Thiên Đạo Game Thủ
Chương 58: Gặp lại lệ ninh

“ Viên Lôi giết chết ta cũng được thưởng sao? “

Dương Phong nhìn hiện lên trước mắt hệ thống khung thông báo, trong lòng khẽ kinh ngạc kêu lên, lúc nãy Viên Lôi ra tay hắn còn đang định kêu nhẹ tay một chút, để chính mình tự chấm dứt, dạng này cấp hai yêu thú tuyệt đối sẽ thu được hệ thống thưởng cho.

Bất quá lại không kịp, nhưng mà không nghĩ tới thưởng điểm vẫn như cũ trao cho, cái này làm hắn cũng không rõ hệ thống thưởng cho cơ chế là như thế nào?

“ Thưởng thật nhiều, nói như vậy chẳng phải ta chém giết khoảng mười mấy con yêu thú như thế này liền đủ điểm đột phá công pháp sao? “

Dương Phong càng nhìn càng thấy nóng cả mắt, bất quá hắn nghĩ lại đầu này Lam Tinh hổ sư năng lực chẳng qua là hắn khắc chế, cho nên hắn mới dễ dàng như vậy đánh chết, nếu gặp dạng khác tương đồng yêu thú, mọi sự khẳng định không còn đơn giản như vậy!

“ Lại nói còn cho ta một viên hồn tinh này, thật là niềm vui ngoài ý muốn a! ”

Hồn tinh cũng tính là một loại thiên tài địa bảo, chỉ ở nơi nồng độ cao linh hồn năng lượng mới ngưng tụ, nó tác dụng cũng như linh thạch vậy, tuy nhiên đối tượng là cho hồn sư, có thể hấp thụ cũng có thể chế tạo nhiều thứ khác!

Dương Phong cũng không quan trọng lắm, để nó vào linh hồn không gian, lúc này mới đi qua xử lý Lam Tinh Hổ Sư thi thể, quả nhiên lấy hắn dựa vào Cửu Chuyển Ma Hồn cảm giác lực, có thể mơ hồ nhìn thấy được một cái màu trắng lam hình cầu từ Lam Tinh Hố Sư bay ra!

Hiển nhiên thứ này chính là Lam Tinh Hổ Sư linh hồn, mặc dù là hồn hệ yêu thú nhưng mà tốc độ tan biến vẫn là cực kỳ nhanh, đây là tất cả sinh vật điểm chung, trừ phi đột phá đến một mức độ nhất định, chuyển hóa linh hồn thành thần hồn, lúc này mới có cái gọi là đoạt xác trùng sinh.

Dương Phong cũng không có thu lại, đem Lam Tinh Hổ Sư quý giá tài nguyên thu về, lúc này mới quay người dây rời đi!

Hắn phương hướng hiển nhiên là quay ngược trở về, bây giờ sương mù mỗi lúc một dày đặc, gặp được một đầu Lam Tinh Hổ Sư hắn đã thấy may rồi, muốn gặp thêm chỉ sợ sẽ càng khó khăn.

“ Lão đại, ngươi có cảm thấy cái sương mù này kỳ quái không? “

Hai người trên đường đi Viên Lôi đột nhiên mở miệng lên tiếng.

“ Ngươi phát hiện gì sao? “ Dương Phong cũng có chút ngạc nhiên hỏi lại.

“ Ngươi xem, cái này sương mù di chuyển ta cảm thấy rất theo chu kỳ a, một lúc bị thu lại trong mặt đất, một lúc sau lại phun trào càng nhiều ra ngoài, thật giống...đang hô hấp a! “

Viên Lôi xoa cằm, tay chỉ chỉ nghi hoặc, Dương Phong nghe vậy cũng khẽ giật mình, vội nhìn xung quanh, quả thật như Viên Lôi nói, cái này sương mù thật giống theo chu kỳ chuyển động.

“ Kỳ lạ, đây rất cuộc là có chuyện gì, ta trí nhớ kiếp trước cũng không có hiện tượng này mới đúng, chẳng lẽ là biến dị?! “

Viên Lôi nói hắn mới để ý, còn đang định tìm hiển thêm thì đúng lúc này phía xa một cái quen thuộc thanh âm vang lên, đánh hắn từ trong suy tư tỉnh dậy.

“ Tiểu Tuyết, mau dừng tay lại đi! “

Bên cạnh Viên Lôi cũng đồng dạng nghe được, bỏ ra trên mặt mình che mũi miếng vải, bộ dạng giật mình nói.

“ Ây, lão đại, cái thanh âm này không phải là của Bạch Trúc tên kia sao? “

Dương Phong cũng khẽ nhíu mày, thanh âm này quả thực là của giả trang Lệ Ninh, chẳng lẽ là các nàng kiên quyết đuổi theo hai người bọn hắn, bất quá cái này không đúng a, không có khả năng mấy tên bảo tiêu kia lại để tiểu thư nhà mình đi vào nơi nguy hiểm như vậy được!

“ Qua xem thử! “

Hai người nhanh chóng chạy về hướng có thanh âm, đến nơi quả nhiên là Lệ Ninh hai người, chỉ là bộ dạng lúc này không tốt lắm, Lệ Ninh cánh tay có một vết thú cào lớn, hiển nhiên là gặp cá gì yêu thú tấn công qua!

Cũng bởi vì bị thương, cho nên phần này giả trang cũng bị lột bỏ để băng lại, lộ ra trắng nõn thon nhỏ cánh tay, tinh ý một chút liền phát hiện cánh tay này cùng cơ thể không phù hợp chút nào, chỉ là Dương Phong đã sớm biết nàng thân phận, cho nên cũng không quan tâm lắm.

Ngược lại phía nàng đối diện đi theo tùy tùng, lúc này hai mắt vừa mờ hồ vừa đỏ huyết, liên tục huy động kiếm pháp, điên cuồng hướng về phía Lệ Ninh chém loạn, khuôn mặt tràn ngập đau thương.

“ Khốn khiếp, ngươi dám...ngươi dám giết tiểu thư, ta nhất định phải vì tiểu thư trả thù! “

Đối diện Lệ Ninh chỉ khẽ cắn răng, ôm lấy bị thương cánh tay liên tục né tránh, cũng không có tấn công, sợ Tiểu Tuyết gặp thương tích!

“ Ây, tên tùy tùng kia tên gọi Tiểu Tuyết sao, hắn phụ mẫu cũng thật biết chơi nhi tử a, lại đặt tên nữ tính như vậy! “

Viên Lôi nhìn hai người đánh nhau, khẽ xoa cằm âm dương quái khí nói, bất quá đúng lúc này Dương Phong liền gõ đầu hắn.

“ Còn không lên giúp người ta, tên tùy tùng kia khả năng bị trúng sương mù này độc a! “

“ Hắc hắc, quên mất, quên mất...! ”

Viên Lôi nghe vậy liền cười cười, nhanh chóng từ bụi có chạy ra, hai người kia cũng không tệ, hắn có không ít hảo cảm, cho nên ra giúp một tay cũng không phản đối gì!

“Ai...! “

Lệ Ninh nghe phía sau bụi cỏ có tiếng động, trong lòng liền giật mình sợ hãi kêu lên, còn tưởng là gặp cái gì yêu thú, bất quá nhìn thấy chạy đến quen thuộc bộ dạng Viên Lôi, khuôn mặt liền mừng rỡ lên, giống như gặp cứu tinh, cả người đều nhanh mềm nhũn muốn khóc, vội hô lớn cầu cứu.

“ Bàn tử, mau giúp ta trói hắn lại! “

Viên Lôi bị gọi là bàn tử, trong lòng cũng có hơi khó chịu, nhưng mà hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp dùng lực lượng áp đảo bắt Tiểu Tuyết lại, sau đó đem nàng đánh ngất.

Lệ Ninh nhìn thấy vậy, miệng lúc này mới thả một ngụm khí, vội vất vũ khí qua một bên, chạy đến xem xét Tiểu Tuyết tình huống!

“ Cái này Hoàng điểu huyết mạch có chút điểm a! ”

Dương Phong lúc này cũng từ từ đi ra, hắn để Viên Lôi ra tay chủ yếu là để dùng Thiên đạo chi nhãn quan sát Lệ Ninh tình huống, nữ nhân này cũng không bị sương mù ảnh hưởng, quả nhiên tại bảng thông tin nhiều hơn một cái mới kỹ năng.

- --

《 Hoàng Điểu Thủ Hộ 》

Miểu Tả: Hoàng Điểu bản thân có cực mạnh quang chi lực cùng sinh mệnh thuộc tính, có thể thanh lọc phần lớn độc tố ra khỏi cơ thể.

- --

Cái kỹ năng này rõ ràng là từ huyết mạch thiên phú, có lẽ tại tiếp xúc tới đống sương mù kia mới khởi động cơ chế tự bảo vệ, bắt đầu thức tỉnh, mặc dù sương mù độc tố ảnh hưởng là vẫn có, nhưng trong thời gian ngắn còn không đủ tác động đến Lệ Ninh.

Chỉ là cái này Hoàng điểu huyết mạch lại có dạng này thiên phú, cũng không phải bình thường Hoàng điểu có thể có được.

“ Ừm, nếu ta không nhầm Hoàng điểu này cũng có một tia nhỏ Phượng Hoàng huyết mạch, chẳng lẽ là phản tổ?! “

Bất quá Dương Phong rất nhanh liền gạt suy nghĩ này đi, nếu là phản tổ không có khả năng một thế trước Lệ Ninh chỉ có như vậy, phải biết Phượng Hoàng theo một số khía cạnh còn so với Thao Thiết Viên Lôi mạnh hơn, có lẽ chỉ là may mắn kế thừa một chút thôi!

“ Cảm tạ ngươi! “ Lệ Ninh chạy đến, kiểm tra Tiểu Tuyết không gặp vấn đề gì xong, lúc này mới khẽ thở dài một hơi, hai mặt nhìn về phía mập mạp Viên Lôi tràn đầy cảm kích.

“ Các ngươi đây là có chuyện gì, chẳng phải lão đại ta đã nhắc nhở các ngươi không nên vào sâm lâm sao? “

Viên Lôi khẽ gật đầu đặt Tiểu Tuyết xuống, bộ mặt khó hiểu nói.

“ Ta...! “

Lệ Ninh cũng ấp úng không biết trả lời thế nào, cái này đều là do nàng, chính vì lo lắng không gặp được Dương Phong, cho nên quyết định mặc kệ Tiểu Tuyết khuyên nhủ, tiến vào sâu hơn một chút nữa.

Tuy nhiên thế nào cũng không nghĩ tới, khu rừng này đột nhiên sảy ra tử vong sương mù!

Không sai, ngoại giới đều gọi hiện tượng này là Tử Vong Sương Mù, đi vào sương mù này chỉ có con đường chết, cho nên mới được gọi như vậy, lấy nàng thân phận đương nhiên đã nghe qua, thế là hai người không chạy kịp, lập tức bị sương mù bao phủ!

Nàng lúc đầu cũng đầu óc choáng váng, bất quá mấy giây sau trong người đột nhiên phát ra một cái nóng rực cảm giác, nhanh chóng thanh tẩy trong cở thể độc tố, tuy nhiên theo nàng nha hoàn thì không được tốt như vậy, đợi lúc nàng thanh tỉnh, Tiểu Tuyết đã sớm bị sương mù mê hoặc, chạy vào rừng sâu.

Tiểu Tuyết mặc dù là nha hoàn, nhưng mà từ nhỏ đã đi theo chăm sóc Lệ Ninh, tình cảm đã sớm vượt qua chủ tớ bình thường, cho nên Lệ Ninh không có khả năng bỏ mặc, mặc dù biết rừng sâu nguy hiểm nhưng vẫn cắn răng đuổi theo!

Kết cục không chỉ bị yêu thú đánh lén, cánh tay bị cào một vết thương lớn, Lệ Ninh cũng không phải cậu ấm cô ấm, từ nhỏ đã được huấn luyện nhiều, nhưng mà đột ngột bị thương nặng như vậy, chính là chưa từng xảy ra bao giờ, lại thêm phải ngăn cản bị mê hoặc Tiểu Tuyết, khiến Lệ Ninh lúc này khuôn mặt đều trắng bệch, đau đớn đến kiệt sức!

Nếu không phải trong cơ thể liên tục không ngừng tuôn ra nóng rực năng lượng, chỉ sợ nàng đã sớm không chịu nổi!

“ Nàng là bị sương mù mê hoặc, cho nên ta mới đuổi theo! “

Lệ Ninh lên tiếng giải thích, cũng không thể nói mục đích chính là chờ bọn hắn đi, nếu nói vậy tuyệt đối sẽ để Dương Phong hai người nghi hoặc cảnh giác, lúc đó sự việc liền đổ bể hết!

Viên Lôi cũng nửa tin nửa nghi, bất quá hắn cũng không quá quan tâm nhiều, dù sao cũng không phải quá thân thiết, lúc này Dương Phong cũng đồng dạng đi tới, bỏ đi Kim Nhãn trạng thái, sau đó từ trong túi lấy ra một bình nước thuốc đưa cho Lệ Ninh.

“ Dùng cái này rửa vết thương của ngươi đi, vết cào kia có độc, nếu không rửa sạch thì không hồi phục được! “

“ Cảm tạ! “

Lệ Ninh sắc mặt tái nhợt nhận lấy, cũng không nói nhiều, gian nan mở ra trên cánh tay phải vết thương, cắn răng đem phía trên chất độc rửa sạch, nữ nhân khác nếu nhìn thấy vết thương này, chỉ sợ đã sớm tái mặt, cánh tay cũng là nữ nhân vẻ đẹp tiêu biểu, lớn như vậy vết thương, không có sẹo là không thể nào.

Bất quá Lệ Ninh cũng không có quan tâm lắm, từ nhỏ đến giờ nàng vết thương cũng chưa bao giờ để lại sẹo, hơn nữa còn hồi phục cực nhanh, mà cho dù có dấu vết chính nàng cũng không để ý, dù sao nữ nhân quan trọng nhất vẫn là khuôn mặt, chỉ cần khuôn mặt lành lặn là được rồi!

Đùng!

Lệ Ninh đang rửa vết thương đúng lúc này thiên không một cái to lớn lôi đình đánh qua, đột nhiên một cái kỳ lạ cơn mưa bắt đầu bao phủ toàn bộ khu rừng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương