Thích Khách
-
Chương 63
Lần này TTV phải ám sát quân nhu của binh đoàn Quang Minh tên gọi Sheron, quân hàm thiếu tướng, cùng cấp bậc với Joseph. Hắn là nhi tử của dì của ngũ hoàng tử Lemain, cũng là người mà Lemain tín nhiệm nhất, chưởng khống quản lý toàn bộ quân nhu phẩm của binh đoàn Quang Minh. Trong ba đại binh đoàn, binh đoàn Sứ Mệnh phụ trách đóng giữ đế quốc và hộ vệ hoàng gia, cấp dưới từ quân đoàn số 1,2,3,4,5 cho đến số 18, 25, có nhân số nhiều nhất trong ba binh đoàn, quyền lực nặng nhất. Binh đoàn Vinh Quang lại là quân tinh nhuệ của đế quốc, vào thời chiến chính là tiên phong và điều tra, cũng từng là nơi mà mỗi quân nhân đế quốc đều hướng tới, bởi vì vào binh đoàn Vinh Quang, liền đại biếu cho việc được xem như là "cực mạnh", là vinh quang vô thượng, cấp dưới của binh đoàn Vinh Quang gồm các quân đoàn 19, 24, 32, chiếm tổng số ít nhất trong ba binh đoàn. Còn binh đoàn Quang Minh, vào thời chiến phụ trách toàn bộ hậu cần của đế quốc, hiện giờ là thời bình, cũng chính là giàu có nhất, phụ trách vận chuyển trông coi vật tư cho hoàng thất và chính phủ, thuộc cấp là các quân đoàn từ 20 đến 23, 26 đến 31. Mà vị Sheron này, là quan quân nhu của binh đoàn Quang Minh, tương đương với tổng quản gia của đế quốc, quyền lực thậm chí vượt qua bộ trưởng bộ hậu cầu. Lemain để Sheron vào vị trí này, có thể thấy được có bao nhiêu coi trọng hắn.
Hiện giờ, Sheron hiện đang ở quân đoàn 26, trú đóng ở tinh cầu Moshu.
Tinh cầu Moshu là tinh cầu biên cảnh thuộc phòng tuyến phía tây, tương truyền, hơn hai trăm năm trước, từ vũ trụ song song rất nhiều trùng tộc ra khỏi trùng động, từ tinh cầu Moshu tấn công phòng tuyến của nhân loại. Bắt đầu từ một khắc đó, lịch sử nhân loại lâm vào trăm năm tinh phong huyết vũ, đối diện với trùng tộc có sức sinh sản và năng lực sinh tồn đều mạnh hơn nhân loại cả trăm lần, nhân loại gần như bị bức tới hoàn cảnh tuyệt chủng, chỉ có thể mở lớn mắt nhìn mình bị trùng tộc tằm ăn rỗi, không có năng lực phản kháng. Cho đến khi bắt đầu tiến hóa, nhân loại tiến xuất ra ba chủng tộc abo, xuất hiện alpha có sức chiến đẩu rất mạnh, và omega có khả năng sinh sản mạnh mẽ, mới từ từ cứu vớt cho tình thế của nhân loại, cho đến khi triệt để tiêu diệt trùng tộc, đạt được thắng lợi.
Vì khắc ghi đoạn lịch sử kia, tinh cầu Moshu không những được xem là quan trọng nhất trong biên phòng của đế quốc, mà còn có nghĩa trang liệt sĩ lớn nhất. Vô số chiến sĩ đã hy sinh tính mạng của mình vì tồn vong của nhân loại đều an nghỉ ở đó, máu của bọn họ tưới trên mặt đất tinh cầu này, anh linh của bọn họ yên lặng bảo hộ nhân dân và đế quốc. Do vậy, tinh cầu Moshu được xưng thành hành tinh anh hùng khả kính.
Nhiệm vụ lần này của TTV có thời hạn rất dài, nửa năm, cho nên hắn có rất nhiều thời gian chuẩn bị. Kỳ thật chuyện này cũng không có gì kỳ quái, nghĩ đến vị thất điện hạ kia vì thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch còn cần thời gian chuẩn bị dài hơn, binh đoàn Sứ Mệnh chịu sự quản lý của Carsen nhiều năm như vậy, muốn nuốt gọn một hơi cũng không phải chuyện dễ, đúng là cầu tiêu tốn chút tâm tư, huống chi hiện giờ tinh cầu Solomon một mảnh hỗn loạn, nếu là lại nháo ra chuyện gì, thất hoàng tử Lezar đã có thể phải tự nếm hậu quả.
Sau khi Joseph nhận mệnh lệnh của Lezar, lập tức phái người bí mật đến tinh cầu Solomon trước, bởi vì khẩu khí trịnh trọng của Lezar, giữa hai người đã nhiều năm ăn ý và hiểu biết khiến Joseph cảm giác tính chất nghiêm trọng của sự việc cho nên lần này hắn muốn đích thân dẫn bộ hạ đến tinh cầu Solomon một chuyến.
Trước khi đi, Joseph đặc biệt từ tinh cầu khác quay về phủ tướng quân ở tinh cầu Lama, muốn gặp Ssard.
Tướng quân phủ từng không có hơi người, hiện giờ đã rực rỡ hẳn lên. Từ cổng lớn cho đến cửa, hai bên đường đầy hoa hồng trắng, cánh hoa màu trắng trên nền lá xanh, giọt sương còn vươn trên cánh lá, dưới ánh mặt trời lóng lánh như kim cương, thuần khiết cao quý. Hương hoa ngào ngạt thơm, vì một người mà nở rộ, mà cả tòa phủ ấm áp thanh lịch, cũng chỉ điểm tô vì một người.
Joseph sải bước qua vô số hành lang gấp khúc, ba bước thành hai mà nhảy lên lầu, đẩy cánh cửa. Trong nháy mắt cánh cửa mở ra, ánh mặt trời chói mắt ập tới, khiến người nheo mắt lại. Ánh nắng quá mức rực rỡ, tạo nên một ảo cảnh chói lóa, ngập lòng người mở cửa.
"Ssard." Joseph gọi.
Đây là một thư phòng, cao chừng ba tầng lầu, diện tích khoảng hơn trăm thước vuông, không gian phi thường trống trải, chân chính hớp hồn người chính là, thay vì một bức tường với các cửa sổ, thì lại được thay bằng kính, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, hoàn toàn trong suốt. Bức tường thủy tinh cao hơn trăm mét đem đến ánh sáng cực hạn, cơ hồ thu hết toàn cảnh hoa viên bên ngoài, trời xanh mây trắng, hoa hồng cỏ xanh, ngồi trong căn phòng này, cho dù chọn vị trí nào, tầm nhìn cũng không bị hạn chế. Toàn bộ thư phòng ngập trong ánh dương, sáng ngời ấm áp. Trong thư phòng ngoài hai giá sách hai bên tường, còn có rất nhiều thiết bị thí nghiệm, tiêu bản y khoa, mấy màn hình toàn tức chiếu phim tài liệu y học không âm thanh, trong góc phòng còn có một mô hình sinh học phóng đại.
Gian phòng này được Joseph đặc biệt kiến tạo sau khi Ssard vào phủ tướng quân, hắn một hơi đả thông bốn phòng tả hữu, không để ý phản đối của kiến trúc sư, mạo hiểm cải tạo tốt thành thư phòng, vì thế không cần biết phải mặt dày mày dạn cầu bao nhiêu người, đoạt bao nhiêu tài liệu kiến trúc trong quân đội. Nhưng khi hắn lấy tay che lại ánh mắt Ssard, đưa Ssard đến đây, nhẹ nhàng buôn tay, nhìn thấy thần sắc kinh ngạc chấn động của người kia, Joseph cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
Lúc Joseph đẩy cửa vào, hoàng tử omega đang đeo kính chỉ huy người máy thông minh lấy sách trên cao cho hắn, áo sơ mi trắng dưới ánh mặt trời chiếu rọi cơ hồ trong suốt, cổ tay và cánh tay lộ ra bên ngoài áo, làn da trắng giống như cũng tản ra ánh sáng nhu hòa.
Nghe thấy có người gọi mình, Ssard quay đầu lại, thấy rõ người tới, Ssard thản nhiên mỉm cười.
Joseph cấp tốc đi tới, trực tiếp hung hăng hôn lên môi Ssard.
Râu lún phún của nam nhân nhẹ nhàng cọ lên mặt, Ssard điện hạ không khỏi cảm thấy tim cũng đập nhanh thêm mấy nhịp. "Có nhớ ta không!" Joseph ngồi xổm xuống bên cạnh Ssard, ngẩng đầu nhìn hắn, tươi cười đặc biệt sáng lạn dịu dàng.
Ssard yên lặng dời mắt, không nhìn Joseph.
Joseph lại nắm lấy tay hắn hôn hôn cọ cọ, không ngừng, thanh âm trầm thấp một chút, "nói, có nhớ ta không."
Sắc mặt Ssard ửng hồng, "Joseph tướng quân..."
"Là Joseph!" Joseph nghiêm túc sửa lại.
Thấy Ssard im lặng không nói, Joseph cười cười, đứng lên, hỗ trợ người máy thông minh đi lấy sách, nhẹ giọng nói: "Ta rất nhớ ngươi, muốn quay về gặp ngươi, lập tức sẽ phải đi, đến tinh cầu Solomon."
Chuyện ở tinh cầu Solomon, tuy rằng mập mờ với công chúng, nhưng giới quý tộc lại biết chân tướng rõ ràng, Ssard tự nhiên cũng không ngoại lệ.
"Tinh cầu Solomon?" Ssard không khỏi nhíu mày, "không phải chỗ đó hiện giờ rất loạn sao?"
"Cho nên ta mới phải đi a." lúc Joseph nói lời này đặc biệt vui vẻ, kỳ thật hắn cố ý nhắc tới việc mình phải tới Solomon trước mặt Ssard, chính là muốn đối phương chú ý, loại hành vi này thật ấu trĩ, hoàn toàn không phù hợp với một quân đoàn trưởng thành thục, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà làm vậy, lại còn mừng thầm vì phản ứng của Ssard.
"Ngươi đang quan tâm ta, đúng không?" ánh mắt Joseph tướng quân sáng rỡ nhìn Ssard điện hạ.
Ssard trầm mặc thật lâu, cuối cùng chỉ nói: "vậy ngươi cẩn thận."
Joseph có chút thất vọng, nhìn đồng hồ, đã trễ rồi, hiện giờ phải rời đi, liền thấy Ssard tháo xuống một khối ngọc thạch điếu trụy, đặt vào tay Joseph.
"Đây là bùa hộ mệnh mà mẫu thân để lại cho ta, nếu tướng quân không chê, vậy mang trên người đi."
Cho dù biểu tình của Ssard vẫn là thản nhiên như vậy, nhưng Joseph cao hứng muốn điên rồi, dừng lại vài giây mới lưu luyến rời đi, "nó nhất định sẽ mang vận may tới cho ta, ta sẽ luôn đeo trên người."
Nhìn bóng dáng tướng quân alpha rời đi, tứ hoàng tử đắm chìm trong ánh dương, khóe miệng không kìm nổi mà từ từ cong lên.
Trên tinh cầu Solomon.
Mấy ngày nay Baccho đã sớm lâm vào điên cuồng, làm cho cuộc sống hàng ngày của hắn bất an không phải là phá phách cướp bóc bên ngoài, cũng không phải là hệ thống sưởi ấm của tinh cầu Solomon. Việc đầu,hắn thích nghe ngóng, việc sau, tầng hầm của hắn vố không cần cung ấm, mọi vấn đề sưởi ấm đều do phòng thí nghiệm tự giải quyết, cho nên không bị ảnh hưởng chút nào.
Lúc này, trong phòng thí nghiệm dưới mặt đất, omega tiều tụy hốc mắt hãm sâu, nghiêng người ghé vào đài thí nghiệm, tóc hỗn độn, y phục chống phóng xạ nặng nề phủ trên người, giống như chỉ cần một trận gió tới là có thể thổi bay luôn người này.
Đầu sỏ gây tội tra tấn Baccho, chính là mấy viên thuốc nhỏ mà TTV đã đua cho hắn kia. Vốn là từ đầu có chút nhìn không thuận mắt, thân là con trai nhà bào chế thuốc, loại nào mà hắn chưa thấy qua? Bất quá nếu như TTV là cổ đông lớn nhất cho phòng thí nghiệm của hắn, hơn nữa hắn vẫn còn thiếu tiền cứu mạng của TTV, Baccho mới miễn cưỡng nể mặt TTV, trong lúc rãnh rỗi, bớt thời gian phân tích viên thuốc kia, kết quả phân tích không ra, từ đó về sau, thiên tài omega có thiên phú cực cao trong lĩnh vực hóa học bước lên một lối đi không đường về.
Vì thứ này...hắn thế nhưng hoàn toàn chưa hề gặp qua!!
Thành phần hóa học chưa từng thấy, phần tử tạo thành chưa từng thấy, biến thể phản ứng chưa từng thấy...hết thảy mấy cái "chưa từng thấy" này co hồ bức điên Baccho!
Chuyện này không khoa học!
Chuyện này sao có thể!
Trừ khi là loại vật chất mà giới khoa học hiện nay còn chưa phát hiện ra, nếu không, hắn không thể không biết!
Khi TTV lần nữa bước vào gian phòng thí nghiệm này, nhìn thấy một omega lâm vào trạng thái làm việc điên cuồng.
"Cuối cùng ngươi cũng đến!" khác với dĩ vãng lạnh nhạt, Baccho vừa thấy TTV liền lôi kéo hắn hỏi: "Mấy viên thuốc lần trước ngươi đưa cho ta nghiên cứu, là từ chỗ nào có?"
"Sao? Có vấn đề?" TTV hỏi.
"Ngươi trả lời ta trước, chỗ nào làm ra? Viện khoa học? Đế quốc quân y viện, giáo sư Figg?"
"Không phải, đây là một loại thuốc trong đấu trường, có thể trợ giúp để nâng cao thể lực và tốc độ."
"Ưu hóa gien sao..." Baccho trầm tư, "Khó trách lại như vậy..."
"Thế nào?"
Baccho suy nghĩ, có chút không xác định mà nói: "Ta cũng chưa thể khẳng định, nhưng ta cảm thấy...Cảm thấy thành phần loại thuốc này có hình thức kết cấu phân tử cùng với phương pháp kết nối hẳn là tạo thành sinh mệnh thể mới đúng, sao lại là thuốc được?"
"Sinh mệnh thể?" trong lòng TTV hơi chấn động, "Ngươi nói thứ này là sống?"
Baccho dùng ánh mắt nhìn kẻ ngoại đạo liếc TTV một cái, "Tuy rằng không giống, nhưng ngươi hiểu như vậy cũng được."
"Nó có thể ảnh hưởng đến tin tức tố của cơ thể không?"
"Chuyện này ta còn phải tiếp tục nghiên cứu, hiện giờ chỉ mới là thí nghiệm ban đầu, bất quá cũng không loại trừ khả năng này, nếu nó có thể ưu hóa nhân thể gen, nói không chừng cũng sẽ ảnh hưởng tin tức tố." Baccho ngáp một cái, có vẻ rất mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn thật phấn khởi, "ngươi có thể nghĩ cách mang tới một ít máu của người đã dùng thuốc này cho ta không? Ta cám thấy nếu vậy nghiên cứu có thể nhanh một chút."
"Nếu ta dùng thì sao?" TTV nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói.
"Không thể." Baccho cự tuyệt như đinh đóng cột, "chỉ cần ta còn không biết mấy thứ này là cái gì, ngươi tuyệt đối không được làm vật thí nghiệm. Đấu trường không phải có rất nhiều người dùng thuốc này sao, tùy tiện xin tí huyết là được." Trong mắt Baccho, ngoại trừ người bên mình, còn lại sống chết của người khác không liên quan đến hắn, hắn còn ước gì alpha có thể chết nhiều thêm một ít.
Trong lúc hai người nói chuyện, điện thoại TTV đột nhiên vang lên, là tin nhắn. Trước kia TTV mới đến đều không chú ý những chuyện này, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn cũng bắt đầu chú ý thay đổi của thế giới bên ngoài, lời dân lòng dân. Mở công năng nhắn tin của điện thoại, chính là thay đổi lớn nhấn trong khoảng thời gian ngắn này của hắn.
TTV mở máy nhìn, bỗng mỉm cười, mở màn hình toàn tức trên điện thoại, vào báo mạng, rất nhanh liền thấy được nội dung tỉ mỉ chi tiết của tin tức này
"Chiều ngày hôm qua, giữa hội chợ thương nghiệp nổi tiếng nhất tại đế đô Lama, xuất hiện chiếc áo choàng cách ly bắt chước tin tức tố alpha! Giá cả được niêm yết cơ hồ cao đến trời, theo tiết lộ, người mang áo choàng đến triển lãm là một thương nhân thần bí chưa từng lộ mặt, thương nhân cho biết, hắn đã đăng ký bản quyền với viện khoa học, nếu lần triển lãm này thành công, hắn sẽ dùng thời gian đấu thầu ngắn nhất để mở nhà xưởng, tiến hành sản xuất loại cách ly trang mới này. Hiện nay, nhân sĩ các giới trong đế quốc đều sôi nổi tỏ ra vô cùng hứng thú với thương phẩn thần bí này, các đại gia thương giới cũng đều công khai nhận định, một khi loại cách ly trang này được sản xuất, sẽ đầu tư không chút do dự...Bất quá các chuyên gia và học giả cho rằng, nếu loại cách ly trang này tuôn vào thị trường, có thể sẽ gây nên tình trạng hỗn loạn trong xã hội"
Baccho vốn muốn quay về bàn thí nghiệm xem xét lại bản ký lục số liệu thí nghiệm, vừa nghe đến tin tức TTV đang mở ra bên này, có chút kinh ngạc trừng lớn mắt, chạy tới nhìn màn hình, không thể tin mà nói: "Đây...đây là áo choàng cách ly mà ta đưa cho ngươi! Sao lại ra hội chợ? Vị thương nhân thần bí kia là ngươi?"
TTV trả lời: "Không phải, là một đồng bạn."
"Đồng bạn?" Baccho bỗng nhiên cười cười, ý vị sâu xa, "Ta cho rằng, ngươi vẫn luôn luôn là độc lai độc vãng, không cần đồng bạn gì chứ?"
"Tình huống bất đồng, người cũng sẽ thay đổi." TTV nhìn Baccho một chút, đột nhiên hỏi: "chẳng lẽ chúng ta không là đồng bạn?"
Baccho ngẩn người, mở lớn mắt, phiền muộn đánh giá thấp cái câu ai là đồng bạn của ngươi, sau đó không lại để ý tới TTV, tự trở về bàn thí nghiệm tiếp tục làm thí nghiệm.
TTV vốn dĩ là đến xem Baccho có ổn không, thấy mọi việc đều bình thường liền cáo từ.
Vị trí tầng hầm mà Baccho thuê vô cùng hẻo lánh, cách trung tâm mua bán sầm uất của Solomon một khoảng khá xa, bởi vậy ít người lui tới, bình thường rất khó gặp người đi đường, vào thời điểm hỗn loạn thế này, liền ngay cả dấu chân cũng là khó thấy. Nhưng mà, khi TTV ra khỏi phòng thí nghiệm dưới tầng hầm, mặc áo choàng cách ly yên lặng không một tiếng động đi vào một con đường nhỏ hẹp, lại bỗng nhiên cảm nhận được một tia tin tức tố, lập tức tìm một chỗ, nín thở ngưng thần ẩn núp.
Rất nhanh, khi mặt trời hoàng hôn dần lặn xuống phía chân trời, bỗng nhiên xuất hiện hai người, một trước một sau, người trước mặt áo choàng đen, mặt che khăng đen, người phía sau là quân nhân đế quốc, đang cỡi một loại phi hành khí nhỏ đuổi theo người kia. Người che mặt chạy rất nhanh, đế quốc binh kia cho dù dùng phi hành khí đuổi theo, vẫn không kịp, tốc độ miễn cưỡng mới có thể ngang hàng với tên kia.
"Người phía trước, nếu không dừng lại, ta sẽ nổ súng." Đế quốc binh cảnh cáo.
Nhưng người che mặt phía trước vẫn không giảm tốc độ, binh sĩ quả thật rút súng, bắn vào chân người nọ, thuật bắn súng chính xác, ngay giữa đầu gối. Nếu là người bình thường, lúc này đã tuyệt đối ngã xuống đất không đứng nổi, nhưng người che mặt kia tựa hồ hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, mặc dù chân bị bắn thụ thương đã quẹo thành một góc độ quái dị, vẫn chạy không mệt mỏi.
Binh sĩ kinh hãi, lại bắn vào chân bên kia của người nọ, vẫn không hiệu quả, bắn vào sau lưng, cũng không hiệu quả, cuối cùng, binh sĩ cắn chặt răng, nhắm thẳng vào đầu người kia bắn.
Người che mặt cuối cùng cũng dừng lại, nhưng hắn không ngã xuống, vẫn cứ đứng thẳng, sau đó chậm rãi xoay người, nhìn về binh sĩ, phát ra một trận âm thanh khanh khách kỳ quái.
TTV vẫn luôn ở xa xa theo dõi, hắn căn bản không thấy rõ chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một cái bóng đen thoát ra từ cơ thể người che mặt, người nọ ngã xuống, mà bóng đen kia bay thằng đến binh sĩ cỡi trên phi hành khí phía sau. Tiếp đó, chỉ nghe binh sĩ rống lên tê tâm liệt phế, tiếng hét kia quả thực làm người khác bủn rủn tay chân, nháy mắt toàn thân nổi da gà. Mà ngay cả một người như TTV, cũng không đành lòng.
Tiếng hét rất nhanh liền im bặt, binh sĩ đang té trên mặt đất thống khổ giãy dụa đột nhiên đứng lên, sửa sang lại quần áo, ném một mồi lửa lên mặt thi thể người nọ, sau đó lên phi hành khí rời đi.
TTV chờ đến khi không còn thấy bóng dáng phi hành khí kia, mới nhảy ra khỏi chỗ, cầm bình chữa cháy bên đường vọt tới thi thể kia, dập lửa, sau đó cúi người xem xét cẩn thận. Người đã tắt thở, bởi vì cứu hỏa kịp thời, thi thể vẫn chưa bị đốt trụi, TTV rút chủy thủ đâm lên cánh tay người che mặt, lại không thấy có máu chảy ra. Lật người lại lật khăn che mặt, nhìn mắt người kia, kiếp trước TTV giết người vô số, cũng có chút hiểu biết với ngỗ tác, cho nên từ con mắt kia, có thể thấy được, người này tử vong đã lâu.
Mà ngay tại lúc này, tại một ngõ nhỏ khác trên tinh cầu Solomon. Joseph xuất lĩnh thủ hạ đắc lực đáp xuống, chia người thành hai bộ phận, một phần mặc thường phục lẫn vào dân chúng thu thận thông tin, một phần mặc quân trang, dựa vào manh mối tiểu đội lần trước đã mất đi liên lạc lưu lại, chia ra nhiều phương hướng tìm kiếm đồng đội. Mặt trời vừa lặn, Joseph đi vào một nhà xưởng gần đó, thấy một người che mặt màu đen, liền lặng lẽ đi theo.
Cho dù hắn che dấu thực tốt, người kia vẫn phát hiện ra hắn, ngay sau đó, hai người liền tái hiện một màn giống như TTV đã chứng kiến, người chạy người đuổi. Sau khi Joseph được cảnh cáo trước, nhận ra người kia khác thường, chợt nhớ tới lúc Lezar bị thương nặng tại Solomon đã nói với mình về những kẻ tập kích y.
Liên tục nhiền nhiều phát súng bắn vào các vị trí yếu hại của đối phương, nhưng không chút ảnh hưởng đến hành động bọn hắn, mắt thấy kẻ kia sắp chạy thoát khỏi truy kích của mình, Joseph hạ quyết tâm cắn chặt răng, trực tiếp bắn một phát súng ngay đầu kẻ kia. Hết cách, cho dù chỉ thu được thi thể, cũng tốt hơn là để người chạy thoát không còn manh mối.
Quả nhiên, người kia dừng lại bất động, hắn chậm rãi xoay người, gương mặt sau tấm mạng đen quay về hường Joseph, giống như đang nhìn hắn.
Joseph cưỡng chế cám giác lạnh lẽo từ sống lưng, bước xuống khỏi phi hành khí, ném đi khẩu súng đã mất tác dụng, rút ra đao laser bên hông, yên lặng nhìn "người" đối diện.
Một trận thanh âm khanh khách không giống tiếng người phát ra từ gương mặt đeo mạng đen. Ánh mắt Joseph ngưng trọng, nhìn thấy mạng che mặt của kẻ kia bị đội lên từ bên trong, sau đó bị phá tan, giây tiếp theo, hắc trùng rậm rạp phá da thịt trên toàn thân kẻ kia bò ra, tụ tập thành trận, điên cuồng hướng về Joseph.
Joseph vung đao chém điên cuồng vào đám trùng, lại không làm nên chuyện gì, mắt thấy hắc trùng sắp bao vây bản thân, vô số trùng muốn theo thất khiếu chui vào trong cơ thể hắn, đúng lúc này, đợt trùng đầu tiên tiếp xúc đến cơ thể Joseph ngập ngừng một chút, chúng nó bồi hồi trước ngực Joseph, tựa hồ như có thứ gì cản trở bọn chúng tiến công.
Joseph nhìn đàn trùng trước ngực, thấy bọn chúng có vẻ như đang suy tư chuyện gì, biến đổi hình dạng đội hình bay xung quanh hắn thật lâu, cuối cùng, thế nhưng buông tha hắn, biến mất như bóng ma.
Joseph hiểu rõ, mình vừa thoát ải sinh tử, bình định hơi thở, hắn sờ sờ chỗ trước ngực, sau đó liền đụng phải một thứ cứng rắn, đó chính là bùa hộ mệnh mà Ssard đưa cho hắn.
Hiện giờ, Sheron hiện đang ở quân đoàn 26, trú đóng ở tinh cầu Moshu.
Tinh cầu Moshu là tinh cầu biên cảnh thuộc phòng tuyến phía tây, tương truyền, hơn hai trăm năm trước, từ vũ trụ song song rất nhiều trùng tộc ra khỏi trùng động, từ tinh cầu Moshu tấn công phòng tuyến của nhân loại. Bắt đầu từ một khắc đó, lịch sử nhân loại lâm vào trăm năm tinh phong huyết vũ, đối diện với trùng tộc có sức sinh sản và năng lực sinh tồn đều mạnh hơn nhân loại cả trăm lần, nhân loại gần như bị bức tới hoàn cảnh tuyệt chủng, chỉ có thể mở lớn mắt nhìn mình bị trùng tộc tằm ăn rỗi, không có năng lực phản kháng. Cho đến khi bắt đầu tiến hóa, nhân loại tiến xuất ra ba chủng tộc abo, xuất hiện alpha có sức chiến đẩu rất mạnh, và omega có khả năng sinh sản mạnh mẽ, mới từ từ cứu vớt cho tình thế của nhân loại, cho đến khi triệt để tiêu diệt trùng tộc, đạt được thắng lợi.
Vì khắc ghi đoạn lịch sử kia, tinh cầu Moshu không những được xem là quan trọng nhất trong biên phòng của đế quốc, mà còn có nghĩa trang liệt sĩ lớn nhất. Vô số chiến sĩ đã hy sinh tính mạng của mình vì tồn vong của nhân loại đều an nghỉ ở đó, máu của bọn họ tưới trên mặt đất tinh cầu này, anh linh của bọn họ yên lặng bảo hộ nhân dân và đế quốc. Do vậy, tinh cầu Moshu được xưng thành hành tinh anh hùng khả kính.
Nhiệm vụ lần này của TTV có thời hạn rất dài, nửa năm, cho nên hắn có rất nhiều thời gian chuẩn bị. Kỳ thật chuyện này cũng không có gì kỳ quái, nghĩ đến vị thất điện hạ kia vì thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch còn cần thời gian chuẩn bị dài hơn, binh đoàn Sứ Mệnh chịu sự quản lý của Carsen nhiều năm như vậy, muốn nuốt gọn một hơi cũng không phải chuyện dễ, đúng là cầu tiêu tốn chút tâm tư, huống chi hiện giờ tinh cầu Solomon một mảnh hỗn loạn, nếu là lại nháo ra chuyện gì, thất hoàng tử Lezar đã có thể phải tự nếm hậu quả.
Sau khi Joseph nhận mệnh lệnh của Lezar, lập tức phái người bí mật đến tinh cầu Solomon trước, bởi vì khẩu khí trịnh trọng của Lezar, giữa hai người đã nhiều năm ăn ý và hiểu biết khiến Joseph cảm giác tính chất nghiêm trọng của sự việc cho nên lần này hắn muốn đích thân dẫn bộ hạ đến tinh cầu Solomon một chuyến.
Trước khi đi, Joseph đặc biệt từ tinh cầu khác quay về phủ tướng quân ở tinh cầu Lama, muốn gặp Ssard.
Tướng quân phủ từng không có hơi người, hiện giờ đã rực rỡ hẳn lên. Từ cổng lớn cho đến cửa, hai bên đường đầy hoa hồng trắng, cánh hoa màu trắng trên nền lá xanh, giọt sương còn vươn trên cánh lá, dưới ánh mặt trời lóng lánh như kim cương, thuần khiết cao quý. Hương hoa ngào ngạt thơm, vì một người mà nở rộ, mà cả tòa phủ ấm áp thanh lịch, cũng chỉ điểm tô vì một người.
Joseph sải bước qua vô số hành lang gấp khúc, ba bước thành hai mà nhảy lên lầu, đẩy cánh cửa. Trong nháy mắt cánh cửa mở ra, ánh mặt trời chói mắt ập tới, khiến người nheo mắt lại. Ánh nắng quá mức rực rỡ, tạo nên một ảo cảnh chói lóa, ngập lòng người mở cửa.
"Ssard." Joseph gọi.
Đây là một thư phòng, cao chừng ba tầng lầu, diện tích khoảng hơn trăm thước vuông, không gian phi thường trống trải, chân chính hớp hồn người chính là, thay vì một bức tường với các cửa sổ, thì lại được thay bằng kính, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, hoàn toàn trong suốt. Bức tường thủy tinh cao hơn trăm mét đem đến ánh sáng cực hạn, cơ hồ thu hết toàn cảnh hoa viên bên ngoài, trời xanh mây trắng, hoa hồng cỏ xanh, ngồi trong căn phòng này, cho dù chọn vị trí nào, tầm nhìn cũng không bị hạn chế. Toàn bộ thư phòng ngập trong ánh dương, sáng ngời ấm áp. Trong thư phòng ngoài hai giá sách hai bên tường, còn có rất nhiều thiết bị thí nghiệm, tiêu bản y khoa, mấy màn hình toàn tức chiếu phim tài liệu y học không âm thanh, trong góc phòng còn có một mô hình sinh học phóng đại.
Gian phòng này được Joseph đặc biệt kiến tạo sau khi Ssard vào phủ tướng quân, hắn một hơi đả thông bốn phòng tả hữu, không để ý phản đối của kiến trúc sư, mạo hiểm cải tạo tốt thành thư phòng, vì thế không cần biết phải mặt dày mày dạn cầu bao nhiêu người, đoạt bao nhiêu tài liệu kiến trúc trong quân đội. Nhưng khi hắn lấy tay che lại ánh mắt Ssard, đưa Ssard đến đây, nhẹ nhàng buôn tay, nhìn thấy thần sắc kinh ngạc chấn động của người kia, Joseph cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
Lúc Joseph đẩy cửa vào, hoàng tử omega đang đeo kính chỉ huy người máy thông minh lấy sách trên cao cho hắn, áo sơ mi trắng dưới ánh mặt trời chiếu rọi cơ hồ trong suốt, cổ tay và cánh tay lộ ra bên ngoài áo, làn da trắng giống như cũng tản ra ánh sáng nhu hòa.
Nghe thấy có người gọi mình, Ssard quay đầu lại, thấy rõ người tới, Ssard thản nhiên mỉm cười.
Joseph cấp tốc đi tới, trực tiếp hung hăng hôn lên môi Ssard.
Râu lún phún của nam nhân nhẹ nhàng cọ lên mặt, Ssard điện hạ không khỏi cảm thấy tim cũng đập nhanh thêm mấy nhịp. "Có nhớ ta không!" Joseph ngồi xổm xuống bên cạnh Ssard, ngẩng đầu nhìn hắn, tươi cười đặc biệt sáng lạn dịu dàng.
Ssard yên lặng dời mắt, không nhìn Joseph.
Joseph lại nắm lấy tay hắn hôn hôn cọ cọ, không ngừng, thanh âm trầm thấp một chút, "nói, có nhớ ta không."
Sắc mặt Ssard ửng hồng, "Joseph tướng quân..."
"Là Joseph!" Joseph nghiêm túc sửa lại.
Thấy Ssard im lặng không nói, Joseph cười cười, đứng lên, hỗ trợ người máy thông minh đi lấy sách, nhẹ giọng nói: "Ta rất nhớ ngươi, muốn quay về gặp ngươi, lập tức sẽ phải đi, đến tinh cầu Solomon."
Chuyện ở tinh cầu Solomon, tuy rằng mập mờ với công chúng, nhưng giới quý tộc lại biết chân tướng rõ ràng, Ssard tự nhiên cũng không ngoại lệ.
"Tinh cầu Solomon?" Ssard không khỏi nhíu mày, "không phải chỗ đó hiện giờ rất loạn sao?"
"Cho nên ta mới phải đi a." lúc Joseph nói lời này đặc biệt vui vẻ, kỳ thật hắn cố ý nhắc tới việc mình phải tới Solomon trước mặt Ssard, chính là muốn đối phương chú ý, loại hành vi này thật ấu trĩ, hoàn toàn không phù hợp với một quân đoàn trưởng thành thục, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà làm vậy, lại còn mừng thầm vì phản ứng của Ssard.
"Ngươi đang quan tâm ta, đúng không?" ánh mắt Joseph tướng quân sáng rỡ nhìn Ssard điện hạ.
Ssard trầm mặc thật lâu, cuối cùng chỉ nói: "vậy ngươi cẩn thận."
Joseph có chút thất vọng, nhìn đồng hồ, đã trễ rồi, hiện giờ phải rời đi, liền thấy Ssard tháo xuống một khối ngọc thạch điếu trụy, đặt vào tay Joseph.
"Đây là bùa hộ mệnh mà mẫu thân để lại cho ta, nếu tướng quân không chê, vậy mang trên người đi."
Cho dù biểu tình của Ssard vẫn là thản nhiên như vậy, nhưng Joseph cao hứng muốn điên rồi, dừng lại vài giây mới lưu luyến rời đi, "nó nhất định sẽ mang vận may tới cho ta, ta sẽ luôn đeo trên người."
Nhìn bóng dáng tướng quân alpha rời đi, tứ hoàng tử đắm chìm trong ánh dương, khóe miệng không kìm nổi mà từ từ cong lên.
Trên tinh cầu Solomon.
Mấy ngày nay Baccho đã sớm lâm vào điên cuồng, làm cho cuộc sống hàng ngày của hắn bất an không phải là phá phách cướp bóc bên ngoài, cũng không phải là hệ thống sưởi ấm của tinh cầu Solomon. Việc đầu,hắn thích nghe ngóng, việc sau, tầng hầm của hắn vố không cần cung ấm, mọi vấn đề sưởi ấm đều do phòng thí nghiệm tự giải quyết, cho nên không bị ảnh hưởng chút nào.
Lúc này, trong phòng thí nghiệm dưới mặt đất, omega tiều tụy hốc mắt hãm sâu, nghiêng người ghé vào đài thí nghiệm, tóc hỗn độn, y phục chống phóng xạ nặng nề phủ trên người, giống như chỉ cần một trận gió tới là có thể thổi bay luôn người này.
Đầu sỏ gây tội tra tấn Baccho, chính là mấy viên thuốc nhỏ mà TTV đã đua cho hắn kia. Vốn là từ đầu có chút nhìn không thuận mắt, thân là con trai nhà bào chế thuốc, loại nào mà hắn chưa thấy qua? Bất quá nếu như TTV là cổ đông lớn nhất cho phòng thí nghiệm của hắn, hơn nữa hắn vẫn còn thiếu tiền cứu mạng của TTV, Baccho mới miễn cưỡng nể mặt TTV, trong lúc rãnh rỗi, bớt thời gian phân tích viên thuốc kia, kết quả phân tích không ra, từ đó về sau, thiên tài omega có thiên phú cực cao trong lĩnh vực hóa học bước lên một lối đi không đường về.
Vì thứ này...hắn thế nhưng hoàn toàn chưa hề gặp qua!!
Thành phần hóa học chưa từng thấy, phần tử tạo thành chưa từng thấy, biến thể phản ứng chưa từng thấy...hết thảy mấy cái "chưa từng thấy" này co hồ bức điên Baccho!
Chuyện này không khoa học!
Chuyện này sao có thể!
Trừ khi là loại vật chất mà giới khoa học hiện nay còn chưa phát hiện ra, nếu không, hắn không thể không biết!
Khi TTV lần nữa bước vào gian phòng thí nghiệm này, nhìn thấy một omega lâm vào trạng thái làm việc điên cuồng.
"Cuối cùng ngươi cũng đến!" khác với dĩ vãng lạnh nhạt, Baccho vừa thấy TTV liền lôi kéo hắn hỏi: "Mấy viên thuốc lần trước ngươi đưa cho ta nghiên cứu, là từ chỗ nào có?"
"Sao? Có vấn đề?" TTV hỏi.
"Ngươi trả lời ta trước, chỗ nào làm ra? Viện khoa học? Đế quốc quân y viện, giáo sư Figg?"
"Không phải, đây là một loại thuốc trong đấu trường, có thể trợ giúp để nâng cao thể lực và tốc độ."
"Ưu hóa gien sao..." Baccho trầm tư, "Khó trách lại như vậy..."
"Thế nào?"
Baccho suy nghĩ, có chút không xác định mà nói: "Ta cũng chưa thể khẳng định, nhưng ta cảm thấy...Cảm thấy thành phần loại thuốc này có hình thức kết cấu phân tử cùng với phương pháp kết nối hẳn là tạo thành sinh mệnh thể mới đúng, sao lại là thuốc được?"
"Sinh mệnh thể?" trong lòng TTV hơi chấn động, "Ngươi nói thứ này là sống?"
Baccho dùng ánh mắt nhìn kẻ ngoại đạo liếc TTV một cái, "Tuy rằng không giống, nhưng ngươi hiểu như vậy cũng được."
"Nó có thể ảnh hưởng đến tin tức tố của cơ thể không?"
"Chuyện này ta còn phải tiếp tục nghiên cứu, hiện giờ chỉ mới là thí nghiệm ban đầu, bất quá cũng không loại trừ khả năng này, nếu nó có thể ưu hóa nhân thể gen, nói không chừng cũng sẽ ảnh hưởng tin tức tố." Baccho ngáp một cái, có vẻ rất mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn thật phấn khởi, "ngươi có thể nghĩ cách mang tới một ít máu của người đã dùng thuốc này cho ta không? Ta cám thấy nếu vậy nghiên cứu có thể nhanh một chút."
"Nếu ta dùng thì sao?" TTV nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói.
"Không thể." Baccho cự tuyệt như đinh đóng cột, "chỉ cần ta còn không biết mấy thứ này là cái gì, ngươi tuyệt đối không được làm vật thí nghiệm. Đấu trường không phải có rất nhiều người dùng thuốc này sao, tùy tiện xin tí huyết là được." Trong mắt Baccho, ngoại trừ người bên mình, còn lại sống chết của người khác không liên quan đến hắn, hắn còn ước gì alpha có thể chết nhiều thêm một ít.
Trong lúc hai người nói chuyện, điện thoại TTV đột nhiên vang lên, là tin nhắn. Trước kia TTV mới đến đều không chú ý những chuyện này, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn cũng bắt đầu chú ý thay đổi của thế giới bên ngoài, lời dân lòng dân. Mở công năng nhắn tin của điện thoại, chính là thay đổi lớn nhấn trong khoảng thời gian ngắn này của hắn.
TTV mở máy nhìn, bỗng mỉm cười, mở màn hình toàn tức trên điện thoại, vào báo mạng, rất nhanh liền thấy được nội dung tỉ mỉ chi tiết của tin tức này
"Chiều ngày hôm qua, giữa hội chợ thương nghiệp nổi tiếng nhất tại đế đô Lama, xuất hiện chiếc áo choàng cách ly bắt chước tin tức tố alpha! Giá cả được niêm yết cơ hồ cao đến trời, theo tiết lộ, người mang áo choàng đến triển lãm là một thương nhân thần bí chưa từng lộ mặt, thương nhân cho biết, hắn đã đăng ký bản quyền với viện khoa học, nếu lần triển lãm này thành công, hắn sẽ dùng thời gian đấu thầu ngắn nhất để mở nhà xưởng, tiến hành sản xuất loại cách ly trang mới này. Hiện nay, nhân sĩ các giới trong đế quốc đều sôi nổi tỏ ra vô cùng hứng thú với thương phẩn thần bí này, các đại gia thương giới cũng đều công khai nhận định, một khi loại cách ly trang này được sản xuất, sẽ đầu tư không chút do dự...Bất quá các chuyên gia và học giả cho rằng, nếu loại cách ly trang này tuôn vào thị trường, có thể sẽ gây nên tình trạng hỗn loạn trong xã hội"
Baccho vốn muốn quay về bàn thí nghiệm xem xét lại bản ký lục số liệu thí nghiệm, vừa nghe đến tin tức TTV đang mở ra bên này, có chút kinh ngạc trừng lớn mắt, chạy tới nhìn màn hình, không thể tin mà nói: "Đây...đây là áo choàng cách ly mà ta đưa cho ngươi! Sao lại ra hội chợ? Vị thương nhân thần bí kia là ngươi?"
TTV trả lời: "Không phải, là một đồng bạn."
"Đồng bạn?" Baccho bỗng nhiên cười cười, ý vị sâu xa, "Ta cho rằng, ngươi vẫn luôn luôn là độc lai độc vãng, không cần đồng bạn gì chứ?"
"Tình huống bất đồng, người cũng sẽ thay đổi." TTV nhìn Baccho một chút, đột nhiên hỏi: "chẳng lẽ chúng ta không là đồng bạn?"
Baccho ngẩn người, mở lớn mắt, phiền muộn đánh giá thấp cái câu ai là đồng bạn của ngươi, sau đó không lại để ý tới TTV, tự trở về bàn thí nghiệm tiếp tục làm thí nghiệm.
TTV vốn dĩ là đến xem Baccho có ổn không, thấy mọi việc đều bình thường liền cáo từ.
Vị trí tầng hầm mà Baccho thuê vô cùng hẻo lánh, cách trung tâm mua bán sầm uất của Solomon một khoảng khá xa, bởi vậy ít người lui tới, bình thường rất khó gặp người đi đường, vào thời điểm hỗn loạn thế này, liền ngay cả dấu chân cũng là khó thấy. Nhưng mà, khi TTV ra khỏi phòng thí nghiệm dưới tầng hầm, mặc áo choàng cách ly yên lặng không một tiếng động đi vào một con đường nhỏ hẹp, lại bỗng nhiên cảm nhận được một tia tin tức tố, lập tức tìm một chỗ, nín thở ngưng thần ẩn núp.
Rất nhanh, khi mặt trời hoàng hôn dần lặn xuống phía chân trời, bỗng nhiên xuất hiện hai người, một trước một sau, người trước mặt áo choàng đen, mặt che khăng đen, người phía sau là quân nhân đế quốc, đang cỡi một loại phi hành khí nhỏ đuổi theo người kia. Người che mặt chạy rất nhanh, đế quốc binh kia cho dù dùng phi hành khí đuổi theo, vẫn không kịp, tốc độ miễn cưỡng mới có thể ngang hàng với tên kia.
"Người phía trước, nếu không dừng lại, ta sẽ nổ súng." Đế quốc binh cảnh cáo.
Nhưng người che mặt phía trước vẫn không giảm tốc độ, binh sĩ quả thật rút súng, bắn vào chân người nọ, thuật bắn súng chính xác, ngay giữa đầu gối. Nếu là người bình thường, lúc này đã tuyệt đối ngã xuống đất không đứng nổi, nhưng người che mặt kia tựa hồ hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, mặc dù chân bị bắn thụ thương đã quẹo thành một góc độ quái dị, vẫn chạy không mệt mỏi.
Binh sĩ kinh hãi, lại bắn vào chân bên kia của người nọ, vẫn không hiệu quả, bắn vào sau lưng, cũng không hiệu quả, cuối cùng, binh sĩ cắn chặt răng, nhắm thẳng vào đầu người kia bắn.
Người che mặt cuối cùng cũng dừng lại, nhưng hắn không ngã xuống, vẫn cứ đứng thẳng, sau đó chậm rãi xoay người, nhìn về binh sĩ, phát ra một trận âm thanh khanh khách kỳ quái.
TTV vẫn luôn ở xa xa theo dõi, hắn căn bản không thấy rõ chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một cái bóng đen thoát ra từ cơ thể người che mặt, người nọ ngã xuống, mà bóng đen kia bay thằng đến binh sĩ cỡi trên phi hành khí phía sau. Tiếp đó, chỉ nghe binh sĩ rống lên tê tâm liệt phế, tiếng hét kia quả thực làm người khác bủn rủn tay chân, nháy mắt toàn thân nổi da gà. Mà ngay cả một người như TTV, cũng không đành lòng.
Tiếng hét rất nhanh liền im bặt, binh sĩ đang té trên mặt đất thống khổ giãy dụa đột nhiên đứng lên, sửa sang lại quần áo, ném một mồi lửa lên mặt thi thể người nọ, sau đó lên phi hành khí rời đi.
TTV chờ đến khi không còn thấy bóng dáng phi hành khí kia, mới nhảy ra khỏi chỗ, cầm bình chữa cháy bên đường vọt tới thi thể kia, dập lửa, sau đó cúi người xem xét cẩn thận. Người đã tắt thở, bởi vì cứu hỏa kịp thời, thi thể vẫn chưa bị đốt trụi, TTV rút chủy thủ đâm lên cánh tay người che mặt, lại không thấy có máu chảy ra. Lật người lại lật khăn che mặt, nhìn mắt người kia, kiếp trước TTV giết người vô số, cũng có chút hiểu biết với ngỗ tác, cho nên từ con mắt kia, có thể thấy được, người này tử vong đã lâu.
Mà ngay tại lúc này, tại một ngõ nhỏ khác trên tinh cầu Solomon. Joseph xuất lĩnh thủ hạ đắc lực đáp xuống, chia người thành hai bộ phận, một phần mặc thường phục lẫn vào dân chúng thu thận thông tin, một phần mặc quân trang, dựa vào manh mối tiểu đội lần trước đã mất đi liên lạc lưu lại, chia ra nhiều phương hướng tìm kiếm đồng đội. Mặt trời vừa lặn, Joseph đi vào một nhà xưởng gần đó, thấy một người che mặt màu đen, liền lặng lẽ đi theo.
Cho dù hắn che dấu thực tốt, người kia vẫn phát hiện ra hắn, ngay sau đó, hai người liền tái hiện một màn giống như TTV đã chứng kiến, người chạy người đuổi. Sau khi Joseph được cảnh cáo trước, nhận ra người kia khác thường, chợt nhớ tới lúc Lezar bị thương nặng tại Solomon đã nói với mình về những kẻ tập kích y.
Liên tục nhiền nhiều phát súng bắn vào các vị trí yếu hại của đối phương, nhưng không chút ảnh hưởng đến hành động bọn hắn, mắt thấy kẻ kia sắp chạy thoát khỏi truy kích của mình, Joseph hạ quyết tâm cắn chặt răng, trực tiếp bắn một phát súng ngay đầu kẻ kia. Hết cách, cho dù chỉ thu được thi thể, cũng tốt hơn là để người chạy thoát không còn manh mối.
Quả nhiên, người kia dừng lại bất động, hắn chậm rãi xoay người, gương mặt sau tấm mạng đen quay về hường Joseph, giống như đang nhìn hắn.
Joseph cưỡng chế cám giác lạnh lẽo từ sống lưng, bước xuống khỏi phi hành khí, ném đi khẩu súng đã mất tác dụng, rút ra đao laser bên hông, yên lặng nhìn "người" đối diện.
Một trận thanh âm khanh khách không giống tiếng người phát ra từ gương mặt đeo mạng đen. Ánh mắt Joseph ngưng trọng, nhìn thấy mạng che mặt của kẻ kia bị đội lên từ bên trong, sau đó bị phá tan, giây tiếp theo, hắc trùng rậm rạp phá da thịt trên toàn thân kẻ kia bò ra, tụ tập thành trận, điên cuồng hướng về Joseph.
Joseph vung đao chém điên cuồng vào đám trùng, lại không làm nên chuyện gì, mắt thấy hắc trùng sắp bao vây bản thân, vô số trùng muốn theo thất khiếu chui vào trong cơ thể hắn, đúng lúc này, đợt trùng đầu tiên tiếp xúc đến cơ thể Joseph ngập ngừng một chút, chúng nó bồi hồi trước ngực Joseph, tựa hồ như có thứ gì cản trở bọn chúng tiến công.
Joseph nhìn đàn trùng trước ngực, thấy bọn chúng có vẻ như đang suy tư chuyện gì, biến đổi hình dạng đội hình bay xung quanh hắn thật lâu, cuối cùng, thế nhưng buông tha hắn, biến mất như bóng ma.
Joseph hiểu rõ, mình vừa thoát ải sinh tử, bình định hơi thở, hắn sờ sờ chỗ trước ngực, sau đó liền đụng phải một thứ cứng rắn, đó chính là bùa hộ mệnh mà Ssard đưa cho hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook