Thiên Đạo Game Thủ
Chương 100: Hải Tâm Lam Tinh Diễm

“ Công tử cũng đừng ngạc nhiên, đây mới là ta nguyện vọng chính, nơi này đền thờ cũng là ta một tia tàn hồn ký thác địa phương, cho dù công tử có lấy dị hỏa rời, đám dị tộc kia mục đích cũng sẽ thay đổi muốn chiếm đóng nơi này, dù sao bọn chúng mục đích cũng không chỉ đơn thuần là Hải Tâm Lam Tinh Diễm!

Ngươi cũng đã nhìn thấy ngoài kia tràng cảnh, nếu không phải ta có trận pháp cùng dị hỏa tọa trấn, chỉ sợ đã sớm bị bọn chúng công phá, mặc dù đã sớm chết đi, nhưng có thể tồn tại được ngày nào thì càng tốt ngày đó không phải sao? “

Tóc đỏ nữ tử nhìn thấy Dương Phong nhíu mày, liền cười nhạt một tiếng giải thích.

“ Ngươi để ta cùng đám thủy quái cùng dị tộc kia chiến đấu là không thể nào, mặc dù không biết bọn chúng quân số bao nhiêu nhưng mà có thể đẩy ngươi đến mức này, ta tin sẽ không phải con số nhỏ...!

Huống hồ, ngươi nói cái này trung cấp thế giới...biết được dị hỏa khái niệm? “

Dương Phong không do dự thẳng thừng từ chối, Bích Hải tộc cùng biển sâu thủy quái, ngoài cơ bản thông tin ra, hắn một cái cụ thể tin tức cũng không biết, để hắn đi đối phó hai đám dị tộc này chắc khác nào kể chuyện tiếu lâm!

“ Công tử không cần từ chối vội, ta đương nhiên không để ngươi cùng đám dị tộc kia một mình đánh lại, sở dĩ bọn chúng có thể phá hủy trận pháp bảo hộ là vì đám Bích Hải Tộc kia tồn tại một vật truyền thừa từ bọn chúng hải thần.

Hỏa cùng thủy tương sinh tương khắc, vật kia lại vừa vặn khắc chế ta bày ra trận pháp, công tử chỉ cần giúp ta giết kẻ giữ lấy vật kia là được, hoặc nếu có thể đem nó phá hủy luôn thì càng tốt, ta nghĩ chuyện này cũng không phải quá khó khăn a! “

Dương Phong nghe vậy liền xoa cằm trầm tư một hồi, cũng không biết là đang suy nghĩ gì, một lúc sau hắn mới gật đầu thản nhiên nói.

“ Nếu chỉ có như vậy giúp ngươi một việc này cũng không vấn đề gì, chỉ là ta không giỏi ám sát, ngươi phải tạo hỗn loạn mở đường cho ta mới được! “

“ Chuyện này...! “ Tóc đỏ nữ tử khẽ nhíu mày, còn định nói gì nhưng đối diện Dương Phong đã xen vào.

“ Trên hòn đảo này trận pháp, cũng không phải chỉ đơn thuần là thủ trận, ta nói đúng chứ? “

“ Ai, công tử ánh mắt tinh tường, ta bày trận pháp ngoài phòng thủ ra còn có nhất định năng lực tấn công, chỉ bất quá công kích khẳng định không quá mạnh, hơn nữa duy trì không thể quá lâu, vì vậy ta chỉ có thể trợ giúp ở mức này thôi! “

“ Chỉ cần như vậy là được rồi, nếu thỏa thuận đã hoàn thành vậy nhanh đưa ta xem dị hỏa đi, ta cũng không muốn bản thân bị lừa làm không công! “

Dương Phong phất tay, bộ mặt hoàn toàn không để ý, đối với tóc đỏ nữ tử lời nói toàn bộ không nghe, thậm chí tự mình đi vào bên trong đền thờ hỏa thần, chỉ để lại bên ngoài sắc mặt lạnh băng tóc đỏ nữ tử!

“ Như ngươi ý muốn! “

Nàng thanh âm lạnh lùng nói ra, nhanh chóng cũng bay xuyên vào đền thờ, chỉ để lại bên ngoài Mục lão khuôn mặt ngơ ngác, không biết phản ứng như thế nào, cả người đều không nhịn được rùng mình.

“ Từ nãy đến giờ xứ giả đại nhân nói loại gì ngôn ngữ vậy, sẽ không phải xung quanh đây có người đấy chứ...?! “

...

Đền thờ kết cấu cũng không quá cầu kỳ, ở trung tâm được đặt ở vị trí trang trọng nhất là một khối đá màu đỏ, khối đá này nhìn bằng mắt cũng thấy được sự khác thường, không chỉ lơ lửng giữa không trung tự phát ra dị quang, mà bản thân nó cũng tràn ngập một loại thần vận khí tức!

Hiển nhiên khối đá này chính là Địa tinh tộc trong miệng nói tín vật, thực chất chính là một loại hấp thụ tín ngưỡng chi lực dụng cụ, trải qua hàng ngàn năm tín ngưỡng chi lực tẩy rửa, lúc này mới tự thân phát ra thần tính như vậy, khiến người ta nhìn vào đểu sẽ không tự chủ sinh ra quỳ bái chi niệm!

Dương Phong cũng chỉ lướt qua khối đá này, rất nhanh tầm mắt của hắn liền tập trung ở phía bên dưới bùng cháy rực rỡ màu lam thẫm ngọn lửa!

Ngọn lửa này xinh đẹp vô cùng, màu lam thẫm bên trong còn tô điểm vô số điểm sáng, khiến người ta có cảm tưởng như đang ngắm nhìn trời đêm tinh thần, hơn nữa mặc dù là hỏa diễm nhưng lại không cảm thấy nóng rực cuồng bạo khí tức chút nào, mà ngược lại, giống như đại dương một dạng yên bình, mát mẻ lại ôn hòa!

- --

《 Bích Hải Lam Tinh Diễm 》

Chủng Loại: Dị Hỏa

Phẩm Chất: Linh Hỏa

Miêu Tả: Ngọn lửa biến dị nhờ hấp thụ tinh hoa thiên không đất trời, dùng đại hải làm bào thai, trải qua hàng ngàn năm mới ngưng hình, trước mắt ngọn lửa chỉ là Bích Hải Lam Tinh Diễm năng lượng ngưng tụ, không phải dị hỏa bản thể.

- --

Dương Phong kim nhãn xoay chuyển, rất nhanh trước mắt ngọn lửa thông tin liền hiện trước mắt hắn, quả nhiên hắn cảm nhận không sai, nơi này thực sự tồn tại Bích Hải Lam Tinh Diễm!

Chỉ là trước mắt cũng không phải Bích Hải Lam Tinh Diễm bản thể, nó hỏa tâm có lẽ được nước biển bao phủ, nằm sâu bên dưới lòng đất của hòn đảo này, bất quá khả năng cao là ngôi đền này có một con đường đặc biệt đi xuống, hắn nếu muốn tiếp xúc với dị hỏa chỉ cần đi theo con đường này là được!

“ Thế nào công tử, trước mắt mặc dù chỉ là Bích Hải Lam Tinh Diễm một chút phần ngọn, nhưng đã đủ để công tử tin tưởng rồi chứ?

Lại nói nếu chúng ta đã hợp tác, như vậy một chút xưng hô cũng không thể không biết đi, ta họ hồ, ngươi cứ gọi ta là Hồ Nhật là được!“

Hồ Nhật lúc này mới mở miệng lên tiếng, hảo ý xưng ra họ tên của mình.

“ Dương Chiến! “

Dương Phong cũng nói bừa ra một cái tên, mặc dù hắn có Băng Hồn Linh Diễm, có thể dễ dàng cảm nhận được cái khác dị hỏa khí tức, nhưng mà phải dùng Thiên Đạo Chi Nhãn nhìn tận mắt hắn mới có thể chắc chắn, hiện tại đã chứng thực, đương nhiên không còn dị nghị gì!

Chỉ là hắn vẫn khó có thể hoàn toàn tin tưởng trước mắt nữ nhân, dị hỏa đồ vật này, từ trước đến nay cho dù thánh cảnh cũng phải liếc mắt đi nhìn, đối phương nói là đồng tộc nên nhường lại cho bản thân, thế gian từ bao giờ có chuyện tốt như vậy?

Cũng không phải hắn quá đa nghi hay nghĩ xấu cho người khác, chỉ là hắn nội tâm tự sinh ra đề phòng thôi!

“ Dị hỏa ta đã xác nhận, ngươi biết đám dị tộc kia thời gian tấn công sao? “

“ Bọn chúng ta tấn công ta nơi này gần một tuần rồi, mỗi buổi đêm đều sẽ từ dưới đại dương xuất hiện, nếu không có gì thay đổi đêm nay bọn chúng sẽ lại tấn công!

Ngoài ra Hải thần nữ nhân kia để lại cho ả ta tín ngưỡng tộc nhân bảo vật là một cái cự nỏ, được bọn chúng đặt ở hòn đảo này phía xa một dặm, nằm ngoài trận pháp khu vực, vì vậy ta ý nguyện chỉ cần Dương công tử trợ giúp phá hủy cự nỏ kia là được, sau mọi chuyện dị hỏa tất thuộc về ngươi! “

Hồ Nhật gật đầu giải thích, đám dị tộc kia tấn công nơi này đều nhanh một tuần rồi, trận pháp cùng dị hỏa tuy cường đại, nhưng cũng khó tránh khỏi được chiến thuật tiêu hao, cho nên lúc này mới mở miệng nhờ Dương Phong trợ giúp.

“ Cái kia hải thần cùng ngươi có quan hệ sao? “

“ Coi như có qua lại, nàng là kẻ thù lúc trước của ta, đều tranh cướp thế giới này bên trong tín đồ, hiện tại vẫn bị ả nữ nhân kia thân thuộc quấy phá, quả thật chết rồi cũng không yên! “ Hồ Nhật thở dài, thanh âm tràn đầy tức giận.

“ Tốt, vậy buổi tối ta liền quay lại! “

Dương Phong cũng không quan tâm Hồ Nhật tâm trạng, trực tiếp quay người rời đi, mặc dù nữ nhân mười phần xinh đẹp, biểu lộ cũng rất tao nhã dịu dàng, khí chất siêu nhiên, nhưng không hiểu sao từ lúc gặp hắn tâm trạng đều không thể sinh ra một chút hảo cảm nào, thậm chí còn chán ghét, điều này làm hắn cũng không muốn nói chuyện nhiều, trực tiếp rời đi!

Hồ Nhật nhìn Dương Phong rời đi gương mặt vẫn như cũ bình tĩnh, xoay người bay vào bên trong, cũng không biết là đang suy nghĩ gì?

...

“ Chỉ là tàn hồn, Kim Nhãn vậy mà như dị hỏa một dạng, chỉ nhìn được một chút cơ bản thông tin, xem ra Thiên Đạo Chi Nhãn tuy cường đại nhưng cũng không phải không có hạn chế! “

Dương Phong đi ra ngoài đền thờ, lúc này mới khẽ nhíu mày lẩm bẩm, tuy chỉ nhìn được cơ bản thông tin nhưng vẫn nhìn được đối phương cảnh giới, lúc còn sống là một cái Thiên Địa cảnh đỉnh phong cường giả, hay ở đối phương thế giới còn được gọi là cấp năm người tu luyện!

Hiển nhiên cho dù cùng là nhân loại nhưng hắn cùng Hồ Nhật đến từ hai cái đại thế giới khác nhau!

Ngoài ra nàng tên thật cũng không phải Hồ Nhật mà là Hồ Đạm Nguyệt, mĩ miều cái tên, cùng nàng ngoại hình hoàn toàn tương xứng!

Dương Phong cũng không ở lại nơi này lâu, trực tiếp mặc lên Cánh Thiên Không rời đi, lần này dường Hồ Đạm Nguyệt đã điều chỉnh trận pháp, cho nên hắn cũng không có cảm nhận trận pháp nhiệt độ chút nào, nhẹ nhõm bay ra ngoài.

“ Thế nào, đã xem kỹ rồi chứ? “

Hạ xuống một cái đổ nát căn nhà, lúc này Dương Phong mới trầm giọng lên tiếng.

“ Ngươi tốt nhất không nên lừa ta, nếu không hậu quả ngươi tự rõ! “

“ Ta biết rồi, ta biết rồi, nếu ngươi chữa trị được cho chủ nhân của ta, vậy việc gì ta cũng nghe theo ngươi! “

Từ trong người Dương Phong đột nhiên có thanh âm vang lên, đây ngoài Tiểu Bảo giọng nói thì còn có ai, con chuột này sau khi bị cái kia yêu tộc nhốt lại đã hoàn toàn không dám trốn ra ngoài!

Huống hồ sau khi Dương Phong nói có thể chữa trị cho nó chủ nhân, lại trải qua hắn vô số uy hiếp chứng minh, con chuột này hiện tại có thể nói đã hoàn toàn nghe theo lệch của hắn!

Dương Phong hắn cũng không lo Tiểu Bảo đổi ý chạy đi, trong người hắn vẫn còn dư lại tên yêu tộc kia yêu lực đây, chỉ cần con chuột này dám chạy, trực tiếp đem nó trấn áp là được!

“ Nói đi, ngôi đền kia phía dưới cấu trúc như thế nào? “ Dương Phong thả Tiểu Bảo ra, khoanh tay dựa vào một bức tường hỏi.

“ Rất nhiều bảo vật...! “ Tiểu Bảo hai mắt đều rực sáng, miệng không nhịn được nuốt nước bọt, bất quá nhìn Dương Phong lạnh lẽo ánh mắt, nó liền giật này mình nhanh chóng nói ra toàn bộ thứ mình cảm nhận được.

“ Ngươi nói thật sao...?! “

Dương Phong lắng nghe Tiểu Bảo nói một hồi, lúc này mới nhíu chặt mày hỏi lại.

“ Đương nhiên là thật, nếu cái khác không nói, nhưng riêng việc này bản đại gia từ trước đến nay chưa cảm nhận sai bao giờ! “ Tiểu Bảo hất mặt tự mãn, mười phần chắc chắn nói.

“ Nếu là như vậy...cũng thật thú vị a! “

Dương Phong nghe Tiểu Bảo xác nhận, lúc này mới khẽ nở một nụ cười, hai mắt lóe ra dị quang, dường như vừa quyết định một chuyện gì đó.

" Ngươi đã thích ta liền chơi đùa với ngươi...! "

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương