉ cho rằng ta đã chết trong sự kiện đó, làm sao nghĩ đến chuyện ta đoạn xá trùng sinh.
Vậy thì đối phương thăm dò ta chỉ có một đó là hỗn độn thể, ngày hôm đó ta thức tỉnh hỗn độn thể dị tượng quá khoa trương chỉ cần sinh linh ở Tây Bắc địa Vực đều nhìn thấy.
Có một số thế lực Tây Bắc địa vực phụ thuộc vào Trung Châu cũng không ít, lên việc hỗn độn dị tưởng bị lan truyền đến tai Trung Châu cũng có thể hiểu được.
Rất có khả năng lão già này đến từ một thế lực nào đấy ở Trung Châu, ta phải cẩn thận hơn mới được, lếu thế nhân biết ta thân mang hỗn độn thể cho dù là Đại Đế cũng không ngại thân phận mà ra tay với y vì hỗn độn chân huyết là vật đại bổ cho dù là Đại Đế cũng khó mà kháng cự được lòng tham.
-Vân Tiêu” thầm nghĩ, chẳng lẽ ta lại phải khiến tốn.
Vân Hải cười nhạt một tiếng, xoay người rời đi.
- Tiểu tử! Đứng lại cho ta! Một thanh âm sắc bén mà lạnh lẽo như băng từ phía sau truyền đến.
Bước chân của Vân Tiêu hơi dừng lại một chút, quay đầu nhìn.
Người lên tiếng chính là Vân Hàn.
Lại thằng ngu nào nữa đây, lếu ra tay tiếp lão già kia lại phát hiện điều gì thì khá phiền phức, Vân Tiêu” thầm nghĩ.
Ngươi dám đả thương huynh đệ của ta cứ thế mà muốn đi sao, Vân Hàn lộ vẻ kiêng căng nhạt nhẽo nhìn Vân Tiêu một cái.
Đó không phải là Vân Hàn sao xếp hạng thứ 3 thần tiễn thủ của gia tộc khí tức của hắn năm nay mới 13 tuổi vậy mà đã đột phá linh sĩ cấp 4 đỉnh phong rồi thiên phú thật kinh người,
Nhìn các ánh mắt đệ tử trong tộc với vẻ mặt kinh ngạc tán thưởng khiến hắn cảm giác nâng nâng thỏa mãn lòng hư vinh của y, Vân Hàn mũi vểnh lên trời nở một nụ cười ngạo mạn không coi ai ra gì như một nhân vật phản diện,
Vân Tiêu” nhìn Vân Hàn như vậy cũng chỉ biết im lặng Thầm nghĩ, Thiên phú như vậy đặt ở Trung Châu thì đúng là rác rưởi cũng không bằng.
Vân Hàn”..
nhìn Vân Tiêu với vẻ chế nhạo rồi nói với giọng ngạo mạn , quỳ xuống liếm giày cho ta liền tha cho ngươi.
Các đệ tử nhìn Vân Hàn với thần sắc cổ quái như nhìn một thằng đần, vừa rồi Vân Tiêu một quyền đánh bại Vân Hải linh sĩ cấp 3 đỉnh phong một tát đánh bay Vân khải cấp 4 đỉnh phong.
Bây giờ Vân Hàn” lại khiêu khích Vân Tiêu chả khác nào tự tìm cực khổ!
Nhìn các đệ tử ánh mắt cổ quái đồng tình khiến Vân Hàn” không hiểu ra sao.
Thì một đệ tử trong tộc khá thân thiết với Vân Hàn nói nhỏ gì đó rồi chí hướng Vân Khải.
Lúc Vân Hàn”nhìn thấy Vân Khải Hàm răng rơi đầy đất máu tươi chảy từ miệng ra trong vô cùng chật vật nằm dưới đất, lúc này nội tâm Y” vô cùng chấn động và sợ hãi nhưng vẻ bề ngoài Vẫn tỏ ra không việc gì.
Rồi Y thản nhiên nói một câu, mạnh được yếu thua Vân Hải hắn thua không oan trách thì có thể trách là hắn quá yếu ta vốn đã rất kỳ vọng về ngươi huynh đệ nhưng nguơi làm ta quá thất vọng quá nhiên ta và ngươi không cùng một thế giới, Vân Hàn” nói xong liền quay người rời đi với bóng lưng cô độc của một cường giả.
Đệ tử trong tộc! Vân Tiêu nhìn thấy cảnh này cũng đơ người không biết nói gì.
Vân Tiêu”cũng liền rời đi khỏi Diễn Võ Trường.
“Ở một toà nhà cao tầng và tráng lệ”
Ngươi nói Cái gì ?
Một vị trung niên mày thô mắt hổ giống Vân Hải sáu bảy phần Một giọng nói ẩn chứa sự phẫn nộ đang lớn giọng quát một lính gác trong tộc.
Một cỗ khí tức lạnh lẽo ép cho lính gác vô cùng sợ hãi đứng không vững.
Thuộc hạ nhận được tin ở Diễn Võ Trường thiếu gia bị một người tên là Vân Tiêu một chiêu đánh hiện tại đang bị thương rất nặng theo như lời đại phu thiếu gia phải điều dưỡng một tháng mới khôi phục hoàn toàn,
Lính gác”nói với giọng tràn ngập vẻ sợ hãi,
Làm sao có thể? Một tên phế vật mà có thể đánh con trai của ta thành như vậy sao chỉ với một chiêu, điều này khiến y khó mà tin nổi,sau đó là tràn ngập vẻ giận giữ.
Tiểu súc sinh dám đả thương con trai Vân Phong ta nặng như vậy, ngươi sẽ phải trả giá cho sự hành động ngu dốt của mình, Vừa nói xong thân hình Y liền biến mất.
Khiến lính gác” báo cáo thở phào nhẹ nhõm ngồi bệt xuống đất như trút được gánh nặng.
Ở một nơi khác!
Một trung niên thân hình cao ráo anh Tuấn mang trên mình bộ bạch y trắng như tuyết ánh, đang ngồi ơi trên chủ tọa nghe thuộc hạ bẩm báo.
Không nghĩ tới Vân Tiêu lại ẩn giấu sâu như vậy, một giọng nói ôn hoà ấm áp của vị trung niên.
Không nghĩ tới A! Một tên mang danh phế vật lại có thể đánh bại 2 hai đệ tử có thiên phú ở ngoại tầng chỉ với hai chiêu.
Một vị lão già lên tiếng.
Trưởng lão ngươi nghĩ sao về Vân Tiêu, vị trung niên bạch y ” mở miệng nói.
Tộc Trưởng theo ta thấy là tiểu tử Vân Tiêu nay vốn dĩ không phải phế vật hắn chỉ đang ẩn dấu thực lực còn lý do vì sao thì ta không biết?
Ẩn giấu thực lực, theo ta thấy là tiểu tử này đạt được cơ duyên nào đấy khiến thực lực hắn tăng nhanh như vậy.
Nó mới chỉ là đứa trẻ 12 tuổi cho dù tâm cơ đến đâu thì tu vi vẫn còn đó không thể thoát khỏi sự dò xét của chúng ta, năm đó như vậy mà hiện tại cũng vậy, vị “trung niên bạch y nam tử ” thản nhiên nói.
Tộc trưởng nói có lý, năm đó đến cả ngài dò xét Vân Tiêu” tiểu tử tu vi chỉ có cấp 2 linh sĩ cấp 2 sơ kì không có gì bất thường nhưng một năm tu vi không có một chút tiến bộ! Bây giờ tiểu tử này lợi hại như vậy chắc chắn là có cơ duyên.
Trong khi hai người đang bàn luận về Vân Tiêu
Bỗng có một giọng nói ôn nhu và non nớt vang lên.
“Cha, trưởng lão hai người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế ạ, một thiếu nữ áo tím đang đạm nhã đi tới, khuôn mặt non nớt tràn ngập vẻ tò mò,
Thiếu nữ khí chất lãnh đạm tựa như đóa sen mới nở, tuổi nhỏ đã có khí chất thoát tục, khó có thể tưởng tượng sau này lớn lên, thiếu nữ này sẽ khuynh quốc khuynh thành đến mức độ nào…
Nhuệ Nhi con đến rất đúng lúc cha có chuyện muốn hỏi con, Vị trung niên bạch y nam tử nở một nụ cười ôn nhu và cưng chiều nói,
Chuyện gì vậy ạ; ‘ Vân Nhuệ nhi” nói!
Thiếu nữ tên Vân Nhuệ Nhi”..
mười hai tuổi con của tộc trưởng Vân gia, Vân Bằng”” Nhuệ Nhi là thiên tài xuất sắc xếp hạng thứ 3 nội tầng; trọng điểm bồi dưỡng gia tộc..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook